Tâm sự của đàn bà một lần đò: Ly hôn không có nghĩa là phụ nữ bất hạnh
Nếu không muốn ai nhìn mình bằng một ánh mắt thương hại thì nhất định phải thật kiêu hãnh hạnh phúc lần nữa. Vì chúng ta không bao giờ là người phụ nữ bất hạnh, chúng ta chỉ đang trên đường tìm kiếm một hạnh phúc mới sau một lần lựa chọn sai…
Ngày trước khi yêu đương tôi nghĩ đau nhất chắc là khi thất tình. Đến khi có chồng rồi thì tôi biết đau hơn thất tình gấp vạn lần, chính là khi ly hôn. Nếu đó chỉ là sự chia lìa của những kẻ từng nói yêu thương nhau thôi thì chắc không đau đến thế. Đằng này, còn tổn thương con mình gánh, cha mẹ cùng buồn. Cái cảm giác chỉ vì mình không đủ sức giữ một cuộc hôn nhân, không thể giữ một người chồng thủy chung mà khiến những ai yêu thương mình cũng chịu một nỗi đau như mình thật chẳng mấy dễ dàng.
Trong những ngày mỏi mệt dai dẳng sau khi ly hôn, tôi vẫn chìm dài trong nước mắt mỗi đêm. Như những ấm ức, oán hận, thậm chí là không cam tâm vẫn chưa dứt. Tôi cứ nghĩ nếu mình không thế này, hay chồng không thế kia thì có phải đã khác. Hay là sao chúng tôi có thể thay đổi đến mức chẳng thể đi cùng nhau tiếp, sao lại để một người thứ ba xuất hiện. Cả những oán trách chính mình khi không cho con một mái ấm đủ đầy. Con không thể có một gia đình đủ đầy lần nữa, trong khi chúng tôi đều có thể. Tôi không muốn bước ra khỏi nhà, tôi không muốn ai nhìn thấy một người phụ nữvừa bị bỏ lại sau một cuộc hôn nhân đổ vỡ.
Tôi không muốn bước ra khỏi nhà, tôi không muốn ai nhìn thấy một người phụ nữ vừa bị bỏ lại sau một cuộc hôn nhân đổ vỡ – Ảnh minh họa: Internet
Một người bạn đến thăm tôi, cô ấy tắm cho con tôi, chuẩn bị một bữa cơm thơm ngon rồi lôi tôi ra từ phòng ngủ bừa bộn. Tôi ngồi trước bàn ăn cùng con và bạn mình. Khuôn mặt tôi vẫn chưa khô nước mắt, từng tế bào đều thật nhức nhói. Tôi vẫn ngồi thừ ra, chẳng có ý ăn chút gì. Bạn tôi giúp con tôi ăn rồi bảo thằng nhóc ra phòng khách chơi. Bạn cứ nhìn tôi rồi lên tiếng:
- Rốt cuộc thì cậu cũng chỉ là một người phụ nữ bất hạnh thôi đúng không? Bất hạnh khi có chồng là một kẻ phản bội bỏ rơi cậu, rồi cậu trở thành kẻ mất hết hồn không thể sống? Hay bất hạnh khi có cơm mà không chịu ăn, có con mà không chịu chăm, có cha mẹ mà không thể khiến họ yên tâm? Và cậu cứ muốn để con thấy mình là một người phụ nữ bất hạnh như thế? Vậy thì tớ cho cậu hai lựa chọn, một là cậu cứ thấy mình bất hạnh như thế và con cậu sau này cũng sẽ thế. Hai là hãy trở lại một người phụ nữ hạnh phúc để con và cha mẹ cậu cũng có thể hạnh phúc. Tùy cậu chọn.
Video đang HOT
Rốt cuộc thì cậu cũng chỉ là một người phụ nữ bất hạnh thôi đúng không? – Ảnh minh họa: Internet
Nói rồi bạn rời khỏi nhà tôi. Tôi vẫn ngồi yên đó thật lâu, ngước mắt nhìn xung quanh. Những bức ảnh gia đình tôi từng hạnh phúc vẫn còn nằm ngổn ngang trên nền nhà. Con tôi ngoài kia đang chơi đùa như chẳng biết chuyện gì. Cả mâm cơm trước mắt vẫn còn nóng hổi…
Tôi suy nghĩ về lựa chọn mà bạn tôi đã nói. Và chỉ một suy nghĩ là con tôi sau này cũng sẽ không thể hạnh phúc khiến tôi rùng mình sợ hãi. Tôi không thể chỉ cho con một nguồn năng lượng tồi tệ và tôi cũng chưa từng muốn là một người phụ nữ bất hạnh. Tôi chưa từng muốn mình trở thành người phụ nữ chỉ biết đến nước mắt và khổ đau.
Rồi tôi như bừng tỉnh, phải rồi, bỏ chồng thì sao, một mình ly hôn thì sao, lời lẽ của thiên hạ thì sao, tất cả những thứ ấy đâu có quyết định được tôi là người phụ nữ suốt đời khổ đau hay hạnh phúc. Bất hạnh hay không không nằm ở một cuộc hôn nhân đã đổ vỡ, nó nằm ở chính tôi của sau này. Bạn tôi nói đúng, một là cứ thấy mình thật đáng thương và chìm đắm trong đau khổ. Hai là đứng dậy mà tự tìm hạnh phúc cho mình. Nếu không muốn ai nhìn mình bằng một ánh mắt thương hại thì nhất định phải thật kiêu hãnh hạnh phúc lần nữa.
Nếu không muốn ai nhìn mình bằng một ánh mắt thương hại thì nhất định phải thật kiêu hãnh hạnh phúc lần nữa – Ảnh minh họa: Internet
Huống hồ, duyên nợ vợ chồng đến một lúc không thể hàn nối thì chính là phải kết thúc. Như một chọn lựa sai lầm nhất định phải kết thúc. Rồi thì ai sau đó cũng sẽ phải sống, phải tìm hạnh phúc của mình. Đổ vỡ không là bất hạnh, đó là điều phải xảy ra để ta chọn lựa một cuộc sống tốt hơn. Và phụ nữ ly hôn không có nghĩa là phụ nữ bất hạnh. Bất hạnh chỉ là khi ta không dám kết thúc một cuộc hôn nhân đã hết hạn, không dám bỏ một kẻ đã không còn xứng đáng, không chịu giải thoát cho mình. Một người phụ nữ bất hạnh, chính là không biết trân quý và yêu thương bản thân.
Từ hôm đó, tôi bắt đầu lại cuộc sống, thu xếp mọi thứ xung quanh mình và con. Tôi tìm niềm vui cho chính mình trong công việc, gia đình và con cái. Tôi cho mình cười khi thật vui, hay đôi chút sẽ khóc khi muốn. Với tôi, đó chính là những cảm xúc chứng thực rằng mình đang sống vì bản thân. Tôi không cần vì ai mà khổ đau, cũng không chỉ cười để người ta thấy mình ổn. Tôi tìm đến những gì thật sự khiến mình vui và hạnh phúc. Để từ đó, tôi cũng cho con những nguồn năng lượng tích cực nhất, khiến cha mẹ mình yên tâm nhất.
Và tôi nghĩ mọi phụ nữ ly hôn nào cũng hãy cho mình một cuộc sống như thế. Vì chúng ta không bao giờ là người phụ nữ bất hạnh, chúng ta chỉ đang trên đường tìm kiếm một hạnh phúc mới sau một lần lựa chọn sai…
Theo phunuvagiadinh.vn
Sau bao ấm ức, cuối cùng cũng có ngày em hả hê trước quả báo mà chị chồng phải nhận
Khi đi làm về, nhìn chị chồng ngồi khóc hu hu trước mặt bố mẹ chồng, em lại thương bố mẹ chồng quá.
Em mới về làm dâu được hơn một năm nay. Nhà chồng em ai cũng tốt, hiền lành cả, trừ chị chồng. Chị chồng em năm nay đã 33 tuổi rồi, cũng xinh đẹp, giỏi giang nhưng chưa có chồng. Khi em mới về, chị đang là giám đốc nhân sự công ty sản xuất hàng may mặc. Vì có lương cao nên chị chồng rất có tiếng nói trong gia đình chồng em.
Khi đó, em đang thất nghiệp nên nhà chồng bảo chị chồng lo cho em vào làm cùng công ty. Ban đầu chị ấy giãy nảy không chịu vì sợ em làm không tốt việc, chị ấy bị mang tiếng. Nhưng bố mẹ chồng em nói quá nên chị ấy cũng miễn cưỡng chấp nhận cho em vào làm ở bộ phận kiểm hàng.
Dù làm khác bộ phận nhưng những tháng ngày khổ cực của em bắt đầu từ đó. Em trở thành "trung tâm sai vặt" của chị chồng. Dù đang làm nhưng chị chồng gọi điện nhờ vả là em phải đi ngay.
Nhà chồng em ai cũng tốt, hiền lành cả, trừ chị chồng. (Ảnh minh họa)
Ví như có lần, hàng kiểm chưa xong, quản lý của em thì đôn đốc, hối thúc. Mà chị chồng em cứ gọi bảo em ra căn tin mua cho chị ấy một ly nước và cái bánh mì ngọt. Em dùng dằng tầm 15 phút thì chị ấy gọi cũng mấy cuộc. Bất đắc dĩ em phải chạy đi mua. Khi về, em bị quản lý mắng cho một trận sấp mặt vì tội chưa làm xong mà lo bao đồng. Mà em không đi, chị ấy lại sừng sộ: "Tôi là sếp hay cô là sếp. Tôi bảo sao cô phải làm vậy".
Không những thế, sáng nào chị chồng cũng dậy trễ rồi trang điểm, ăn diện đến công ty. Em dậy sớm quét dọn nhà cửa rồi lại phải đi mua đồ ăn sáng đem tới tận nơi cho chị ấy. Có hôm đem đến không hợp khẩu vị, chị ấy còn bắt em đi mua món khác. Cứ như em là ô-sin vậy.
Đã vậy, chị ấy đi đâu cũng khoe khoang đã xin việc cho em. Chị ấy sống với em tốt thế nào, quan tâm ra sao? Nhưng thực chất thì trái ngược hoàn toàn. Ngày nghỉ, chị chồng được nằm khểnh nghỉ ngơi hoặc cà phê với bạn bè. Em thì ngập mặt trong đống công việc nhà. Nhiều khi ức chế quá, em vừa làm vừa rơi nước mắt tủi thân.
Nhưng mấy ngày nay, em thật sự hả hê trước quả báo mà chị chồng phải nhận. Hôm đó, lúc em đến công ty, mọi người bàn tán xôn xao lên. Em chạy vào, thấy chị chồng đang bị một người phụ nữ đánh tới tấp. Bảo vệ chạy vào cũng không dám can ngăn vì người phụ nữ ấy chính là vợ của tổng giám đốc công ty.
Em chạy vào, thấy chị chồng đang bị một người phụ nữ đánh tới tấp. (Ảnh minh họa)
Hóa ra, chị chồng em "giao lưu tình cảm" với sếp tổng nên mới leo lên được vị trí giám đốc nhân sự. Vợ sếp tổng đánh cho mấy tát rồi chỉ tay đuổi thẳng chị chồng em. Nhìn chị chồng mặt mày xơ xác, tóc tai rũ rượi, quần áo xộc xệch, nói thật em cũng thấy chạnh lòng. Nhưng cứ nghĩ đến những ấm ức em phải chịu suốt thời gian qua, em lại thấy hả hê làm sao.
Ngay chiều hôm đó, chị chồng bị sa thải ngay. Mọi người còn không ngừng bàn tán về chị ấy. Nhiều người cũng tỏ ra vui mừng vì không phải chịu sự soi mói, đè nén từ chị ấy nữa. Ai cũng nói chị ấy giỏi mánh khóe thôi, chứ năng lực có hạn. Thành ra bị đánh, bị đuổi như vậy cũng đáng đời.
Khi đi làm về, nhìn chị chồng ngồi khóc hu hu trước mặt bố mẹ chồng, em lại thương bố mẹ chồng quá. Họ hiền lành thế, giờ bị chị chồng giáng cho một đòn phũ đầu đầy xấu hổ thế kia. Vì bố mẹ chồng, em có nên đứng ra bênh vực chị chồng vài lời cho phải phép để dẹp yên sóng gió ở công ty không hả mọi người?
Theo afamily.vn
Tôi dẫn bạn thân về nhà sống, vô tình tạo điều kiện cho chồng và cô ấy "lên giường" với nhau Nhưng có lẽ bẽ bàng, đau khổ nhất chính là việc chồng yêu cầu tôi kí vào đơn ly hôn để giải thoát cho anh ta. Đứa bạn thân còn bồi thêm việc có thai 2 tháng và là con gái - đúng như sở nguyện của chồng. Tôi là một người phụ nữ bất hạnh, chồng ngoại tình với bạn thân sau...