Tâm sự buồn của người đàn ông độc thân
Lúc này đây giữa đêm khuya tôi thấy lạnh lẽo cô đơn và chán nản đến thế. Nếu nói tôi ghét bỏ cuộc đời này cũng không đúng bởi nếu ghét bỏ thì có lẽ tôi đã kết thúc nó từ rất lâu rồi.
Còn nếu nói tôi yêu đời ư? Đó là sự lừa dối không hơn, nếu tôi thương yêu cuộc đời này thì có lẽ tôi đã không tìm đến sự chia sẻ của khói thuốc và men rượu làm gì cả. Nói vậy có nghĩa là tôi sống không có mục đích rồi. Mục đích là gì nhỉ, là cái để mình tin tưởng hay phấn đấu ư? Vậy mà lúc này đây tôi không có mục đích, tôi sống trong sự tuyệt vọng và mất đi niềm tin. Tôi đã tin quá nhiều, đã hi vọng quá nhiều để rồi cái nhận được chỉ là sự im lặng. Số phận trả lời bằng sự im lặng. Đã rất nhiều đêm như đêm nay tôi chẳng thể chợp mắt. Tôi suy nghĩ nhiều lắm, cái được cái mất, cái vô hình cái hữu hình. Đôi mắt tôi lim dim, tâm tưởng lang thang trong hư ảo.
Đôi khi tôi tỏ ra cứng rắn để mà bước đi, giấu giếm sự mềm yếu trong lòng để mà mỉm cười. Tôi tự lừa dối bản thân rằng mình cô đơn, rằng mình khát khao một tình yêu thế nào. Không biết có phải vết thương của mối tình đầu làm lòng tôi đớn hèn nên không dám tìm kiếm một tình yêu mới. Mà cũng có lẽ bởi cái thế giới của sự xô bồ, bon chen này đã dẫm nát đi niềm tin và một trái tim màu hồng. Tôi biết cảm giác bị thế giới bỏ quên là như thế nào nhưng quả thật tôi cũng không ngờ nó lại đáng sợ đến vậy. Tôi cảm thấy lạnh lẽo và trống trải trong lòng.
Lúc này đây tôi khao khát một bàn tay nắm chặt, một bờ vai nhỏ bé để tôi tựa đầu vào. Một ai đó để cho tôi chia sẽ những tâm sự buồn. Tôi sẽ trao niềm tin và cả những hy vọng. Một bàn tay thôi, một bờ vai thôi.
Tôi tự lừa dối bản thân rằng mình cô đơn, rằng mình khát khao một tình yêu thế nào
Tôi cũng muốn tìm kiếm một điều mới mẻ trong cái cuộc sống mà những người tự nhận mình là giàu cảm xúc, yêu đời đã định nghĩa. Một thế giới màu hồng. Tôi muốn những cái mới đó sẽ không nhắc đến những gì mình đã phải trải qua hay nói một cách hoa chương là quên đi cái quá khứ buồn đó. Nhưng dường như có bàn tay của một vị thần nào đó vì quá tức giận trước những lỗi lầm kiếp trước của tôi để lại nên đã không cho tôi nhiều hơn cái mà bây giờ tôi đang có, đó là sự cô đơn.
Video đang HOT
Lúc này men rượu đã bốc nồng rồi nhớ lại… thôi có lẽ mình sẽ không nhắc đến nữa vì nó làm tôi buồn nhiều hơn là vui. Mà cũng lạ thật đó cái thế giới này lại được xây bằng những niềm vui và nỗi buồn như vậy. Nếu không phải thì có lẽ đó là một thế giới chết. Đi giữa dòng người đông đúc mà xa lạ mình cảm thấy lạc lõng có lẽ do thế giới này quá rộng lớn thì phải còn mình lại quá nhỏ bé thế nên. Thế nên tôi cô đơn thì phải, tôi cứ phải đi tìm sự bình yên trong những chén rượu vơi đầy.
Nhiều lúc tôi cũng có những ý nghĩ kì lạ, liệu rằng ngoài kia bất chợt một ngày nào đó em vô tình lướt qua cuộc đời tôi. Dù quen hay lạ dù bất chợt hay cố ý như vậy cũng đủ làm tôi mỉm cười rồi. Em đứng một nơi nào đó rồi bất chợt hai ánh mắt nhìn thấy nhau. Tôi không mong rằng em sẽ mỉm cười chỉ mong rằng khi tôi lướt qua thì cả hai đều cố gắng dõi theo bóng người còn lại đi khuất bóng. Ôi một câu chuyện cổ tích…
Theo Him
Uất nghẹn nhìn chồng quấn riết bạn thân dưới bể bơi
Nhìn Hoàng đang âu yếm cô bạn thân dưới bể bơi khiến tim tôi đau nhói. Vậy mà chỉ mới ít phút trước thôi anh còn ôm hôn vợ, nói vào tai vợ những lời thật ngọt ngào, ấm áp.
ảnh minh họa
Vợ chồng tôi từng có một mối tình đẹp như mơ khiến nhiều người ngưỡng mộ. Ngày còn trẻ, tôi là một cô gái xinh xắn, dễ thương còn Hoàng - chồng tôi là người đàn ông đẹp trai, phong độ và có tài. Tình yêu của chúng tôi kéo dài suốt những năm tháng đại học và kết thúc bằng một đám cưới hoành tráng. Bạn bè, người thân ai cũng mừng hạnh phúc cho cặp đôi trai tài, gái sắc.
Sau khi lập gia đình, tôi xin làm việc tại một viện nghiên cứu còn Hoàng lập công ty riêng. Công việc kinh doanh của anh gặp nhiều thuận lợi và lên như diều gặp gió. Chỉ sau 3 năm, anh đã mua được xe hơi, nhà lầu, cho vợ con cuộc sống đủ đầy. Lần lượt tôi sinh cho anh 2 đứa con, 1 trai 1 gái khỏe mạnh, đáng yêu. Nhìn vào cuộc sống của chúng tôi, bạn bè ai cũng ước ao, thèm muốn.
Không chỉ giỏi làm kinh tế mà trong việc chăm sóc vợ con, Hoàng là người rất có trách nhiệm và dành nhiều thời gian cho con cái. Anh chưa bao giờ khiến tôi phải phiền lòng vì bất cứ chuyện gì. Tôi chưa bao giờ nghi ngờ tình cảm của chồng vì như thế thật quá bất công với những gì anh đã dành cho tôi.
Đối với bạn bè của vợ, anh luôn quan tâm nhiệt tình và giúp đỡ hết sức mình khi họ cần. Lan là đứa bạn thân nhất của tôi. Hoàn cảnh của nó không được may mắn như tôi, chính bởi vậy mà tôi thương và luôn quan tâm đến nó. Lan lập gia đình được 5 tháng thì ly dị vì hai người không hợp nhau. Từ đó, nó không qua lại với bất cứ người đàn ông nào khác vì nó sợ bị tổn thương thêm một lần nữa.
Dù cuộc sống hôn nhân trắc trở nhưng Lan thường giấu nỗi buồn vào trong. Nó luôn yêu đời và biết yêu chính bản thân mình. Tuy đã trải qua một đời chồng nhưng vẻ xinh đẹp của Lan luôn khiến nhiều người đàn ông điêu đứng, si mê. Chồng tôi bảo rằng chúng tôi là bạn thân nhưng tính cách trái ngược. Lan sắc sảo, cá tính trái với tôi nhu mì, hiền dịu. Lan là mẫu người phụ nữ hiện đại còn tôi sống theo kiểu kín đáo, truyền thống.
Công việc của Lan cần nhờ sự trợ giúp từ công ty chồng tôi rất nhiều. Tuần nào, nó cũng mua đồ sang nhà tôi cùng nấu nướng, ăn uống. Quan hệ giữa chồng tôi và Lan không có bất cứ một biểu hiện nào khiến tôi nghi vấn và tôi không bao giờ nghĩ rằng hai người mình yêu quý nhất lại có thể phản bội mình. Chuyện gia đình có gì khúc mắc tôi đều nhờ Lan tư vấn và giảng hòa mỗi khi tôi và Hoàng giận dỗi nhau.
Ảnh minh họa
Vào một dịp nghỉ lễ, gia đình tôi rủ Lan cùng đi du lịch đến một bãi biển thơ mộng ở Thái Lan. Ban đầu nó từ chối nhưng về sau do tôi nài nỉ nên Lan đồng ý. Vì bị say máy bay nên sang đến nơi tôi nằm bẹp dí hơn nửa ngày trong phòng khách sạn để bọn trẻ cho Lan và chồng chăm sóc. Phòng của Lan ở đối diện với phòng của gia đình tôi. Chồng tôi sau khi mua đồ ăn về tận phòng khách sạn cho vợ thì cùng Lan đưa bọn trẻ đi dạo phố, ăn uống. Tôi ngủ miết đến khi tỉnh dậy thấy trời đã xâm xẩm tối, hai đứa trẻ đang ngủ ngon lành ở giường bên nhưng không thấy chồng đâu.
Tôi đi sang phòng Lan gọi mãi không thấy nó trả lời nên đoán chắc hai người họ đang cà phê ở tầng thượng của khách sạn. Tôi biết đó là thú vui mà chồng tôi và Lan khá hợp nhau. Tôi ghét cà phê nên chẳng bao giờ có thói quen đó.
Tôi bấm thang máy đi lên tầng thượng để tìm hai người họ. Vừa ra khỏi thang máy thì tôi choáng váng khi thấy chồng và Lan đang ôm hôn nhau ở bể bơi khách sạn. Hai người họ quấn quýt nhau không rời và không hề biết đến sự có mặt của tôi. Tôi không thể chịu đựng thêm khi chứng kiến cảnh đau đớn đó và đi về phòng nằm khóc một mình. 2 tiếng sau chồng tôi mới quay lại phòng để ngủ. Anh không biết rằng tôi đang thức và biết mọi việc đồi bại mà anh vừa làm.
Những ngày sau đó, tôi cố gắng vui vẻ trở lại và vờ như không biết chuyện gì đang xẩy ra. Tôi "kiểm soát" chồng 24/24g và họ không có chút thời gian riêng để ở bên nhau.
Về đến Hà Nội, tôi đã gặp và nói chuyện thẳng thắn với Lan. Lan cúi đầu thừa nhận nó sai và mong tôi tha thứ. Nó hứa sẽ cắt đứt tình cảm với chồng tôi. Nó bảo rằng vì hôm đó có uống chút rượu nên không kiềm chế được bản thân. Tôi đề nghị nó không được nói cho chồng biết cuộc nói chuyện giữa hai chúng tôi.
Từ hôm đó trở đi Lan lấy cớ đi Sài Gòn và không liên lạc hay đến nhà tôi chơi như trước nữa. Chồng tôi vẫn yêu thương, quan tâm vợ như trước... Thế nhưng hàng ngày trôi qua tôi vẫn thấy cắn rứt và không thể quên cảnh ái ân giữa họ. Tôi không biết chắc họ có còn dan díu với nhau hay không? Liệu tôi có thể tin vào lời hứa của Lan? Nỗi nghi ngờ dày vò khiến tôi trở nên cáu kỉnh mỗi khi gần chồng. Tôi có cảm giác giữa chúng tôi có một khoảng cách vô hình nào đó ngăn cách. Tôi sợ phải mất anh nhưng không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Tôi đã trị được vợ hỗn láo với bố chồng Bây giờ, mỗi khi nhìn di ảnh bố, tôi đều thấy rất mãn nguyện vì mình đã cùng vợ làm tròn chữ hiếu. Chỉ ước ông có thể sống lâu hơn để chứng kiến con cháu ngày càng thành đạt và chúng tôi cũng có điều kiện để chăm nom ông hơn. Bây giờ, mỗi khi nhìn di ảnh bố tôi, tôi đều...