Tâm can rối bời vì trót trao thân cho người cũ
Tôi cuồng say trong hơi men tình ái, cảm thấy thật hạnh phúc trong vòng tay anh, không suy nghĩ gì và cũng không sợ hậu quả…
Chúng tôi sinh ra cùng quê và quen nhau khi cùng tham gia hoạt động của Đoàn thanh niên. Anh và tôi khá hợp nhau vậy nên tình yêu cũng sớm ươm mầm, nảy nở từ những buổi tối tham gia sinh hoạt Đoàn.
Lúc ấy tôi chỉ biết yêu và yêu, cuồng say trong hơi men tình ái, cảm thấy thật hạnh phúc trong vòng tay anh, không suy nghĩ gì và cũng không sợ hậu quả… (Ảnh minh họa)
Chúng tôi có một tình yêu đẹp hơn một năm trời. Có điều khi anh đưa tôi về ra mắt gia đình và muốn xin phép cho hai đứa chúng tôi được tổ chức lễ cưới thì hai bên gia đình không đồng ý vì mâu thuẫn có từ trước. Nhà tôi và nhà anh trước kia từng là hàng xóm vì tranh chấp lối đi mà sinh ra cãi vã, đánh nhau. Gia đình tôi chuyển đến cuối làng, còn gia đình anh ở lại chỗ cũ.
Dẫu biết chuyện đó nhưng không gì có thể ngăn cấm được tình yêu mãnh liệt giữa chúng tôi. Hai đứa vẫn yêu nhau tha thiết và tìm cơ hội thuyết phục gia đình. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ, biết chúng tôi vẫn lén lút qua lại nên bố mẹ tôi đã ép gả tôi cho một người con trai khác.
Video đang HOT
Khỏi phải nói chúng tôi đã buồn như thế nào. Mọi việc diễn ra quá nhanh và vượt ra tầm kiểm soát của chúng tôi. Tôi đã khóc cạn khô nước mắt, đã gào thét, cầu xin, van nài, tìm mọi cách, đã nói hết lời nhưng không thể thay đổi được quyết định của bố mẹ. Cuối cùng tôi đành phải chiều theo ý của các cụ, cắn răng chịu đựng cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy.
Trước cưới mấy ngày, chúng tôi hẹn gặp nhau để tâm sự lần cuối. Trong khung cảnh mờ ảo dưới ánh trăng tròn hôm ấy, tôi đã trao cho anh đời con gái tinh khôi, nguyện sẽ không bao giờ hối tiếc về quyết định đó. Lúc ấy tôi chỉ biết yêu và yêu, cuồng say trong hơi men tình ái, cảm thấy thật hạnh phúc trong vòng tay anh, không suy nghĩ gì và cũng không sợ hậu quả vì hành động nông nổi của mình…
Sau khi cưới chồng, thời gian chung sống với anh tôi mới nhận ra rằng chồng tôi là một người đàn ông bao dung, độ lượng, anh hết mực yêu thương tôi, yêu chiều tôi từng tí một. Tôi bắt đầu nhận ra rằng anh chính mẫu đàn ông mà nhiều cô gái đang mơ ước. Một tháng trôi qua nhanh chóng, tôi thấy chậm kinh và phát hiện ra rằng mình đã có thai. Cả hai gia đình đều mừng vô cùng, nhất là chồng tôi. Anh rất yêu và chăm tôi.
Sợ tôi vất vả trong thời gian mang bầu nên anh không khiến tôi làm bất cứ việc gì cho dù là nhỏ nhất, từ giặt áo, quét nhà đến rửa bát, nấu cơm anh đều nhận làm hết. Anh nói không muốn tôi khổ, chỉ muốn tôi ăn uống tốt để con sinh ra sau này khoẻ mạnh, thông minh.
Nhưng anh càng làm vậy lại khiến tôi càng cảm thấy có lỗi với anh. Tôi đã không thể cho anh hưởng hết cái “tinh khôi” nhất của đời con gái, hơn nữa lại dâng hiến cái quí giá nhất cho người đàn ông khác ngay trước ngày cưới điều đó khiến cho lương tâm tôi bị rày vò, cắn dứt. Nói dại nếu giọt máu tôi đang mang trong mình là kết quả của lần lầm lỡ, nông nổi ấy thì tôi biết phải ăn nói thế nào với chồng, và gia đình đây? Giờ tôi phải làm sao?
Theo Đất Việt
Trước cưới tôi tự nguyện trao thân cho người yêu cũ
Vì quá nhớ nhung và yêu thương người cũ nên trước khi cưới một tuần, tôi đã hẹn gặp anh và tự nguyện trao thân cho anh...
Tôi và anh yêu nhau trong suốt 2 năm đại học, một mối tình đẹp, trong trắng nên thơ. Anh cũng rất yêu tôi, quan tâm tôi hết mức. Cả hai đã thề non hẹn bể rằng đời này, kiếp này sẽ thuộc về nhau mãi mãi, quyết không thay lòng đổi dạ.
Nhưng thực tế lại diễn ra không giống như những gì hai đứa dự định. Khi tôi đưa anh về ra mắt, bố mẹ tôi đã hỏi anh rất nhiều từ bố mẹ làm nghề gỉ, kinh tế có ổn định không, quê quán ở đâu? Sau buổi hôm đó bố mẹ tôi cấm tiệt không cho tôi tiếp tục yêu anh với lý do gia đình không môn đăng hộ đối.
Bố mẹ anh chỉ làm nông nghiệp, kinh tế không vững vàng. Trong khi đó bố mẹ tôi đều là công chức nhà nước, có một vị trí nhất định trong xã hội. Hơn nữa gia đình anh cũng xa gia đình tôi về khoảng cách địa lý. Hai nhà cách nhau tới 80km, sợ cưới nhau đi lại sẽ vất vả.
Bố mẹ tôi nói đã ngắm cho tôi một đám cách nhà chừng 10km, gia đình nề nếp, lại có chức tước yên tâm để trao thân gửi phận. Mẹ bảo với tôi làm con dâu nhà đó chỉ có sướng, ăn ngon mặc đẹp mà bố mẹ chồng lại lo cho công việc nhàn hạ.
Thế nên bố mẹ tôi quả quyết chỉ cần đợi tôi học xong thì sẽ tổ chức đám cưới. Mặc cho tôi ra sức thuyết phục, tìm mọi cách để bảo vệ tình yêu của mình đến cùng thì bố mẹ tôi vẫn không đồng ý. Không còn cách nào khác tôi đành phải nói lời chia tay với mối tình đầu trong sự suy sụp, đau khổ.
Mặc dù đã chia tay và đồng ý để người mới đến tìm hiểu nhưng tôi và người cũ vẫn lén lút hẹn hò, liên lạc với nhau để tâm sự. Chúng tôi thoả thuận sẽ đi lại với nhau đến khi nào tôi lên xe hoa thì thôi.
Sau một thời gian được gia đình tôi cho đi lại tìm hiểu, tôi đã chấp nhận kết hôn với người đàn ông mà bố mẹ tôi sắp đặt. Nhưng càng đến gần ngày tổ chức hôn lễ thì tôi càng nhận ra tôi không thể quên được mối tình đầu, và sống thiếu anh tôi sẽ đau khổ mà chêt.
Vì quá nhớ nhung và yêu thương người cũ nên trước khi cưới khoảng một tuần tôi đã hẹn gặp anh, hai người đi chơi những nơi từng là kỷ niệm, nơi hai đứa thề non hẹn bể. Buổi tối đó tôi đã tự nguyện trao thân cho anh coi như một lời xin lỗi từ sâu thẳm trái tim vì đã phụ tình anh.
Suốt 2 năm qua dù rất yêu nhau nhưng anh luôn giữ gìn cho tôi. Chúng tôi nguyện chỉ làm chuyện ấy trong đêm tân hôn. Vậy mà giờ đây cái đêm thiêng liêng được mong chờ ấy lại không bao giờ diễn ra. Chính vì vậy mà chúng tôi coi đây như là kỷ niệm cuối cùng giữa hai người trước khi đường ai nấy đi.
Tôi lên xe hoa với người đàn ông đã được bố mẹ chọn. Nhưng cũng kể từ đó mỗi khi gần gũi chồng mình, tôi lại không tài nào quên được cảnh ân ái với người cũ. Hình ảnh ấy cứ quanh quẩn trong đầu khiến tôi không còn cảm xúc, không thể lên đỉnh. Tôi muốn thoát ra khỏi ám ảnh đó, nhưng lại không thể rũ bỏ chúng ra khỏi đầu. Tôi có phải là người phụ nữ hư hỏng, đáng bị lên án và khinh bỉ?
Theo Đất Việt
Giá em đừng quá dễ dãi trao thân Giá em đừng dễ dãi trao thân, thì có thể bây giờ chúng ta đã trở thành vợ chồng. Chỉ tiếc là em đã làm tôi khinh bỉ em. Tôi và em quen nhau trong một chuyến đi tình nguyện ngày sinh viên, em đẹp, và rất năng động. Nhiều chàng trai vây quanh em, nhưng tôi là người may mắn vì đã...