Tâm sự của người mẹ một mình nuôi con, quyết không đi thêm bước nữa: Tôi sợ con tổn thương!
Có rất nhiều người tỏ tình, thậm chí sẵn sàng chấp nhận quá khứ của tôi nhưng tôi lại từ chối vì sợ con bị tổn thương, sợ con sống trong tình cảnh phải san sớt yêu thương với một người khác.
Suốt 6 năm vừa qua, tôi sống một mình cùng với đứa con 6 tuổi. Vợ chồng tôi ly hôn đã lâu và không còn liên lạc với nhau nữa. Mỗi tháng anh đều cấp dưỡng tiền nuôi con, nhưng nói thật chẳng thấm vào đâu.
Tôi đã từng nghĩ sẽ đi thêm bước nữa…
Tôi phải kiếm thêm nhiều việc để làm, hà tiện để nuôi con ăn học. Cuộc sống khó khăn, nhiều lúc tôi muốn tìm đại một người để dựa vào. Để họ có thể san sẻ gánh nặng giúp tôi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi sợ con bị tổn thương nên thôi.
Có nhiều lần tôi nói đùa với con rằng “hay là mẹ đi lấy chồng để cu Bin có ba”. Đứa trẻ thơ ngây chỉ nói một câu khiến tôi nhớ mãi “mẹ đừng lấy chồng, con không cần ba chỉ cần mẹ thôi, sau này con sẽ nuôi mẹ”. Câu nói của con thơ khiến tôi vô cùng xúc động.
… nhưng nhìn con, tôi lại lo sợ nhiều điều – Ảnh minh họa: Internet
Tôi đã từng nghĩ nhiều đến việc đi thêm bước nữa để có người cùng đỡ đần sớm hôm. Nhưng rồi lại thấy nhiều hoàn cảnh trẻ bị cha dượng bạc đãi, hành, tôi lại e ngại. Chưa kể nếu kết hôn, tôi và người đàn ông đó cũng phải có con riêng. Khi đó tình thương của tôi lại san sớt cho đứa trẻ khác. Liệu con tôi có chịu đựng được sự mất mát đó không? Nghĩ đến những điều đó, tôi lại thôi suy nghĩ chuyện lấy chồng.
Video đang HOT
Tôi sợ tình cảm của mình sẽ san sớt cho người khác ngoài con – Ảnh minh họa: Internet
Tôi sợ con chịu tổn thương, phải trưởng thành trong cảnh thiếu thốn tình cảm. Thế nên suốt ngần ấy năm qua, tôi đã cố gắng làm tốt vai trò người mẹ, người cha để con cảm nhận đủ đầy yêu thương.
Tôi từ chối hết thảy những người đàn ông đến với đời mình. Tôi chỉ muốn nhìn con khôn lớn trong vòng tay của chính mình, tôi muốn cố gắng hết sức để con trưởng thành trong hạnh phúc.
Nếu đi thêm bước nữa, hôn nhân viên mãn thì chẳng nói làm gì. Nếu cuộc sống không như ý, có phải tôi lại uổng phí thời gian của mình hay không. Thế nên tôi chỉ muốn yên phận làm một người mẹ đơn thân mạnh mẽ để con dựa vào và trưởng thành, khôn lớn.
Tôi sợ con chịu nhiều tổn thương – Ảnh minh họa: Internet
Tôi muốn sống những chuỗi ngày bình yên bên đứa con thân thương của mình. Thay vì cậy dựa vào đàn ông, tôi sẽ chọn cách yêu thương con nhiều hơn. Với tôi, con là tài sản vô giá nhất, không gì có thể đánh đổi được.
Không biết sau này sẽ như thế nào nhưng chỉ biết ở hiện tại, tôi muốn sự yêu thương của mình chỉ dành cho con. Không muốn san sẻ với bất cứ người nào khác. Bởi tháng năm qua, tôi đã nợ con quá nhiều rồi, nợ con một gia đình đủ đầy, nợ sự yêu thương của người cha. Vì vậy mà tôi phải tự mình cố gắng để bù đắp lại tất cả.
Theo phunuvagiadinh.vn
Mãi mới có người chịu lấy mình nhưng nếu kết hôn, điều kiện anh đưa ra khiến tôi nao núng chẳng thà ế cho xong!
Khó khăn lắm tôi mới có được công việc như ý muốn vậy mà vì chuyện lấy chồng khiến tôi đang điêu đứng.
Học chuyên ngành văn hóa, ra trường 5 năm không thể kiếm được công việc đúng chuyên ngành. Tôi đã phải giấu tấm bằng đại học để trở thành một công nhân điện tử. Thời gian làm việc 12h một ngày, hết làm ca đêm lại đến ca ngày khiến sức khỏe của tôi bị suy giảm trầm trọng.
Do làm quá sức, tôi đã bị ngất ở công ty. Để rồi trong một lần khám sàng lọc sức khỏe của công ty tôi đã bị sa thải với lý do sức khỏe quá yếu. Sau khi nghỉ công ty đó, tôi ở nhà tham gia rất nhiệt tình các hoạt động của phường. 1 năm sau tôi được bầu làm phó chủ tịch hội phụ nữ phường.
May mắn liên tiếp đến với tôi, chị chủ tịch vì việc gia đình xin nghỉ, thế là tôi được bầu là chủ tịch hội phụ nữ phường và chính thức được biên chế.
Khi công việc đã được ổn định tôi mới xác định chuyện chồng con. Thế nhưng đợi mãi chẳng có chàng trai nào ngỏ lời yêu. Có lần gặp một chàng trai tôi thích quá nên đã liều mạng ngỏ lời yêu trước. Thế nhưng anh ta làm câu: "Anh sợ yêu em người ta lại bảo hai thằng đàn ông thích nhau mất".
Tôi đã bị sa thải với lý do sức khỏe quá yếu. (Ảnh minh họa)
Lời nói phũ phàng của anh ta khiến tôi xấu hổ vô cùng chỉ muộn độn thổ cho nhanh. Là một phụ nữ nhưng ngực tôi lại thẳng băng, gương mặt rất thô nhìn như đàn ông, cơ thể thì cứng nhắc không thể yểu điệu mềm mại như chị em.
Từ sau lần gặp gỡ với người đàn ông mình thích nhưng bị từ chối thô bạo, tôi đã không thèm để ý đến bất kỳ người con trai nào nữa. Quyết ở giá cho đỡ khổ, thế nhưng bố mẹ suốt ngày nhắc nhở, mai mối chuyện con gái lấy chồng.
35 tuổi thì tôi đã gặp được người đàn ông thực sự yêu mình. Anh ấy ở khác tỉnh, sau khi lấy anh, tôi sẽ phải về quê anh sống. Anh có một xưởng mộc nhỏ mỗi tháng cũng đủ nuôi hai mẹ con anh nên không chịu ở rể nhà tôi.
Giữa công việc và lấy chồng tôi thực sự không biết chọn cái nào. (Ảnh minh họa)
Khó khăn lắm tôi mới kiếm được công việc có biên chế nhà nước, tuy thu nhập chỉ 4 triệu đồng một tháng nhưng có nhiều triển vọng nếu tiếp tục làm. Nếu lấy anh tôi sẽ phải về quê sống với cảnh mẹ chồng nàng dâu, không có việc làm không thu nhập. Sức khỏe yếu nên tôi không muốn quay lại làm một công nhân. Nếu về quê anh tôi biết làm gì để có tiền đây?
Nhưng nếu không lấy anh tôi sẽ chẳng thể lấy được người đàn ông nào nữa, bởi từ khi biết yêu anh chính là mối tình đầu của tôi.
Giữa công việc và lấy chồng tôi thực sự không biết chọn cái nào đây? Mọi người ơi gỡ rối giúp tôi với.
Theo afamily.vn
Người tình là dân giang hồ nên tôi không thể dứt khỏi anh Giờ cắt hết liên lạc anh lại tới chỗ tôi làm để quậy phá hoặc tới nhà thì tôi lo lắm. Ảnh minh họa Hai năm trước, tôi phát hiện chồng ngoại tình nên rất đau khổ. Rồi tình cờ tôi quen người đàn ông trên mạng được hơn một năm thì cả hai gặp gỡ. Tôi nảy sinh tình cảm và lén...