Tại sao người khác chỉ mới vào làm một năm đã đạt được mức lương mà bạn phải làm việc 10 năm mới có được? Đây là câu trả lời thấu đáo nhất!
Trên thế giới này, chỉ có một thứ không thay đổi, chính là “sự thay đổi”. Vì vậy hãy học cách thay đổi bản thân, thay đổi suy nghĩ, nâng tầm năng lực lên cho xứng với tham vọng của chính mình.
Gần đây, một người bạn phàn nàn với tôi. Anh ta nói rằng anh ta đã làm việc 5 năm ở công ty mà vẫn không bằng một đồng nghiệp mới, nhỏ hơn anh ta một tuổi. Cậu đồng nghiệp kia chỉ mới vào làm chưa lâu đã được thăng chức và có mức lương còn cao hơn anh ta.
Nghe nói như vậy, tôi cũng thấy tò mò, đây là vì sao?
Tôi hỏi anh ta: “Có phải cậu kia bất ngờ được thăng chức không?”
Bạn tôi trả lời: “Không phải, cậu ta mới bắt đầu tham gia vào một dự án, vốn dĩ lúc đầu dự án còn cần chờ đầu tư thêm. Nhưng vào lúc quan trọng nhất, khi dự án bị đóng băng, cậu ta đã vận động mối quan hệ quen biết ở công ty cũ để hoàn thành nó. Vì điều này mà ông chủ đã để ý tới cậu ta.
Tôi mỉm cười nói: “OK, may là cậu không nói dối, hơn nữa còn biết phân tích nó một cách khách quan. Có rất nhiều người chỉ biết phàn nàn rằng người khác luôn may mắn hơn mình. Trách ông trời không có mắt, nhưng chưa hề nhìn lại người ta đã cố gắng thế nào, có năng lực ra sao?”
Vậy tại sao người khác chỉ mới vào làm một năm đã đạt được mức lương mà bạn phải làm việc 10 năm mới có được?
Đầu tiên, năng lực giải quyết vấn đề một cách chủ động, dám nói: Tôi sẽ giải quyết!
Mùa hè năm ngoái, trong công ty tôi có hai nhân viên mới vào làm trong phòng Nhân sự, thông thường thì phòng Nhân sự sẽ đảm nhận trách nhiệm tuyển người và lo luôn cả các thiết bị vật chất trong công ty.
Trong hai tháng thử việc, giám đốc nhân sự từng giao nhiệm vụ cho một trong hai người mới kia kiểm tra lại thiết bị trong công ty.
Nhưng ba ngày sau đến khi chúng tôi làm việc, giấy A4 bị thiếu, máy điều hòa trong phòng IT thì bị hỏng, đồ dùng văn phòng cũng thiếu rất nhiều.
Có một số người nóng tính, thêm máy điều hòa hư nữa, khiến họ trở nên nóng nảy hơn, nên đã đi phàn nàn với giám đốc nhân sự.
Khi nghe được những lời này, anh giám đốc nhân sự đã rất bực mình: “Khi tôi ủy quyền cho bạn, nghĩa là việc đó đã thuộc trách nhiệm của bạn. Chẳng lẽ bạn còn chờ tôi bỏ công việc của mình để nhúng tay vào kêu thợ sửa máy sao? Vậy công ty trả lương cho bạn làm gì?”
Không khí lúc đó thật sự rất căng thẳng, cũng may người mới còn lại đã nhanh trí giải quyết mọi việc. Khi cô ấy vừa nghe được việc mọi người đang phàn nàn với giám đốc, cô ấy đã vội đi kiểm tra lại thiết bị một lần nữa, sau đó gọi điện cho thợ đến sửa máy điều hòa, cùng lúc đó cũng gọi điện cho hiệu sách quen gần đó nhờ ship đồ văn phòng phẩm qua gấp.
Bất kỳ nhà lãnh đạo nào cũng thích những người biết chủ động giải quyết vấn đề thay vì chờ đợi nó. Thế nên người mới còn lại kia không những không so đo đó không phải việc của mình, mà còn chủ động hoàn thành nó một cách xuất sắc.
Video đang HOT
Thứ hai: Xem xét vấn đề toàn diện hơn và giải quyết vấn đề triệt để hơn
Có hai người làm cùng bộ phận với nhau, hai người đều là trợ lý và đều đang mong chờ cơ hội được thăng chức, giám đốc dặn dò họ chuẩn bị những thứ cần thiết cho buổi họp ngày mai.
Một người thì tranh thủ về sớm để chuẩn bị thật tốt bài thuyết trình của mình, bởi vì cô ấy muốn gây ấn tượng với giám đốc ngày mai về nội dung bài thuyết trình mình đã bỏ công soạn ra và luyện tập. Bạn thấy cô ấy rất tốt. Phải, tôi không phủ nhận.
Nhưng người còn lại biết suy nghĩ xa hơn nhiều. Cô ấy không về sớm mà trái lại còn tranh thủ thời gian ở lại văn phòng làm việc. Giám đốc thấy vậy hỏi: “Tại sao cô còn chưa nghỉ, đã tan làm từ lâu rồi mà?”
Cô ấy trả lời: “Tôi đã đánh máy lại tất cả những ưu điểm và khuyết điểm của dự án mà giám đốc đã nói lúc sáng với chúng tôi, sau đó in chúng ra. Ngày mai tôi sẽ phát cho đồng nghiệp mỗi người một bản, như vậy ngày mai mọi người đều có thể căn cứ theo đó mà đưa ra những ý tưởng tốt nhất cho công ty rồi.”
Cũng nhờ lần đó, giám đốc đã nhìn cô bằng một đôi mắt khác. Sau này, người được thăng chức cũng chính là cô.
Làm việc công sở, không phải lúc nào cũng chăm chăm suy nghĩ có lợi cho bản thân là tốt. Đôi lúc, cần nên có tư duy rộng lớn và bao dung, giống như cô gái kia, người ta nhìn vào thấy cô ấy biết nghĩ và giúp mọi người, nhưng trên thực tế, người được lợi lớn nhất chính là công ty.
Thứ ba: Không phải lúc nào sếp kêu làm “một” là bạn chỉ làm “một”, đôi lúc phải linh hoạt suy nghĩ, tự hoàn thành cả “một, hai, ba”
Để tôi kể các bạn nghe một câu chuyện về ông chủ bảo nhân viên đi mua khoai tây nhé.
Một ông chủ bảo anh nhân viên A đi ra chợ xem có bán khoai tây không?
Anh A vui vẻ chạy thật nhanh đi và về đáp: “Ông chủ, ngoài chợ có bán khoai tây.”
Ông chủ hỏi: “Vậy bao nhiêu một ký?”
Anh A đáp: “Cái đó ông chủ không dặn nên tôi không hỏi, ông chủ chờ tý, tôi chạy một vòng hỏi sẽ về ngay ạ.”
Sau khi về anh A đáp: “20.000 VND/ kg ạ. Ông chủ muốn mua không?”
Ông chủ lại hỏi tiếp: “Vậy đó là khoai Việt Nam trồng hay nhập khẩu nước ngoài thế?”
Cứ thế, anh A phải chạy đi chạy lại mấy lần để hỏi thông tin.
Cũng cùng câu hỏi: “Ra chợ xem có bán khoai tây không?” Nhưng đáp án của anh B thì hoàn toàn ngược lại. Tuy thời gian anh B đi lâu hơn anh A một chút, nhưng thông tin anh B đem về lại rất đầy đủ:
“Ngoài chợ có hai giá bán khoai. Bán lẻ thì 20.000 VND/kg, bán sỉ thì 14.000 VND/kg, chủ yếu là khoai tây trong nước. Khoai tây được chuyển từ đồng bằng sông Hồng và Đà Lạt về thì nhìn có vẻ ngon hơn một chút. Tôi có đem mỗi loại một ít về, ông chủ có muốn xem qua không?”
Đây chính là sự khác biệt giữa anh A và anh B.
Có lẽ bạn nghĩ ông chủ “khá khó chiều” khi không chịu hỏi hết một lần, mà sai anh A đi mấy lần. Nhưng bạn nên biết, ông chủ đang “thử” nhân viên của mình, xem anh A có đủ tố chất đảm đương chức vị cao hơn không.
Một người có năng lực, sẽ không chỉ dừng lại ở việc “được yêu cầu”, mà thay vào đó là “tự tìm hiểu, tự đi, tự bơi.” Và đây cũng chính là mẫu người mà những người làm chủ thường muốn tuyển dụng.
Vì vậy, đừng cứ mãi nói tôi đã làm việc chăm chỉ thế nào, siêng năng ra sao, mà vẫn không được trọng dụng. Đôi khi vấn đề không phải do nỗ lực, mà do suy nghĩ thôi.
Thứ tư: Phát triển nhanh, học tập không ngừng
Ngày trước, có một bài đăng tải thế này: “Khi tôi mới tốt nghiệp, mức lương của tôi là 5 triệu, sau 1 năm, mức lương từ 5 triệu tăng lên gấp 3 lần, thành 15 triệu.”
Sau đó, người đăng bài này có giải thích lý do, bởi vì ngành học của anh ta thực sự không có gì hot, nên ra trường mức lương cũng chỉ tàng tàng. Nhưng anh ta vẫn cố gắng vừa làm việc và học hỏi, anh ấy đã thi thêm bằng HSK và IELTS, sau đó nhờ kinh nghiệm tích lũy được, anh ta nhanh chóng được thăng chức, tăng lương nhanh chóng.
Đó là khoảng cách.
Có một số người, dùng kinh nghiệm làm việc 10 năm ở một lĩnh vực duy nhất để giải quyết mọi thứ mà không hề muốn học hỏi thêm những thứ khác.
Nhưng bạn nên biết: Trong thời đại công nghệ phát triển này, chỉ có một thứ duy nhất không thay đổi, chính là “sự thay đổi”, còn lại tất cả mọi thứ đều sẽ thay đổi.
Cách làm hôm nay chưa chắc gì đã phù hợp cho ngày mai. Thứ chúng ta cần, là học hỏi, tìm tòi, là nghiên cứu, tiến bộ, là nâng cấp không chỉ máy móc mà cả chính mình.
Hi vọng mọi người có thể học hỏi được nhiều điều hay và tìm ra lối đi phù hợp cho mình trong cuộc sống!
Thiên Tuyết
Theo guu.vn
Tổng giám đốc 'chết' vì mật ngọt rót tai của cô trợ lý đa tình
Thảo Vy hết lòng vì tôi, còn tôi có chức có quyền, có tiền trong tay tôi cũng không để em phải thiếu thứ gì từ thời trang hàng hiệu, xe ô tô đi làm cho đến những khoản tiền rót vào tài khoản của em mỗi khi em nũng nịu với tôi với lời hứa chung tình.
Ảnh minh họa: Internet
Sau 2 năm cung phụng cho tình trẻ, tôi chỉ tỉnh ra khi giấy báo nợ quá hạn thanh toán của đối tác và của ngân hàng chất đống trên bàn làm việc của tôi, chưa kịp tìm ra nguồn để trả nợ thì cái tin Thảo Vy đưa đơn lên phòng nhân sự xin thôi việc. Lý do là để lên xe hoa với một tổng giám đốc có tuổi đời gấp đôi em vừa ly hôn vợ nhưng khối tài sản khổng lồ của ông thừa sức để cho em cuộc sống nhung lụa khiến tôi thực sự gục ngã...
4 anh em tôi trứng gà, trứng vịt nối nhau ra đời khiến cuộc sống của gia đình thêm bội phần khó khăn thiếu thốn. Bố mẹ tôi một nắng hai sương, lăn như bống trên đồng, ngoài bãi cũng không sao kiếm đủ cho chúng tôi ăn học bằng bạn, bằng bè. Vì vậy học hết cấp 2, tôi đành gác mộng đèn sách, lao động cùng bố mẹ để nhường thuận lợi cho các em tiếp tục đến trường.
Thương tôi mới 15 tuổi đã thôi học để lao động phụ kinh tế cho gia đình, trong khi bố mẹ biết tôi ngoan ngoãn, sáng dạ và luôn mơ sẽ đổi đời bằng con đường tri thức, nên khi có dịp gần gũi tâm sự, bố mẹ đều động viên tôi ráng chịu khổ vài năm nữa khi các em khôn lớn, nhất định bố mẹ sẽ tạo điều kiện để tôi được thực hiện mong muốn của mình.
Vận may của tôi đến một cách bất ngờ khi tôi bước vào tuổi 21, một doanh nghiệp tận trên thành phố về tuyển người đào tạo nghề và đưa lớp trẻ chúng tôi đi xuất khẩu lao động theo yêu cầu của đối tác. Tôi hoàn toàn yên tâm khi tạm biệt bố mẹ và các em để lên đường khi cả 3 cô em gái sau tôi đều có thể cùng nhau gánh vác việc nhà, việc ruộng vườn thay tôi.
Có tuổi trẻ, có sức khỏe, ham học hỏi và có chí tiến thủ nên không bao lâu tôi được bầu làm tổ trưởng của đội sản xuất và được nhà máy kí thêm hợp đồng một khóa nữa. Với số vốn tiết kiệm, tích cóp được sau gần chục năm ở nước ngoài, với số vốn tiết kiệm tích góp được sau gần chục năm ở nước ngoài trở về quê tôi giúp bố mẹ sửa sang nhà cửa cho các em gái chút hồi môn để ra riêng và quyết định khăn gói lên thành phố lập nghiệp.
Bàn bạc cùng anh em đã chia ngọt sẻ bùi những ngày ở xứ người, chúng tôi thành lập công ty xuất nhập khẩu điện máy và tôi được các cổ đông đồng lòng giao cho trọng trách là giám đốc. Có nghề vững, có tiêu chí hoạt động lại năng nổ và coi trọng chữ tín trong kinh doanh nên chẳng bao lâu tiếng lành đồn xa, công ty của chúng tôi luôn có đơn đặt hàng của đối tác, đồng nghĩa với việc thu nhập của chúng tôi luôn ở mức kỳ sau cao hơn kỳ trước khiến ai cũng phấn khởi, cống hiến hết mình cho sự nghiệp của công ty.
Mải lo việc kiếm tiền đến lúc được tin cô em gái út lên xe hoa về nhà chồng tôi mới giật mình vì đã bước qua tuổi 30 lúc nào không biết, vậy là để làm tròn bổn phận trai một trong nhà, cháu đích tôn của dòng họ, tôi lên kế hoạch tìm người phụ nữ cho mình.
Chưa biết phải bắt đầu chuyện tìm hiểu yêu đương từ đâu thì cậu trợ lý của tôi xin thôi việc để mở công ty riêng. Vậy là tôi đành gác mộng tình duyên của mình, ngày đêm lo tuyển cho được trợ lý mới...
Số của công ty thật hên vì chưa đến 10 ngày sau khi đăng tin chúng tôi đã có một cô trợ lý với tấm bằng Đại học đào tạo nghề bài bản và vốn tiếng Anh chuẩn đến ngỡ ngàng. Thảo Vy, tên cô trợ lý mới thật xinh đẹp, thật duyên dáng, lịch sự và sành điệu.
Ngay buổi đầu tiên làm việc với Thảo Vy tôi đã bị em chinh phục hoàn toàn với khả năng chuyên môn sâu rộng của em và đặc biệt nụ cười với hai má lúm cùng đôi mắt biết nói khiến trái tim tôi luôn đập lỗi nhịp, tôi và Thảo Vy hợp tác trong công việc ăn ý đến mức không cần phải nhiều lời, và rồi chắc ông trời se duyên nên chỉ sau nửa năm bên nhau chúng tôi đã tay trong tay như những đôi tình nhân say đắm nhất.
Vy chiều chuộng tôi hết mực, chỉ duy có chuyện vượt quá giới hạn là em cương quyết từ chối với lý do dành cho ngày chúng tôi về chung một nhà. Thảo Vy hết lòng vì tôi, còn tôi có chức có quyền, có tiền trong tay tôi cũng không để em phải thiếu thứ gì từ thời trang hàng hiệu, xe ô tô đi làm cho đến những khoản tiền rót vào tài khoản của em mỗi khi em nũng nịu với tôi với lời hứa chung tình.
Sau 2 năm cung phụng cho tình trẻ, tôi chỉ tỉnh ra khi giấy báo nợ quá hạn thanh toán của đối tác và của ngân hàng chất đống trên bàn làm việc của tôi, chưa kịp tìm ra nguồn để trả nợ thì cái tin Thảo Vy đưa đơn lên phòng nhân sự xin thôi việc. Lý do là để lên xe hoa với một tổng giám đốc có tuổi đời gấp đôi em vừa ly hôn vợ nhưng khối tài sản khổng lồ của ông thừa sức để cho em cuộc sống nhung lụa khiến tôi thực sự gục ngã...
AN TRÍ
Theo tienphong.vn
Đến dự buổi tất niên công ty chồng, tôi điếng người khi phát hiện ra sự thật không ngờ về ông chồng quý hóa Ngày dự tiệc, để xứng đáng là vợ của sếp lớn, tôi chọn cho mình bộ trang phục lộng lẫy, quyến rũ nhất. Đi cạnh chồng mà mọi người xung quanh cứ ngước lên nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ. Chồng tôi là sếp của một công ty kinh doanh vật tư xây dựng. Công ty của chồng tôi không lớn, chỉ có...