Tâm sự của một cô nàng độc thân và quyến rũ!
Có những buổi chiều một mình ngược chiều gió lạnh, em mới thấy những người có đôi ấm áp biết nhường nào!
Có lẽ em sẽ gọi anh là người đàn ông dũng cảm nhất vì anh dám yêu em! Không phải là em hung dữ, không phải em đanh đá chua ngoa, cũng không phải vì em là hạng gái cho không ai muốn, (mà ngược lại ai cũng muốn), cũng không phải là em có gì đặc biệt đáng kinh sợ, quái đản… Mà chỉ đơn giản em là một cô gái ba mươi tuổi độc thân và vô cùng quyến rũ mà thôi! Nhưng chưa có ai có đủ dũng cảm để có thể tự tin mà buộc chân em cả đời.
Em Quyến rũ và độc lập tới mức tất cả những người đàn ông có cảm tình với em đều đoán già đoán non rằng: Một người như cô ấy thì làm sao mà không có người yêu? Một người như cô ấy thì thiếu gì những người đàn ông ưu tú vây quanh! Hay một người như cô ấy thì làm sao để mắt tới một người bình thường như mình… Để rồi họ lặng lẽ rút lui với chút cảm tình ban đầu bị dập tắt chỉ vì nghĩ em quá cao xa ấy. Hoặc có thể họ chỉ dám mơ tưởng tới em trong những giây phút của riêng mình mà chẳng dám làm gì cho cái ước muốn đó có thể thành sự thật hoặc họ không đủ dũng cảm để có thể giữ nó là sự thật tới suốt đời. Cho nên nếu như anh, một người đàn ông sẽ yêu em, hẳn, anh là một người vô cùng dũng cảm đúng không?
Có lẽ sẽ có người cười mà bảo em lấy đâu ra sự tự tin ngút trời ấy? Lấy đâu ra sự quyến rũ chết người ấy? Lấy đâu ra cái sự độc lập tới chương mắt nhưng vô cùng đáng ngưỡng mộ ấy? Em chỉ xin thưa: Đó chính tình yêu! Chính tính yêu đã biến em trở thành một người phụ nữ có quyền lực như thế với chính mình. Và chính thời gian đã giúp em có thể hoàn thiện được điều đó.
Có lẽ sẽ có người cười mà bảo em lấy đâu ra sự tự tin ngút trời ấy? Lấy đâu ra sự quyến rũ chết người ấy? (ảnh minh họa)
Ngày mà người đàn ông đầu tiên em yêu tới phát điên phát dại nói chia tay chỉ vì: em quá trẻ con, chỉ vì em quá ủy mị, chỉ vì em quá phụ thuộc vào người đàn ông của mình, chỉ vì em không thể nào tự lo nổi cho bản thân thì làm sao chăm sóc được cho người khác… Sau những ngày lăn lên lộn xuống và khóc lóc tới mức nước mắt có thể đủ tắm cho chính mình. Em nhận ra: bản thân mình thật đáng thương và ngu muội. Làm đàn bà, đáng trách nhất là cứ nghĩ: Nếu không có người đàn ông mà mình yêu ấy ở bên thì nhất định mình sẽ không thể nào sống nổi.
Cho nên em tự nhủ: nhất định phải sống thật huy hoàng thật chói sáng cho người ấy nhìn vào đó mà hai mắt thèm muốn tới rớt ra, tiếc nuối tới xót xa như xát muối… Nhưng rồi đến khi em có được sự ngưỡng mộ, thứ tình cảm đạt đỉnh cao ấy thì không thấy tình cảm của người đàn ông nào ở ngưỡng thấp hơn là tình yêu nữa. Khi một người đàn ông đã mang lòng ngưỡng mộ một người đàn bà thì người đàn ông ấy khó có thể dám yêu người đàn bà ấy. Cho nên đỉnh cao khi nào cũng đi cùng với cô đơn. Em trở thành người đàn bà độc thân quyến rũ nhất ở cơ quan, ở nhóm bạn độc thân, ở khu gia đình mình ở, ở lớp học cũ… Cái danh hiệu nghe có vẻ cao ngạo những âm thầm đấy nước mắt phía sau. Và chưa có người đàn ông nào đủ dũng cảm để có thể lau nước mắt cho em! Dù cho có lẽ có đôi lần họ vụng trộm với em trong tâm tưởng của mình. Cho nên người đàn ông nào có thể biến cái vụng trộm ấy thành sự thật hẳn phải dũng cảm hơn người.
***
Có những buổi chiều một mình ngược chiều gió lạnh, mới thấy những người có đôi ấm áp biết nhường nào? Hóa ra, dù em có trang bị cho mình bao nhiêu kỹ năng, bao nhiêu hào nhoáng, bao nhiêu sự lạnh lùng thì tự tận trong sâu thăm con người, em vẫn chỉ là một cô gái vô cùng bình thường và khao khát những thứ ấm áp bình thường. Một ngọn lửa đốt bên lề đường với một ngọn lửa trong lò sưởi của một căn nhà sang trọng thì vẫn là ngọn lủa mà thôi. Đều bị tắt khi người ta dội nước và có thể bị bỏng khi người ta chạm vào. Và em bây giờ, chính là ngọn lửa và tự làm bỏng chính mình bằng việc tự đốt mình lên cho thật chói sáng và ngạo mạn.
Video đang HOT
Nhưng ngay cả khi thật chói sáng, em vẫn là người đàn bà cô đơn. Cái sự cô đơn ấy chỉ khiến con tim mình cảm thấy chông chênh. Đỉnh cao nào cũng có bên kia dốc. Nếu như khi lên dốc người ta hào hứng và đầy động lực, thì khi xuống dốc, người ta rất cần người nắm lấy tay mình để đừng lao xuống quá nhanh. Cho nên em cần anh, người đàn ông dũng cảm nắm lấy tay em, bước từng bước xuống khỏi cái đỉnh dốc cô đơn của chính mình để trái tim em có thể cảm nhận được sự bình yên của những giây phút bằng phẳng, của cái dịu dàng khi có người lau cho mình những giọt nước mắt, và có người nhìn thấy sự yếu mềm nơi em! Cái sự bình yên mà em đã bỏ quên khi cứ một mình hiếu thắng leo dốc một mình!
Cho nên, giữa hơn bảy tỷ người trên trái đất, em vẫn tin có một người đàn ông dũng cảm đang đợi mình. Bởi trên đời này, cái gì chẳng có đôi có cặp kia mà. Em sẽ tự mình cởi chiếc áo độc thân để làm một người phụ nữ của một người đàn ông duy nhất. Hạnh phúc hẳn phải có hai người san sẻ mới vui! Nếu có gì phải sống một mình giữa cuộc đời này, em nghĩ, thứ đó nhất định không nên là đàn bà! Cho nên đàn bà nhất định phải tìm được người đàn ông của riêng mình. Chỉ có khác là, có người không phải chờ đợi, còn có người phải chờ đợi quá lâu người đàn ông của mình mà thôi!
Theo VNE
Chỉ giật chồng thôi, làm gì dữ vậy!
Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy?
Cuối cùng thì cái gì phải đến đã đến. Tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi anh. (ảnh minh họa)
Khi gặp Tuấn lần đâu trong lễ ký kết đối tác chiến lược giữa hai công ty, tôi nói với chị sếp của mình: "Em sẽ cua ông này". Chị sếp dí ngón tay vô trán tôi đe: "Đừng có lộn xộn, người ta có vợ con rồi".
Tôi lơ đễnh hỏi lại "Vậy hả?" nhưng trong tâm trí thì đặc biệt lưu ý người đàn ông có những ngón tay rất dài như tay nghệ sĩ chơi đàn ấy. Chẳng biết sao tôi đặc biệt thích những người đàn ông như vậy.
Khi công ty chiêu đãi, vô tình tôi ngồi cạnh Tuấn. Cơ hội tự đến và tôi cảm thấy ông trời đã có sự sắp đặt khi cho tôi gặp anh, thích anh và lại được ngồi gần anh.
Chiến lợi phẩm đầu tiên tôi mang về hôm đó là số điện thoại của anh để rồi buổi tối rất muộn, tôi nhắn "chúc anh ngủ ngon, mơ đẹp".
Không thấy anh trả lời. Tôi trằn trọc suy nghĩ lung tung. Anh đã ngủ nên không thấy hay vợ anh bắt gặp tin nhắn đã làm khó cho anh? Hay anh không thích làm bạn với tôi? Không có lẽ vì buổi chiều anh nói chuyện rất vui kia mà?
Sáng hôm sau anh gọi lại. Tôi thở phào. Ra là hôm đó anh mệt vì tiệc tùng nên ngủ sớm. Anh chúc tôi ngày mới vui vẻ. Giọng anh thật ấm. Cả ngày hôm đó tôi làm việc không biết mệt. Tôi mong cho mau đến tối để được nhắn tin chúc anh ngủ ngon...
Cuối cùng thì cái gì phải đến đã đến. Tôi đã có được người đàn ông của mình sau đúng 6 tháng theo đuổi anh. Tuy không nói ra nhưng trong lòng tôi rất mãn nguyện. Phải nói rằng, tôi chưa bao giờ thất bại trong những "ca" như thế này. Tuấn không phải là người đàn ông đầu tiên bị tôi giành khỏi gia đình.
Tôi có một sự hứng thú đặc biệt đối với những người đàn ông đã có vợ, đặc biệt tôi rất ghét những người phụ nữ của họ. Tại sao họ có mà tôi thì không? Vì vậy, tôi phải giằng lấy người đàn ông của họ dù sau đó có khi mối quan hệ chẳng kéo dài bởi tôi là người cả thèm, chóng chán.
Nhưng với Tuấn thì khác. Tôi cảm thấy anh có sức quyến rũ đặc biệt. Hình như tôi yêu anh chứ không đơn giản là sự thèm muốn sở hữu như với những người đàn ông trước đó. Bằng chứng là tôi đã có anh nhưng vẫn khao khát được có và sẽ có anh mãi mãi.
"Anh có lấy em không?"- có lần tôi hỏi Tuấn. Anh nhìn tôi hồi lâu rồi lắc đầu: "Không, vì anh đã có vợ. Tuy cô ấy bệnh, anh không thể gần gũi nhưng anh yêu mẹ của các con anh". Câu trả lời của Tuấn khiến tôi nổi điên. Tôi túm áo anh: "Vậy còn em? Em thì sao?". Rất chậm rãi, anh nhìn thẳng vào mắt tôi: "Em là bạn tình, một người bạn tình tâm đầu ý hợp". Tôi xô anh ra thở dốc. Có cái gì đó chèn lên ngực khiến tôi không thở nổi.
Nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu đổi chiến thuật. Tôi nhắn tin cho vợ anh, ban đầu thì vờ làm như mình là một người tốt bụng, tôi báo cho vợ Tuấn biết anh có người đàn bà khác bên ngoài. Câu trả lời mà tôi nhận được sau rất nhiều tin nhắn là: "Xin cảm ơn".
Hừ, chị ta là thứ gì vậy? Biết có người khác giật chồng mình mà sao thản nhiên đến lạ. Tôi quyết định thay đổi chiến thuật. Tôi chính thức nhắn tin, sau đó gọi điện cho vợ Tuấn biết, tôi chính là người yêu của anh. Tôi nghe giọng chị ta hình như rung rung: "Cám ơn cô".
Trời ơi, tại sao lại cám ơn người đã giật chồng mình? Chị ta là cái thứ vợ gì vậy? Tôi hét lên trong điện thoại: "Chị có khùng không? Tôi giật chồng chị, sao chị lại cảm ơn? Đúng là dở hơi". Giọng người phụ nữ kia vẫn từ tốn: "Vì cô đã cho anh ấy điều mà tôi không thể cho...".
Tôi thở dài. Còn chị ta sau một hồi im lặng lại lên tiếng: "Tôi chưa thấy mặt cô nhưng tôi nghĩ chắc là cô đẹp lắm. Và cô giỏi nữa, nếu không thì anh Tuấn sẽ không bao giờ đồng ý. Tôi biết tính chồng tôi mà".
Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. (ảnh minh họa)
Lần này, tôi thấy hoang mang thật sự. Tôi mong gặp một người phụ nữ dữ dằn, chanh chua, nói những lời khó nghe để tôi có thể củng cố niềm tin, có thêm động lực để không buông tha người đàn ông của họ. Thế nhưng chị ta làm tôi thất vọng hoàn toàn. Có ai đã từng giật chồng người ta mà được cảm ơn như tôi không? Chắc là chẳng có mấy người.
Sau cuộc nói chuyện với vợ Tuấn, tôi bức bối quá nên nói với chị sếp: "Theo chị thì em có nên tiếp tục chiếm giữ người đàn ông đó không?". Chị sếp mở to mắt nhìn tôi: "Em vừa nói cái gì?". "Ý em là em có nên xúi Tuấn ly dị để cưới em hay không? Em đã nói chuyện với vợ anh ấy...".
Rồi tôi kể cho chị sếp nghe câu chuyện mà tôi đã giấu chị hơn 1 năm qua. Nghe xong, chị nhìn tôi lom lom: "Cô thật quá đáng. Sướng ích gì mà giật chồng người ta như vậy? Gia đình người ta đang êm ấm, cô lại muốn phá tan là sao? Chị ấy hiền lành, chớ không thì cô ăn axit rồi. Không thấy báo đăng nhan nhản hằng ngày à? Dừng lại đi".
Cứ tưởng kể ra để được chị chia sẻ cho nhẹ lòng, nào ngờ chị nói như tạt nước sôi vô mặt. Bực quá, tôi sẵng giọng: "Giật chồng chớ có phải giết người đâu mà làm dữ vậy?". Nói rồi tôi bỏ ra khỏi phòng chị sếp với tâm trạng chới với, hoang mang, không định hướng.
Tôi gọi cho Tuấn, nói cho anh biết là tôi đã gọi cho vợ anh, nói rõ sự thật. "Em có bị làm sao không? Em làm như vậy là giết cô ấy rồi, biết không?"- giọng Tuấn bỗng rung lên.
Có lẽ anh không ngờ tôi lại làm như thế bởi tôi đã thề thốt với anh là sẽ giữ kín mọi chuyện. Vậy mà bây giờ, vì quá yêu anh mà tôi đã không giữ lời. Thế nhưng anh phải biết điều đó chớ sao lại giận giữ với tôi? Bất giác, tôi lặp lại những lời đã nói với chị sếp: "Giật chồng chớ giết người sao mà làm dữ vậy? Anh đừng có quá đáng với em".
Tôi nói như hét rồi cúp máy. Đây là lần đầu tiên trong đời, tôi vướng vào tình cảnh này. Những người đàn ông trước đây đều bị tôi rời bỏ chớ không có người nào dám rời bỏ tôi. Còn lần này, tại sao tôi lại quyến luyến, khổ đau với một người đàn ông đã mất tự do như vậy?
Nhưng tôi yêu Tuấn thật lòng. Tôi muốn được có anh mãi mãi. Chẳng lẽ mong ước chính đáng ấy lại khó thực hiện đến vậy sao? Hạnh phúc là đấu tranh mà. Nhất định tôi phải đấu tranh đến cùng để giành lấy hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Như vậy có gì sai đâu mà sao tôi cứ dằn vặt mãi thế này?
Theo VNE
Bố mẹ cấm yêu vì bạn trai tóc xoăn tự nhiên Tóc bạn trai tôi không xoăn ngoại cỡ như Goo Jun Pyo trong Boys Over Flower mà chỉ ngắn ngắn quăn quăn, nhưng cũng đủ để bố mẹ tôi phản đối quyết liệt. ảnh minh họa Đọc bài viết "Mẹ suýt xỉu vì bạn gái khác xa trên Facebook", tôi lại càng thấm thía hoàn cảnh của mình. Cũng như mẹ của cậu...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Phát hiện tờ giấy gấp 4 trong túi áo của bố chồng, tôi hốt hoảng mở cuộc họp gia đình gấp: Các anh chồng cũng bất bình

Con rể vừa bước vào sân, mẹ vợ vội bê mâm cơm cất đi, lúc mở lồng bàn ra, tôi bàng hoàng khi thấy món ăn trên đĩa

Chồng cờ bạc nợ gần 1 tỷ đồng, muốn vợ bán nhà để 'làm lại cuộc đời'

Đang hẹn hò vui vẻ, tôi quyết định dừng lại vì bạn trai quá giàu

Tôi suýt bị ô tô cán chết sau cú ngã vì tiếng còi xe tải

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi cũng phải đỏ hoe mắt: Thương con nhưng khiến con xa lánh bố

Chị gái 37 tuổi chưa lấy chồng, ai hỏi lý do cũng phì cười với câu trả lời của chị, riêng bố mẹ tôi thì lo lắng đến bạc đầu

Xem phim "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt", tôi ngán ngẩm nhìn sang chồng, anh kéo chăn trùm hết mặt: CÁI GIÁ QUÁ ĐẮT cho sự ương bướng

Xem phim "Sex Education", tôi tâm đắc rút ra bài học để dạy con trai hư hỏng: 4 chữ vàng thay đổi suy nghĩ, khiến con quay đầu

Ăn liên hoan công ty, nhìn người phục vụ bóc tôm, tôi giật mình thốt gọi "mẹ vợ", hôm sau đi làm, sếp cho tôi nghỉ việc

Mất việc ở tuổi 40, lương trăm triệu thành số 0, vợ chồng cãi vã không hồi kết

Chồng đưa mỗi tháng 10 triệu, đòi mua ô tô hơn 500 triệu đồng
Có thể bạn quan tâm

Biến hóa phong cách với bản phối tông trắng trong những ngày lười
Thời trang
10:28:37 20/03/2025
Những chặng đường bụi bặm - Tập 9: Nguyên đi gặp bạn gái cũ của bố để lấy chìa khoá
Phim việt
10:27:40 20/03/2025
Cristiano Ronaldo hóa ra kém xa Messi
Sao thể thao
10:14:31 20/03/2025
Tây Ninh: 3 người lao động đột ngột tử vong trong ca làm việc chưa rõ nguyên nhân
Tin nổi bật
10:13:51 20/03/2025
Thảo Cầm Viên chính thức tung tour đêm, 1 trải nghiệm "độc nhất vô nhị" chưa từng có nhưng giá vé thế nào?
Netizen
10:12:38 20/03/2025
Trung Quốc sẵn sàng tham gia tái thiết Ukraine hậu xung đột
Thế giới
10:08:41 20/03/2025
Bí ẩn người đàn ông ở Vĩnh Long sơn màu xanh khắp mọi nơi trong nhà: Lý do thực sự là gì?
Lạ vui
09:47:50 20/03/2025
Tuyên án vụ nhóm học sinh mâu thuẫn dẫn đến truy sát nhau
Pháp luật
09:46:50 20/03/2025
Nóng: Sao hạng A bị tống tiền 9 tỷ bằng ảnh riêng tư từ điện thoại
Sao châu á
09:42:43 20/03/2025
Người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật: Tẩy chay là hình phạt cao nhất
Sao việt
09:40:21 20/03/2025