Tâm sự đẫm nước mắt của cô gái “hiếm muộn” bị chồng đánh
Hai vợ chồng em đã có nhiều mâu thuẫn xảy ra và có những lần anh đã đánh em. Giờ em không tin vào tình yêu nữa, em không tưởng tượng được điều gì đang xảy ra với cuộc sống mình nữa.
Em năm nay được 27 tuổi, đã cưới chồng được 3 năm và chưa có đứa con nào cả. Em thấy cuộc sống của 2 vợ chồng em thật ngột ngạt, em không cảm nhận được sự hạnh phúc từ chồng em. Không biết tự lúc nào chúng em không chở nhau đi chơi, không đi cùng nhau kể cả những ngày tết, nhiều lúc nhìn những cặp vợ chồng khác mà em ao ước được một phần như người ta. Em đi đâu cũng đi một mình.
Chị ơi, không biết do bản thân em sai, do anh hay do cả 2 người mà mỗi khi “đến” với nhau em không có cảm giác được ái ân thật sự. Nhiều lúc em nói lên cảm xúc của mình nhưng chồng em không chấp nhận và cứ đổ lỗi cho em là thế này thế khác, đến một lúc nào đó anh có nói em không đáp ứng được nhu cầu của anh. Em rất buồn vì không biết do mình, do anh hay do cảm giác chưa đến làm em khó chịu khi làm chuyện ấy. Mỗi tháng tụi em chỉ “đến” với nhau 2 lần. Em biết chuyện ấy là rất quan trọng trong cuộc sống vợ chồng, nhưng mà em không cảm nhận được sự hạnh phúc chị à.
Hai vợ chồng em đã có nhiều mâu thuẫn xảy ra và có những lần anh đã đánh em. Giờ em không tin vào tình yêu nữa, em không tưởng tượng được. Anh đánh em rồi xin lỗi, xin lỗi rồi lại đánh. Có lần anh đánh em rồi đuổi em ra khỏi nhà, em thật sự bức xúc nên em về nhà mẹ. Từ ngày em về nhà mẹ anh cũng chẳng cần lên nhà để đưa em về, anh chỉ nhắn tin xin lỗi em và nói em về với anh. Nhưng chị ơi, em sợ lắm, sợ một ngày nào đó anh lại đánh em, sợ sự thiếu quan tâm, sợ sự cô đơn khi có chồng bên cạnh lắm chị à. Em phải làm gì đây hả chị?
Video đang HOT
(Ảnh minh họa).
Chuyên gia tư vấn trả lời:
Các em đã cưới được 3 năm mà vẫn chưa có con, như vậy là xếp vào diện hiếm muộn rồi. Nguyên nhân nào là cả một vấn đề cần được hội chẩn và đánh giá chính xác mới có giải pháp đúng đắn được. Diễn biến quan hệ như em đã nêu bao gồm cả sinh lý, tâm lý và bệnh lý. Khi đã không thích hoạt động cùng nhau dẫn đến ức chế nội tiết tố không tiết ra tân dịch bôi trơn dẫn đến đau rát khi quan hệ tình dục mà không có khoái cảm tình dục, nữ giới không đạt đỉnh.
Nhiều lần như vậy dần dần quan hệ tình dục không cảm giác hạnh phúc mà chỉ là trách nhiệm, gây nên sợ sệt và lo lắng. Và rồi, chính quan hệ tình dục trách nhiệm như vậy gây ra sự cáu bẳn, mâu thuẫn giữa 2 người, người nọ đổ lỗi cho người kia, rồi là cãi cọ va chạm thậm chí đánh mắng nhau – xin lỗi – va chạm – đánh mắng – xin lỗi. Điệp khúc đó cứ lặp đi lặp lại, cảnh “đồng sàng dị mộng” như vợ chồng em không phải là ít.
Giải pháp đối với vợ chồng em là phải đồng bộ cả 3 mặt sinh lý, tâm lý và bệnh lý. Đồng thời với việc cả hai vợ chồng đến phòng khám nam khoa thăm khám điều trị, còn cần phải học hỏi nâng cao nhận thức hiểu biết về kiến thức xã hội nói chung và kiến thức về quan hệ tình dục nói riêng, về ứng xử giao tiếp và cả kỹ năng kỹ thuật trong quan hệ tình dục để có thể thỏa mãn nhu cầu của nhau, đem lại niềm vui hạnh phúc cho nhau.
Chúc em thành công và hạnh phúc!
Theo VNE
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...