Tại sao gái có công mà chồng vẫn phụ?
Trong cuộc sống, có rất nhiều người phụ nữ sau khi lấy chồng là nhanh chóng rũ bỏ mọi vui thú cá nhân, thậm chí dừng lại sự nghiệp mà mình đang theo đuổi để lui về phía sau chăm lo cho chồng con, kết quả vẫn bị chồng phản bội. Vì sao?
Thanh Hà và Đức Tấn là cặp vợ chồng trẻ được cả công ty chồng tôi đang công tác ngưỡng mộ, đồng nghiệp luôn khao khát gia đình mình hạnh phúc, ấm êm bằng… một phần của họ. Thế nhưng, tháng vừa qua thông tin hai vợ chồng l.y h.ôn sau 10 năm gắn bó vì… một cô thư ký trẻ và đẹp hơn Thanh Hà, khiến ai ai cũng tiếc nuối cho một chuyện tình đẹp và một cuộc hôn nhân được cho là mẫu mực.
Năm 2012, Thanh Hà – Đức Tấn về chung một nhà. Thế là để tập trung chăm lo tổ ấm, Thanh Hà chấp nhận tạm buông sự nghiệp MC để vun vén gia đình. Cô từng chia sẻ rằng: “Mình đã cháy hết mình cho sân khấu không hối tiếc còn bây giờ là quãng thời gian dành cho gia đình, cho sự nghiệp của chồng, cho nụ cười của con gái. Tạm lùi sau ánh đèn sân khấu để hỗ trợ sự nghiệp cho chồng. Giữ ấm cho ngôi nhà luôn là nơi anh Tấn muốn quay về”. Thanh Hà luôn thấu hiểu, thông cảm và tôn trọng chồng mình.
Ảnh minh họa: Internet
Nhiều người đã từng ghen tị trước gia đình của Thanh Hà – Đức Tấn. Sự nghiệp của Đức Tấn thăng hoa có thể nói nhờ một phần của người vợ đứng đằng sau chăm lo.
Người ta hay nói “Gái có công thì chồng không phụ”, nhưng như Thanh Hà thì chồng vẫn phụ đấy thôi. Không bàn đến nguyên nhân cả hai chia tay, nhưng với tất cả những gì mà Thanh Hà đã làm cho Đức Tấn, cô xứng đáng được nhận nhiều hơn, nhưng oái ăm, thứ cô nhận lại là tờ giấy l.y h.ôn. Sau ngần ấy nỗi đau Thanh Hà vẫn lặng lẽ cam chịu một mình không hé môi giải thích nửa lời…
Cùng chung hoàn cảnh, hàng xóm nhà tôi có đôi vợ chồng được xem là thanh mai trúc mã. Anh chị quen nhau từ hồi tôi mới vào cấp 2. Đến khi tốt nghiệp cấp 3 thì cả hai cưới nhau. Cả làng ai cũng xuýt xoa bảo vợ chồng anh chị sao mà xứng đôi vừa lứa. Sau ngày cưới nhau, anh khăn gói lên tỉnh học, chị vì thương chồng mà chấp nhận bỏ đi ước mơ làm cô giáo. Ở nhà chị vừa chăm lo cho con gái nhỏ, vừa làm việc vất vả nuôi anh. Bẵng đi một thời gian sau, nghe tin anh chị l.y h.ôn, nguyên nhân là do anh có một người phụ nữ khác bên ngoài. Chia tay, chị một mình nuôi hai con nhỏ không một lời oán trách, được mọi người khuyên can chị lặng lẽ khóc rồi lại gạt lệ cho qua.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Internet
Trước câu hỏi đặt ra “gái có công, sao chồng vẫn phụ” theo quan điểm cá nhân, Tiến sĩ Tâm lý Phan Thị Huyền Trân (Dr Pepper) – chuyên trị liệu các vấn đề về hôn nhân gia đình đồng thời là người sáng lập ngôi trường Tâm lý học đầu tiên của Việt Nam dành riêng cho phụ nữ – chia sẻ: “Tôi nghĩ đơn giản chỉ là, ở mỗi thời điểm bạn cần một điều khác nhau. Cũng như một ngôi nhà, dù ban đầu đẹp thế nào thì sau một thời gian nó sẽ phải cũ đi. Và việc của bạn không phải là ngồi tiếc nuối hay so sánh mà là phải ý thức luôn làm mới ngôi nhà đấy nếu không muốn nó xấu xí và mục náti. Một ngôi nhà, một tình yêu, một cuộc hôn nhân đều sẽ phải khác đi ở những thời điểm. Bản thân bạn có chắc mình vẫn như thế qua năm tháng?”.
Ảnh minh họa: Internet
Chuyên gia tâm lý Pepper cũng khuyên phụ nữ rằng muốn không rơi vào cảnh “gái có công chồng vẫn phụ” thì: Hãy xây dựng cuộc sống của bạn dựa trên chính bạn. Sẽ thật bất hạnh khi bạn đặt toàn bộ niềm vui, thời gian, cảm xúc, cuộc sống của mình vào tay một người khác dù đó là chồng, là con… Thế giới ấy phải đẹp, phong phú để ai đến cũng muốn ở lại đó mãi mãi với nhiều mảnh ghép chứ không chỉ có duy nhất một người. Một điều nữa, dù bạn bao nhiêu t.uổi, bận rộn bao nhiêu thì định kỳ mỗi 3 tháng, 6 tháng, hàng năm phải xem lại chất lượng sống của chính mình và thay đổi…
Phụ nữ sống phải biết trân trọng và yêu thương bản thân mình cũng phải biết chừa đường lui cho mình. Đừng để đến một ngày mất đi tất cả thì chơi vơi, hụt hẫng. Ít nhất hãy song hành giữa gia đình và sự nghiệp. Để khi mất đi chiếc phao này bạn còn một chiếc phao khác phòng thân.
Theo phunuvagiadinh.vn
Tự ru mình mọi chuyện sẽ ổn thôi
Hôm nay buông tay em chọn một cái kết tuy là buồn nhưng ngày mai cuộc đời em và anh sẽ bước sang một trang khác. Nhưng cuối cùng ai rồi cũng sẽ ổn trong chính cái bất ổn của họ.
***
Đêm nay anh có thể ở nhà cùng với em không? Chỉ đêm nay thôi rồi ngày mai em với anh sẽ là hai người xa lạ. Em đã hỏi và trông chờ vào cái gật đầu từ anh nhưng tiếc thay mong muốn cuối cùng đấy của em cũng không ở thể thực hiện. Anh nhìn em với ánh mắt đăm chiêu, có lẽ anh đang suy nghĩ về câu nói của em. Nhưng kì thật anh không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy vì ngay lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên, trên màn hình là hình ảnh một cô gái với nụ cười tỏa nắng. Ngay lập tức anh đã quay đi mà không hề nhìn lấy em dù là một cái liếc nhẹ.
Em tự giễu cho cái mong muốn vừa rồi của mình. Đã biết là anh sẽ không bao giờ ở lại vậy mà vẫn cứ tham lam níu kéo anh để rồi cái em nhận lấy là sự hững hờ đến vô tình của anh. Em biết trong tình yêu khi đã không còn yêu thì buông tay là điều tốt nhất cho cả hai. Thế nhưng em vẫn cố chấp, vẫn mặt dày mong anh đừng rời bỏ em, rời bỏ ngôi nhà mà chúng ta đã từng rất hạnh phúc.
Nhìn lại căn nhà từ lâu đã không có hơi ấm từ anh, vô thức em lại chảy nước mắt. Em vẫn còn nhớ ngày mà ta kết hôn anh đã từng hứa sẽ xây cho em một ngôi nhà thật đẹp, phía trước sẽ có một khoảng sân vườn để em trồng các loại hoa mà em thích. Chỉ cần nghĩ tới bức tranh màu hồng đó, em không khỏi cảm thấy may mắn và hạnh phúc vì đã tìm được một người đàn ông tốt đủ khả năng bao bọc và yêu thương em. Thời gian cứ thế trôi qua, chúng ta sống với nhau cũng được 2 năm và trong hai năm đó anh đã giữ đúng lời hứa là xây một căn nhà thật đẹp. Ngày chúng ta dọn về nhà mới, anh và em đã có một buổi ăn mừng vô cùng ấm áp, em nấu những món ăn anh thích, cả hai ngồi cùng nhau dưới ánh nến màu vàng, trong tay là ly vang màu đỏ sóng sánh. Rồi chúng ta trao nhau những nụ hôn thật nồng nàn.
Bức tranh tình yêu của hai ta nó đẹp đến độ mà người ngoài nhìn vào cũng phải ganh tỵ với hạnh phúc mà em có. Thế nhưng cuộc đời này đôi lúc sẽ có nhiều trái ngang, chỉ là em không ngờ hôm nay em lại và nhân vật trong vòng xoáy của nghịch cảnh ấy. Ngày em biết anh có người mới, em đã khóc rất nhiều, em khóc cho tình yêu bị phản bội, em khóc cho lòng tin bị đ.ánh đổ, em khóc cho số phận trớ trêu sao lại bắt em làm nhân vật chính cho cái kịch bản này. Thế nhưng sau tất cả, em quyết định giữ im lặng, em muốn chính tai em nghe anh giải thích rằng đó chỉ là một phút nông nổi, rồi anh sẽ chia tay cô ấy mà quay về với em. Nhưng nghịch lý ở chỗ em trông chờ càng nhiều thì đáp lại em chỉ là sự im lặng từ anh. Anh không giải thích, cũng không xin lỗi, chỉ là anh lạnh nhạt với em, xem em như người lạ qua đường. Em đã không còn nhớ lần cuối cùng anh ôm em là khi nào nữa, có phải là trước ngày em biết anh có người mới không? Hay là đã trước đó rất lâu rồi mà em không nhận ra.
Em đã từng nhắn tin cho anh, khi anh không về nhà với em nữa, sau những mong chờ, những lo lắng thấp thỏm khi anh không nghe điện thoại, thì đáp lại em chỉ là tín tin nhắn rung lên. Em đã rất vui vì nghĩ là anh sẽ nói em đừng lo vì anh đang bận. Nhưng khi nhìn thấy dòng chữ đó, em thà rằng mình không thấy còn hơn: "Anh xin lỗi, nhưng em đừng gọi điện nữa. Ngày mai anh sẽ gửi giấy l.y h.ôn đến cho em. Em chỉ cần kí tên thôi. Ngôi nhà này anh sẽ để lại cho em. Anh xin lỗi vì đã lừa dối em, nhưng anh không còn yêu em nữa". Em lặng người cho nước mắt tuôn rơi, từng hạt, từng hạt nước mắt như kéo theo nỗi đau của một cuộc tình mà em đã dùng tim để yêu rồi nhận lại là một trái tim với đầy vết cứa.
Ngày đó em có hẹn gặp cô gái mà anh đang yêu. Em nghĩ khi gặp cô ấy em sẽ đ.ánh, sẽ mắng cô ấy sao lại cướp chồng của mình. Nhưng sau cùng em nhận ra à...hóa ra không phải cô ấy cướp anh mà là em vô tình chen ngang vào mối quan hệ của anh và cô ấy.
Ngày đó, cố ấy nói anh và cô ấy yêu nhau 5 năm cả hai có nguyện thể sẽ cùng nhau xây dựng một tổ ấm hạnh phúc. Chỉ là khi ấy anh và cô ấy có chút hiểu lầm nên xa nhau. Trong quãng thời gian đó anh và em gặp nhau rồi đi đến hôn nhân. Nhưng sự thật chỉ vì em có nét giống cô ấy nên anh mới kết hôn với em. Và ngôi nhà anh xây cho em cũng là ngôi nhà mà anh và cô ấy từng mơ ước. Chua xót làm sao, bẽ bàng làm sao, em không biết em làm cách nào để bước ra khỏi chỗ hẹn. Em chỉ nhớ cô ấy xin lỗi em vì đã không thể quên đi anh. Đồng thời cô cũng thay anh xin lỗi em vì sự lừa dối những năm qua của anh. Quả là cay đắng, hóa ra tình yêu mà em hy vọng, tình yêu mà em trao đi chỉ có thể đổi lấy là sự l.ừa g.ạt không hơn không kém. Em không biết mình có thể giận anh, hận anh không nhưng một điều mà em có thể chắc chắn là em vẫn yêu anh - dù bị anh lừa dối.
Mọi người nói em ngu ngốc, nói em yếu đuối, xảy ra bao nhiêu chuyện như vậy mà vẫn có thể yêu anh, vẫn mong chờ anh quay về. Em biết những điều mọi người nói không sai. Chỉ là em vẫn không quên được anh, trong cuộc hôn nhân này dù anh đến với em là sự lừa dối nhưng em đến với anh là trao trọn tấm lòng. Một chữ "Yêu", một chữ "thương" sao có thể nói quên là quên, nói buông là buông được.
Chỉ là hôm nay, sau ngần ấy sự cố gắng thì em cũng đi đến quyết định buông tay anh. Người ta bảo tại sao phải đợi cho tim đau đến thở không nỗi, lòng quặn đến tê tái mới lựa chọn buông tay. Em mỉm cười và bảo rằng: "Vì em cố chấp, vì em còn yêu, vì em sẵn sàng tha thứ nếu như anh quay về. Nhưng em không thể vì em mà để cho đ.ứa t.rẻ ấy không có cha được." Phải cô gái ấy mang thai. Đ.ứa t.rẻ là kết tinh là tình yêu của anh và cô ấy.
Ngày em biết tin em đã cười như một đ.ứa t.rẻ, em cười vì cuối cùng em cũng đã có thể buông tay cho cuộc tình nhuốm màu nước mắt này.
Ngày mai, chúng ta sẽ gặp nhau ở tòa để hoàn thành thủ tục l.y h.ôn. Trải qua mọi chuyện, em đã học được cách buông bỏ mọi chuyện mà đi tìm cho mình một cuộc sống mới. Dù lúc đầu anh và em đến với nhau vì mỗi người có một lý do riêng. Em thì vì yêu còn anh thì vì lấp khoảng trống. Nhưng em vẫn cảm ơn anh vì hai năm bên nhau tuy là lừa dối nhưng sự lừa dối này của anh nó quá ngọt ngào.
Dù em hôm nay không thể mỉm cười và chúc phúc cho anh với cô ấy. Nhưng anh hãy yên lòng vì em sẽ không làm phiền hay còn day dứt về cuộc tình của chúng ta đâu. Hôm nay buông tay em chọn một cái kết tuy là buồn nhưng ngày mai cuộc đời em và anh sẽ bước sang một trang khác. Nhưng cuối cùng ai rồi cũng sẽ ổn trong chính cái bất ổn của họ.
Phạm Thị Thu Diễm
Theo blogradio.vn
Kiên trì yêu suốt 5 năm, vừa giận nhau 1 tháng anh đã kịp làm cô khác có bầu Suốt 5 năm, anh kiên trì bền bỉ để bảo vệ tình yêu này đến cùng. Vậy mà khi chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là cưới, anh lại khiến cô gái khác có bầu. Cho đến giờ, điều mà tôi tự hào và hãnh diện nhất so với đám bạn bè chính là việc có được một người yêu chân thành,...