Tâm sự con không lấy chồng được không mẹ
Cách đây vài hôm con đọc một entry trên mạng mẹ ạ! Con thấy tâm trạng con bây giờ rất giống entry ấy, nên con cũng muốn viết một entry tương tự thế. Con biết mẹ chẳng dùng internet, chẳng chát yahoo và cũng không biết đến blog, nên mẹ sẻ ko đọc được những dòng này mẹ nhỉ, nên con sẻ thoải mái viết những gì con nghĩ mà không sợ mẹ đọc được và sẻ buồn vì con.
Hình minh họa con không lấy chồng được không mẹ
Lần đầu tiên con gái xa nhà mẹ dặn dò rất kỷ, đi Sài Gòn phải cố gắng học học hành con nhé, đang còn tuổi ăn học con chớ nên yêu sớm, mẹ sợ con yêu rồi sẻ bỏ quên việc học. Mẹ à, con vốn một đứa con gái bướng bỉnh, hay cải lại mẹ và chị, và con cũng rất cứng rắn không dễ siêu lòng vì ai đâu mẹ, nên khoản này mẹ yên tâm mẹ nhé.
Con biết mẹ nói thế nhưng trong mẹ rất yên tâm về con đúng không mẹ, yên tâm về con nên mẹ mới cho con học xa nhà mà không phải lo lắng nhiều, mẹ là người hiểu con nhất đấy. Mẹ ơi! từ nhỏ đến lớn con chưa một lần xa nhà mà không có mẹ theo cùng. Với tính cách của con, thích tự lập, con vốn bướng bỉnh, con không thích sự gò bó của ba mẹ đối với con, con mong mình nhanh lớn để được học xa nhà như thế con sẻ được &’tự do’ làm những điều con muốn mà không bị ai la mắng con không được thế này hay không được thế kia. hihi, học xa nhà không phải chỉ là mong muốn của con mà mẹ cũng muốn thế mẹ nhỉ, mẹ muốn con có tương lai hơn nên đã chọn Sài Gòn là điểm đến để con học tập và phát triển tương lai đúng không mẹ? Vậy mà khi xa nhà, lúc đầu có mẹ đi cùng nên con chẳng biết nhớ nhà là gì cả, nhưng khi mẹ về và gửi con lại nhà dì để tiếp tục đi học, con buồn lắm mẹ ạ, đêm nào con khóc vì nhớ nhà, nhớ mẹ. Nhà mình cách Sài Gòn 150km, không xa lắm mẹ nhỉ, mỗi lần nhớ nhà con lại đón xe về được một ngày rồi lại đi, con biết mỗi lần về như thế tốn kém lắm, mà nhà mình không mấy khá giả nên dần về sau con cũng hạn chế vế nhà, một tháng con về một lần mẹ nhé! Thời gian trôi qua nhanh, sau ba năm con học xa nhà, con đã tốt nghiệp và đi làm.
Video đang HOT
Cầm tháng lương đầu tiên con vui lắm. Vậy là con đã trưởng thành , con tự lập rồi phải không mẹ, và kể từ đây con sẻ có cuộc sống của riêng mình đúng không mẹ, mẹ sẻ không cấm cản con gái mẹ có tình yêu đâu mẹ nhỉ. Mẹ ơi, đi làm vài tháng con cũng biết rung động mẹ ạ, cái cảm giác mà trước đây con chưa từng có khi có cậu bạn cùng lớp nói thích con, vậy là con biết yêu rồi phải không mẹ. Nhưng mẹ ơi, con vốn chưa một lần va chạm với cuộc sống nên con vụng về lắm, lại không có mẹ bên cạnh dạy dỗ, bảo ban, truyền đạt kinh nghiệm để con biết yêu một người phải như thế nào, nên người ấy cũng dần xa con mẹ ạ, người ta nói không cảm nhận được tình yêu từ con, rằng con sống khép kín. Có lẻ con yêu muộn nên mới thế mẹ nhỉ. Mẹ ơi, từ khi biết yêu con trở nên hay buồn, những nỗi buồn thầm kín.Trái tim con đã héo khô bởi cái gọi là &’Tình yêu’ có lẻ tại con chưa quên được tình đầu mẹ nhỉ, mẹ ơi, đàn ông bây giờ người tốt, người xấu khác nhau nhưng mục đích cuối cùng đều giống nhau cả. Năm nay con 26t, cái tuổi không còn trẻ để lập gia đình. Đầu năm có người muốn đến nhà mình để gặp ba mẹ nói chuyện người lớn &’chuyện hôn nhân của con’, con đã từ chối bởi vì con không muốn lấy chồng khi mẹ vẫn còn tần tảo lo cho thằng út học hết năm cuối, vì con muốn học hết đại học và vì con không biết đó có phải là &’tình yêu’ không nữa. Con thương mẹ nên con muốn được ở bên mẹ chăm sóc mẹ thay cho anh chị của con, mẹ cho phép con làm thế mẹ nhé. Con sống xa nhà, nhiều khi muốn tâm sự với mẹ nhiều hơn về cuộc sống nhưng qua chiếc phone con không biết phải nói thế nào mẹ ơi. Những ngày gần đây &’tháng trước’ con lại nhớ thương người ấy mẹ ạ, một người mà trước đây từng nói yêu con, nhưng chính con đã đẩy người ấy xa con và bây giờ người ấy đi xa thật rồi. Cái khoảng cách im lặng, làm ngơ khiến tim con chết lặng nhưng người ta không hề hay biết, và vì không thể bên người ấy nên con xin phép mẹ con không lấy chồng được không mẹ? Nhớ lần gần đây nhất mẹ xuống Sài Gòn thăm con, mẹ kể con nghe chuyện chị M muốn xin con nuôi, mẹ không đồng ý. Nhiều lúc con nghĩ, con cố gắng làm việc cố gắng phấn đấu cho sự nghiệp trở thành một phụ nữ thành đạt, con sẻ sinh một đứa cháu cho mẹ mà không phải lấy chồng, vì con muốn đó là đứa con bé bổng do chính con sinh ra, mẹ cũng biết con vốn yêu trẻ con, nên con có thể không được làm vợ nhưng thiên chức làm mẹ con không thể từ bỏ.
Mà như vậy là con hư phải không mẹ?làm vậy con sẻ đem tiếng xấu cho gia đình mình phải không mẹ? Nhưng mẹ ơi đâu nhất thiết con phải có chồng, chẳng phải xã hội cũng vạn người suy nghĩ giống con sao mẹ? lấy chồng để có chồng con không làm được mẹ ạ. Chắc mẹ không biết con gái mẹ là người sâu sắc, si tình mẹ nhỉ, khi yêu ai con sẻ chung thủy và hi sinh vì người ấy mẹ ạ. Thế nhưng tình duyên con gặp nhiều oan trái, thôi thì con ngừng chuyện yêu đương mẹ nhé, nó làm con mệt mỏi. Nhiều khi con &’xì chét’ không phải vì công việc mà vì con không chiến thắng được nổi nhớ về người mà con yêu, mà bệnh tim của con cũng do &’xì chét’ mà ra đấy mẹ ạ. Rồi con đau, đau những cơn đau dai dẳng, lâu thật lâu mới lành, hiện tại chưa lành hẵn mẹ ơi, và mỗi lần như thế con lại thấy thất vọng nhiều hơn, nên khi có người đàn ông nào nói “yêu” con, con thấy mình trở nên vô cảm mẹ ạ.
Giờ con chỉ muốn có một liều thuốc uống vào rồi ngủ một giấc ngon lành, khi tỉnh dậy con sẻ quên hết, không nhớ ai nữa. Thế nên con không lấy chồng được không mẹ? Nếu con lấy chồng con sẻ đợi người ấy tặng con 3 bông hồng nhung và 3 bông hoa Ly vào đúng sinh nhật con “chắc không ai biết sinh nhật con khi con không nói mẹ nhỉ”. Nếu con lấy chồng con sẻ đợi người ấy nắm tay con thật chặt và nói anh cần em. Nếu con lấy chồng con sẻ đợi người ấy ôm con vào lòng và nói anh yêu em. Nếu con lấy chồng con sẻ đợi người ấy đem niềm tin về lại bên con, nơi mà trái tim của con thấy bình yên. Nếu không con sẻ không lấy chồng
Theo VNE
Trái tim em tìm được nhịp rồi...
Có những kẻ vốn chỉ là "người dưng" nhưng chẳng hiểu sao lại khiến cho ta có cảm giác không thể xa rời.
Có ngốc nghếch lắm không khi ta đặt niềm tin vào một người hoàn toàn xa lạ? Có dại khờ lắm không khi trái tim ta rung động trước một kẻ mà thậm chí ta còn chưa hiểu về họ bất cứ điều gì. Trong cuộc đời này đôi khi có những kẻ vốn chỉ là "người dưng" nhưng chẳng hiểu sao sau khi gặp gỡ lại khiến cho ta có cảm giác không thể xa rời.
Em chẳng biết phải gọi tên thứ cảm xúc ấy là gì, cũng chẳng biết liệu có dại khờ lắm không khi còn chưa kịp hiểu gì về anh mà đã vội để cho lòng mình thầm thương trộm nhớ. Nhưng anh ạ, trái tim đôi khi vẫn luôn có những lỹ lẽ riêng của nó, không phải bỗng dưng mà trái tim lại đập loạn nhịp ở phía trong lồng ngực khi đứng trước một người khác giới đâu anh.
Trái tim đã mách bảo rằng anh chính là người con trai mà bấy lâu nay em vẫn đang ngóng đợi (Ảnh minh họa)
Em thừa nhận rằng mình có cảm tình đặc biệt với anh, thứ cảm tình mà có lẽ người ta vẫn hay gọi bằng cái tên "tình yêu sét đánh". Dường như ánh mắt ấy, nụ cười ấy mang một thứ ma lực vô hình mạnh đến nỗi khiến cho một đứa con gái vốn vẫn được mệnh danh là có trái tim sắt đá là em cũng phải ngượng ngùng quay đi để che giấu khuôn mặt đang đỏ lựng lên vì e thẹn của mình.
Em tin vào ánh mắt của anh, em tin vào những điều mà trái tim em đang cảm nhận được. Trái tim đã mách bảo rằng anh chính là người con trai mà bấy lâu nay em vẫn đang ngóng đợi, là người con trai duy nhất được thượng đế trao cho chiếc chìa khóa vàng để tới và mở cửa trái tim mình. Vậy thì chẳng vì bất cứ lý do gì mà em lại khước từ sự sắp đặt giống như là một món quà mà thượng đế đã ưu ái ban tặng cho mình.
Trái tim em chưa khi nào trải qua sự rung động giống như lần này, một thứ cảm xúc vừa mới mẻ, vừa lạ lẫm lại vừa vô cùng tin cậy. Em cảm thấy lòng mình ấm lại mỗi lúc nghĩ đến anh, cảm thấy đôi má mình ửng hồng mỗi khi đôi mắt em vô tình chạm vào ánh nhìn đầy mê hoặc ấy. Chỉ một ánh nhìn của anh cũng có thể khiến cho tim em tan chảy, chỉ một nụ cười của anh cũng có thể làm em vui đến cả ngày.
Em gọi những thổn thức, những nhịp đập khác thường mà trái tim mình dành cho anh là "tình yêu" (Ảnh minh họa)
Em chẳng cần biết gia đình anh ra sao, chẳng cần biết bạn bè và các mối quan hệ xã hội của anh thế nào bởi vì chỉ cần em biết rằng lòng anh cũng đang hướng về phía em là đủ. Em vui lắm mỗi khi thấy ánh mắt anh mải miết kiếm tìm mình giữa đám đông, chỉ để nở một nụ cười hiền từ hoặc để trao cho em một cái nháy mắt đầy tinh nghịch. Những khi ấy em thấy lòng mình ấm áp và ngọt ngào đến lạ, như thể vừa được ai đó tặng cho một viên kẹo đường.
Tình yêu là cảm xúc đến từ hai trái tim, bởi vậy nên chỉ cần trái tim tự cảm nhận là đủ. Nếu cứ suy xét thiệt hơn, cứ đắn đo nhiều quá thì tình yêu ấy đâu còn đúng nghĩa nữa. Em gọi những thổn thức, những nhịp đập khác thường mà trái tim mình dành cho anh là "tình yêu", bởi vậy nên nhất định em sẽ nắm bắt lấy tình yêu ấy. Em tin rằng xa lạ mấy nhưng chỉ cần cảm mến nhau và mang tâm hồn đồng điệu thì rồi cũng sẽ trở thành tri kỷ. Đột nhiên trong đầu em cứ vang lên câu hát: "Trái tim em tìm được nhịp rồi, sẽ trôi xuôi về tim anh..."
Theo VNE
Sợ mất tình yêu vì bạn trai đi nước ngoài Chúng em đã sống thử với nhau, giờ anh ấy đi nước ngoài 3 năm em sợ rằng tình yêu sẽ mất. Chị Thanh Bình thân mến! Em đang có một chuyện buồn trong tình cảm, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em rất buồn và lo lắng vì người yêu em sắp đi làm xa 3 năm. Chúng em yêu...