Tâm sự đàn bà ly hôn: Con gái và cha mẹ chính là điểm tựa cho tôi vượt qua khổ đau
Tôi rụt rè gõ cửa nhà ba mẹ. Khi đi thì hạnh phúc, khi trở về thì tôi trở thành người đàn bà ly hôn, đau đớn đến ngã gục.
Chẳng cần tôi nói ba mẹ cũng hiểu vì sao tôi ra nông nổi này. Họ giận lắm nhưng rồi cũng dang tay che chở, bảo bọc đứa con gái đi sai đường.
20 tuổi, trong khi những cô gái khác còn đi học, vô tư vô lo thì tôi đã trở thành người đàn bà ly hôn. Tan vỡ gia đình ở lứa tuổi còn quá trẻ, không nghề nghiệp, không tiền bạc tôi như bị nhấn chìm xuống đáy tuyệt vọng. Nếu không có đứa con gái bé bỏng bế trên tay, có lẽ tôi đã lựa chọn dại dột mà kết thúc cuộc đời mình rồi.
Học xong phổ thông, tôi vội vã lấy chồng bất chấp cha mẹ ngăn cản – Ảnh minh họa: Internet
Tôi lấy chồng sớm, đó là sai lầm của tôi. Khi vừa bước chân ra khỏi phổ thông, bạn bè người học cao đẳng, đứa đại học thì tôi lại đòi ba mẹ cưới chồng. Lúc đó trong mắt tôi chỉ có tình yêu to lớn và vĩ đại của mình chứ chẳng khôn ngoan để mà nghĩ xa. Người tôi yêu cũng là anh bạn học chung phổ thông, luôn được các cô gái khác ngưỡng mộ vì độ ăn chơi, lại đẹp trai nhà giàu. Tôi si mê anh ta rất nhiều, tôi sợ nếu tôi không cưới sớm e rằng tình cảm của anh ta sẽ thay đổi.
Ba mẹ ngăn cản quyết liệt. Họ nói rằng tôi còn quá trẻ, chưa có việc làm, họ khuyên tôi hãy đi học còn chuyện chồng con sau này hẳn tính. Mẹ tôi thì nói ngọt, giải thích, năn nỉ. Ba thì chửi bới, dọa nạt nhưng tôi vẫn không nghe. Tôi khóc lóc, van xin ba mẹ hãy cho tôi được cưới người mình yêu, sau này có khổ sở thì tôi xin chịu. Tôi còn bịa ra chuyện mình có thai để xin cưới. Tôi xúi người yêu sang nhà tôi nói về chuyện cái thai. Chẳng còn cách nào khác, ba mẹ tôi phải chấp nhận.
Rồi chúng tôi dắt nhau đi chụp hình cưới hoành tráng, tổ chức tiệc cưới sang trọng. Tôi thật sự hãnh diện trong ngày cưới, luôn nắm tay chồng cười rạng rỡ. Nhưng tôi chỉ vui được mấy ngày mà thôi. Chồng tôi cũng như tôi, cũng chỉ là những đứa trẻ to xác. Cưới nhau về, chúng tôi bắt đầu đụng chạm cơm gáo gạo tiền, đụng chạm cái tôi và chuyện cãi vã, giận hờn, thậm chí đánh nhau xảy ra như cơm bữa…
Video đang HOT
Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi tôi có thai. Chồng tôi chẳng làm ra tiền, chẳng giúp được gì lại còn hay than vãn. Bầu bì mệt mỏi tôi bắt đầu thấy hối hận về việc lấy chồng sớm của mình. Sinh con và nuôi con trong nước mắt, chồng thì vô tâm lười biếng. Tôi ôm đứa con gái đỏ hỏn trên tay, chồng tôi lại viện cớ đi chơi tối ngày.
Chồng tôi chỉ là một gã đàn ông chưa trưởng thành, lười biếng và ham chơi – Ảnh minh họa: Internet
Sau khi sinh con, chồng chán tôi và cặp với một cô gái trẻ đẹp. Khỏi phải nói, anh ta dẻo miệng, ngoại hình thì rất đẹp trai nên ra đường con gái vẫn theo rất nhiều. Tôi khóc lóc, đánh ghen, thậm chí nhờ ba mẹ chồng can thiệp nhưng không ăn thua. Chồng không hề cảm thấy có lỗi còn mạnh miệng tuyên bố sẽ ly hôn để được tự do. Anh ta gào lên rằng hối hận khi lấy tôi làm vợ…
Tôi bế con ra khỏi nhà với hai bàn tay trắng cùng trái tim vỡ nát. Tôi sai khi cãi lời cha mẹ, sai khi không đủ khôn ngoan để nhìn đời. Chồng tôi không buồn mà còn thấy hả hê. Tôi đau đớn muốn ngã quỵ, phía trước cuộc đời chỉ toàn màu đen u ám. Tôi đã từng ngông cuồng tuyên bố với cha mẹ rằng sau này sướng khổ tôi sẽ chịu. Tôi đã nói rằng sau này có khổ đến đâu cũng không quay về nhà làm khổ cha mẹ. Nhưng ôm đứa con quá nhỏ trên tay tôi phải làm sao đây? Tôi đã đứng trên cầu chết lặng, muốn nhảy xuống để giải thoát mình, để cho người chồng tệ bạc phải hối hận. Đúng lúc đó, đứa con gái khóc ré lên. Tôi hốt hoảng siết chặt con. Tôi không thể nhấn chìm cuộc đời của tôi và của con…
Tôi không thể nhấn chìm cuộc đời của tôi và con – Ảnh minh họa: Internet
Tôi rụt rè gõ cửa nhà ba mẹ, khi đi thì hạnh phúc, khi trở về thì đau đớn ngã gục. Ba mẹ chẳng cần tôi nói cũng hiểu vì sao tôi ra nông nổi này. Họ giận lắm nhưng rồi cũng dang tay che chở. Những ngày khó khăn nhất cuộc đời ba mẹ xoa dịu những tổn thương cho tôi, chìa cho tôi tấm phao để làm lại cuộc đời.
Con gái tôi vừa tròn tuổi, xinh xắn như thiên thần. Khi bước chân ra khỏi căn nhà đó tôi ngỡ mình mất hết nhưng bây giờ tôi thấy rằng mình may mắn vì còn con gái và còn ba mẹ. Tôi sẽ làm lại cuộc đời mình để ba mẹ vui lòng. Chỉ cần có con gái bên cạnh, tôi sẽ không còn sợ điều gì nữa cả.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Tâm sự đàn bà ly hôn: Tình yêu không bao giờ lớn hơn tình thân
Đàn bà ly hôn như tôi, bây giờ sẽ sống vì người mình sinh ra và người sinh ra mình. Và cuộc đời này, tình yêu không bao giờ lớn hơn tình thân, máu mủ.
Từng yêu đương si mê đến mù quáng, tôi đã từng ngông cuồng nghĩ rằng tình yêu mới là điều quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Tuổi trẻ nông nổi, tôi yêu mà bất chấp sự ngăn cản của cha mẹ, người thân. Ai cũng thấy người đàn ông đó không tốt, lý lịch bất hảo, nhưng trong mắt tôi anh lại là người đàn ông đầy mạnh mẽ, cuốn hút. Nhưng rồi, bước vào hôn nhân chưa đầy 1 năm, mọi thứ đã vỡ tan như bong bóng xà phòng. Tôi trở thành người đàn bà ly hôn khi chưa tròn 30 tuổi.
Tôi bất chấp sự ngăn cản của mọi người mà lao vào tình yêu - Ảnh minh họa: Internet
Người ta nói rằng, khi yêu phụ nữ thường bị cuốn hút bởi những gã đàn ông hư. Có lẽ, trường hợp của tôi đúng là như vậy. Người đàn ông tôi yêu nổi tiếng ăn chơi, tiêu tiền cho những cuộc nhậu không tiếc. Những thói xấu của đàn ông như hút thuốc, uống rượu, chơi bời... anh đều mắc phải. Thế nhưng, chẳng hiểu sao tôi lại thấy anh rất sống rất phóng khoáng, rất ga lăng. Tình yêu của tôi vội vã, đầy si mê. Chỉ vài tháng sau tôi mang thai và một đám cưới diễn ra nhanh chóng.
Bước vào hôn nhân, tôi như người đang ở trên mây bị rớt xuống đất. Tôi lầm tưởng một người đàn ông vung tiền không tiếc cho anh em nhậu nhẹt sẽ cho vợ con một cuộc sống sung túc. Ai ngờ, ngoài thiên hạ là thế nhưng với vợ, anh ta keo kiệt từng đồng. Sống chung vài tháng, tôi nhận ra tất cả những gì chồng mình có chỉ là vẻ bề ngoài, còn bên trong trống rỗng. Vẻ bề ngoài giàu có, sành sỏi che đậy một con người làm biếng, thích khoe mẽ và hưởng thụ. Chính cha mẹ anh cũng khổ vì một đứa con sĩ diện hão như anh rất nhiều. Và đến lượt tôi chịu khổ vì một người chồng vô tâm, chưa trưởng thành.
Bước vào hôn nhân, tôi bị vỡ mộng về chồng - Ảnh minh họa: Internet
Tôi mang thai nghén nặng nhưng hiếm khi nào được chồng quan tâm, hỏi han. Đi khám thai cũng chỉ có một mình. Tiền tôi tích cóp được lo ăn uống, tiêu xài gần hết. Nghĩ đến chi phí sinh nở, nuôi con tôi không khỏi lo lắng khi chồng chẳng bao giờ cho vợ lấy 1 đồng. Tôi gần đến ngày sinh, anh vẫn cứ ăn chơi, nhậu nhẹt không ngừng nghỉ. Tôi vỡ ối, gọi điện cho chồng không được, đành cầu cứu cha mẹ. Tôi sinh con xong mới thấy chồng vác mặt đến bệnh viện, người nồng nặc mùi rượu... Từ khi lấy chồng, tôi khóc hết nước mắt. Bây giờ mới nhận ra cha mẹ khuyên ngăn mình đừng lấy một người như anh ta là đúng.
Tôi từng nghĩ khi trở thành cha, chồng tôi sẽ thay đổi. Anh sẽ có trách nhiệm và bổn phận với con của mình. Nhưng tôi lại sai! Chồng tôi vô tâm, hờ hững, lạnh nhạt. Mặc kệ tôi loay hoay với đứa con mới sinh, anh vẫn cứ chứng nào tật nấy. Có khi ăn nhậu qua đêm không về. Anh hiếm khi bế con giúp tôi chứ đừng nói phụ tôi. Tôi khóc lóc, khuyên nhủ chồng thay đổi. Nhưng anh ta thậm chí không thay đổi mà còn ăn chơi nhiều hơn. Tôi nhớ mãi cái khoảnh khắc anh ta chỉ tay vào mặt tôi mà nói rằng: "Chính cô đã biến cuộc đời tôi thành ra thế này. Vốn dĩ, tôi chưa muốn cưới vợ. Cô lại quàng vào tôi cái thai và bắt tôi cưới. Con của cô thì cô tự chăm đi". Tôi sụp đổ và đau đớn.
Bây giờ, tôi sẽ sống vì người mình sinh ra và người sinh ra mình - Ảnh minh họa: Internet
Đến khi con gần 1 tuổi, tôi nuốt nước mắt viết đơn ly hôn. Cha mẹ dang tay đón tôi trở về. Họ bao dung với đứa con không biết nghe lời. Họ dùng sự yêu thương và ân cần xoa dịu nỗi đau trong tôi. Đêm đêm, ôm đứa con vào lòng, tôi tự dặn mình phải mạnh mẽ, phải trưởng thành hơn để làm chỗ dựa cho con. Những người đàn bà một đời chồng như tôi, qua bao nhiêu biến cố đã nhận ra được ai mới là người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Tôi bây giờ sẽ sống vì người mình sinh ra và người sinh ra mình. Và cuộc đời này, tình yêu không bao giờ lớn hơn tình thân, máu mủ.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Tết sao xa quá mẹ ơi! Ba năm trước, tôi xách ba lô lên và đi đến một đất nước hoàn toàn xa lạ, cố giấu đi những nỗi buồn, sự cô đơn để học cách trưởng thành. Hành trình ấy thật vất vả nhưng cũng nhiều cảm xúc. Tokyo - Nhật Bản, mọt đem yen tinh, toi chơt chanh long khi nhạn ra Têt đang đên gân. Khong...