Tạm biệt anh – người thầy mà em yêu!
Em yêu anh trong nỗi dằn vặt có lỗi với vợ con anh. Em yêu anh trong sự khờ dại của lần đầu biết yêu.
Có phải em quá ngu ngốc khi cứ mãi lưu giữ hình bóng anh không? (Ảnh minh họa)
Gửi anh! Cho em được gọi anh như vậy nhé. Giờ này không biết anh đang làm gì, có bao giờ anh nhớ đến em dù chỉ một phút giây không? Đã lâu lắm rồi từ ngày em biết thế nào là đau lòng, ngày mà nước mắt em không ngừng rơi dù em không chủ ý cho nó rơi anh à.
Khi đang loay hoay với bài khóa luận tốt nghiệp cuối cùng lúc gần 3h sáng, em quyết định đi ngủ nhưng vừa đặt mình xuống thì ký ức cũ lại ùa về ngập hết tâm hồn em. Đó là thứ ký ức mà em muốn quên đi, nhưng em là người yêu đuối quá phải không anh. Em cứ mải mê níu giữ nó không để vụt mất dù chỉ là một thứ. Từ bài hát anh gửi cho em, tất cả những tấm ảnh của anh, kỷ niệm mà anh và em đã có. Em lại khóc, nước mắt là thứ mà khó bảo nhất phải không anh. Em đã dặn lòng phải mạnh mẽ nhưng lại không làm được, rồi em nhớ nhung trong đau khổ.
Em gặp anh khi em mới chỉ là cô sinh viên chân ướt chân ráo bước vào trường. Ngày ấy em còn trẻ còn ngây dại thế nào mà lại để ý đến Thầy giáo dạy mình. Em cũng không biết là vì sao em lại có ấn tượng với anh như thế. Anh không đẹp trai, da ngăm đen nhưng ở anh toát lên một vẻ lạnh lùng và đĩnh đạc. Và rồi cứ thế em cứ có tình cảm như vậy với anh. Thời gian cứ trôi đi tình cảm của em cứ theo em mãi cho đến năm cuối đại học. Sự tiếp xúc nhiều giữa thầy và trò càng khiến tình cảm của em lớn lên để rồi một ngày khi anh cất lời yêu thương khiến trái tim em loạn nhịp, suy nghĩ của em hoang mang nhưng rồi anh và em vẫn lao vào nhau dù em ý thức được anh đã có gia đình hạnh phúc.
Tình cảm là một thứ gì khó nói và nhiều lúc nó khiến con người ta mắc sai lầm. Em yêu anh trong nỗi dằn vặt có lỗi với vợ con anh. Em yêu anh trong sự khờ dại của lần đầu biết yêu. Em yêu anh một tình yêu không trọn vẹn chưa một lần biết đến sự ngọt ngào. Em luôn đau khổ đón lấy thứ tình cảm không thuộc về mình. Em không đủ tỉnh táo để đưa mình thoát ra được.
Em vẫn hay nói với anh rằng em là một sai số trong cuộc đời tính toán của anh. Bởi vì vậy sai số thì không thể nào tồn tại trong một phép toán nên sai số cũng sẽ sớm bị loại bỏ. Vì thế mà trước sau gì em cũng sẽ phải rời xa anh mà thôi. Vì em yêu người không phải của em nên em yêu trong thầm lặng. Anh có biết không em nhớ anh nhưng em không làm gì được. Ngay cả lúc chia tay anh em cũng không dám khóc bởi vì em không biết chia sẻ với ai vì em yêu người có vợ. Nhiều đêm khi nghĩ đến anh em lại khóc thầm. Em không dám tiến tới một mối quan hệ mới nào cả vì sợ bị bỏ rơi như anh đã bỏ em như thế. Em cứ giữ những hoàn niệm về anh. Em không quên được những lời anh nói, mùi mồ hôi hay hơi ấm từ người anh. Có phải em quá ngu ngốc khi cứ mãi lưu giữ hình bóng anh không?
Video đang HOT
Em muốn nói với anh nhiều điều lắm, muốn làm nhiều thứ cho anh, em muốn ôm anh và hôn anh nữa… nhưng dường như đó là một ước mơ quá khó với em rồi. Em không trách anh bao giờ cả. Em sẽ không đau khổ như thế này nếu anh đừng nói rằng anh hối hận khi yêu em anh nhé vì như thế em tổn thương nhiều lắm anh à. Tuy em là một người con gái ngu ngốc, làm gì cũng không xong nhưng tình cảm của em rất chân thành với anh. Anh đã bao giờ yêu em thật lòng chưa anh? Anh và em là gặp đúng người nhưng sai thời điểm. Em muốn nói rắng “Em yêu anh nhiều lắm. Em không bao giờ hối hận vì em đã yêu anh. Chúc anh luôn hạnh phúc!”
Theo VNE
Vợ tôi tránh né "chuyện ấy"
Năm nay vợ chồng tôi đã 33 tuổi. Chúng tôi sống hạnh phúc với 2 đứa con gái. Mọi chuyện không có gì đáng nói nếu như gần đây vợ tôi thường hay có các biểu hiện khác thường.
Tôi và em yêu nhau hơn một năm, thời gian còn là sinh viên lúc ấy không quá ngắn nhưng cũng đủ để tôi hiểu được người con gái mình yêu. Em đã trao cho tôi cái quý giá nhất. Khi ra trường, tôi và em cưới nhau mà không được đường đường chính chính đứng trước bàn thờ ông bà.
Tôi là con út trong gia đình mà vì thương vợ, tôi đã phụ lòng ba mẹ để theo vợ về sống cùng gia đình vợ. Sống với gia đình em, tôi như bị sỉ nhục, mẹ vợ lúc nào cũng đổ hết mọi thứ lỗi lên đầu tôi, soi mói, thêm bớt mọi chuyện, còn ba vợ mỗi khi có rượu vào thì cứ lôi tôi ra chửi rủa, đuổi tôi ra khỏi nhà. Lúc đó vợ tôi còn quá ngây thơ, lại còn đứa con sắp sinh trong bụng, nghề nghiệp của vợ chồng tôi đều chưa ổn định, tài sản sau cưới thì không có, vợ thì không chịu theo tôi ra ngoài sống... Vì thương vợ, tôi đã chịu đựng, chỉ biết cắm đầu vào làm tất cả mọi thứ trong nhà để quên đi bao nổi nhục nhã.
Sau thời gian hơn một năm chịu đựng, rồi vợ tôi cũng đồng ý ra ngoài thuê phòng trọ sinh sống. Đồng lương ba cọc ba đồng từ một công chức không đủ vào đâu, hai vợ chồng đã nhiều lần nhịn ăn, nhịn uống để nuôi con, sáng bánh mì chiều cơm với mắm không biết cơm trưa là gì cả.
Ảnh minh họa
Đến nay cũng đã 10 năm, hai vợ chồng đều là công chức, nhà thì ở thị xã, hai người làm ở hai huyện khác nhau sáng thì đi sớm, chiều mới gặp nhau. Cuộc sống giờ đã khá hơn nhiều, con ngoan học giỏi, có nhà cửa đàng hoàng, đất đai cũng đã dành dụm mua chuẩn bị sẵn cho con cái.
Tôi chưa bao giờ đụng tới cờ bạc, rượu thì ít khi tham gia ngoài những buổi tiệc do cơ quan tổ chức, nhiều lắm thì 2-3 lần/tháng.
Sợ vợ buồn, thiếu thốn, cũng vì yêu vợ, tôi đã dành hết mọi thứ cho vợ, mọi việc nhà từ trong ra ngoài đều một tay tôi làm, con cái cũng một tay tôi chăm sóc từ lúc sinh ra ở bệnh viện đến ở nhà, trưa nào tôi cũng phải chạy xe hàng chục km để về đưa rước con đi học. Vợ lúc nào cũng được rảnh tay, đi làm về xem phim, ăn cơm, rảnh rỗi thì thêu tranh, rồi ngủ.
Cuộc sống chăn gối của vợ chồng cũng rất tốt đẹp. Để hiểu nhiều hơn về người phụ nữ, tôi cũng thường hay lên mạng tìm hiểu mọi thứ về những gì phụ nữ thích mà làm theo, vợ chồng tôi cũng thường hay trao đổi thẳng thắn với nhau để có sự hòa hợp, hạnh phúc nhất.
Trong khoảng thời gian hai năm gần đây, tôi cảm nhận được có rất nhiều điều bất ổn ở vợ: chuyện chăn gối vợ tôi không có hứng thú hay nhiệt tình, sự ham muốn hay cái cảm giác thăng hoa của vợ cũng không còn nữa, mỗi tháng chỉ 1-2 lần yêu nhưng đều do tôi chủ động đòi hỏi.
Mỗi lần tôi ôm thì vợ đều quay lưng, tôi làm mọi cách nhưng dường như cô ấy không có cảm giác và đang giả vờ ngủ.
Lâu lâu tôi có xem điện thoại của vợ thì thấy không có gì nhưng bộ đếm tin nhắn thì cho thấy có rất nhiều tin nhắn bị xóa đi. Tôi giặt đồ thường xuyên thấy đồ lót của vợ có chất dịch màu vàng, tôi hỏi thì vợ bảo là thường xuyên bị huyết trắng, đưa đi khám phụ khoa, xét nghiệm thì bình thường.
Nhiều lần tôi bệnh không đi làm nổi nhưng cũng chưa bao giờ được vợ hỏi thăm, lo lắng. Có một chuyện làm tôi bất ổn hơn là vợ làm chung cơ quan với người yêu cũ cũng đã lập gia đình và có con rồi. Tôi cũng biết bất ổn nên cũng thường xuyên nhắc nhở vợ về chuyện không nên tiếp xúc nhiều với người cũ, chuyện không nên ngoại tình để phải gánh nhiều hậu quả đáng tiếc.
Nhưng vợ tôi thường hay nói quan niệm của em không còn tình yêu thì làm bạn có sao đâu!
Trong 2 năm qua, tôi mong chờ hàng ngày người vợ tôi sẽ thay đổi như ban đầu, nhưng điều đó càng ngày tôi càng thấy vô vọng khi trông chờ vào 1 điều gì đó không thể thành hiện thực được.
Cho đến giờ phút này tôi cũng không thể biết được vợ tôi đang nghĩ gì, muốn gì? Trong khi ngoài xã hội có biết bao nhiêu người vợ đang cố gắng làm sao để mưu cầu hạnh phúc, để được chồng quan tâm, thương yêu, chiều chuộng, vậy sao vợ tôi lại có những biểu hiện làm tôi rất khó hiểu, mệt mỏi ...
Từ khi yêu nhau, cưới nhau đến giờ lúc nào tôi cũng tin tưởng vợ, tôi rất yêu vợ nên giờ tôi cũng không biết phải làm sao. Nhiều lần tôi muốn theo dõi vợ nhưng sợ ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng, mất lòng tin ở nhau. Mà có thật là bị cắm sừng thì tôi sợ cái kết cục cũng giống như bao câu chuyện ngoại tình của người khác, rồi tôi biết có tha thứ được hay không, hay phải gia đình tan vỡ?
Tôi chẳng biết phải nên làm thế nào với cuộc hôn nhân này? Biết nói ra thì ai cũng dành phần đúng về mình nhưng có ai sống và chấp nhận được người vợ trong 2 năm liền mà hầu như bị từ chối yêu không?
Tôi tôn trọng bên nội lẫn bên ngoại và không muốn chuyện đổ vỡ của 2 chúng tôi mà con tôi mất đi nguồn cội. Tôi mong các bạn cho tôi 1 lời khuyên.
Theo VNE
Giận vì chồng xếp lịch "yêu" Hoàng đặt chình ình một cái đồng hồ rất to ở đầu giường ngủ để lúc "yêu" còn xem giờ cho tiện. Hoa điên tiết lắm vì nhiều khi chồng vừa "hành sự" vừa ngắm đồng hồ xem hết giờ chưa còn "rút". Hoàng - chồng Hoa là một bác sĩ. Không biết những người cùng nghề có như chồng cô không, chứ...