Tại sao các cường quốc hay gây chiến?
Có hai sai lầm nghiêm trọng về chiến tranh đã “mọc rễ” trong tâm trí của gần như tất cả mọi người và khó lòng thay đổi.
Đâu là lý do đằng sau hành động gây chiến của các cường quốc?
Tại sao các cường quốc hay phát động chiến tranh? Giải thích thường gặp nhất là họ muốn chiếm đoạt các nguồn tài nguyên của các quốc gia khác.
Theo nhà phân tích bình luận kiêm nhà báo nhà văn, giáo sư ĐH nổi tiếng Carlos Alberto Montaner ở Havana, điều này gần như không đúng. Giả sử đó là sự thật, các quốc gia phát động chiến tranh sẽ bị cai trị bởi các nhà lãnh đạo bằng các biện pháp đẫm má.u và phải trả giá rất đắt chống lại các dân tộc khác.
Điều này có thể đúng khi loài người còn sống ở thời kỳ “ăn lông, ở lỗ” chứ không phải trong một xã hội phát triển, văn minh và hiện đại.
Thật vô lý khi nghĩ rằng, Mỹ đã phát động cuộc chiến ở Iraq vì dầu. Cuộc chiến này đã ngốn của người Mỹ khoảng 784 tỷ USD. Trong khi đó, cái giá của cuộc chiến ở Afghanistan còn cao hơn nhiều: 1.000 tỷ USD.
Mua lại năng lượng từ Iraq, tinh chế và bán sản phẩm là những gì mà các công ty dầu mỏ thường làm. Nhưng để giành được kết quả đó thông qua một cuộc chiến đẫm má.u là cái giá quá đắt.
Do đó, can thiệp quân sự vào Syria để cướp bóc sẽ là hành động siêu điên rồ, một tội ác. Syria chỉ xuất khẩu chưa đầy 150.000 thùng dầu mỗi ngày và thu nhập bình quân đầu người hàng năm của người dân nước này chỉ là 3.400 USD. Đây là một một nước nghèo.
Từ đó, quan điểm cho rằng động lực khiến Washington hay Paris phát động chiến tranh là để giành lấy một chút tài nguyên của Syria là vô lý. Điều này giống như giế.t chế.t một gã ăn xin mù lòa để lấy chiếc bút chì của anh ta.
Trên thực tế, nếu Mỹ muốn xâm lược một quốc gia sản xuất dầu mỏ lớn, họ có thể nhắm vào Canada. Tuy nhiên, sẽ không ai nghĩ đến một việc điên rồ như vậy.
Video đang HOT
Sai lầm thứ hai là cho rằng cuộc chiến tranh sẽ có lợi trong việc tiếp thêm sinh lực cho nền kinh tế và nhiều người nổi tiếng, quyền lực tin vào điều đó. May thay, có những người khác như nhà kinh tế học đoạt giải Nobel Joseph Stiglitz không nghĩ như vậy. Và ông ấy đã đúng.
Ngoài việc giế.t chế.t hàng nghìn người, chiến tranh hủy hoại tài sản vật chất, cơ sở hạ tầng, gây lạm phát, ngăn chặn sự tích lũy và hình thành vốn cũng như sử dụng và phân bổ vô tội vạ các nguồn lực có sẵn.
Chiến tranh có thể giúp các nhà sản xuất vũ khí và thương gia trục lợi, làm giàu cho bản thân họ nhưng lại bao gồm cái giá phải trả là sự tổn thất của 99% cơ cấu sản xuất của cả đất nước. Số tiề.n bỏ ra để xây dựng một tàu sân bay đủ để xây dựng 5.000 doanh nghiệp có khả năng tạo ra của cải vật chất và việc làm.
Cũng thật vô lý khi nghĩ rằng chiến tranh là cách hợp lý để tăng công ăn việc làm. Một xã hội với hàng triệu quân nhân không tạo ra hàng hóa, sản phẩm hoặc các dịch vụ giá trị bằng hàng triệu công nhân sản xuất. Thụy Sĩ đã trở thành quốc gia giàu nhất thế giới vì tránh chiến tranh, không tham chiến.
Như vậy, nếu chiến tranh là điều tồi tệ như vậy, và nếu trong thực tế hoàn toàn không có bất cứ lợi ích nào, tại sao giới lãnh đạo một quốc gia vẫn muốn phát động binh đao? Câu trả lời có lẽ chỉ có thể tìm kiếm ở trong tâm lý phức tạp của con người.
Các nhà lãnh đạo đã phát động chiến tranh vì những lý do mơ hồ che giấu đằng sau các bài phát biểu về đạo đức và lòng yêu nước hùng hồn, quyền lực và vinh quang, tham vọng quyền lực và lãnh đạo, những giấc mộng giữa ban ngày về ý thức hệ hay những diễn giải độc đoán khác. Đó rõ ràng là sự lạ lùng, kỳ bí trong bản chất con người.
Theo Kiến thức
Biểu tượng quyền lực tối cao của Tổng thống Mỹ có gì?
Nó hoạt động như một trung tâm di động của hệ thống phòng vệ chiến lược của Mỹ và được Tổng thống điều khiển để phát động các vũ khí hạt nhân.
Khác với Nga, Tổng thống Mỹ có thể một mình quyết định phát động tấ.n côn.g hạt nhân dù vẫn phải có xác minh từ Bộ trưởng Quốc phòng.
Mặc dù có nhiều tên gọi khác nhau như "Nuclear Football" , "Black Box", "Red Button".. nhưng tất cả đều ám chỉ chiếc vali hạt nhân, biểu tượng quyền lực tối cao của Tổng thống Mỹ.
Nó hoạt động như một trung tâm di động của hệ thống phòng vệ chiến lược của Mỹ và được Tổng thống điều khiển để phát động các vũ khí hạt nhân ở mọi địa điểm trên thế giới.
Sĩ quan phụ trách đặc biệt của Tổng thống và chiếc vali hạt nhân
Theo Washington Post, chiếc vali hạt nhân luôn được một phụ tá quân sự của Tổng thống bảo vệ ở mọi nơi Tổng thống có mặt. Bề ngoài của nó là một chiếc vali kim loại bọc da, nặng khoảng 20kg với ăng ten nhô lên gần quai xách.
Trước khi quyết định phát động tấ.n côn.g hạt nhân được gửi đến quân đội, Tổng thống Mỹ phải xác thực thông tin qua một mật mã đặc biệt trong tấm thẻ nhựa mang tên "bánh quy" - biscuit.
Sau đó, Bộ trưởng Quốc phòng sẽ xác nhận lại một lần nữa trước khi các đơn vị nhận lệnh kích hoạt các hệ thống hạt nhân.
Luôn ở bên Tổng thống
Trong các chuyến đi của Tổng thống Mỹ, vali hạt nhân luôn được các phụ tá quân sự canh gác 24/24. Phụ tá này được tuyển chọn từ các sĩ quan cấp cao trong lực lượng quân đội Mỹ, lí lịch và các mối quan hệ đều phải rõ ràng.
Họ luôn di chuyển gần Tổng thống, trong nhiều trường hợp, các sĩ quan phụ trách còn dùng dây buộc vali vào cổ tay của mình.
Các sĩ quan sẽ thay nhau canh gác vali hạt nhân và phải đảm bảo rằng nó sẽ xuất hiện trước mặt Tổng thống chỉ 1 phút sau khi có yêu cầu.
Luôn ở bên Tổng thống dù ở bất cứ đâu
Chính vì thế, chiếc vali luôn được xách theo bên cạnh Tổng thống dù ngài có đang ở Nhà Trắng, trên Chuyên cơ số 1 hay ở khu nghỉ dưỡng nào đó.
Hiện nay, Mỹ có 3 chiếc vali hạt nhân, một luôn đi cùng Tổng thống, một ở Nhà Trắng và một được giao cho Phó Tổng thống, chiếc này chỉ được kích hoạt khi cả 2 vali kia đã bị vô hiệu hóa.
Những sai sót đáng sợ của các Tổng thống Mỹ
Có tầm quan trọng lớn và khả năng kích hoạt hệ thống vũ khí hạt nhân với sức mạnh khó lường nhưng đã không ít lần, các Tổng thống Mỹ "để quên" hoặc vô tình làm mất các thẻ mật mã của vali hạt nhân.
Năm 1999, sau khi kết thúc hội nghị thượng đỉnh kỷ niệm 50 năm thành lập NATO, Tổng thống Mỹ khi đó, ông Clinton đã vội vàng lên xe về thẳng Nhà Trắng, mặc kệ viên sĩ quan phụ trách vali ở lại.
Không ít lần, vali hạt nhân và thẻ mật mã đã bị các Tổng thống Mỹ "để quên"
Theo thông tin của BBC, với chiếc vali gần 20kg trên tay, viên sĩ quan này đã phải đi bộ gần 1km từ tòa nhà Reagan, nơi tổ chức hội nghị để về Nhà Trắng an toàn.
Tuy nhiên, Tổng thống Clinton không phải là người duy nhất từng "để quên" hoặc làm mất thẻ biscuit. Trước đó, Tổng thống Gerald Ford đã để viên sĩ quan phụ trách bơ vơ với chiếc vali trên Chuyên cơ số 1 khi ông đến Paris tham dự một hội nghị kinh tế.
Tổng thống Jimmy Carter thì để quên thẻ biscuit trong quần áo và thản nhiên gửi chúng đến tiệm giặt là. Nguy hiểm hơn, trong vụ á.m sá.t hụt năm 1981, thẻ biscuit của Tổng thống Ronald Reagan đã bị kẻ nào đó đán.h cắp.
Theo VTC
Triều Tiên phát động "cuộc chiến trồng lúa" Sau khi chủ động giảm nhẹ tình trạng chiến tranh, CHDCND Triều Tiên huy động sức dân khắc phục nạn thiếu hụt lương thực ở nước này. Tờ Rodong Sinmun của Đảng Lao động Triều Tiên đưa ra lời kêu gọi phát động một "cuộc chiến trồng lúa" để đất nước có thể tự túc về lương thực. Bài xã luận đăng hôm...