Tâm sự cay đắng của mẹ đơn thân mang thai đứa con thứ hai lại bị đàn ông ruồng bỏ
“Phụ nữ sinh ra là để được yêu”, “quyền lực nằm trong tay người đàn bà đẹp”, người ta cứ nói thế, nhưng tôi sinh ra là phụ nữ, nhan sắc cũng không xoàng, vậy mà cuộc đời thì long đong lận đận. Mọi chuyện ào đến với tôi dường như chỉ với một mục đích duy nhất là vùi dập cánh hoa vốn đã rất khó khăn mới vươn được lên để tỏa hương khoe sắc.
Ảnh minh họa
Tôi từng có một gia đình. Nếu chuẩn gia đình hạnh phúc là đủ đầy con xinh, một người đàn ông hiền lành, yêu vợ, thì lẽ ra tôi phải hạnh phúc. Nhưng tôi lại thấy bất hạnh vô cùng khi anh ấy hiền lành như vậy.
Gia đình chồng tôi cực khó. Bố mẹ chồng không thích tôi, mẹ chồng đay đi đay lại với chồng tôi rằng “lấy vợ đẹp như vậy là vợ thiên hạ chứ không phải vợ mình”. Tình yêu mãnh liệt, anh quyết cưới tôi, nhưng kết hôn rồi thì không thể bảo vệ tôi trước miệng lưỡi người đời. Cộng với mẹ chồng vì không ưa mà suốt ngày “bơm vá”, thêm mắm thêm muối trong việc tôi ăn diện khoe đường cong, trang điểm, làm tóc cầu kỳ khi đi làm. Công việc của tôi như vậy, tôi có những khách hàng lớn hay phải đi tiếp cùng sếp, nhưng các sếp rất nghiêm túc, và không yêu cầu gì hơn ở tôi ngoài tác phong làm việc chuyên nghiệp, hình thức không được phép làm xấu mặt công ty. Tôi đáp ứng tốt yêu cầu công việc bao nhiêu thì hỏng bấy nhiêu trước yêu cầu của mẹ chồng. Những khi tôi phải về muộn vì công việc càng là cái cớ để gia đình chồng khẳng định với chồng tôi đã lấy phải người đàn bà “vợ thiên hạ”.
Sau khi sinh con tôi có nhiều áp lực hơn, nhưng gia đình chồng thì không thông cảm. Chồng tôi ngoài việc hiền lành yêu vợ ra đã không thể tiếp tục bảo vệ cho tôi. Anh thậm chí, mưa dầm thấm lâu, bắt đầu tin những điều mà những người vốn ganh ghét, không thích tôi trong gia đình anh thêu dệt. Kể lể không hết những va chạm vụn vặt, nhưng tôi mệt mỏi, và tôi tự hỏi tại sao mình phải sống giữa những con người không hề có thiện tâm với mình như thế, chỉ vì một người đàn ông thậm chí không thể, và không còn muốn bảo vệ mình.
Tôi ly hôn, trở thành bà mẹ đơn thân, mang con gái nhỏ về sống với ông bà ngoại.
Cảm giác bỏ chồng, phải trải qua rồi bạn mới biết, dù người đàn ông đó thực ra chẳng mấy cần thiết cho cuộc sống của bạn, nhưng mọi sự thay đổi đều đem lại cảm giác chênh vênh. Tôi luôn lo sợ chỉ có mình tôi như vậy, con tôi cái gì cũng thiếu thốn. Bởi thế mà tôi lao vào làm, làm gấp năm gấp mười để kiếm tiền, để bù được gấp 2 gấp 3 những gì mà tôi cho rằng con tôi thiếu thốn.
Tôi được thăng cấp trong công việc từ những cống hiến của mình, trở thành trợ lý của sếp lớn và phụ trách một nhóm trợ lý nhỏ. Điều đó cũng đồng nghĩa với tôi có thể san sẻ khối lượng công việc của mình cho các em, những gì không quá quan trọng tôi sẽ để cấp dưới làm. Tôi có thời gian cho mình và cho con gái cùng ba mẹ nhiều hơn. Trong dịp đưa ba mẹ cùng con gái đi nghỉ dưỡng, tôi quen cậu ấy – trẻ hơn tôi 5 tuổi nhưng chững chạc.
Video đang HOT
Trong suốt kỳ nghỉ 5 ngày cậu ấy tìm cách tiếp cận với tôi, thân thiết với con gái tôi, đưa bố mẹ tôi đi mua sắm và ghé chơi các điểm, kết thúc chuyến đi, cậu ấy có được số điện thoại và facebook của tôi, cùng thiện cảm của tất cả mọi người trong nhà tôi.
Tình cảm giữa tôi và cậu ấy phát triển tự nhiên đến mức tôi không nhận ra nữa, từ lúc nào, mình lại biết đến cảm giác yêu. Tú – tên cậu ấy – chăm sóc cho tôi rất ân cần, cậu ấy chẳng bao giờ thèm quan tâm đến việc tôi hơn cậu ấy đến 5 tuổi. Cậu ấy không bao giờ chịu cho rằng tôi đáng mặt “làm chị” của cậu ấy. Cho đến ngày Tuấn tỏ tình và nói muốn ở bên tôi đến hết cuộc đời, thì tôi đã không thể từ chối tiếng gọi con tim được nữa.
Chúng tôi đã nghĩ đến cả việc kết hôn trong một tương lai rất gần. Tôi với cậu ấy không dùng biện pháp tránh thai. Chúng tôi đều tin rằng nếu có con thì sẽ làm luôn đám cưới.
Nhưng ngày tôi thông báo tin tôi có thai lại chính là bước ngoặt đẩy cuộc đời tôi vào cơn giông tố mới.
Cả gia đình Tú không đồng ý. Họ nói tôi là gái nạ dòng, đã một đời chồng còn có con riêng, vậy mà lại “chăn dắt” và bẫy cưới trai tân là con cháu nhà họ. Đủ loại người thân, họ hàng bên đó nhắn tin nhục mạ lẫn khuyên nhủ tôi “buông tha” cho Tú. Còn Tú của tôi thì… không bén mảng đến gặp tôi nữa.
Tôi đủ trưởng thành để hiểu sự im lặng tránh mặt ấy là như thế nào. Đã có lúc tôi nghĩ sẽ tranh đấu tất cả để có được hạnh phúc muộn màng, nhưng nhìn chính người mình yêu thương và đặt nhiều hy vọng lại sớm thoái lui như vậy, tôi biết chẳng trông mong gì nữa.
Một sinh linh nữa lại đang lớn lên trong tôi, và tôi vẫn là mẹ đơn thân, không thể tìm cho chúng một người đàn ông tử tế để chúng có thể gọi “Bố”.
Theo Dantri
Học cao, nhiều tiền nhưng tôi vẫn phải cúi đầu xin lỗi nhân tình của chồng
Ngày tôi bất chấp bỏ cái thai để nhận quyết định đi tu nghiệp nước ngoài, anh đã ném về phía tôi tờ đơn ly hôn vì không thể chấp nhận người vợ sắt đá như tôi. Nhưng tôi không ký.
ảnh minh họa
Tôi đã kiên quyết ra đi với một tâm niệm: Chỉ cần mình thành công, chứng minh được cho chồng thấy tôi đang cố gắng vì cả hai thì anh ấy sẽ tha thứ thôi.
Tôi tự đánh giá mình là người đàn bà cứng rắn. Bao năm khổ cực của tuổi thơ đã tôi luyện cho tôi một ý chí thép. Tôi tốt nghiệp đại học loại giỏi, ra trường có việc làm ngay. Điều may mắn hơn nữa là tôi có được một người đàn ông yêu thương mình thực sự. Anh ấy là bạn học cùng Đại học với tôi. Chúng tôi yêu nhau khi cả hai đứa còn chưa có gì trong tay.
Sau khi ra trường 2 năm bọn tôi cưới. Cưới xong mặc dù chồng rất muốn có con nhưng tôi xin từ từ vì tôi còn muốn phấn đấu cho sự nghiệp. Anh thương tôi nên cũng đồng ý. Hơn ai hết, chồng tôi hiểu, tôi là một cô gái nhà nghèo, lam lũ, tôi đã phải cố gắng rất nhiều để có được ngày hôm nay. Anh không muốn làm lỡ dở giấc mơ và dự định của tôi.
Nhưng sự thông cảm đó chỉ có giới hạn. Ngày tôi nhận quyết định được cử đi nước ngoài tu nghiệp cũng là thời điểm tôi biết mình vừa có thai được hơn 1 tuần. Chồng tôi vui lắm. Anh mong ngóng chuyện này nên suốt một tuần kể từ khi biết vợ có bầu, anh chăm sóc tôi rất chu đáo.
Tôi đắn đo rất nhiều rồi quyết định nói với chồng rằng tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Đi tu nghiệp nước ngoài đồng nghĩa với việc về nhà tôi sẽ được lên chức. Nếu giờ tôi bỏ qua việc này sẽ không biết đến bao giờ mới có được vì họ sẽ cử người khác đi và dĩ nhiên người đó sẽ lên đảm nhận vị trí then chốt của công ty. Và tất nhiên, để đi tu nghiệp như thế thì tôi phải không vướng bận chuyện con cái.
Chồng tôi không đồng ý. Anh khuyên tôi: "Phụ nữ có được như em cũng đáng nể lắm rồi. Giờ là lúc mình cần tập trung lo cho gia đình, cho tổ ấm em ạ. Anh tin với năng lực của em, cơ hội này qua đi sẽ lại có cơ hội khác". Vậy mà bất chấp lời khuyên can của chồng, tôi lẳng lặng đi bỏ đứa con và nhận quyết định sẽ đi nước ngoài.
Ngày tôi đi, chồng đưa cho tôi tờ đơn ly hôn đã ký sẵn và không ra tiễn. Tôi giận anh nhưng vẫn đinh ninh một điều: Anh ấy rất yêu mình, thời gian sẽ khiến anh tha thứ cho tôi khi tôi thành công trở về!
Vậy là tôi ra nước ngoài học. Chúng tôi chẳng hiểu mối quan hệ của mình là gì. Tôi vẫn điện thoại về nhưng anh không nghe máy. Tôi còn nghe nói anh đã có bồ. Tôi buồn lắm nhưng vẫn làm như mình không biết. Tôi lao vào học, kiếm tiền và đợi ngày trở về.
Giữa những tháng ngày ở bên nước ngoài, tôi nhận được điện thoại từ một người phụ nữ. Chị ấy tự nhận là... đang sống với chồng tôi.
Chị ấy bảo nếu chị ấy có thể có con, chắc chắn chị ấy sẽ giữ người đàn ông tốt như anh dù có phải mang danh cướp chồng. Nhưng ông trời không may mắn cho chị có được niềm hạnh phúc đó. Chị không thể sinh con. Và rồi thấy anh cô đơn, bơ vơ nên chị tự nguyện ở bên chăm sóc mà thôi.
Chị khuyên tôi rất nhiều... Càng nghe chị nói tôi càng thấm thía. Nghe chị kể về những ngày anh ở nhà buồn tủi tôi mới nhận ra cái sai quá lớn của mình... Chị bảo sẽ không giành anh bởi vì anh quá tốt, anh xứng đáng có một tổ ấm trọn vẹn.
Chị khuyên tôi nên quay về, xin anh tha thứ, làm lại từ đầu và sinh cho chồng những đứa con. Sau này chị cũng chuyển đi nơi khác làm việc nên cũng không vương vấn gì nữa. Người tình của chồng tôi còn nói đã khuyên hết lời và chồng tôi cũng có vẻ đã bỏ qua cho tôi mọi lỗi lầm.
Cách đây 1 tuần, chồng chủ động gọi cho tôi, hỏi bao giờ tôi về. Đây là lần đầu tiên sau gần 2 năm kể từ ngày tôi ra nước ngoài, tôi mới được nghe giọng của anh. Tôi đã bật khóc và xin anh tha thứ. Chồng tôi im lặng rất lâu rồi bảo: "Đợi em về rồi mình làm lại".
Tôi thầm cảm ơn người tình của chồng, một người tình có tư cách và sự tử tế. Nhờ có chị mà tôi giữ được chồng bởi nếu là người khác có lẽ anh đã kiên quyết bỏ tôi lâu rồi.
Tôi dự định sau khi về nước, người đầu tiên mà tôi tìm gặp sau chồng chính là chị. Tôi cần phải nói một lời cảm ơn tới chị, người phụ nữ đã yêu thương chồng tôi thật lòng.
Theo 2sao
Những điều đàn ông thường nói khi yêu thật lòng Trong tình yêu, nếu đàn ông một lòng một dạ hướng về người đàn bà của họ thì họ sẽ thường xuyên có những lời nói, hành động chứng tỏ việc đó. ảnh minh họa Nếu bạn còn đang phân vân về mức độ tình cảm của người đàn ông ấy dành cho bạn có thật lòng không thì có thể dựa theo...