Tâm sự của gã đàn ông đã ngoại tình còn bêu xấu vợ
Trước mặt tôi, vợ giả vờ nhắn tin ra vẻ bí mật với ai đó nhưng tôi biết tỏng đó là bạn thân em. Vợ còn ưỡn ẹo đong đưa em trai sinh viên ở trọ nhà kế bên, thấy tôi không nhìn, em bực tức dậm chân. Cả tuần nay, tôi kể chuyện “đánh ghen” của vợ cho đồng nghiệp, bạn bè nghe, cả đám cười ngặt nghẽo.
Tôi 32 tuổi, kết hôn được 4 năm, vợ 30 tuổi, chúng tôi có con gái 2 tuổi. Vợ tôi xinh đẹp, đảm đang, công việc ổn định. Tôi có sự nghiệp, gia đình hạnh phúc, vợ đẹp con ngoan, có thể nói viên mãn. Có điều cuộc sống yên ấm quá thì lại bình lặng và nhàm chán khiến nhiều người trở nên thèm khát điều gì đó mới mẻ, tôi cũng vậy. Người đẹp tự nguyện theo đuổi khác nào mỡ dâng miệng mèo, cộng thêm điều kiện không gian phù hợp, thế là tôi ngoại tình.
Người tình của tôi là cô trợ lý xinh đẹp mới ra trường, có thân hình nóng bỏng lại cực kỳ phóng đãng. Làm chung chẳng bao lâu, em đã tiếp cận rồi liếc mắt đưa tình với tôi. Thực lòng, tôi không yêu em nhưng vẫn cặp bồ vì tình cho không biếu không, đàn ông nào cũng nhận, ai nỡ từ chối chắc sinh lý có vấn đề. Hơn nữa chúng tôi chỉ gặp nhau ở cơ quan, tôi vẫn về nhà đúng giờ, tiền lương nộp đầy đủ và tôi xác định chỉ qua đường thôi chứ không bao giờ bỏ vợ con.
Thời gian đó, ở cơ quan thì phục vụ người tình, về nhà thấy có tội với vợ con nên tôi ra sức phụ vợ việc nhà. Vợ mệt, tôi massage đấm bóp cả tiếng, tối thì trả bài cho vợ. Tôi cố gắng tỏ ra bình thường, ra sức bù đắp, chăm sóc yêu thương vợ hơn, làm cho em càng tin tưởng chồng.
Suốt nửa năm ngoại tình, tôi cứ nghĩ mình ăn vụng khéo, ai ngờ vợ tôi đã theo dõi từ lâu. Nói ra phải phục đàn bà, họ nhạy cảm, “đánh hơi” rất chính xác từ những chi tiết nhỏ ở chồng. Hôm đó, đang ngồi ăn trưa thân mật với người tình ở một nhà hàng xa nơi làm việc, tôi bỗng thấy vợ xuất hiện ngay cửa ra vào, đứng nhìn tôi chằm chằm.
Video đang HOT
Tôi cố bình tĩnh giữ khoảng cách với cô bồ nhưng lòng như lửa đốt. Nhớ đến mấy cảnh đánh ghen trong phim, tôi nghĩ phen này toi đời, vợ sẽ ly hôn rồi gia đình tan nát. Thế nhưng, khuôn mặt căm hận biến mất rất nhanh. Thay vào đó là nụ cười tươi như hoa. Em duyên dáng bước tới bàn tôi, nháy mắt rồi cất giọng lả lơi thánh thót: “Thiện, cục cưng, trùng hợp quá, sao lại gặp cưng ở chỗ này thế? Còn nhớ người ta không? 86-63-88 đây. Thiệt ngại quá đi mất, hôm trước làm mất ví tiền, trong người còn đúng 200 ngàn tiền mặt. Đây, 100 ngàn còn lại của cưng này, trả hết cho cưng nhé”.
Nói xong, vợ nhét tiền vào trong túi áo tôi rồi không quên vỗ nhẹ vào mặt tôi ra chiều cưng nựng. “Cục cưng, mình có việc đi trước, cưng ở lại chơi với bạn nha. Hôm nào rảnh mình sẽ đến quán tìm, phải để trống lịch, không được để người khác chạm vào cưng, nhớ chưa”. Vợ hôn gió, sau đó thân hình uốn éo như con rắn rời đi.
Tối hôm đó, tôi mang bộ mặt biết lỗi về nhà, vợ vẫn bình thường như không có chuyện gì. Chuyện hôm nay tôi mất mặt ở nhà hàng khiến tôi để bụng. Vợ chạm vào người, tôi cáu gắt đẩy ra. Bất chợt, vợ túm áo tôi rồi ngồi lên người tôi, tuôn một tràng bức xúc. Kết thúc, vợ đứng chống nạnh tuyên bố từ ngày mai vợ sẽ tạo phản. Để chứng minh sức hấp dẫn đàn ông của mình, vợ sẽ quen phi công trẻ vừa đẹp vừa khỏe hơn tôi. Trước khi đi, vợ không quên đạp tôi thật mạnh, hằm hè tôi nên giữ thân, nếu không em sẽ chuốc thuốc mê rồi quăng tôi vào quán bar đồng tính.
Vợ tôi nổi loạn thật. Sáng ra, thấy vợ đeo kính râm đang lui cui nấu bữa sáng. Tội nghiệp, chắc tối qua khóc lóc dữ lắm nên mắt sưng húp đến nỗi phải đeo kính. Em hất hàm: “Nhìn cái gì, chưa thấy ai đeo kính trong nhà hả? Còn nhìn nữa, có tin tôi cưỡng dâm anh không? Anh sẽ được nổi tiếng trên báo với tiêu đề “Chồng khóc lóc đòi ly hôn vì bị vợ bạo hành”.
Trước mặt tôi, vợ giả vờ nhắn tin ra vẻ bí mật với ai đó nhưng tôi biết tỏng đó là bạn thân em. Vợ còn ưỡn ẹo đong đưa em trai sinh viên ở trọ nhà kế bên, thấy tôi không nhìn, em bực tức dậm chân. Cả tuần nay, tôi kể chuyện “đánh ghen” của vợ cho đồng nghiệp, bạn bè nghe, cả đám cười ngặt nghẽo. Chưa kể, cô vợ ngốc nhà tôi còn tự mua hoa, mua quà rồi tự gửi tới cho mình. Cái cách viết thư sến súa giống trong phim tôi còn lạ gì. Tôi cứ mặc vợ diễn hài, thỉnh thoảng còn chọc ghẹo thêm thắt vài câu. Nhưng tôi không dại để mất vợ, đợi khi em bình tĩnh, tôi sẽ xin em tha thứ và cạch chuyện ngoại tình đến già.
Theo VNE
Vì bên anh...đã có thừa người khác
Có những hôm chuẩn bị cho cuộc hẹn hò, em đã mặc quần áo thật đẹp, trang điểm thật xinh để chờ anh đến đón... thế nhưng, cuối cùng anh cũng chẳng đến, đôi khi cũng chẳng cần một tin nhắn hay cuộc gọi nữa.
Thế là 2 tháng không gặp anh, kể từ ngày em chuyển công tác. Em cứ nghĩ đó là giấc mơ anh à, vì trong tim em lúc nào cũng nghĩ anh đã quên người con gái ấy và đến với em bằng chính tình cảm thật sự của mình.
Trong những tháng ngày chúng ta yêu nhau em cảm thấy mình thật hạnh phúc nhưng từ ngày anh nhắn tin với dòng tin nhắn mà em nghĩ mình sẽ không bao giờ nhận được từ anh "Em à, anh yêu em nhưng anh vẫn còn yêu người cũ, anh có tội với em nhiều lắm". Đọc xong tin nhắn ấy tim em như chết lặng, cũng không biết nói gì hơn ngoài sự câm nín nhưng nước mắt em chỉ chảy ngược vào trong.
Anh đến từ xứ Huế trầm lặng và em yêu anh cũng từ tính cách trầm lặng ấy. Từ hôm anh gửi tin nhắn ấy, em cũng đã chủ động gọi cho anh rất nhiều lần nhưng em có cảm giác anh không muốn nói chuyện cùng em, thậm chí anh còn nói những câu nói vô tình đã khiến em khóc rất nhiều. Thế nhưng tình yêu của em dành cho anh vẫn không hề thay đổi.
Em nhớ cái ngày hôm ấy em đi làm về, cảm giác rất mệt mỏi và muốn được anh dẫn đi ăn tối vì từ khi em qua công ty mới làm đã được 15 ngày mà em không thấy anh nhắn tin động viên hay hỏi thăm em và thật sự, ngày ấy em cũng không còn tiền để ăn tối nữa... nhưng anh vẫn không đến. Đêm ấy, em cảm giác buồn và cô đơn lắm anh ạ! Và cuối cùng... em nhận được tin nhắn lạnh lùng ấy từ anh!
Anh đã vì người con gái ấy mà bỏ rơi em... (Ảnh minh họa)
Trong thời gian yêu anh, em đã chủ động gọi điện cho anh rất nhiều lần mặc dù em biết anh cũng không bao giờ muốn nghe em nói và cũng biết trong tim anh chỉ có một người con gái - người mà xa anh 2 năm và không hề liên lạc với anh.
Anh đã hẹn với em rất nhiều lần và mỗi lần hẹn anh đều không đến. Có những hôm em mặc quần áo đẹp ngồi đợi anh cả một tiếng đồng hồ nhưng đến giờ hẹn, anh lại nhắn tin là không đi được hoặc anh cũng không nhắn tin mà cũng chẳng gọi điện báo cho em biết.
Em nhớ ngày lễ 30/04, công ty mình đã tổ chức đi chơi ở Đà Lạt. Em đã không đi nhưng vì anh gọi điện bảo "Đi với anh cho vui" nên em đã đăng ký để đi cùng anh. Em mong cho tới ngày ấy để được ở bên anh, em mua sắm đủ đồ dùng cá nhân cho 2 đứa mình và tới giờ xuất phát, em không thấy anh đâu cả. Cuối cùng, em lên xe ngồi đợi anh... Hôm đó, em đã gọi điện cho anh rất nhiều lần nhưng anh vẫn không nghe điện thoại, để rồi, em lại lên Đà Lạt một mình. Anh biết không, trong 3 ngày lễ em chỉ nằm trong phòng một mình trong khi mọi người đều sum họp cùng người thân của mình. Lúc ấy em chỉ cảm thấy buồn, khóc nhưng em vẫn không hề giận anh.
Em luôn tìm cho mình một lý do để không giận anh đó là "anh bận" vì em chưa bao giờ được nghe anh xin lỗi hay giải thích lý do anh không đến. Nhưng bây giờ thì em đã hiểu tất cả rồi anh à! Vì người con gái ấy, vì cái tình yêu mà anh không bao giờ có được từ con gái ấy, còn em, em chẳng là gì của anh cả, phải không anh?
Em đau đớn nhận ra một sự thật rằng, em chẳng có được một vị trí nào trong trái tim anh!
Theo VNE
Một khi đàn bà... thác loạn Tôi than thở với chị bạn - là một ca sỹ đã hết thời - về chuyện chát chít của chồng. Chị cười phá lên bảo tôi: Em buồn làm gì, đây chị cho mượn mấy cậu trai trẻ chơi đi sẽ thấy thằng chồng em chả ăn thua gì. Cuộc đời ngắn ngủi lắm sống được bao lâu mà ghen tuông, buồn...