Tâm sự đàn bà im lặng: Tôi không còn gì để nói với chồng ngoài con
Tôi nói mãi, khóc mãi mà chồng không thay đổi nên đành buông xuôi. Đàn bà im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì đã quá mệt mỏi và chán chường rồi.
Là một người vợ, có ai không mong muốn được bày tỏ, san sẻ với chồng những niềm vui, nỗi buồn? Nhưng với chồng, tôi đã trở thành người đàn bà im lặng. Vui hay buồn, gặp trục trặc trong công việc, chán chường trong cuộc sống tôi cũng không nói cho chồng biết. Tôi im lặng vì tôi biết, có nói ra thì chồng cũng không hiểu, không thèm đếm xỉa. Thậm chí anh đã từng quát vào mặt tôi rằng: “ Sao cô phiền phức và lắm lời như thế!”.
Tôi im lặng vì biết mình có nói ra chồng cũng không quan tâm, không thèm đếm xỉa – Ảnh minh họa: Internet
Chẳng phải một vài ngày, một vài tuần hay một vài tháng bị chồng vô tâm, đối xử hờ hững mà phụ nữ đã trở nên buông xuôi và bất cần. Với riêng tôi, khoảng thời gian chính xác là 8 năm, bằng với thời gian tôi trở thành vợ. Thời gian ban đầu, cuộc sống hôn nhân của tôi cũng vui vẻ, có những ngày tháng ngập tràn hạnh phúc. Nhưng theo thời gian, mọi thứ nguội lạnh dần dần.
Việc có con, bận rộn chăm con cùng những áp lực cuộc sống khiến vợ chồng xa nhau dần dần. Chồng tôi ăn nhậu nhiều, thường xuyên về nhà muộn. Cả ngày ở công ty, sáng ra vội vã lao ra khỏi nhà, để rồi nửa đêm mới về nhà thì lấy đâu ra thời gian để vợ chồng quan tâm, chăm sóc nhau?
Video đang HOT
Chồng tôi cho rằng do tôi quá sung sướng nên không bao giờ biết đủ – Ảnh minh họa: Internet
Tôi cũng từng khuyên nhủ, từng khóc lóc, từng than vãn về chuyện anh bỏ bê gia đình. Nhưng với một người chồng vô tâm thì mọi lí lẽ, mọi lời nói của vợ đều hết sức vô lí. Anh cho rằng tôi sung sướng quá nên không bao giờ biết đủ. Tôi có một cuộc sống no đủ, buổi chiều về chỉ việc đón con, ăn uống rồi đi ngủ. Anh cho rằng tôi lắm lời, hay đòi hỏi ở chồng. Anh còn bảo rằng thiên hạ ngoài kia bao nhiêu người chồng tệ bạc, vũ phu, ngoại tình. Anh chẳng phải là tốt hơn cả vạn đàn ông ngoài kia sao?
Mọi lí lẽ chồng đưa ra càng khiến tôi chua xót, bẽ bàng. Điều tôi cần là những bữa cơm vui vẻ, đầm ấm. Tôi mong mỏi chồng quan tâm, cùng tôi săn sóc con cái. Vậy mà anh đổ hết mọi gánh nặng lên vai tôi mà tự bảo rằng tôi sung sướng. Tôi nói mãi, khóc mãi mà chồng không thay đổi nên tôi đành buông xuôi. Thực tế, phụ nữ im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì đã quá mệt mỏi và chán chường rồi.
Đàn bà im lặng vì bất lực, vì kiệt sức, vì quá chán chường rồi – Ảnh minh họa: Internet
Căn nhà chúng tôi lạnh lẽo vô cùng. Vợ chồng sống chung với nhau nhưng mỗi khi mở miệng nói chuyện đều là vì con cái, vì những hóa đơn đến kì phải thanh toán. Là gia đình, nhưng tuyệt nhiên không hề có những lời yêu thương, không hề có sự quan tâm, chia sẻ. Chỉ có những người đàn bà sống trong một cuộc hôn nhân lạnh lẽo mới thấu hiểu sự cô đơn ấy đáng sợ đến thế nào. Thôi thì cứ im lặng mà sống, đến khi không cố được nữa thì buông tay có lẽ sẽ tốt hơn.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Còn yêu vợ cũ nhưng tôi muốn cưới bạn gái hiện tại
Tôi là bạn trai của tác giả bài viết: "Nhà bạn trai tràn ngập hình ảnh của vợ cũ". Tôi được một người bạn gửi cho bài viết này, nghĩ đó là bạn gái mình.
Tôi viết những dòng này không phải để giải thích hay để cho mọi người ngừng chỉ trích mà mong mọi người hiểu được phần nào câu chuyện. Gia đình tôi và gia đình vợ cũ thân thiết với nhau mấy chục năm nay, bố mẹ hai bên là bạn thân, đến đời con cái cũng chơi thân rồi thành anh em, vợ chồng.
Đây là điều lý giải việc tôi không thể cắt đứt hoàn toàn liên hệ với gia đình vợ cũ cũng như vợ cũ được. Tôi và vợ cũ lớn lên bên nhau từ nhỏ, tôi lớn hơn cô ấy 5 tuổi, luôn chăm sóc và dành tình thương cho cô ấy như em gái. Sau này khi lớn lên cô ấy thành cô gái xinh đẹp, ngoại hình tốt, da trắng, nhìn rất xinh xắn và dễ thương. Chỉ duy tính cách là khó một chút do gia đình giàu có nên cưng chiều cô ấy từ nhỏ, nhiều tính cách hơi khó chịu, không biết làm việc nhà, nấu ăn, hay dỗi. Vợ cũ có nhiều chàng trai theo đuổi, trong đó rất yêu một người từ khi học cấp 3 cho đến khi 25 tuổi, trước sức ép của gia đình nên cô ấy buộc phải chia tay.
Gia đình cô ấy rất thích tôi, thấy tôi là chàng trai tốt, gia đình hai bên tương xứng nên họ vun vén và cho cô ấy lấy tôi làm chồng. Tôi hạnh phúc vì được sống bên cạnh người mình yêu. Có điều chúng tôi chỉ sống chung được một năm thì ly hôn do cô ấy không yêu tôi, nói sống với tôi như địa ngục, càng sống ngày nào càng dằn vặt đau khổ ngày đó. Cô ấy cứ nhớ nhung người yêu cũ nên dứt khoát nộp đơn ly hôn dù tôi ra sức van nài, níu kéo.
Chúng tôi chia tay, gia đình vợ và họ hàng bên vợ vẫn thương tôi, luôn coi tôi là con trong nhà, có việc gì cũng gọi tôi đến để bàn bạc hoặc các dịp lễ Tết tôi đều có mặt. Bố vợ cũ là sếp cơ quan tôi làm, nâng đỡ tôi đến vị trí hiện tại. Vợ cũ thi thoảng vẫn nhắn tin nhờ tôi giúp đỡ, tôi giúp hết mình. Gia đình, bạn bè ra sức giới thiệu người khác cho tôi, mấy em cơ quan cũng thích nhưng tôi vẫn chưa thấy rụng động trước ai.
Một lần tình cờ, vì lý do công việc tôi đến một cơ quan để liên hệ giải quyết thì vô tình gặp em. Em tuy ngoại hình bình thường, không xinh đẹp, chỉ dễ nhìn nhưng rất đỗi thanh khiết, nhẹ nhàng, trong sáng và đáng yêu. Em giải quyết công việc cho những người dân ở đó rất nhanh nhẹn, dứt khoát, rõ ràng. Tôi như bị hút vào điều đó, sau buổi đó tôi đã về xin số sếp em (chúng tôi là bạn), qua sếp em thì tôi cũng biết được nhiều về em. Lúc đầu em từ chối vì không muốn quen một người có đời tư như tôi, sợ phức tạp và rắc rối. Sếp em và mọi người động viên, em đã cho tôi cơ hội để tìm hiểu, rồi chúng tôi thành người yêu của nhau.
Tôi đã dẫn em về ra mắt gia đình, bạn bè và đồng nghiệp cơ quan tôi ai cũng rất yêu mến và quý em. Em tuy ít tuổi nhưng suy nghĩ chín chắn, trưởng thành và sâu sắc, biết tôn trọng người khác, biết làm việc nhà và tính cách rất nhẹ nhàng, không hay chửi bới hay than trách ai. Chúng tôi ấn định ra Tết sẽ làm đám cưới, mọi việc sẽ êm đẹp nếu như em không đến nhà tôi vào ngày đó. Mọi việc đúng như em nói, tôi chưa muốn dọn hết đồ vợ cũ vì vợ cũ nói những đồ đó cô ấy không cần nữa, nhờ tôi vứt đi. Tôi không thể vứt đi được vì chúng là kỷ vật một thời của tôi, tôi trân trọng chúng nên vẫn để vậy. Hình trên các trang mạng cũng vậy, tôi chưa đăng hình bạn gái mới lên mạng xã hội, em cũng không kết bạn với tôi. Em nói em là bạn gái và vợ sắp cưới của tôi, thế mà tôi vẫn giữ hình vợ cũ trên mạng là không tôn trọng em, người khác nhìn vào họ sẽ suy nghĩ gì. Em không yêu cầu tôi đăng hình em, chỉ mong tôi ẩn hết hình vợ cũ.
Em đã cắt đứt mọi liên lạc với tôi, khi yêu em luôn nhẹ nhàng và ngọt ngào, ấm áp, vậy mà giờ chỉ là sự im lặng và lạnh lùng, đôi mắt ấy không còn ấm áp nữa mà chỉ hờ hững và xa cách. Em không tiếp tục với tôi nữa, đau khổ một hoặc vài năm là sẽ quên, còn hơn cả đời sống trong mệt mỏi, đau đớn. Tôi sai thật hay em nghiêm trọng hóa vấn đề?
Theo vnexpress.net
Chồng vô tâm "giết chết" hạnh phúc của chính mình "Con ốm sốt anh cũng khóa máy ăn nhậu. Vợ té xe cũng chẳng thấy mặt mũi chồng đâu. Vợ sốt nằm mê man gọi cho anh cũng không được, phải nhờ người này người kia đón con. Có một người chồng như anh thà con gái tôi sống một mình sướng hơn". Tôi là một người chồng nhưng lại bỏ rơi chính...