Tài xế bị “hôi bia”: “Nếu bị bắt đền, tôi chỉ biết đi tù…”
Đó là lời khẳng định của tài xế Hồ Kim Hậu (30 tuổi, quê Bình Định) khi nói về việc đền bù số tiền 310 triệu cho công ty Trang Tuấn nơi anh đang làm việc.
Gia cảnh cơ cực tài xế bị “hôi bia”
Sáng 11/12, PV Dân trí đã tìm đến phòng trọ của tài xế Hồ Kim Hậu nạn nhân trong vụ hôi bia vào trưa 4/12 gây xôn xao dư luận. Hiện anh Hậu đang tạm trú cùng vợ và đứa con mới 5 tháng tuổi tại tổ 9, ấp 5, xã Thạnh Phú, huyện Vĩnh Cửu (Đồng Nai).
Dãy nhà trọ nơi vợ chồng anh Hậu tạm trú
Lúc chúng tôi ghé thăm nhà trọ cũng là thời điểm anh Hậu đang ăn dở gói mì tôm để kịp ra hiện trường phối hợp với công an dựng lại hiện trường vụ tai nạn vào trưa cùng ngày.
Trong căn phòng khoảng 15m2, lỉnh kỉnh đồ đạc trẻ nhỏ anh Hậu tâm sự, vì ở quê nghèo khổ, không có công ăn việc làm nên 3 năm trước anh vào Đồng Nai làm ăn. Sau thời gian làm công nhân tích góp đủ tiền anh đi học lái xe. Sau khi có bằng, anh Hậu xin vào làm việc tại công ty TNHH Vận tải Trang Tuấn (trụ sở chính trên đường Phan Đình Giót, Nha Trang, Khánh Hòa).
Tài sản của đôi vợ chồng trẻ cũng không có gì quý giá
Anh chị gặp nhau, thương yêu và đi đăng ký kết hôn chứ không có tiền làm đám cưới. “Cuộc sống nơi đất khách quê người vất vả, không có nơi nương tựa nên hai vợ chồng động viên nhau, gắng làm việc để sau này con cái không phải chịu khổ. Nhưng không ngờ tai họa lại ập đến với tôi”. Anh Hậu buồn rầu.
“Số tiền thiệt hại bằng cả chục năm làm việc của gia đình, con mới sinh được 5 tháng, giờ hai vợ chồng chưa biết phải làm thế nào nữa”. Anh anh Hậu lo lắng.
Đang lúi húi chăm con nhưng khi nghe chúng tôi hỏi đến vụ tai nạn xe chở bia bị lật của anh Hậu, chị Phạm Thị Hương (vợ anh Hậu) sụt sùi “Sau xảy ra sự việc vì không muốn em lo lắng nên anh giấu mọi chuyện. Anh về nhà mà ngồi một chỗ không yên, hết thở dài rồi lại đi ra đi vào, em hỏi thì anh nói lo lắng chuyện hàng hóa đi trên đường. Đến khi xem tivi thấy phát tên anh, sau đó một người bạn làm cùng công ty gọi điện báo thì em mới biết. Hai vợ chồng lúc đó chỉ biết động viên nhau, mong tai qua, nạn khỏi”.
Video đang HOT
2 vợ chồng anh Hậu buồn bã sau vụ tai nạn
Chị Hương cho biết: chị đang làm công nhân tại công ty ChangShin Việt Nam, lương cơ bản khoảng 3 triệu đồng/tháng. Hôm nay là đúng thời điểm chị đi làm trở lại, nhưng con nhỏ lại bị sốt nên chị xin công ty nghỉ thêm vài ngày. Hiện tại, cuộc sống gia đình đang rất khó khăn, anh Hậu thì đang nghỉ làm phục vụ điều tra, tiền hỗ trợ nghỉ thai sản cũng đã hết. Ngoài trả tiền phòng trọ 700.000 đồng/tháng, chị phải vay mượn khắp nơi để có tiền mua sữa cho con và lo cho chồng.
“Tôi chỉ biết đi tù…”
Khi chúng tôi hỏi về số tiền 310 triệu nếu công ty bắt buộc anh phải đền thì anh làm sao, anh Hậu khựng lại rồi trả lời “Nếu công ty dứt khoát bắt đền thì tôi chỉ biết đi tù chứ lấy đâu ra số tiền 310 triệu để đền, đến chiếc xe đạp cũng không có đi lấy đâu ra số tiền lớn như vậy”. Được biết hằng ngày chị Hương đi bộ đến chỗ làm khoảng 1 cây số, còn anh Hậu phải bắt 2 chuyến xe buýt lên quận 12 để làm việc.
Nhìn về phía đứa con anh Hậu nghẹn ngào: Từ hôm tôi bị nạn nó cũng bị sốt, không chịu ăn uống gì cả, khóc nhiều lắm. Giờ chỉ mong sao phía bảo hiểm họ đền bù, chứ với số tiền hơn 300 triệu thì gia đình tôi làm cả chục năm cũng chưa chắc đã có”.
Tôi làm tài xế đã lâu, từng nhiều lần bị rơi đồ nhưng chưa có lần nào bị người ta ào ra “hôi của” như vừa rồi. Thú thực, đến giờ tôi vẫn không hiểu tại sao người ta lại “cướp của” tàn nhẫn đến thế, tôi quỳ lạy, van xin mà người ta cũng không tha”, anh Hậu nhớ lại. “Thời điểm này công ty nhiều việc, tôi đang bàn với vợ sẽ chăm chỉ làm việc để kiếm tiền về quê ăn tết, nhưng không ngờ…”, anh Hậu buồn bã.
Anh Hậu đang ăn tạm gói mì tôm để tranh thủ lên làm việc với cơ quan công an
Cũng trong ngày 11/12, PV Dân trí đã liên lạc với anh Lê Nguyên Quốc, quản lý phía Nam công ty vận tải Trang Tuấn (địa chỉ TP Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa), là người trực tiếp quản lý của anh Hậu.
Mở đầu cuộc trao đổi, anh Quốc cho biết “Công ty chúng tôi chưa đặt vấn đề bồi thường đối với tài xế vì hậu quả vụ việc quá lớn trong lúc hoàn cảnh của anh Hậu lại rất khó khăn”.
Anh Quốc khẳng định, lãnh đạo công ty vô cùng chia sẻ với tai nạn xảy ra. Dù trong hợp đồng lao động có quy định trong quá trình vận chuyển hàng hóa, tài xế phải chịu trách nhiệm trong việc bảo quản hư hao, mất mát hàng hóa nhưng trong vụ việc này, thiệt hại quá lớn, ngoài khả năng bồi thường của anh Hậu nên công ty sẽ xem xét để có hướng giải quyết vừa hợp tình, hợp lý.
“Trước mắt công ty đã bồi thường đầy đủ cho nhà phân phối ở Phan Thiết, đồng thời anh Hậu vẫn làm việc bình thường và chúng tôi chờ kết luận từ phía Công an, cũng như đơn vị bảo hiểm mới có hướng giải quyết vụ việc”, anh Quốc khẳng định.
Đình Thảo
Theo Dantri
Đừng chỉ xấu hổ vì chuyện cướp bia
Suốt tuần qua, vụ người dân đổ xô cướp bia của một chiếc xe tải bị tai nạn ở Biên Hòa (Đồng Nai) đã trở thành tâm điểm của sự xấu hổ cho những người có hiểu biết trong xã hội.
Người đàn ông giăng khẩu hiệu xấu hổ vì vụ cướp bia ở Đồng Nai
Thậm chí có người xấu hổ tới mức phải làm khẩu hiệu giăng ngay tại chính nơi xảy ra tai nạn để bày tỏ thái độ của mình. Bức ảnh chụp một người đàn ông không nhìn rõ mặt đang căng một khẩu hiệu trên có ghi dòng chữ: "Là dân Biên Hòa, là người Việt Nam tôi thấy xấu hổ thay cho những ai đã "cướp vài lon bia" ở đây trưa ngày 14/2".
Có lẽ đây là khẩu hiệu để bày tỏ sự xấu hổ hy hữu trong lịch sử, rất đáng để chúng ta phải suy nghĩ và cảm ơn người viết nên câu khẩu hiệu này.
Chăng một câu khẩu hiệu như vậy, hẳn là vì tác giả của nó đã "hết chịu nổi" cái thói "hôi của" theo kiểu cướp cạn của người Việt, nào là bia, dưa hấu, xăng dầu, tiền bạc... cứ cái gì bị đổ ra đường là người ta xông vào tranh cướp, hồn nhiên ngu muội, chẳng cần biết tới nỗi buồn hay hoàn cảnh người gặp nạn.
Đương nhiên hành động hôi của khiến chúng ta bất bình, phẫn nộ, bức xúc, xấu hổ...nhưng khi cảm xúc đó qua rồi, cái còn đọng lại lâu hơn cả nỗi xấu hổ là nỗi đau, đau vì dân trí của phần đông người dân còn quá thấp.
Vì dân trí thấp nên họ hồn nhiên phạm tội mà không biết, hồn nhiên bộc lộ những thói xấu của con người một cách cũng thật... hồn nhiên. Có ai nhìn thấy của cải mà không tham? Có ai nhìn thấy đồ ăn thức uống mà cái bản năng sinh tồn và sợ hãi sự đói khát không trỗi dậy?
Nhưng con người khác con vật ở chỗ có ý thức về những việc mình làm. Và trên cả, con người có những ràng buộc của luật tục cộng đồng, những thỏa thuận hy sinh một phần quyền tự nhiên để trở thành công dân, chịu sự điều chỉnh của khế ước xã hội mà cao nhất và cơ bản nhất là Hiến pháp.
Một xã hội được đánh giá là văn minh khi mỗi cá nhân trong xã hội đó biết chấp hành và thượng tôn pháp luật, biết ứng xử đúng với đạo lý làm người. Hàng ngày chúng ta cứ ra rả nói về một "xã hội văn minh" như một con vẹt máy, nhưng cứ nhìn vào những vụ hôi của thế này, đủ thấy chúng ta còn cách hai chữ "văn minh" một quãng đường xa vời vợi.
Vậy ai phải chịu trách nhiệm về tình trạng dân trí thấp dẫn đến những cư xử theo kiểu mọi rợ và "phản văn minh" như thế này? Câu hỏi đó có lẽ tự mỗi người chúng ta đều dễ dàng tìm ra đáp án.
Vì vậy, tôi cảm ơn người đã giăng ra câu khẩu hiệu "tôi xấu hổ" ở ngay hiện trường vụ cướp bia một vài ngày trước, vì đó là người đã nói thay cho chúng ta nỗi xấu hổ này.
Nhưng còn nỗi đau vì những hành xử dưới chuẩn mực do dân trí thấp của đồng bào mình, thì ai có thể giải quyết thay cho chúng ta?
Nhìn vào những bức ảnh chụp đám người hồn nhiên cướp bia hả hê lễ mễ khiêng chiến lợi phẩm của một vụ cướp cạn giữa ban ngày, chúng ta thấy bất lực và bức xúc. Nhưng còn những đám "cướp" khác to gấp tỷ lần, gây thiệt hại gấp hàng tỷ lần mà không ai chụp được ảnh, bắt được tận tay day tận trán, thì chúng ta sẽ còn cảm thấy bất lực biết bao nhiêu?
Trong cuộc đời này, chẳng có xuất hiện nào là ngẫu nhiên cả, tất cả mọi sự vật, hiện tượng đều có nguyên do, đều vì A mà có B, đều từ A mà sinh ra B. Vì vậy, có thể nói cái đám cướp bia nho nhỏ kia xảy ra là vì có những đám cướp khác to lớn khủng khiếp hơn, mà chúng ta đều đã khoanh tay bất lực. Vì những người chịu trách nhiệm "giáo dân" đã vô trách nhiệm, đã để cho người dân rơi vào tình trạng đáng xấu hổ này.
Nhìn những bức ảnh về vụ cướp bia này, về vụ đám dân phòng cậy đông ngang nhiên đánh đập một người bán rong ngã lăn ra ngất trên đường phố, về đứa trẻ 8 tuổi phải chèo thuyền đưa hai em nhỏ đến trường, về những dốt nát, ngu muội, xấu xa, độc ác hàng ngày xảy ra trong xã hội, chúng ta xót xa và xấu hổ.
Nhưng còn những ai đó, có trách nhiệm cao hơn, họ phải biết xấu hổ và nhục nhã hơn chúng ta nhiều mới phải chứ? Nhưng chỉ có sự im lặng theo kiểu "ăn tiền".
Vì vậy chúng ta đừng chỉ biết xấu hổ về vụ cướp bia, còn nhiều thứ khác đáng để xấu hổ, đáng để đau hơn khi nghĩ về cuộc sống của chúng ta hiện nay.
Cho nên, tôi vô cùng trân trọng những người có tâm, thay vì cúng vào chùa một pho tượng Phật hàng chục tỷ đồng, họ dành tiền để xây thêm một ngôi trường.
Những người nghèo hơn thì gom góp vài đồng cho lũ trẻ nông thôn, miền núi miếng thịt, bát gạo để chúng có thể no bụng yên tâm mà ngồi học con chữ. Những trí thức thành đạt đang bắt tay vào lập nhiều tủ sách cho làng quê mình...
Mỗi chúng ta phải góp phần làm sao để dân trí cao hơn, khai sáng cho đồng bào mình để họ có cuộc sống tốt đẹp hơn và trái tim biết yêu thương- như khát vọng cả đời nhà chí sĩ Phan Chu Trinh đeo đuổi. Có như vậy thì mới không còn những đám cướp hồn nhiên và cả những sự im lặng ngang nhiên.
Theo Mi An/ Đất Việt
Đã xác định danh tính một số người "hôi bia" Ngày 10/12, Thượng tá Trần Tiến Đạt, Chánh văn phòng Công an tỉnh Đồng Nai, cho biết đã chỉ đạo Công an TP Biên Hòa vào cuộc điều tra vụ người dân "hôi bia" của xe bị nạn; bước đầu xác định danh tính 7 người trực tiếp tham gia. Xác định danh tính 7 người trực tiếp "hôi bia" Trao đổi với...