Tại sao họ im lặng dù biết chồng ngoại tình?
Vì họ là những người phụ nữ cao thượng chăng? Hay vì họ là người mẹ hết lòng vì con, vì gia đình? Hay vì họ là người khát khao cái gọi là mái ấm gia đình, có chồng, có vợ, có con cái sum vầy?
Tất cả đều đúng và hơn hết, bởi vì họ là phụ nữ…
Câu chuyện của một cô bạn đã thức tỉnh tôi khi cô ấy nói: “Chồng mình ngoại tình nhưng anh ấy thương yêu vợ con, không ruồng rẫy mẹ con mình. Anh ấy làm tròn trách nhiệm với con cái, chăm sóc con cái hết lòng, hết dạ. Cũng không chê bai, khó chịu vợ con. Chỉ cần anh ấy như vậy là được rồi, mình không dám đòi hỏi thêm. Ngoại tình là chuyện của đàn ông…”.
Cô ấy nói vậy không phải là vì cô ấy cổ xúy cho người đàn ông đi ngoại tình. Và tôi được thức tỉnh cũng không phải tôi nghĩ, đàn ông ngoại tình là lẽ đương nhiên. Chỉ là, ở trên đời này, chúng ta phải cố gắng nghĩ đơn giản, sống đơn giản, phải cố gắng làm sao càng giảm bớt gánh nặng tinh thần càng tốt, càng khiến cho mình thanh thản mà sống.
Trước đây, tôi căm thù những kẻ ngoại tình. Là một cô gái độc thân nhưng với những gã đàn ông có vợ, tôi cảnh giác vô cùng. Chỉ cần anh ta không nghiêm túc dù chỉ một lần, chỉ cần anh ta có ý bỡn cợt trêu ghẹo tôi, lập tức tôi nghỉ chơi luôn. Vì tôi sợ mang tiếng, sợ dính vào thị phi và căn bản là tôi căm ghét những gã đã có gia đình còn đi đong đưa đàn bà con gái khác. Tôi gọi đó là những kẻ lăng nhăng, vô liêm sỉ, những kẻ thiếu trách nhiệm với gia đình mình.
Bây giờ, nếu làm lớn chuyện thì mất chồng. Nếu cho cả thiên hạ biết chồng mình ngoại tình thì có gì hay ho. (ảnh minh họa)
Nên khi cô bạn tôi khóc lóc rằng, chồng cô ấy ngoại tình, ngay lập tức tôi đứng lên, đập bàn, đập ghế bắt cô ấy bỏ chồng ngay. Không thể chấp nhận người chồng đi ra ngoài gái gú rồi về nhà ân ái vợ con. Cô ấy càng khóc nhiều vì tủi thân. Nhưng sau đó, cô ấy lại tìm tôi và nói: “Tớ tha thứ ch chồng tớ, tớ làm như không biết gì vì anh ấy thực sự cũng coi như không biết gì, anh ấy vẫn đối xử tốt với mẹ con tớ”.
Video đang HOT
Bây giờ, nếu làm lớn chuyện thì mất chồng. Nếu cho cả thiên hạ biết chồng mình ngoại tình thì có gì hay ho. Rồi liệu anh chồng này có rút kinh nghiệm, có thật sự quay về với vợ con hay không, hay anh ta lại vì ức lên mà &’ngựa quen đường cũ’. Cô ấy đã nói như vậy khi tôi bực tức quát tháo. Cô ấy bảo, đã góp ý với chồng, cũng đã nói rõ cho chồng hiểu, gia đình mới là thứ quan trọng, còn gái gú chỉ là nhu cầu, không thể nào bền được. Vậy nên, cô ấy chấp nhận chuyện này, chỉ hi vọng, chồng sẽ hiểu và thay đổi. Còn nếu không thì chấp nhận.
Thật ra, đàn ông ngoại tình cũng chẳng khác gì họ đi ăn vụng chơi gái. Họ ngoại tình với một người mà mình phát hiện ra cũng giống như họ đi chơi với mấy cô gái quán bar, tay ôm tay vịn vài lần tiếp khách. Nhưng người vợ thì chỉ biết chồng đi quan hệ với khách hàng, kiếm tiền, rồi họ lại ở nhà chờ chồng về ăn cơm, hi vọng chồng sẽ vừa miệng bữa cơm họ nấu.
Đàn ông cũng hãy biết và trân trọng điều này. Đừng nghĩ vợ mình là con rối, là bù nhìn. Họ thực sự là những người rất nhạy cảm. (ảnh minh họa)
Thế đấy, đàn ông là như vậy đấy, họ có nhiều cách lăng nhăng và liệu chị em phụ nữ có biết được hay không? Cố tình biết rồi chỉ làm chúng ta đau khổ vì không thể bỏ được chồng, lại thương con và suốt ngày sống trong nghi ngờ dằn vặt.
Nếu một người chồng có ngoại tình nhưng anh ta quan tâm, yêu thương vợ con, phụ nữ thường làm ngơ coi như không biết. Bởi bản thân họ nghĩ, gia đình là thứ quan trọng, con cái có cha có mẹ mới là điều đáng quý. Không nên để con cái chịu thiệt thòi.
Đàn ông cũng hãy biết và trân trọng điều này. Đừng nghĩ vợ mình là con rối, là bù nhìn. Họ thực sự là những người rất nhạy cảm. Chỉ cần một thay đổi nhỏ của chồng, họ cũng có thể nhận ra. Nhưng cái họ cần hơn hết chín là gia đình, là con cái chứ không phải là một người chồng để rồi suốt ngày cãi vã, suốt ngày đòi chiếm giữ bản thân anh ta mà chẳng giữ được tâm hồn.
Đàn ông cũng nên nhớ, dù lăng nhăng nơi đâu, vợ con vẫn chính là nhà.
Theo VNE
Đang mặn nồng, anh bỗng 'ngãng ra'
Các tin nhắn ngày càng thưa hơn và còn không chủ động nữa, anh thường xuyên cáo bận khi mình rủ đi cafe.
Mình và người ấy quen nhau qua một lần đi phượt cùng bạn bè. Anh ấy là bạn của chị bạn, hơn mình 1 tuổi. Buổi đó mọi người gặp nhau để cùng đi, cũng là hôm đầu tiên bọn mình gặp nhau. Vì mới gặp nên mình cũng không ấn tượng gì, cũng như những người khác, cười nói và xã giao với nhau bình thường thôi.
Buổi tối hôm đó ở trên tàu đi ra đảo, khi mọi người đang nói chuyện vui vẻ với nhau, thì mình thấy anh ấy cầm cốc nước đi ra và đưa cho người phụ lái khi anh này đang ngồi một mình ở mui tàu. Rồi hai người họ nói chuyện với nhau. Cảnh tượng đó làm mình ấn tượng và thấy mến anh ấy vì mình cảm giác đó là một con người ấm áp và biết quan tâm đến người khác.
Những ngày sau đó, đi chơi cùng mọi người, bọn mình cũng nói chuyện với nhau, thật sự cũng có cảm giác thân quen và thoải mái lắm. Mình nhận thấy anh có cảm tình với mình (chẳng thế mà thấy anh hay chụp "trộm" mình, và khi xem ảnh cũng toàn thấy ảnh mình mà).
Ảnh minh họa: Inmagine.
Sau bữa đi đó, mọi người ai về nhà nấy, mình và anh cùng trao đổi email, skype cho nhau để lấy ảnh, sau là chuyện trò. Nhưng vì bận nên bọn mình cũng rất ít khi nói chuyện với nhau, cũng chỉ hỏi han vài ba câu rồi lại làm việc. Vì chưa có cảm giác gì mấy nên mình ít nói chuyện gì với anh, có chăng chỉ là do anh chủ động hỏi han mình qua Yahoo thôi (đôi khi mình không trả lời lại anh nữa do đang trong giờ làm việc mà), còn tuyệt nhiên có số điện thoại nhưng gần như không liên lạc.
Mãi khi qua đợt Tết vừa rồi, qua mỗi lần chat với anh trên mạng, được anh hỏi han quan tâm, mình cảm thấy mến, và bắt đầu có chút cảm tình. Mình tìm hiểu thêm về anh ấy ở chị bạn mình, chị nói: "Nó là người tử tế, sống tình cảm, nhiệt tình với bạn bè và là trai "tơ" đàng hoàng đấy. Bọn chị rủ nó đi cafe mà nhất định không đi chỉ vì cháu nó ốm và chị dâu lại mới sinh đứa thứ hai, mặc dù cafe là món khoái khẩu của nó đấy nhé". Mình cười thầm. Những gì chị nói về anh, trực giác mình cũng cảm nhận được. Quan sát qua Facebook, với những mối quan hệ bạn bè, qua những lần tiếp xúc, cách nói chuyện... nhìn thấy đó là một con người tốt.
Từ đó trở đi, mình mở lòng, và bọn mình nói chuyện nhiều hơn trước. Những tin nhắn, và những cuộc điện thoại thường xuyên hơn. Những cuộc hẹn thay vì có cả bạn chung của hai đứa thưa hẳn. Chúng mình hẹn gặp riêng, đi ăn, đi chơi, nói chuyện với nhau (tuy không thường xuyên, khoảng 1 tuần hoặc 10 ngày mới hẹn gặp nhau một lần). Mỗi lần về, anh đều nhắn tin hỏi thăm xem ngủ chưa, hôm nay đi chơi với anh thế nào... Đi đâu xa anh đều nhắn tin dặn dò đầy đủ, hỏi han xem ngày hôm nay mình thế nào, ăn uống ra sao, dặn phải giữ gìn sức khỏe.
Nhưng khoảng 3 tuần trở lại đây, mình thấy có điều gì đó bất ổn. Không biết có phải do mình suy nghĩ quá nhiều không nữa. Từ khi anh chuyển việc làm, và buổi tối còn đi học thêm nên bọn mình gần như hẹn nhau nhưng không gặp được. Cứ bảo khi nào rảnh thì đi, nhưng chẳng lúc nào mình thấy anh rảnh cả, ngày đi làm, tối lại đi học, lùi hẹn hết lần này đến lần khác.
Các tin nhắn gửi cho mình ngày càng thưa hơn và còn không chủ động nữa. Nếu như trước kia, mình nhắn tin vào lúc anh đang ngủ hay bận gì đó mà không nhắn lại được thì hôm sau anh sẽ trả lời ngay để mình biết. Còn bây giờ không thế nữa, thậm chí mình nhắn đi nhưng không có hồi âm. Có lần mình hỏi, giả vờ dỗi, anh bảo, thế để bây giờ anh qua nhà đón đi ăn, nhưng mình bực quá không thèm đi nữa.
Đỉnh điểm nhất là mới hôm kia, sau vài ngày im hơi lặng tiếng thì mình nhắn tin hỏi thăm. Anh không trả lời. Nhắn tiếp một tin bảo đi cafe. Lại không trả lời, rồi mãi tới trưa hôm qua anh nhắn lại một tin rằng: "Xin lỗi em, dạo này anh bận quá nên không có thời gian đi đâu nữa" rồi im bặt.
Mình cũng nghĩ chắc do anh bận nên dặn mình không nên suy nghĩ gì nhiều, nhưng thú thật mình vẫn không khỏi lo lắng và phân vân. Không biết mình làm sai điều gì? Hay người ấy không còn tình cảm với mình nữa? Hay tình cảm đó chỉ là sự ngộ nhận từ phía mình? Suy nghĩ, nhưng rồi mình lại không tin vào cảm nhận của mình nữa, vì cứ tin anh không phải là người như thế. Mình cũng không biết nên làm thế nào nữa vì tình cảm dành cho anh là tình yêu rồi chứ không phải đơn thuần là thích nữa. Mình cũng không dám hỏi thẳng bởi nghĩ nếu hỏi thì mình sẽ hỏi người ta với tư cách gì đây?
Mình phải làm sao đây? Với một mối quan hệ không thể gọi tên, không hẳn là bạn, không hẳn là yêu như thế? Mình đã trải qua một cuộc tình buồn và mang đầy sự lợi dụng, dối trá của người ta dành cho mình, những gì còn đọng lại là những bài học mình nhận được. Đôi lúc mình không còn tin vào tình cảm của người khác dành cho mình nữa.
Mình đã đi chậm lại, cẩn thận và thực tế hơn sau tình yêu trước. Suốt quãng thời gian qua, mình cũng gặp nhiều người, đi qua nhiều mối quan hệ, không phải không có ai yêu mình, không phải mình chưa có cảm tình với ai, nhưng mình tin mình không tìm thấy "người ấy" trong số họ nên mình vẫn chọn cách độc thân.
Cho đến khi gặp anh, đó là sự cảm nhận về sự đồng điệu của tâm hồn, của quan điểm sống, của những điều giống nhau. Yêu là đồng cam cộng khổ, quan tâm, chia sẻ, để bên nhau trọn đời, xác định tương lai chứ không phải là chơi bời cho qua ngày, từ lâu đã là quan điểm yêu thương của một đứa sống nội tâm và tình cảm như mình. Nhưng đến cả anh, người mình hy vọng về một tình yêu thương bây giờ cũng thay đổi như thế khiến mình thật sự không còn niềm tin vào bất kỳ ai nữa.
Theo Ngoisao
Cách tìm chứng cứ chồng ngoại tình 'Thăm dò' điện thoại, Facebook, thậm chí xe của chàng... sẽ giúp bạn tìm ra bằng chứng anh ta 'ăn phở'. Nếu chỉ mới nghi ngờ chồng có bồ theo những lời rỉ tai từ người ngoài hoặc bạn tự suy diễn thì không nên áp dụng những cách dưới đây vì có thể khiến hạnh phúc gia đình tan vỡ. Chỉ dùng...