Tại sao yêu rồi chia tay, chúng ta lại cứ mãi day dứt và đau lòng không nguôi?
Đôi lúc yêu rồi chia tay, đó là chuyện thường tình mà ai cũng có thể phải trải qua vài ba lần trong đời. Chia tay một ai đó là điều đau lòng vô cùng. Nhưng sau những đau lòng đó, chúng ta phải làm gì để thấy được những hạnh phúc khác vẫn còn dang dở trong đời mình?
Chúng ta thường nhìn vào một cánh cửa đã đóng lại với những nỗi tiếc nuối và hối hận khôn nguôi, điều đó khiến cho ta không thể nhìn thấy được những cánh cửa hạnh phúc khác đang sẵn lòng mở ra và đón đợi mình. Khi yêu, chúng ta có thể đã dành cho nhau những cảm xúc chân thành và sâu sắc nhất dành cho đối phương của mình. Một cuộc tình bắt đầu với những hy vọng, ước mơ và khát khao đẹp đẽ, thì đến một lúc nào đó những hy vọng, ước mơ và khao khát đẹp đẽ đó biến mát, không còn nữa, thì tình yêu đi đến bước đường kết thúc. Đó là một chuyện chẳng ai mong muốn nó xảy đến, nhưng thời gian trôi qua, điều gì đến thì sẽ đến. Chúng ta trưởng thành dần và biết học cách chấp nhận được những điều xảy đến trong đời mình, dù nó là điều đẹp đẽ hay có đớn đau tận cùng.
Mối tình của chúng ta có thể chỉ mới là thoáng chốc, hoặc cũng có thể đã duy trì được một thời gian dài và rất lâu, đôi lúc ta còn tưởng chừng nó sẽ đạt đến cảnh giới vĩnh cửu. Nhưng không, bỗng một ngày chúng ta phải chia tay và chào tạm biệt người đã cạnh bên và gắn bó với mình bao lâu nay. Sau một mối tình tan vỡ, chúng ta nên làm gì?
Đầu tiên là, chúng ta có thể thỏa mặc tự do cho những cảm xúc trong tâm hồn của mình. Ta có thể khóc lóc, đau buồn và trải qua những ngày tháng nhớ nhung khôn nguôi một người đã không còn ở lại trong đời mình. Khoảng thời gian đầu tiên sau khi chia tay, đừng gắng ép bản thân không được nhớ mong hay không được khóc lóc vì người đã đi xa đó. Chúng ta có quyền buông thả cảm xúc của mình theo dòng chảy tự nhiên. Vui thì cười, buồn thì khóc, nhớ thì cứ nhớ, đau lòng thì cứ đau lòng. Trải qua một khoảng thời gian giải phóng cảm xúc một cách tự do như vậy, rồi sau đó chúng ta đều sẽ cảm thấy ổn hơn. Chỉ những ai cứ mãi ôm ấp vết thương trong lòng và cố gắng tỏ ra rằng mình không sao, chỉ là những việc đi ngược lại với cảm xúc cá nhân của mình, đó mới là những người đau khổ nhiều hơn và đau đớn cũng dài hơn.
Chúng ta cũng chẳng cần lo lắng về việc liệu người kia có còn tiếp tục xuất hiện trong tầm nhìn của mình nữa hay không. Bạn luôn cho rằng thế gian này thật to lớn và việc tương phùng giữa người với người là một việc rất khó khăn. Cho đến khi trong lòng bạn xuất hiện một cảm giác không muốn gặp hỡ hay nhìn thấy một ai đó, ấy thế mà cho dù là bạn có đi đến đâu, hay làm gì, đều nhìn thấy bóng dáng thân thuộc của người đó xung quanh cuộc sống của mình. Bạn sẽ biết rằng thế gian này thực “tròn” biết bao, và thành phố bạn đang sống cũng thật nhỏ biết bao. Chắc hẳn là ai cũng từng trải qua cảm giác này, cảm giác không muốn gặp một người nhưng lại cứ thấy người đó lẩn quẩn xung quanh cuộc sống của mình, như một điều ngẫu nhiên và tình cờ.
Thế nhưng, tại sao chúng ta cần phải lo lắng hay vướng bận về chuyện gặp lại người kia đến thế? Phải chăng vì chúng ta đã “giam cầm” hình bóng của người đó mãi trong lòng mình và không chịu buông? Thực ra nếu nghĩ thoáng hơn một chút, và chấp nhận rằng từ nay về sau mình và người kia không còn chung lối yêu đương, nhưng vẫn có thể xem nhau là những người bạn cũ đã từng tiếp xúc với nhau một thời gian dài, thì việc dù có gặp lại họ trong những ngày về sau cũng chẳng có gì khó khăn nữa. Hãy để mọi chuyện tự nhiên xảy ra, chúng ta không cần phải kìm kẹp hay hãm mình lại với những cảm xúc tiêu cực nhiều quá. Dẫu có một ngày, bạn có phải đối mặt với người mà mình không muốn đối mặt, hãy cứ bình tĩnh gật đầu chào họ một cái rồi rời đi. Bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn biết bao sau khi làm như thế.
Video đang HOT
Người đó mãi mãi không thể chiếm hữu và ám ảnh bạn được. Đừng cho phép điều này xảy ra, vì chúng ta đều có cho mình một cuộc sống riêng và được quyền điều khiển nó. Khi để một người trở thành nỗi ám ảnh của bản thân, nghĩa là ta đã thua trước chính bản thân mình chứ không ai khác. Cuộc đời là của bạn, nghĩa là bạn được phép làm chủ cuộc đời của mình chứ không phải là một ai khác. Hoạch định ra những mục tiêu, những ý tưởng và bước di chuyển mới trong cuộc sống của mình, rồi tìm cách thực hiện nó dần dần. Đó là cách vượt qua nỗi đau hiệu quả nhất và còn có thể đem lại cho bạn những trải nghiệm, thành tựu mới mẻ hơn trong cuộc sống của mình.
Sau khi chia tay, rồi chúng ta cũng sẽ sớm kết thúc được những nỗi buồn đau và lại vui vẻ trở lại. Điều đáng nói ở đây là quá trình tìm lại được hạnh phúc của mỗi người có gian nan hay không là tùy thuộc vào chính lựa chọn và bản thân của mỗi người.
Theo VNE
Sau 2 năm bị chồng ruồng rẫy, đánh đuổi cô vợ xấu xí đã "lột xác" và quay trở lại ...
Thấy vợ cũ đã "lột xác" hoàn toàn sau 2 năm bị mình đánh đập ruồng rẫy Hoàng tiếc ngất người nhưng điều làm anh thấy xấu hổ, nhục nhã hơn đó là việc Đan đã làm khi gặp lại anh.
Đan, không thể nào (ảnh minh họa)
Kể từ ngày ruồng rẫy đánh đuổi Đan - vợ cũ đi để đón nhân tình về sống giờ cũng đã ngót nghét 2 năm rồi. Suốt 2 năm qua tin tức của vợ cũ gần như không có, không biết Đan đã đi đâu làm gì mà im hơi lặng tiếng đến vậy, không thấy cô về nhà mẹ đẻ sống. Hoàng cứ tưởng rời xa, ruồng bỏ Đan đi cưới bồ về thì cuộc đời sẽ nở hoa tung tóe, nhưng không suốt 2 năm qua anh sống khổ sở vô cùng.
Vợ mới của anh bây giờ ghê lắm, cô ta giữ tiền và suốt ngày ăn chơi không chịu làm gì hết, thi thoảng người làng rỉ tai bảo với Hoàng rằng vợ hắn vào nhà nghỉ với thằng nào đó. Biết là vậy, Hoàng chỉ cúi đầu không nói gì bỏ đi luôn, cưới được 3 tháng thì vợ mới anh lộ bản chất thật suốt ngày thích đi cặp bồ, kiếm tiền bằng vốn tự có rồi về quát nạt chồng như con ở trong nhà. Nhiều lúc nghĩ mà Hoàng thấy cay đắng quá, biết thế này trước anh đã không ngu dại bỏ vợ để cưới của nợ này về làm gì.
Gần 2 năm quanh quẩn ở xó nhà với quán bia Hoàng đâm chán, anh quyết tâm cầm tấm bằng kỹ sư của mình ra huyện xin việc. Anh chán cảnh sống ở nhà mà thấy nửa đêm vợ lại bật dậy đi nhà nghỉ với trai lắm rồi. Đi chiếc xe máy cà tàng, mặc bộ quần áo nhàu nhĩ vào công ty xin việc. Biết chắc cơ hội trượt là rất cao nhưng thôi anh cứ thử, biết đâu may mắn lại mỉm cười với Hoàng thì sao?
Biết thế này trước anh đã không ngu dại bỏ vợ để cưới của nợ này về làm gì (ảnh minh họa)
Hí hửng dắt cầm túi hồ sơ đi vào trong chờ phỏng vấn thì Hoàng đứng khựng người lại thấy 1 người phụ nữ rất xinh đẹp, quyền quý mà nhìn anh rất quen bước ra từ chiếc xế hộp tiền tỷ. Đi theo đó là 1 gã nhìn rất giàu có và hình như là chồng của cô gái kia thì phải. Cứ đứng đờ người ra nhìn 2 người đó, bất chợt người phụ nữ kia nhìn thấy Hoàng và mỉm cười bước đến.
- Chào anh, anh đến đây xin việc à? Sau 2 năm nhìn anh tiều tụy, già đi trông thấy đấy. Vợ anh có vẻ không mát tay trong khoản chăm chồng thì phải?
- Cô... cô là ai vậy?
- Ơ, anh không nhận ra tôi à? Tôi là Đan - cô vợ đã bị anh đánh đập, ruồng bỏ năm nào đây.
- Đan, không thể nào. Vợ cũ của tôi xấu xí, béo ú sao lại có thể là cô - 1 người phụ nữ xinh đẹp, quyền quý thế này được chứ.
- Có thể chứ. Sao 2 năm bị anh "đá" như 1 quả bóng ấy tôi đã bỏ vào Nam lập nghiệp và tân trang lại nhan sắc. Không ngờ rời xa anh tôi lại lấy lại vẻ đẹp vốn có của mình và gặp được người đàn ông yêu thương, dám hi sinh vì mình. Người ấy là người đi cùng xe tôi lúc nãy ấy, anh ấy cũng là tổng giám đốc công ty này đó. Giờ tôi đã là vợ anh ấy, tôi rất hạnh phúc với cuộc hôn nhân này. Cảm ơn anh vì ngày đó đã bỏ tôi.
- Chuyện này là thật ư? Tại sao sau khi chia tay anh phải sống cuộc đời bất hạnh còn em lại sung sướng và hạnh phúc như vậy.
- Cái này là do ăn ở thôi. Âu cũng là phúc phận, lần này trở về không ngờ tôi lại gặp lại anh trong tình cảnh này. Nhưng thôi, dù sao tôi cũng đã từng là vợ anh vậy thì hôm nay tôi sẽ giúp anh. Anh muốn làm công nhân à, được thôi tôi sẽ nhận anh nhưng nói trước lương không cao đâu đó nhé.
- Đây là việc em làm cho anh sau 2 năm chúng ta gặp lại nhau sao?
- Đúng, tôi đâu có cạn tình cạn nghĩa như anh chứ.
- Cảm ơn em, nhưng anh từ chối để giữ chút danh dự cho mình.
Tạm biệt vợ cũ, Hoàng dắt xe ra về mà lòng nặng trĩu. Có lẽ 2 năm trước anh đã sai lầm mà đối xử tệ bạc và đuổi người vợ hiền đi để giờ đây rước gái đ*** về nhà. Nhìn vợ cũ giờ xinh đẹp như hoa hậu lại sống trong sự giàu có xa hoa mà Hoàng rớt nước mắt hối hận. Có lẽ anh như thế này là phải trả giá cho sự bạc bẽo của mình. Chính tay Hoàng đã khiến Đan khóc để người khác có cơ hội làm cho em cười và giờ đây Hoàng hối hận về điều đó lắm, nhưng có thay đổi được gì đâu khi mọi thứ đã được định đoạt rồi. Anh không thể phá vỡ hạnh phúc mới của vợ, van xin cô trở về.
Theo blogtamsu
Sống trong day dứt vì trót phản bội chồng Anh càng quan tâm, yêu thương, tôi càng cảm thấy mình có lỗi, không xứng đáng với tình yêu và sự quan tâm ấy... Anh càng quan tâm, yêu thương, tôi càng cảm thấy mình có lỗi, không xứng đáng với tình yêu và sự quan tâm ấy... (Ảnh minh họa) Tôi 36 tuổi, lấy chồng được 9 năm, chồng hơn tôi 2...