Tâm sự của hai người thứ 3
Tôi rất ân hận vì đã quá tin anh suốt 10 năm dài. Tôi muốn giết anh thì mới hả giận và chúng tôi lại ôm nhau khóc, anh không thể sống thiếu tôi và tôi cũng vậy.
Tên tôi là Thảo, năm nay tôi 45 tuổi. Tôi ở Hà Nội và đã có chồng cùng 1 đứa con gái 17 tuổi. Nhưng chồng tôi thường xuyên hành hung, đánh đập tôi từ lúc con tôi mới chào đời. Nhưng vì thương con tôi gắng chịu đựng, và nhiều lần tôi nhờ chính quyền địa phương can thiệp. Tôi cũng đòi ly hôn. Nhưng con tôi đi học ở trường và cháu ngồi khóc rất nhiều. Cháu nói với cô giáo nếu mà ba mẹ ly hôn là cháu sẽ nhảy lầu tự vẫn. Vì thế, cô giáo đã mời hai vợ chồng tôi qua trường nói chuyện.
Sau buổi nói chuyện với cô giáo, hai vợ chồng tôi đã về nói chuyện với nhau. Chúng tôi lại quyết định sống chung nhưng chỉ sống chung về hình thức. Chuyện vợ chồng tôi ai nấy làm, tiền ai nấy tiêu, cơm ai nấy ăn và tôi đã chấp nhận. Vợ chồng tuy sống chung nhưng không còn quan hệ với nhau nữa. Tôi đã rất buồn. Tôi sống chung với chồng mà chỉ còn cái xác không hồn và lòng đầy thù hận. Chồng tôi chửi cả mẹ đẻ của tôi rất thậm tệ đến mức mẹ tôi không bao giờ bước chân tới nhà tôi nữa.
Tôi luôn suy nghĩ mình gắng sống vì con và sẽ hy sinh vì con. Nhiều lúc tôi buồn quá không biết tâm sự với ai nên tôi lên mạng chat cho đỡ buồn. Cũng tại đây vô tình tôi quen được T. Anh nhỏ hơn tôi 4 tuổi và hai đứa thường xuyên lên mạng nói chuyện chia sẻ cho nhau nghe. Anh đã hẹn tôi ra uống cafe và tâm sự, hai đứa gặp nhau thường xuyên hơn và tất nhiên chuyện ấy cũng đã xảy ra nữa.
Cũng có nhiều lúc tôi yêu cầu anh đưa tôi về nhà anh chơi nhưng anh nói anh ở nhờ nhà bà cô và bà cô anh khó tính lắm nên bảo tôi thông cảm. Tôi cũng không đòi đến nhà anh chơi nữa nhưng anh cũng chỉ cho tôi biết nơi anh ở và nơi anh làm việc. Cứ thế, hai đứa cứ qua lại với nhau được 3 năm thì anh nói anh ra nước ngoài. Anh đi làm 2 năm anh sẽ trở về. Ngày hôm đó tôi với anh đi siêu thị mua đồ dùng cá nhân để anh đem theo. Mua xong rồi thì hai chúng tôi vào khách sạn ôm nhau, ân ái và chia tay. Hai đứa đã khóc nhiều lắm và anh nói với tôi ở lại giữ gìn sức khỏe đợi anh về.
Khi anh sang Mỹ, chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau có lúc thì bằng điện thoại, có lúc thì chat có lúc thì anh gửi mail về cho tôi. Đến hai năm sau thì anh trở về và anh lên nhà tôi để cho tôi một sự bất ngờ. Hai chúng tôi gặp lại nhau mừng mừng tủi tủi. Trưa hôm đó chúng tôi đi ăn cơm với nhau rồi vô khách sạn để ôn lại những lúc phải sống xa nhau.
Sau đó, anh cùng với mấy người bạn thành lập công ty, làm ăn cũng tạm. Cho đến nay hai đứa tôi vẫn cùng thường xuyên gặp nhau, đi uống cafe, ăn cơm với nhau và thường xuyên ân ái. Chúng tôi sống với nhau như vợ chồng, anh nói anh xem tôi như là vợ của anh. Tôi quen anh năm 2003 thì đến năm 2010 tôi mới phát hiện ra anh đã có gia đình và 2 con.
Video đang HOT
Tôi rất buồn và đau khổ, tôi không muốn phá gia đình hạnh phúc của người khác nên tôi đòi chia tay với anh. Nhưng anh không chịu năn nỉ tôi và anh chỉ xa nhau mấy ngày. Mấy ngày xa anh, tôi lại thấy nhớ và buồn mất ăn, mất ngủ. Anh lại gọi điện thoại yêu cầu tôi cho anh gặp mặt. Anh nói anh rất nhớ tôi và xin lỗi những gì mà anh đã giấu tôi suốt 8 năm qua. Tôi thấy thương anh quá tại hai đứa cùng cảnh ngộ, nên hai đứa hứa sẽ san sẻ với nhau suốt đời nhưng không có ai từ bỏ gia đình của mình hết.
Cho đến nay, chúng tôi đã qua lại được 10 năm thì vợ anh mới phát hiện ra tin nhắn và những cuộc điện thoại của tôi với anh. Vợ anh đã nhắn tin và đòi gặp tôi để nói chuyện nếu không thì sẽ làm lớn chuyện. Chị ấy cũng bắt anh phải quên tôi và chia tay với tôi. Rồi anh gặp tôi, anh tỏ những thái độ làm cho tôi rất buồn và đau khổ.
Tôi nói anh muốn sao cũng được nhưng tôi rất căm thù và rất hận anh. Bao nhiêu tình cảm 10 năm qua tôi đã dành trọn cho anh hết, vậy mà bây giờ anh vì gia đình mà anh trở mặt với tôi. Tôi rất ân hận vì đã quá tin anh suốt 10 năm dài. Tôi muốn giết anh thì mới hả giận, nhưng tôi nhìn thấy gương mặt của anh thật là đau khổ. Anh cũng chẳng vui gì.
Chúng tôi đã chia tay nhau được 1 tuần thì anh nhắn tin cho tôi. Anh nói anh rất nhớ tôi và tôi cũng vậy rất nhớ anh. Tôi và anh lại hẹn gặp nhau. Tôi thấy anh ốm đi và mắt thâm quầng. Tôi cũng vậy đã gầy đi nhiều. Hai chúng tôi lại ôm nhau mà khóc, anh không thể sống thiếu tôi và tôi cũng không thể sống thiếu anh. Tôi biết ở đời mỗi nhà mỗi cảnh và chẳng ai muốn mình làm người thứ 3 bao giờ nhưng hai chúng tôi lại đang là 2 người thứ 3.
Bây giờ tôi cũng không biết làm sao nữa, xin các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mùa đông: Ôm nhau ấm nhưng... hổng thích "yêu"
Trời rét, môt chiêc giường âm là thiên đường với các cặp tình nhân. Nhưng, với chuyện "yêu" thì đôi khi thời tiết lạnh giá lại là kẻ thù dấu mặt.
Theo một khảo sát mới đây, các cặp đôi thường có xu hướng căng thẳng chuyện chăn gối trong khoảng thời gian giữa Noel và Lễ tình nhân.
Các nhà khoa học khẳng định: "Thời tiết lạnh giá làm nguồn năng lượng trong cơ thể giảm sút, khiến chúng ta dễ rơi vào trạng thái buồn rầu ủ dột" - theo tiến sĩ Seth Meyer - "Điều này khiến cho mối quan hệ tình cảm trở nên khó khăn hơn".
Sau đây là môt sô lý do khiên chuyên "yêu" trong mùa đông trở nên khó chịu:
Bạn trở nên thích cãi vã
Mùa đông, thiếu ánh nắng mặt trời, tiêu tốn nhiều năng lượng... nên nhiều người cảm thấy uể oải chuyện ấy.
Cảm giác thích sinh sự xảy ra với cả hai giới nam nữ khi mùa đông tới. Với các cặp vợ chồng, việc bị giam trong nhà do tiết trời khắc nghiệt và có quá ít việc để làm cũng khiến tình hình căng thẳng hơn. Một nguyên nhân rất quan trọng nữa là sự thiếu ánh nắng mặt trời làm giảm khả năng dẫn truyền của dây thần kinh cảm xúc, khiến bạn trở nên khó hiểu và khó chiều hơn so với mùa hè.
Nếu một ngày đông lạnh giá, bạn đột ngột cảm thấy vô cớ... ghét và thích sinh sự với chồng/vợ, lời khuyên của các chuyên gia là hãy ra ngoài đi dạo càng sớm càng tốt. Đứng dưới ánh nắng mặt trời một lát giúp đầu óc thoải mái và tăng cường lượng vitamin D trong cơ thể, thứ giúp hai bạn muốn "yêu", chứ không phải muốn sinh sự.
Bạn thấy mình to béo và kém hấp dẫn
Sau một ngày làm việc lạnh cóng bên ngoài, không gì tuyệt vời hơn việc được trở về nhà, đắm chìm trong không gian ấm áp, ăn thật nhiều những món nóng sốt ngon lành. Bởi việc thức dậy buổi sáng rất khó khăn, bạn quyết định tự nạp cho mình vài ly cà phê nhiều kem ngọt ngào để giữ đầu óc tỉnh táo. Hãy xem chế độ ăn uống mùa đông thay đổi cơ thể bạn như thế nào.
"Một bản năng hoàn toàn tự nhiên của con người là nạp nhiều tinh bột, chất kích thích, và đồ ngọt để tăng năng lượng và cảm xúc khi mùa đông tới" - theo nhà tâm lý dinh dưỡng học Julia Ross - "Đó là một cách cơ thể bù đắp sự thiếu hụt của ánh nắng mặt trời". Tuy nhiên, việc ăn uống thừa dẫn tới tăng cân không chỉ khiến bạn cảm thấy tệ hại, dễ stress mà còn khiến bạn thấy mình kém hấp dẫn, từ đó ăn nhiều hơn để thỏa mãn bản thân. Cơ thể béo lên khiến phụ nữ mất tự tin phô bày cơ thể cũng như hứng thú với chuyện chăn gối.
Cách duy nhất để không rơi vào vòng luẩn quẩn là lên kế hoạch ăn uống phù hợp cho mùa đông với thức ăn giàu đạm, với nhiều thành phần tốt cho não bộ như cá, phomat, trứng,... Hạn chế ăn đồ quá nhiều tinh bột vào bữa sáng, và tập thể dục là cách tốt để cải thiện tình hình.
Bạn không có hứng thú "yêu"
Cơ thể mập mạp khiến bạn không thấy mình gợi cảm, cùng với hàm lượng cao melatonin - một chất hóa học trong não bộ nhạy cảm với ánh sáng mặt trời, khiến bạn cảm thấy buồn ngủ, thay vì hưng phấn khi bị kích thích. Và đó cũng không phải là lý do duy nhất. "Hầu hết phụ nữ vào mùa đông có hàm lượng hormone sinh dục nam (một tác nhân kích thích chuyện yêu) khá thấp, do đó cần phải có sự kết nối sâu sắc về cảm xúc để có thể đạt ham muốn".
Như đã nói ở trên, cách tốt nhất giúp bạn giảm những ảnh hưởng của thời tiết lên tâm lý "yêu" là tiếp xúc nhiều với ánh sáng mặt trời, tập thể dục đều đặn. Lên kế hoạch cho những buổi đi dạo, chơi thể thao cùng nhau sẽ mang lại hiệu quả tốt cho cả hai.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có nên tin anh? Không biết phải suy nghĩ thế nào, nếu thật sự anh ấy lừa dối tôi thì tôi làm sao để vượt qua điều này, tôi đã rất yêu và tin anh. Tôi buồn chán và đau khổ vì mối tình đầu dang dở của mình. Và mãi đến gần một năm sau tôi vẫn cô đơn và sợ yêu. Tôi cố tìm cho...