Tạm biệt người tôi yêu!
Đã từ rất lâu rồi! Cánh tay cùng cây bút đã không hạ xuống tờ giấy với những nỗi lòng sâu kín.
Ngày xưa, lần đầu tiên tôi biết yêu và có cảm giác yêu thực sự. Những gì tôi có lúc đó với tôi thực sự là một vùng trời hạnh phúc. Lúc đó tôi nhìn thế giới bằng ánh mắt thật lạc quan. Tôi còn nhớ như in nụ cười trên đôi môi chin đỏ ấy suýt làm tôi choáng ngợp, tôi thấy trên thế gian này không còn gì hạnh phúc bằng.
Cuộc sống tươi đẹp cứ ngày đến rồi lại trôi đi theo nó là những sóng gió. Hạnh phúc, vui sướng cũng có ngày qua đi và nỗi buồn cũng tới. Em chia tay tôi chỉ vì những lí do tưởng chừng như quá đơn giản, mối tình đẹp của tuổi học trò chấm dứt từ đó. Tôi hụt hẫng, suy sụp và chán chường như một con thiêu thân chạy vào nơi không lối thoát. Tôi căm ghét mọi thứ mà trước đây tôi đã từng nâng niu. Tôi hận mình, hận cuộc đời vì tôi nghĩ mất em là tôi đã mất đi tất cả. Khi người ta yêu tình yêu làm cho tâm hồn họ thật trong sáng và họ nghĩ nhiều điều tốt đẹp về tương lai. Nhưng những vấp ngã mà họ gặp phải trên đường tình làm cho họ cảm thấy thất vọng, lạc lõng. Tôi cũng chẳng ngoại lệ.
Tôi đã trở thành một con người chuyên lừa dối tình cảm của người khác và coi đó là trò chơi làm cho nhiều người con gái phải đau khổ. Hình như tôi muốn họ cũng như tôi trước kia. Những cuộc tình thoáng qua rồi vụt mất rồii cứ thế… cứ thế.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, tôi cũng bước vào ngưỡng cửa đại học. Hình như số phận lại đưa tôi đến một con đường khi xưa tôi không thoát ra được mà khi đã thoát được rồi thì bên ngoài vô số những điều tốt đẹp đang chờ tôi. Thật tình cờ tôi đã gặp em, một cô gái hoàn toàn xa lạ mà cảm giác lúc đầu rất bình thường. Một cô bé đứng tựa cửa và tôi cũng thế. Hai đứa nhìn nhau mà lúc đó thật lạ lẫm của hai con người chưa hề quen biết.
Video đang HOT
Tôi mỉm cười chúc phúc cho em, em nhé (Ảnh minh họa)
Rồi cái gì đến cũng đến, chúng ta làm bạn với nhau. Qua những lần tiếp xúc, trò chuyện tôi thấy tâm hồn của mình như được giải thoát. Mỗi lần gặp em đều mang đến cho tôi cảm giác bâng khuâng khó tả, cảm giác mà từ rất lâu rồi đã tắt trong tôi. Nhưng tôi lại mắc phải một sai lầm lớn khi đã ngỏ lời yêu với một người mà tôi không yêu mặc dù người đó tốt và yêu tôi thực sự, cô gái đó là bạn thân của em. Tôi không muốn cô ấy đau khổ vì tôi đã phụ tình. Tôi đã nói thật với cô ấy rằng người tôi yêu không phải là cô ấy. Trong thời gian này tôi thực sự đau khổ vì tôi nhận ra rằng người tôi thực sự yêu chính là em nhưng tôi không thể nói ra được. Em và cô ấy là hai người bạn thân, và em thì không bao giờ muốn làm tổn thương đến cô ấy và ngược lại.
Tôi biết em có nhiều người để ý từ khi còn là cô học trò cấp 3 và cả khi vào đại học bởi tính cách dễ thương và đôi mắt em gặp một lần sao mà khó quên thế. Tôi nhận ra rằng con tim mình lại đập loạn nhịp mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy, cảm giác được yêu của 2 năm trước lại ùa về. Từ đó tôi viện cớ để gặp em thực ra là để nhìn thấy em. Tôi rất thích nhìn em cười, một nụ cười vô tư của cô sinh viên chưa vướng bận chuyện đời. Chưa bao giờ tôi thấy cuộc sống tươi đẹp như lúc này. Tôi yêu đời, yêu em và yêu nhiều thứ lắm. Em biết không, ngay cả trong mơ tôi cũng thấy được ở bên cạnh em nữa. Hình như hình ảnh của em đã gắn chặt vào trái tim tôi, nảy chồi, bén rễ và mọc lên một thứ cây tình cảm trong đó. Tôi hi vọng một ngày gần nhất sẽ nói với em rằng tôi yêu em để tôi không phải hối hận.
Nhưng cuộc đời mấy khi cho ai trọn vẹn phải không em. Cô bạn thân của em lại đem lòng yêu tôi nhiều đến vậy. Em biết không trái tim tôi rất đau mỗi khi em vô tư gán ghép cho tôi và bạn em. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, em là người coi trọng tình bạn như vậy nếu tôi nói ra tình cảm của mình thì sẽ thế nào, tình bạn của em và cô ấy sẽ thế nào đây. Hay tôi cứ chôn chặt tình cảm của mình như vậy mãi mãi không nói ra nữa. Tôi thật nhu nhược phải không em? Chính vì thế mà tôi đã đánh mất em, và cũng như đánh mất chính mình. Tôi đã đi thật xa nơi ấy, nơi tôi đã gặp em vì không muốn làm người con gái yêu tôi và người tôi yêu bị tổn thương. Giờ đây, em đang hạnh phúc bên tình yêu của mình. Tôi mỉm cười chúc phúc cho em, em nhé.
Tạm biệt người tôi yêu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Điều kỳ diệu mang tên tình yêu .
Trong suốt chặng đường tôi đi, Vân là người tôi yêu đầu tiên và sâu sắc nhất, luôn cho tôi những điều may mắn nhất.
Đó chính là tình yêu chân thành của tôi, nó mang biết bao nhiêu điều mới lạ và kỳ diệu, nó khiến cho tôi làm được tất cả những điều mà tôi có thể làm được, phải! chỉ có tình yêu nơi đó mới có thể làm tăng được những suy nghĩ và cảm nhận hết được cuộc sống này cho tôi.
Tình yêu của tôi à, mong em sống thật vui, thật khỏe và hạnh phúc. Tôi cũng đâu ngờ rằng một tình yêu thật hạnh phúc và thật đơn giản bắt đầu từ ngày ấy. Tình cờ một lần vô chùa, tôi lại hàng ghế đá vẫn như ngày nào ngồi ngắm cảnh xung quanh, bỗng có một cô gái sau khi thắp hương xong rồi cũng lại chính ghế đá ngồi, cái dáng đi lần đầu đó bỗng dưng đập vào trong suy nghĩ tôi, một cô gái thướt tha, dịu dàng như là tôi đã gặp từ lâu lắm.
Em ngồi gần tôi nhưng tôi chẳng nói tiếng nào cả, tôi chỉ biết mỉm cười với những điều xung quanh mình, bỗng tôi chợt quay sang và hỏi: "Em ơi cho anh hỏi mấy giờ rồi", em nhìn tôi với ánh mắt trìu mến và ngây thơ trả lời: "em không có đồng hồ, chắc giờ cũng sáu giờ hơn rồi anh ạ". Tôi chẳng biết nói gì hơn ngoài sự ngạc nhiên và nụ cười cảm ơn ấy.
Ngồi với em thật lâu, thật lâu, tôi mới có được chí khí hỏi chuyện em. Tình yêu của tôi cũng bắt đầu từ ngày đó, em đã cho tôi được tình yêu, cho tôi biết được cuộc sống này nó có ý nghĩa như thế nào. Đúng vậy! tôi cảm nhận được tình yêu đó và biết nó đẹp, kỳ diệu và rất có ý nghĩa trong cuộc sống, thử nghĩ nếu cuộc sống này không có tình yêu thì điều gì sẽ xảy ra? Cũng chính nơi em tôi cảm nhận và thực hiện được. Tình yêu thì muôn màu, muôn vẻ, và nó có rất nhiều vị: đắng, ngọt, chua, cay, ...
Hai tay bưng chén muối đĩa gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng xa nhau.
Tôi vẫn còn đang học và theo đuổi ước mơ của mình, nhưng điều ngược lại là em đã đi làm rồi, không còn học nữa. Cũng vì muốn giúp cha mẹ mà em đã phải vất vả từ ngoài Huế vào trong Sài Gòn này làm. Thuở nhỏ đến lớn tôi đã nghe rất nhiều về ngành thêu nhưng chưa từng thấy nó, và chưa được biết như thế nào, cũng từ ngày quen em mà tôi được biết đến và yêu thích ngành nghề thêu này như thế nào.
Thời gian em nghỉ ngơi thì không có nhiều, nhưng khi tôi học về và vào đó thì em lại giành thời gian cho tôi rất nhiều. Em quan tâm đến tôi còn hơn cả chữ yêu nữa, lúc nào cũng sợ tôi học mệt và đói bụng nên cứ mua bánh để sẵn cho tôi, nhiều lúc tôi còn làm nũng không ăn cơm bắt cô ấy chế mì gói ăn nữa, cũng có lúc tôi xuống cô chơi không qua thăm em được, trời thì mưa to nên không về được bỗng từ chiếc điện thoại reo lên và giọng nói âu yếm quan tâm của em vang lên: "Anh về nhà chưa? Khi nào hết mưa rồi mới được về anh nhé!".
Tôi cảm thấy rất là hạnh phúc, rất là yêu cuộc sống này vì đã có em bên cạnh. Khi đi dạo chơi, tôi mời em đi uống nước, nhưng em nhất quyết từ chối và nói: "Anh còn đi học phải nên tiết kiệm tiền anh nhé!", tôi còn cảm thấy mình như là hạnh phúc nhất nữa, tuy là một người yêu không phải là một người vợ nhưng em quan tâm và chăm sóc tôi như một người chồng của mình vậy. Điều đó khiến cho tôi cảm nhận được những điều kỳ diệu từ những việc xung quanh mình trong đó là tình yêu.
Ngày đầu tiên mà tôi nắm lấy đôi tay em tôi mới cảm thấy hạnh phúc làm sao, khi tôi nắm lấy đôi tay ấy, em bảo rằng thôi anh, tôi chợt nhìn em với ánh mắt giận giữ, vì thế em mới cho phép tôi nắm đôi bàn tay nhỏ bé ấy dạo phố, tôi nắm thật chặt và đi, em ngoảnh lại và nói với tôi rằng anh sợ em chạy đi đâu mà nắm chặt vậy, tôi mỉm cười và nới lỏng ra. Tình yêu của tôi đơn giản nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc từ đó.
Tôi không ước mong gì nhiều, chỉ mong sao giữ lấy hạnh phúc ấy đi đến hết cuộc đời của tôi, những điều kỳ diệu em đã trao tôi, tôi sẽ cố gắng cho nó bay thật xa, thật cao và mở rộng con đường hạnh phúc cho hai chúng tôi.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tết mất vui vì chồng lừa dối hơn chục năm Xâu chuỗi các sự kiện lại, tôi cảm thấy anh ấy như đã lừa dối tôi từ rất lâu rồi. Suốt hai tuần nay tôi thường xuyên vào đây để tìm hiểu tâm lý đàn ông, dù đã ngoài 50, đã có gia đình và con đã lớn. Có lẽ tôi là kẻ quá lý tưởng vào người mình chọn để kết hôn,...