Tâm sự bà ngoại: Con gái làm mẹ đơn thân, các cháu đều “hư” nhưng tôi không bảo được
Các cháu ngoại của tôi, 3 đứa, đều có biểu hiện mất kiểm soát cảm xúc, chúng sẽ hét lên khi không được vừa ý chuyện gì nhưng con gái tôi luôn nhượng bộ. Tôi sợ điều đó sẽ làm hỏng các cháu.
Con gái tôi mới ngoài 30 tuổi, đã có 3 đứa con nhưng lại là mẹ đơn thân. Nó vất vả lắm, đi làm tối ngày. Con tôi luôn về nhà trong tình trạng mệt mỏi, chán chường, nhưng các con của nó vẫn không ngừng quấn rầy. Nó nhiều lúc buông bỏ, để bọn trẻ muốn làm gì thì làm.
Các cháu ngoại tôi, do mẹ thiếu tính kỷ luật đối với con nên đều rất khó bảo và láo. Các cháu la hét rồi khóc lóc ầm nhà nếu không được đáp ứng chuyện gì như ý muốn. Ở trường cô giáo thường xuyên phàn nàn, trong tin nhắn điện tử từ trường gửi về, hiếm có hôm nào không “kể tội” các cháu tôi, lúc thiếu tập trung, lúc trêu chọc bạn, khi lại vi phạm kỷ luật lớp.
Vừa rồi tôi đi đón cháu, cô giáo đưa giấy mời bố mẹ đến trường gặp ban giám hiệu. Bởi vì cháu gái tôi, là con gái mà hành hung đánh bạn, nó lại còn lôi kéo thêm vài đứa bắt nạt bạn yếu lúc tan trường. Tuy là bạn bị đánh không gặp vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng phụ huynh người ta phản ánh với nhà trường, yêu cầu giải quyết thật nghiêm.
Tôi hiểu con gái mình phải khổ sở, vất vả thế nào, nên cũng không muốn làm con thêm đau đầu nữa. Tôi không biết mình sẽ tự đến gặp ban giám hiệu nhà trường để xin cho cháu, hay cứ để nó tự chịu trách nhiệm, hay báo cho con gái tôi biết việc con nó gây ra ở trường. Nhưng tôi tin rằng nó sẽ lại chán chẳng buồn nói mà cho qua hoặc tẩn cho con nó một trận xong đâu lại vào đấy.
Hai đứa con gái đầu của nó thì chung bố, đứa thứ ba lại là con người khác, nhưng cả hai người bố ấy của các cháu tôi đều chả thấy đâu, và vô dụng, nên con gái tôi một mình nuôi con.
Video đang HOT
Tôi rất buồn vì mình không giúp gì được nhiều. Vợ chồng tôi vẫn hỗ trợ con, nhưng không thể 24/24 vì hai ông bà đang còn công tác. Con gái út của tôi cũng tốt với người chị hẩm phận của nó, nhưng dù sao nó cũng còn gia đình riêng và công việc phải lo.
Bởi thế, con gái lớn của tôi dường như rất trầm cảm. Nó không muốn dành thời gian uốn nắn các con, có thời gian rảnh rỗi một chút thì uống rượu, tôi biết là để giảm stress nhưng rõ ràng việc đó không khiến tâm trạng nó tốt hơn lên. Bọn trẻ thì được mẹ cho quá tự do đến nỗi có thể làm bất cứ gì mà không lo nghĩ đến hậu quả.
Tôi phải làm sao để giúp được con cháu mình?
Theo Dân Trí
Chồng cũ gửi mỗi tháng 5 triệu vào tài khoản với đề nghị bất ngờ
Tôi năm nay 28 tuổi, là mẹ đơn thân của một bé gái 4 tuổi. Hiện tôi đang làm kế toán ở một doanh nghiệp tư nhân. Giống như nhiều người mẹ đơn thân khác, tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân đầy nước mắt.
Ảnh: Internet
Tôi quen chồng cũ qua mai mối. Anh làm nhân viên kinh doanh của một doanh nghiệp phân phối xe ô tô. Chúng tôi làm việc ở khá xa nhau, ít có cơ hội gặp nên thường chỉ liên lạc qua mang xã hội. Sau một thời gian tìm hiểu, với sự vun vén của 2 bên gia đình, chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới.
Trước đám cưới, tôi lo lắng về những mâu thuẫn khi sống chung với gia đình chồng nên quyết định sẽ thuê nhà ở riêng sau khi kết hôn.
Đúng như suy nghĩ, mối quan hệ của tôi với nhà chồng ban đầu khá tốt. Mẹ chồng tôi là người xởi lởi, có gì nói nấy nhưng tính tôi thường không để bụng. Chồng tôi rất hiếu thảo, cư xử biết trên biết dưới với cả hai bên gia đình.
Tuy nhiên, tất cả mọi chuyện bắt đầu thay đổi từ khi tôi mới mang bầu. Tôi tăng cân mất kiểm soát, gương mặt và cơ thể nổi đầy mụn. Tôi bị giảm ham muốn cũng như muốn giữ sức khỏe cho thai nhi nên từ chối gần gũi với chồng. Trong quãng thời gian đó, tôi nhận ra anh dần thay đổi.
Khi cùng đi ra ngoài, anh thường đi trước hoặc đi sau chứ không bao giờ nắm tay tôi. Ngay cả khi tôi nói muốn anh chở đi khám thai, anh cũng nói bận và bảo tôi đi một mình. Khi tôi tỏ vẻ giận dỗi, anh không dỗ dành còn quay ra chửi rủa, chiến tranh lạnh với tôi.
Đến gần ngày sinh nở, tôi chết lặng khi phát hiện anh qua lại với một nữ đồng nghiệp trẻ đẹp. Mặc tôi khóc lóc, giận hờn, anh đổ lỗi tất cả là do tôi. Do tôi không chăm sóc, chiều chuộng được anh nên anh cần có người cảm thông, chia sẻ.
Sau khi con gái tôi sinh ra, mỗi ngày, anh đi làm về chỉ bế ẵm con được vài lần. Đêm đến, anh cũng không phụ giúp tôi chăm con mà ôm chăn, gối sang phòng khác ngủ. Một mình lo chăm con cả ngày, cả đêm, tôi vô cùng stress và suy sụp. Sau khi con lớn hơn, tôi gửi bé tới nhà trẻ và bắt đầu quay trở lại đi làm.
Thấy công việc ổn định, tôi đâm đơn ly dị chồng, kết thúc cuộc hôn nhân địa ngục. Trước mặt bố mẹ chồng, tôi cũng nói rõ với họ về lý do khiến chúng tôi không thể tiếp tục sống với nhau. Mẹ chồng tôi lúc đó còn lớn tiếng mắng: "Là đàn bà mà không làm tròn bổn phận, không biết chăm chồng, giữ chồng. Bây giờ nó bỏ đi theo gái còn trách gì?".
Cay đắng, uất ức, tủi nhục, tôi bước ra khỏi nhà chồng mà không hối tiếc điều gì. 3 năm làm mẹ đơn thân, tôi chịu nhiều khó khăn, vất vả, đổi lại tôi thấy cuộc sống khá tự do, nhẹ nhàng. Tôi đi làm với đồng lương đủ để lo cho cuộc sống của 2 mẹ con.
Sau khi ly hôn, theo quyết định của tòa án, chồng cũ của tôi sẽ gửi 2 triệu mỗi tháng tiền cấp dưỡng cho con. Tuy nhiên, gần 1 năm trở lại đây, bỗng dưng anh ta gửi cho mẹ con tôi 5 triệu mỗi tháng.
Dạo này, chồng cũ cũng bắt đầu trò chuyện lại với tôi. Anh ta gọi điện hỏi thăm con gái mỗi ngày. Tôi nghĩ dù sao anh ta cũng là bố của con gái nên không ngăn cản họ tiếp xúc với nhau.
Tiếp đó, anh ta nhắn tin xin lỗi tôi vì chuyện năm xưa và nói muốn cùng tôi xây dựng lại hạnh phúc. Anh ta còn thề thốt rằng đã chấm dứt tất cả với cô bồ và muốn quay lại với tôi để con gái có bố, có mẹ.
Hôm trước, mẹ chồng cũ có đến nhà tôi thăm cháu gái rồi nói chuyện với tôi. Thấy tôi xa lánh, sợ sệt, bà đã chủ động nắm tay tôi và nói: "Con dâu à, thằng Nghĩa giờ đã khác rồi, không còn như ngày trước nữa. Mỗi tháng nó đi làm được 7 triệu thì đã gửi cho mẹ con con 5 triệu để chi tiêu rồi. Nó đã thay đổi và muốn hàn gắn với con, con xem thế nào...".
Nghe mẹ chồng nói, tôi có chút động lòng. Thực sự mẹ chồng và chồng cũ của tôi không còn như xưa nữa. Nhưng tôi bị ám ảnh bởi quá khứ đầy nước mắt nên tôi vẫn chưa quyết định điều gì. Nhìn con gái hồn nhiên hỏi sao không về chung sống với bà nội và bố lòng tôi lại xót xa vô cùng...
Theo Vietnamnet
Mẹ đơn thân 33 tuổi muốn tìm 'một nửa' có cùng hoàn cảnh Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, nhưng cơ duyên đã đưa tôi đến với miền Nam sinh sống và làm việc. Từ nhỏ đến lớn, chứng kiến cảnh nghèo khổ ở quê nên tôi quyết tâm học và rời xa quê hương. Hiện tại tôi 33 tuổi, là mẹ đơn thân, sống với con gái 6 tuổi. Tôi cao 1m56,...