Tạm biệt anh – người thầy mà em yêu!
Em yêu anh trong nỗi dằn vặt có lỗi với vợ con anh. Em yêu anh trong sự khờ dại của lần đầu biết yêu.
Có phải em quá ngu ngốc khi cứ mãi lưu giữ hình bóng anh không? (Ảnh minh họa)
Gửi anh! Cho em được gọi anh như vậy nhé. Giờ này không biết anh đang làm gì, có bao giờ anh nhớ đến em dù chỉ một phút giây không? Đã lâu lắm rồi từ ngày em biết thế nào là đau lòng, ngày mà nước mắt em không ngừng rơi dù em không chủ ý cho nó rơi anh à.
Khi đang loay hoay với bài khóa luận tốt nghiệp cuối cùng lúc gần 3h sáng, em quyết định đi ngủ nhưng vừa đặt mình xuống thì ký ức cũ lại ùa về ngập hết tâm hồn em. Đó là thứ ký ức mà em muốn quên đi, nhưng em là người yêu đuối quá phải không anh. Em cứ mải mê níu giữ nó không để vụt mất dù chỉ là một thứ. Từ bài hát anh gửi cho em, tất cả những tấm ảnh của anh, kỷ niệm mà anh và em đã có. Em lại khóc, nước mắt là thứ mà khó bảo nhất phải không anh. Em đã dặn lòng phải mạnh mẽ nhưng lại không làm được, rồi em nhớ nhung trong đau khổ.
Em gặp anh khi em mới chỉ là cô sinh viên chân ướt chân ráo bước vào trường. Ngày ấy em còn trẻ còn ngây dại thế nào mà lại để ý đến Thầy giáo dạy mình. Em cũng không biết là vì sao em lại có ấn tượng với anh như thế. Anh không đẹp trai, da ngăm đen nhưng ở anh toát lên một vẻ lạnh lùng và đĩnh đạc. Và rồi cứ thế em cứ có tình cảm như vậy với anh. Thời gian cứ trôi đi tình cảm của em cứ theo em mãi cho đến năm cuối đại học. Sự tiếp xúc nhiều giữa thầy và trò càng khiến tình cảm của em lớn lên để rồi một ngày khi anh cất lời yêu thương khiến trái tim em loạn nhịp, suy nghĩ của em hoang mang nhưng rồi anh và em vẫn lao vào nhau dù em ý thức được anh đã có gia đình hạnh phúc.
Tình cảm là một thứ gì khó nói và nhiều lúc nó khiến con người ta mắc sai lầm. Em yêu anh trong nỗi dằn vặt có lỗi với vợ con anh. Em yêu anh trong sự khờ dại của lần đầu biết yêu. Em yêu anh một tình yêu không trọn vẹn chưa một lần biết đến sự ngọt ngào. Em luôn đau khổ đón lấy thứ tình cảm không thuộc về mình. Em không đủ tỉnh táo để đưa mình thoát ra được.
Em vẫn hay nói với anh rằng em là một sai số trong cuộc đời tính toán của anh. Bởi vì vậy sai số thì không thể nào tồn tại trong một phép toán nên sai số cũng sẽ sớm bị loại bỏ. Vì thế mà trước sau gì em cũng sẽ phải rời xa anh mà thôi. Vì em yêu người không phải của em nên em yêu trong thầm lặng. Anh có biết không em nhớ anh nhưng em không làm gì được. Ngay cả lúc chia tay anh em cũng không dám khóc bởi vì em không biết chia sẻ với ai vì em yêu người có vợ. Nhiều đêm khi nghĩ đến anh em lại khóc thầm. Em không dám tiến tới một mối quan hệ mới nào cả vì sợ bị bỏ rơi như anh đã bỏ em như thế. Em cứ giữ những hoàn niệm về anh. Em không quên được những lời anh nói, mùi mồ hôi hay hơi ấm từ người anh. Có phải em quá ngu ngốc khi cứ mãi lưu giữ hình bóng anh không?
Video đang HOT
Em muốn nói với anh nhiều điều lắm, muốn làm nhiều thứ cho anh, em muốn ôm anh và hôn anh nữa… nhưng dường như đó là một ước mơ quá khó với em rồi. Em không trách anh bao giờ cả. Em sẽ không đau khổ như thế này nếu anh đừng nói rằng anh hối hận khi yêu em anh nhé vì như thế em tổn thương nhiều lắm anh à. Tuy em là một người con gái ngu ngốc, làm gì cũng không xong nhưng tình cảm của em rất chân thành với anh. Anh đã bao giờ yêu em thật lòng chưa anh? Anh và em là gặp đúng người nhưng sai thời điểm. Em muốn nói rắng “Em yêu anh nhiều lắm. Em không bao giờ hối hận vì em đã yêu anh. Chúc anh luôn hạnh phúc!”
Theo VNE
Giận vì chồng xếp lịch "yêu"
Hoàng đặt chình ình một cái đồng hồ rất to ở đầu giường ngủ để lúc "yêu" còn xem giờ cho tiện. Hoa điên tiết lắm vì nhiều khi chồng vừa "hành sự" vừa ngắm đồng hồ xem hết giờ chưa còn "rút".
Hoàng - chồng Hoa là một bác sĩ. Không biết những người cùng nghề có như chồng cô không, chứ Hoa thấy chồng thuộc dạng sạch sẽ và nguyên tắc không ai bằng. Trong sinh hoạt hàng ngày anh kĩ tính và yêu cầu "mang tính khoa học tuyệt đối" đã đành. Ngay cả chuyện "giường chiếu" vợ chồng anh cũng chẳng có tí linh hoạt nào.
Vì là bác sĩ, nhìn đâu cũng thấy vi trùng và nguy cơ gây bệnh nên trước khi "yêu", anh luôn muốn 2 vợ chồng phải tắm rửa sạch sẽ kĩ lưỡng. Dù hôm nào Hoa thèm yêu chồng quá, nếu thấy vợ chưa tắm rửa sạch sẽ, Hoàng cũng cho Hoa "nhịn".
Chưa hết, Hoàng còn quy định chỉ "làm" ở trên giường . Nếu Hoa có muốn đổi gió ở nhà bếp, phòng khách... sẽ là điều không thể với anh. Thêm nữa, anh chỉ một mực chịu "hành động" vào buổi tối trước giờ đi ngủ. Sáng, trưa, chiều hay bất cứ lúc nào có ánh sáng mặt trời, với chồng của Hoa đều không phải là giờ lý tưởng.
Về tần suất "yêu", Hoàng cũng có nguyên tắc bất di bất dịch. Đó là một tuần chỉ "yêu" 2 lần vào thứ 3 và thứ 6. Theo anh, ngày cụ thể này có thể thay đổi nếu có hứng yêu nhưng chỉ nên yêu với tần suất thưa như vậy để "giữ gìn sức khỏe, tránh lao lực quá độ". Anh còn nhắc Hoa đán.h dấu đỏ chóe trên lịch ngà.y đè.n đ.ỏ của vợ để tránh và lên lịch "yêu" bù sao cho vẫn đảm bảo tần suất.
Có hôm hai vợ chồng về thăm nhà ngoại, Hoa muốn ngủ lại nên để Hoàng về trước một mình. Nhưng khi cô vừa chui vào chăn ngủ với mẹ nằm chưa ấm chỗ thì Hoàng hớt hơ hớt hải phi xe đến kéo cô về bằng được. Về nhà, cô tưởng có chuyện gì động trời, hóa ra hôm nay theo lịch là ngày phải "yêu".
Vợ chồng Hoàng đều đang tuổ.i trẻ sung sức, lại là vợ chồng son nên quả thực với mật độ "yêu" như vậy, Hoa vẫn hơi... thòm thèm. Nhất là mỗi cuộc "yêu", chồng lại kiên quyết chỉ "chiến đấu" đúng một hiệp xong là nghỉ. Mặc cho Hoa gợi ý, khiêu khích chán chê, anh vẫn không ý kiến gì cho trận chiến đấu tiếp. Hoàng còn quay sang bảo vợ: "Ngủ đi thôi, để dưỡng sức nào!".
Một điều nữa khiến Hoa cho rằng chồng mình chắc thuộc diện có một không hai trên đời. Ngoài việc xếp lịch "yêu" đều đặn thì thời gian cho mỗi cuộc "yêu" anh cũng ước lượng tính toán để "mang tính khoa học". Anh căn ke "màn dạo đầu" bao nhiêu phút, màn chính bao nhiêu phút, màn bế mạc bao nhiêu phút rồi y thế mà thực hiện.
Chẳng thế mà phòng ngủ vủa vợ chồng cô luôn có một cái đồng hồ rất to ở đầu giường ngủ để lúc "yêu" cho Hoàng còn xem giờ cho tiện. Hoa điên tiết lắm vì nhiều khi chồng vì căn giờ mà không để ý đến tập trung vào chuyên môn.
Anh căn ke cụ thể màn "dạo đầu" bao nhiêu phút, màn chính bao nhiêu phút, màn bế mạc bao nhiêu phút rồi y thế mà thực hiện (Ảnh minh họa).
Ngà và Lâm mới cưới, đang tận hưởng cuộc sống vợ chồng son. Lâm thấy cũng chẳng có gì đáng phàn nàn nếu như không có một vấn đề, nói ra thì xấu hổ vì nó liên quan đến chuyện chăn gối của vợ chồng anh.
Chả là, Ngà là một người rất nguyên tắc. Làm bất cứ việc gì, cô cũng có kế hoạch rõ ràng, mà đã đề ra là phải thực hiện thật chuẩn.
Thời yêu nhau, Lâm gạ gẫm, dụ dỗ đủ kiểu nhưng vẫn không thể lay chuyển được người yêu. Ngà một mực giương cao ngọn cờ "trinh tiết", phải đến đêm tân hôn mới cho Lâm nếm trái cấm.
Cưới xong, Ngà nói với Lâm: "Anh ạ, em năm nay 25 còn anh 28 tuổ.i. Mà khoa học đã chứng minh rồi, chúng mình đều đang ở tuổ.i 20 nên tần suất sẽ được tính khoảng 4-5 lần/ tuần. Thôi em làm tròn cho anh thành 5 lần. Cứ thế mà làm! Khi nào mình đến ngưỡng 30 thì sẽ áp dụng mức tính khác!".
Lâm nghe thấy thế thì mở cờ trong bụng: "Ui giời, tưởng gì chứ tuần 5 lần quá đơn giản". Nghĩ lại, Lâm còn thấy số mình may mắn có được cô vợ &'nhiệt tình', tình nguyện chăm chỉ chiều chồng! Chứ như nhiều ông phải nịnh nọt chán ch.ê v.ợ mới &'cho'.
Nhưng ban đầu vui sướng và hạnh phúc bao nhiêu thì không lâu sau đó, Lâm phải méo mặt đến nỗi khóc không thành tiếng. Mặc dù không cam tâm nhưng Lâm phải thừa nhận một sự thật phũ phàng: cái lịch làm việc đều đặn tuần 5 lần không có nghỉ phép ấy dường như hơi quá sức với anh.
Có hôm đi tập thể thao về, chân tay đau nhức, mình mẩy như muốn gãy rụng ra, muốn xin phép vợ nghỉ một hôm nhưng vợ không cho, vẫn "khều" bằng được thì thôi. Lâm không đáp ứng là Ngà không chịu ngủ vì "đã lên lịch rồi mà chưa hoàn thành!". Xong việc Lâm chỉ còn nước đổ "uỳnh" xuống giường nhắm mắt ngủ luôn, không nhấc nổi tay chân lên nữa. Đến hôm sau lên công ty vẫn còn ê ẩm cả người.
Có hôm đi nhậu về, nôn ọe khắp nhà, người mềm nhũn, mắt không mở nổi nhưng vợ vẫn dựng dậy bắt "yêu" cho đúng lịch. Có lúc Lâm buồn ngủ díp mắt đến nỗi ngủ ngay sau khi yêu. Những lúc ấy Ngà lại cấu cho chồng một cái đau điếng bắt tỉnh dậy hoàn thành nốt mới cho ngủ yên.
Nhiều lúc Lâm cảm giác như mình đang bị tước đoạt quyền nhân thân. Không những thế, ngày nào lên công ty Lâm cũng luôn trong tình trạng mệt mỏi, uể oải, chẳng thiết tha gì đến công việc, chỉ muốn lăn ra ngủ một giấc cho quên hết sự đời.
Mấy chàng đồng nghiệp nhìn thấy thế lại nhấm nháy, trêu vợ chồng anh "hăng say" quá! Lâm rầu thối ruột nhưng cũng chẳng dám tâm sự cùng ai, nhỡ lại mang thêm cái danh "yếu" thì chết!
Bao lần anh góp ý bảo vợ phải linh hoạt cái nguyên tắc ấy lên, khoa học nói là chuyện của khoa học nhưng Ngà không nghe. Lâm thở dài thườn thượt, mong cho thời gian trôi nhanh, để đến mốc 30 tuổ.i, vợ anh sẽ áp dụng lịch "yêu" mới.
Theo VNE
Đạp chồng xuống giường vì sợ se.x ngày nóng Thời tiết nắng nóng khiến cho "chuyện ấy" của nhiều cặp vợ chồng rơi vào tình trạng dở khóc, dở cười. Trời nắng hầm hập cả ngày lẫn đêm khiến cho bất cứ ai cũng cảm thấy quá oải. Chỉ ngồi thư giãn thôi cũng đã cảm thấy mệt mỏi huống chi nói đến "chuyện ấy'". Bởi se.x cũng khiến cho người trong...