Tâm sự của chân dài bị đại gia ruồng bỏ
Tâm sự đắng lòng của chân dài sau khi bị đại gia ruồng bỏ và tương lai mờ mịt mà cô phải đối mặt trước mắt.
Tâm sự của chân dài làm gái bao cho đại gia. Ảnh minh họa
Tôi thường cùng các bạn “chân dài” của mình lui tới những buổi tiệc chiêu đãi, sự kiện sang trọng. Nhưng cuối cùng tôi nhận ra, “bẫy” đại gia không dễ như tôi tưởng.
Tôi đã từng tin rằng, đời người mạnh được yếu thua, trời cho ai nấy hưởng. Tôi đã từng tin rằng, mình đẹp, mình khéo, mình có quyền có được người đàn ông mình thích và vật chất sung sướng…
Tôi đẹp, từ lúc nhỏ tôi đã ý thức được điều này, vì rất nhiều người lớn chung quanh luôn khen tôi: Con bé sao mà đẹp thế, nét nào ra nét nấy. Hoặc: Lớn lên cho nó đi làm người mẫu.
Khi tôi bắt đầu trổ giò thì người ta nói: Thế nào nó cũng nổi tiếng cho mà xem, mặt như vậy, dáng như thế…
Trở nên nổi tiếng! Những suy nghĩ ấy dường như đã cắm rễ vào đầu tôi từ lúc còn nhỏ. Lớn lên, tôi luôn xem ảnh những ngôi sao và ao ước mình được đứng trên sân khấu lộng lẫy, được nhận những tràng pháo tay, những cặp mắt ngưỡng mộ và những ánh đèn ống kính.
16 tuổ.i, tôi tham gia vào câu lạc bộ người mẫu ở quận. Dần dà, với thể hình lý tưởng, với gương mặt “đẹp và cá tính” như nhiều người khen, tôi thường được trình diễn với vai trò người mẫu phụ trong một số chương trình thời trang ở thành phố. Tôi vẫn tìm kiếm cho mình các cơ hội để toả sáng. Tôi thử ca hát, casting vai phụ, gì cũng được, miễn là có cơ hội để được nhiều người biết đến.
Rồi cơ hội cũng đến với tôi. Một dự án phim truyền hình nổi tiếng sắp được bấm máy, đang trong giai đoạn tuyển diễn viên. Người quen nói với tôi, nếu làm quen với phó đạo diễn, tôi sẽ có khả năng nhận được vai nữ chính, mà như vậy thì cơ hội nổi tiếng trong tầm tay.
Thông qua nhiều mối quan hệ, tôi đã tiếp cận được phó đạo diễn, và đúng như kế hoạch, tôi sẵn sàng “đổi tình lấy vai diễn”, rồi nhận được vai thứ chính trong bộ phim. Tôi bắt đầu được biết đến và nhận lời mời đi đóng vài vai nhỏ trong các bộ phim lớn.
Video đang HOT
Nhưng tôi chưa thể hài lòng được. Nhiều người trong nghề mách bảo, tôi phải có “đại gia” chống lưng và phải có hẳn một dự án quảng bá hình ảnh cho mình thì mới nổi tiếng được như ý. Thế là từ đó, tôi bắt đầu kế hoạch “săn đại gia” cho mình.
Tôi thường cùng các bạn “chân dài” của mình lui tới những buổi tiệc chiêu đãi, sự kiện sang trọng. Nhưng cuối cùng tôi nhận ra, “bẫy” đại gia không dễ như tôi tưởng. Họ không chỉ hướng đến các cô gái chân dài mà còn có tri thức và nghề nghiệp “sang trọng” một chút. Nhưng trong tay tôi hầu như chưa có gì, kể cả cái bằng tốt nghiệp cấp ba, hành trang chỉ có vài vai phụ trong phim. Chỉ có cách là sống dưới sự bảo trợ của các đại gia đã có gia đình và cần một chân dài để làm “bình bong”.
Chị bạn thân trong nghề khuyên tôi nên hướng sự chú ý đến các đại gia đứng tuổ.i và đã có vợ, dần dà sẽ tính tiếp. Rồi, tôi bắt đầu ngắm đến Ph, anh là một doanh nhân trong ngành sắt thép, tôi quen Ph. trong một sự kiện của công ty Ph., và tôi đi ké bạn bè đến.
Điều lý tưởng nhất của Ph đối với tôi là không những anh có đủ tiêu chí của một đại gia, mà còn… có một người vợ bệnh đã nhiều năm. Vài cuộc gặp vờ như tình cờ, vài lần hẹn hò, tôi trở thành tình nhân của Ph.
Quen Ph., tôi bắt đầu một cuộc sống mới, với ngôi biệt thự nhỏ xinh đẹp ở ngoại ô thành phố, những bữa tiệc sang trọng (và đường hoàng hơn, không phải đi “ké” bạn bè), xe hơi hạng sang và tiề.n bạc rủng rỉnh. Nhưng dù đã có tiề.n, có sự giúp đỡ từ một đạo diễn bạn Ph., nhưng tôi cũng chỉ đóng thêm được vài vai diễn nữa, tên tuổ.i vẫn làng nhàng.
Tôi bắt đầu tính đến con đường khác, nghĩa là chiếm Ph. làm của mình. Tôi bắt đầu đán.h tiếng để vợ Ph. Biết mối quan hệ của chúng tôi. Một ngày, người vợ yếu đuối của Ph. gọi cho tôi, hẹn tôi gặp mặt.
Chị không đẹp lắm, khuôn mặt hiền hiền, người xanh xao vì thường đau ốm. Chị ta bảo Ph. trước giờ có quen ai chỉ qua đường thôi, mong tôi để yên cho Ph., vì tôi cũng có tai tiếng, sợ ảnh hưởng đến công việc kinh doanh của Ph.
Càng nghe, tôi càng bực chị ta. Tôi tuyên bố thẳng thừng: Đời này mạnh được yếu thua, nếu chị không giữ nổi Ph. thì tôi sẽ giành anh Ph. về phía mình. Tôi làm nghệ thuật, mà giới này thì bao giờ chẳng có đồn thổi? Tôi đẹp, tôi có chút tiếng tăm, chẳng hơn người bệnh tật thường xuyên như chị hay sao?
Rồi, mặc dù Ph. đã rất cẩn thận, nhưng tôi vẫn để có thai với Ph. Ph. biết, có chút bực mình vì bị “úp sọt”, nhưng sau đó là mừng, vì Ph. chỉ có một đứa con gái duy nhất, còn đứa con tôi mang trong bụng là con trai.
Với nhiều chiêu, trò cuối cùng tôi cũng khiến vợ chồng Ph. l.y hô.n. Bụng đã to, không thể có một cái đám cưới hoành tráng như mong muốn. Nhưng tôi đã trở thành phu nhân tổng giám đốc, cuộc đời đã bước sang một trang mới huy hoàng.
Nhưng mọi thứ chẳng như tôi mong muốn. Vốn quen với những cuộc chơi, tôi giờ đây phải khoá chân ở nhà chăm sóc con, và phải chăm luôn đứa con gái riêng của Ph., trong khi Ph. vắng nhà suốt vì những bữa nhậu, chiêu đãi, những chuyến công tác triền miên.
Con lên năm tuổ.i, tôi đã chứng kiến không biết bao lần Ph. tay trong tay với các chân dài khác. Ghen tuông, đau khổ rồi tôi cũng dần dà chấp nhận, vì biết chẳng qua là Ph. vui chơi chốc lát thôi.
Năm 2012, tôi phát hiện Ph. đang cặp với một sinh viên học trường nghệ thuật, cô này xinh đẹp và bắt đầu có chút tiếng tăm nhờ tham gia các cuộc thi âm nhạc truyền hình. Ph. đang bảo trợ cho cô ta.
Không giống các cô bồ trước của Ph., lần này tôi thấy Ph. có vẻ si mê cô ta, thường công khai cùng cô ta đến các bữa tiệc. Ph. cũng bỏ tiề.n cho cô ta làm album. Tôi đã trực tiếp tìm gặp cô ta để hăm doạ, thậm chí năn nỉ, nhưng chỉ nhận được câu: Có giỏi thì giữ chồng, còn không giữ được thì để tôi giữ cho. Cô ta làm tôi giật mình, như nhìn thấy lại mình năm năm về trước, lúc cướp Ph. khỏi tay người vợ cũ.
Tôi bắt đầu tìm lại bạn bè cũ, tham gia các cuộc vui để quên nỗi buồn khi thấy Ph. ngày một si mê nhân tình. Có những đêm về, Ph. đán.h tôi thẳng tay vì nghe mùi bia rượu thuố.c l.á trên người tôi. Chuyện gì đến cũng đã đến. Ph. làm đơn l.y hô.n. Tôi đa.u đớ.n thấy mình trắng tay.
Sau phiên tòa, con tôi để cho Ph. nuôi vì tôi không có gì trong tay. Số tiề.n ít ỏi Ph. cho chỉ đủ mua một căn hộ chung cư nhỏ xíu để đi về. Không nghề nghiệp, tuổ.i và nhan sắc chẳng còn đủ trẻ để lên sàn diễn, tôi theo bạn bè đi hát phòng trà…
Hàng đêm, tôi chạy sô qua các tụ điểm, nhận vài trăm mỗi đêm chỉ đủ tiề.n mua sắm quần áo và chi xài hàng ngày. Tương lai mờ mịt, chẳng biết sẽ ra sao.
Những giấc mơ của tôi đã tắt. Tôi đã trả giá cho sự bất chấp của mình.
Theo VNE
Vợ sắp cưới bỗng chạy theo tình cũ
Em nói xin lỗi tôi vì thật lòng em không yêu tôi. Em muốn ở bên người đàn ông em đã chờ đợi suốt mấy năm.
Người yêu đi xa, em đồng ý lấy tôi
Còn nhớ cái ngày tôi theo đuổi em ròng rã, em lại ghét cay ghét đắng tôi. Em nói mình đã có người yêu nên không muốn bất kì người đàn ông nào tán tỉnh. Người yêu em du học bên nước ngoài, em đợi người ta về và kết hôn. Nhưng cuối cùng, sau 3 năm chờ đợi, em nhận được một cái tin trời đán.h: người yêu em đã có người con gái khác.
Đó là một lần em tình cờ vào FB của bạn bè và tìm ra được FB của cô gái kia, trong đó có một bức ảnh rất thân thiết giữa cô ta và người yêu của em. Lúc đó, em mới nhận ra mình đã bị phản bội. Ở phương trời ấy, anh ta vẫn yêu đương tán tỉnh người con gái kia nhưng vẫn mặn nồng với em. Vậy là anh ta bắt cá hai tay và không biết sẽ chọn cô nào. Nếu anh ta sống ở bên đó, chắc chắn sẽ bỏ em. Còn anh ta về Việt Nam, có thể em sẽ là sự lựa chọn. Vì trả thù người yêu và hận anh ta, em quyết định đồng ý lấy tôi làm chồng. Tôi vì quá yêu em nên đã chấp nhận tất và, tôi muốn được làm người đàn ông của em.
Sau vài tháng yêu đương, chúng tôi quyết định lấy nhau. Chúng tôi cùng nhau chuẩn bị tất cả mọi thứ, chỉ chờ ngày em về làm cô dâu của tôi. Bạn bè ai cũng nói chung tôi là một đôi đẹp. Bố mẹ đôi bên mừng cho chúng tôi vì dù sao hai đứa công việc cũng ổn định, mọi thứ đều có tương lai. Tôi cũng tin tôi và em sẽ là một gia đình hạnh phúc.
Còn gì nữa là tốt hả em. Tôi đã quá yêu em, đã tin vào em và giờ thì em hủy hôn. Một thằng đàn ông như tôi lại chịu sự s.ỉ nhụ.c này sao. (ảnh minh họa)
Tình cũ về, em bỏ cưới
Nào ngờ, trước cưới 1 tuần, người yêu cũ của em về nước. Anh ta đòi gặp em khi nào tôi không hay biết. Em cũng nói, vì không muốn tôi buồn nên em đã lén gặp anh ta. Không biết anh ta nói gì với em, vậy mà ngày hôm ấy, khi về nhà, em buồn bực, không nói năng gì. Em gần như đã khóc cả buổi vì mắt em sưng húp. Tôi cố hỏi nhưng em không nói, sau này tôi phát hiện ra, vì em thương anh ta, thấy có lỗi với anh ta nên em đã khóc nhiều như vậy.
Người đàn ông đó nói, anh ta đã chia tay cô gái kia, quyết định trở về nước và muốn lấy em làm vợ. Anh ta nói xin lỗi vì phản bội em. Anh ta biện lý do rằng, ở bên nước ngoài, cuộc sống cô đơn, bất kì người đàn ông nào cũng không thể chịu đươc. Anh ta chỉ yêu chơi bời, không có ý định kết hôn với cô gái đó. Còn với em, anh ta xác định sẽ đi đến hôn nhân. Anh ta nói, ngay cả bây giờ, khi em đã chuẩn bị lấy chồng, anh ta vẫn không ngại nếu em đồng ý lấy anh ta và hủy hôn.
Hôm ấy, em đã suy nghĩ rất nhiều thì phải. Và trong đêm em nói, muốn hủy hôn. Em nói xin lỗi tôi vì thật lòng em không yêu tôi. Em muốn ở bên người đàn ông em đã chờ đợi suốt mấy năm. Và em chấp nhận tất cả hình thức trừng phạt của ông trời khi đã phản bội tôi. Em xin tôi tha thứ, mong rằng tôi sẽ tìm được người phụ nữ tốt hơn em.
Còn gì nữa là tốt hả em. Tôi đã quá yêu em, đã tin vào em và giờ thì em hủy hôn. Một thằng đàn ông như tôi lại chịu sự s.ỉ nhụ.c này sao. Tôi sao có thể chịu được nỗi đau này. Tôi làm sao đối diện với hàng xóm đây, còn người thân và bạn bè tôi nữa. Thật sự, tôi không hiểu em đang nghĩ gì, tại sao em lại đối xử với tôi như vậy? Ông trời có công bằng cho một kẻ quá yêu như tôi không?
Theo Eva
Tại sao phụ nữ khổ thế này!? Chị gọi điện cho tôi hỏi vay tiề.n, số tiề.n chẳng nhiều nhưng đây không phải là lần đầu tiên chị nhờ vả tôi như thế. Tôi có thể giúp chị nếu chuyện đó nằm trong khả năng của tôi, nhưng nghĩ cho cùng, sự giúp đỡ nhỏ nhoi này chỉ giải quyết được vấn đề trước mắt, còn chuyện lâu dài của...