Tạm biệt năm cũ, người cũ…
Tôi chợt nhận ra, ai rồi cũng thế, trải qua bao đau thương với lưng chừng tuổi trẻ, mọi thứ rồi sẽ đổi khác, con người cũng dần chai sạn với nỗi đau mà người khác mang đến, không còn đau đáu xót xa khi đưa ánh mắt bi thương nhìn về quá khứ.
có nghe gì không? Tiếng gió bấc đang vội vã ùa về ngoài hiên. Người có nhớ gì không? Chúng ta đã nắm tay nhau đi qua bao mùa giao thừa. Những ngày cuối cùng của năm cũ đang dần trôi trong cái giá lạnh của mùa Đông.
Lắng nghe tiếng đồng hồ kêu tích tắc trên khung cửa, tiếng ai đó thở dài tiếc nuối hoài niệm một thời rơi vỡ. Mỗi bước đi trong cuộc đời đều phải trả giá, một năm qua, tôi đã đạt được một số thứ mình cần, và mất đi những thứ mà mình không muốn mất. Nhìn lại quãng thời gian qua, rồi nhìn về hiện tại. Nhận ra bản thân đã trưởng thành hơn biết bao.
Tôi ngây ngô để vuột mất một người luôn ở bên yêu thương và chiều chuộng tôi hết mực. Ngày người đành lòng cất bước ra đi, nắm vội một bàn tay khác, để lại tôi đơn độc giữa cuộc đời dài rộng. Người đi mà không một lần ngoái đầu nhìn lại, không biết ánh nhìn tôi khắc khoải chờ đợi người khuất bóng cuối nẻo đường dài.
Chúng tôi vẫn sống chung dưới một bầu trời, hít hà không khí ngày cuối năm với bao tất bật rộn ràng. Chỉ là, người đã khác xưa, tôi cũng không còn là tôi của ngày trước, chúng ta đã không còn cùng nhau đón khoảnh khắc khiêng liêng ngày giao mùa.
Trong câu chuyện của chúng tôi, người đúng, kẻ sai giờ đây đã không còn quan trọng nữa. Nhiều năm sau này, khi nhìn lại quãng hồi ức tươi đẹp ấy, đọc lại những dòng chữ này, hãy cứ mỉm cười an yên, hứa với tôi rằng người phải thật hạnh phúc và sống tốt. Bởi cuộc đời này gặp được nhau, nắm tay nhau đi chung một đoạn đường đâu phải dễ. Ấy vậy mà tôi và người, đã cùng nhau bước qua giông bão suốt bao nhiêu năm ròng rã. Và giờ con đường người đi, tôi đã không còn đứng nơi đó chờ đợi.
Bao nhiêu oán hận, trách móc và những vết thương loang lổ ngày ly biệt, hãy để nó trôi đi nhẹ nhàng. Bởi tôi biết rằng, đã từng có một người yêu tôi như sinh mệnh!
Hãy mỉm cười dang rộng đôi tay ôm lấy bầu trời, gói ghém năm cũ và những kỷ niệm cũ, cất vào ngăn kéo riêng.
Tôi chợt nhận ra, ai rồi cũng thế, trải qua bao đau thương với lưng chừng tuổi trẻ, mọi thứ rồi sẽ đổi khác, con người cũng dần chai sạn với nỗi đau mà người khác mang đến, không còn đau đáu xót xa khi đưa ánh mắt bi thương nhìn về quá khứ.
Những nỗi buồn của năm cũ, hãy cất giấu và lãng quên. Những chuyện không may xảy đến, hãy gói gém lại và nâng niu như một bài học. Tạm biệt 2015!
Video đang HOT
Theo iBlog
Lấy phải thằng đàn ông như nó còn bao che
"Cuối cùng, cái em muốn là bình yên. Cái em muốn là mưa nắng có nhau. Cái em muốn là bên nhau trọn đời. Anh hãy quay về anh nhé..."
Anh à,
Nếu như vẫn còn vẹn nguyên, chắc chắn hôm nay là một ngày tuyệt vời anh nhỉ? Chúng ta sẽ ở bên nhau, tặng cho nhau món quà nhỏ và những nụ hôn thật dài?
Em sẽ nấu những món ăn thích, sẽ làm thành những thứ thật lạ mắt ngon miệng. Em sẽ trang trí cái phòng hạnh phúc của mình, chăn ga gối phủ ngập tràn màu tím nhạt, màu thủy chung. Em thích màu tím, thật đẹp!
Rồi căn phòng đó sẽ có thêm ảnh cưới, ảnh những thiên thần nhỏ của chúng ta. Em sẽ chọn loài hoa có mùi thơm và cũng màu tím, hoa phong lan. Em sẽ cắm vào bình thủy tinh trong như pha lê anh tặng.
Để rồi, anh ngạc nhiên bước vào nhìn ngắm. Anh cười vui rồi ôm em thật chặt, hạnh phúc lắm anh nhỉ?
Rồi anh đưa em đến những nơi lần đầu mình gặp nhau, sẽ tựa vào vai anh ôn lại kỷ niệm cũ, ngày mình mới quen nhau... Anh đưa em đi trà chanh nhà thờ, đi mua sách, uống cà phê, xem phim, đi phố cổ thưởng thức bia, vào bar nhâm nhi ly rượu tây và nghe nhạc.
Chúng mình sẽ ngập tràn hạnh phúc trong căn phòng nhỏ... Ảnh minh họa.
Thời khắc đẹp nhất vào lúc đó, khi hai đứa mình bên nhau, cứ đơn giản chỉ là ở bên cạnh nhau thôi, không còn những hoài nghi, ghen tuông, trách cứ. Anh sẽ kể chuyện cười cho em nghe, anh sẻ chia những buồn vui công việc, cuộc sống, em lắng nghe thấu hiểu điều anh nói.
Dù bây giờ đây, khi mọi thứ đã muộn, khi em biết những dòng này chỉ là... giá như...
Hôm nay là ngày đầu tiên mình gặp nhau, cũng là ngày mình nắm tay nhau bước vào lễ đường trước sự chứng kiến của bao người, bạn bè, gia đình, họ hàng, ngày chúng ta cùng ký vào tờ đăng ký kết hôn.
Anh à, đêm trước ngày cưới, em mong trời thật mau sáng để chính thức gọi anh một tiếng "chồng à", em sẽ chính thức là bà xã của anh trong ngày hôn lễ.
4 năm qua đi, 2012, 2013, 2014, 2015... từng đó thời gian mình bên nhau với đủ mọi cung bậc cảm xúc. Cảm ơn anh đã cho em những thiên thần nhỏ, những thiên thần lớn lên từng ngày đã biết gọi mẹ, gọi ba.
Em tin những gì em cảm nhận và sâu sắc một điều rằng, chúng ta chẳng ai chọn cho mình một người hoàn hảo để gắn bó. Chắc chắn người phụ nữ nào cũng muốn được sống bên người mình thương yêu. Em cũng vậy.
Tuy có những lúc cãi nhau, em nhăn nhó còn anh khó chịu đủ điều nhưng không phải những lúc như thế là tình yêu cạn kiệt. Nhưng em đã cố gắng hết mình, cuộc sống này vốn rất khắc nghiệt.
Con người sống với nhau cũng không được vẹn toàn tâm tưởng. Anh mải mê với công việc, anh đi từ sáng đến tối đêm, có những lần anh đi cả tháng dù chúng mình chỉ cách xa nhau có vài cây số. Anh đang bận với những dự án, sự kiện và phó thác mọi việc nhà, chăm sóc con cái cho em.
Em quay cuồng với hai đứa nhỏ, một chưa lên 3, một mới hơn tuổi. Chúng cũng nhớ bố vô cùng nhưng biết làm sao khi ba đang phải đi làm kiếm tiền nuôi mẹ, nuôi các con.
Rồi chuyện buồn ập xuống, anh có người mới. Anh bảo chỉ là vui chơi qua đường. Cô ta trẻ đẹp hơn em, cô ta chưa từng sinh con. Em đau đớn, dằn vặt đến không muốn ăn uống nhưng rồi, em vẫn phải gượng dậy để cho hai đứa nhỏ ăn cơm. Em còn phải sống để các con được chăm sóc nữa.
Em còn phải sống tiếp để chăm lo cho các con, để kéo anh về với chúng... Ảnh minh họa.
Chúng ngây ngô đâu biết, hạnh phúc gia đình đang dần tan vỡ. Em tìm đủ mọi cách kéo anh về, từ ngọt nhạt đến nặng lời. Em nghĩ ra cách dùng con để anh phải dứt bỏ cô gái kia. Nhưng ngày anh quay về, mẹ em lại chửi anh thậm tệ, anh tiếp tục ra đi.
Em đau đớn trách mẹ, mẹ chửi em "ngu vì trai, lấy phải thằng đàn ông như nó còn bao che". Nhưng anh à, ai chẳng có lần lầm lỡ, em cũng tin anh như vậy. Rồi em lại nghe tin anh cặp với cô gái khác, cô ta còn bám riết lấy anh. Cô ta còn chủ động nhắn tin, đe dọa mẹ con em. Cô ta bảo anh thuộc về cô ấy. Em sợ lắm...
Nhưng vẫn gắng gượng và tỏ vẻ cứng rắn đối đáp lại. Anh xem những dCòng tin nhắn đó quay về chửi mắng em không ra gì. Đến lúc đó, em thất vọng hoàn toàn. Em lờ mờ nhận ra mình đã thất bại thực sự.
Nhưng anh à, làm sao em có thể để các con thiếu vắng ba. Con đã biết hỏi "ba đi đâu rồi?", làm sao em có thể trả lời nó đây?
Dù trong mọi lúc khi anh không ở đây, anh không bao giờ hoàn hảo nhưng em vẫn nghĩ rằng, anh là người đàn ông phù hợp nhất với em, với con, với gia đình chúng ta. Bởi vì anh sẽ yêu thương mẹ con em nhất ngay cả khi người đàn bà nào đó rắp tắm cướp anh đi khỏi, phải không anh?
Cuối cùng: Cái em muốn là bình yên.
Cái em muốn là mưa nắng có nhau
Cái em muốn là bên nhau trọn đời.
Anh hãy quay về anh nhé...
Theo Tintuc
Cách giúp bạn quên tình cũ nhanh nhất Yêu rồi chia tay là điều mà hầu như ai cũng từng trải qua. Điều quan trọng là học cách lãng quên và bước tiếp trên con đường tìm kiếm nhân duyên của cuộc đời. Cách giúp bạn quên tình cũ nhanh nhất và hiệu quả nhất là hãy tỏ ra lạnh lùng, khiến bản thân thật bận rộn... (Ảnh minh họa) Hãy...