Tại sao anh không từ chối những lời mời mọc?
Tôi băn khoăn mãi khi viết lên tâm sự này, vì tự bản thân mình đã nghĩ về các hướng giải quyết, tất cả đều có lý do để thuận theo, nhưng tôi lại mơ hồ không biết liệu hướng nào là trọn vẹn nhất!
ảnh minh họa
Tôi và người ấy yêu nhau gần 1 năm và chúng tôi cũng có ý định tiến đến hôn nhân vào năm sau. Chúng tôi luôn nói với nhau sẽ kết hôn bất cứ lúc nào nếu lỡ tôi dính bầu. Tôi và người ấy đã vượt quá giới hạn, luôn có trách nhiệm vì điều ấy và lúc nào cũng chuẩn bị tinh thần đón nhận, thậm chí là rất mong mà chưa có. Nói vậy để mọi người biết chúng tôi xác định nghiêm túc với nhau.Bình thường người ấy cũng rất yêu chiều, tỏ ra chỉ yêu mình tôi, dù đôi lúc tính hơi phong kiến… Nhưng rồi cách đây một hôm tôi bắt gặp người ấy hẹn hò nước đôi với một cô gái “ăn sương” trong tin nhắn điện thoại (ngày xưa người ấy từng chơi bời với cô này). Trước những lời mời mọc vào nhà nghỉ trơ trẽn của cô ta, người yêu tôi đã đồng ý gặp ở quán nước. Sau khi bị tôi phanh phui sự thật, người ấy chỉ im lặng, thậm chí còn gân cổ cãi, chắc phải để khi nào bị bắt tại trận mới không cãi nữa.Tôi phải nghĩ sao đây cho đúng? Tôi đã nghĩ đến sự ra đi vì một con người như vậy tôi làm sao tin tưởng được đây? Sau này lấy nhau về liệu người ấy có bồ bịch? Điều mà tôi suy nghĩ ấy là tại sao có tôi rồi mà khi bị cave mời mọc một cách khiếm nhã, người ấy đã không từ chối thẳng nếu không muốn trở thành kẻ lăng nhăng? Sao người ấy lại cứ mập mờ như vậy? Thậm chí vì lời mời mọc đó mà người ấy còn bỏ mặc tôi ở nhà một mình!
Chào bạn!
Video đang HOT
Đọc những dòng tâm sự của bạn, tôi phần nào hiểu được những bức xúc của bạn khi biết được bạn trai của bạn đang có những tin nhắn với cô gái khác. Tuy vậy bạn hãy bình tĩnh để xem xét vấn đề trước khi có những quyết định nhé!
Để xác định được bạn trai của bạn có tình cảm hay quan hệ với cô gái kia hay không thì bạn cần phải có những bằng chứng thật cụ thể chứ không chỉ dựa vào những tin nhắn để vội vàng kết luận. Bởi trên thực tế như bạn nhìn thấy là anh ấy mới chỉ hẹn hò cô gái kia đi uống nước chứ họ chưa có quan hệ với nhau. Hơn nữa, cách xử lý của bạn có phần mất bình tĩnh và nóng nảy khiến cho cả hai không có một cuộc nói chuyện thực sự trước vấn đề này, thậm chí còn cảm thấy bực bội.
Trước hết, bạn cần nhìn lại cả quá trình khi cả hai chung sống với nhau, anh ấy có bao giờ làm bạn mất niềm tin hay chưa? Anh ta có phải là người có tính hay à ơi với cô gái khác hay không? Như bạn nói trước đây anh ấy đã từng chơi bời với cô gái kia nhưng đó là chuyện quá khứ, còn hiện tại cách anh ấy ứng xử với bạn như thế nào mới thực sự quan trọng.
Có thể bạn cho rằng anh ấy thiếu trung thực khi hỏi về tin nhắn hay mối quan hệ của anh ấy với cô gái kia. Nhưng bạn cũng cần hiểu rằng có thể chính anh ấy cũng đang sợ bạn hiểu lầm nên trả lời quanh co. Chính điều đó càng làm tăng thêm sự nghi ngờ từ bạn. Lúc này bạn cần bình tĩnh xem xét kỹ tình cảm của anh ấy với cô gái kia đang ở mức độ như thế nào, cho dù cô gái kia có nhắn tin mời mọc rủ rê bạn trai bạn nhưng điều đó chưa nói lên được gì khi bạn tỏ sự ghen tuông với anh ấyVì vậy, hãy chia sẻ cảm giác bất an này cho anh ấy hiểu, đừng cố gắng âm thầm suy nghĩ một mình, cũng đừng nói bóng gió hay có những cuộc cãi vã không cần thiết, bởi mối quan hệ của các bạn tiêu cực sẽ chỉ đẩy bạn và anh ấy xa nhau hơn mà thôi. Chỉ vì những tin nhắn kia mà bạn muốn làm lớn mọi chuyện hoặc gây chiến tranh với anh ấy đều không giải quyết được vấn đề. Chủ động ngồi lại với anh ấy để bày tỏ suy nghĩ của cả hai và lắng nghe nhau cũng là một cách để giúp bạn và anh ấy hiểu nhau hơn đấy.
Theo Afamily
Hẩm hiu
Ngày trước, mỗi khi gặp khó khăn, anh luôn san sẻ cùng chị, từ ngày anh bệnh, trí nhớ không được bình thường, anh đã thành một mối lo.
Cơn bão đi qua, căn nhà cấp bốn của gia đình chị hư mất một nửa mái nhà. Chị tất tả mua vật liệu, nhờ người sửa; nhưng cả xóm nhà nào cũng bị hư hại nên không ai có thời gian giúp chị. Chị đành liều leo lên mái nhà để lợp lại ngói, nhìn xuống thấy chồng thẩn thơ ngắm cảnh, con trai bò chơi lê lết giữa sân, chị trào nước mắt...
Thời con gái, ai cũng bảo đời chị sẽ sung sướng, an nhàn. Lời xét đoán là có cơ sở vì gia đình chị thuộc hàng khá giả, ba mẹ luôn cưng chiều đứa con gái duy nhất. Nhưng, công ty gia đình phá sản, ba mẹ ly hôn, chị phải vội vã lấy chồng. Năm ấy, chị chỉ mới hai mươi tuổi.
Chồng chị tuy không giàu có nhưng hiền lành, chăm chỉ, thương vợ. Anh chị dành dụm cất được căn nhà nhỏ để đón đứa con đầu lòng. Nào ngờ, đứa bé bị dị tật bẩm sinh, không đi lại được. Chị đã khóc hết nước mắt vì con. Nhờ chồng sẻ chia, an ủi chị mới dần lấy lại được tinh thần. Cơ quan tạo điều kiện cho chị chuyển về gần nhà để tiện chăm sóc con. Niềm đau của chị dần nguôi ngoai trong tình thương yêu và sự che chở của chồng. Anh lo lắng cho chị rất nhiều, từ việc nhỏ đến việc lớn đều một tay anh cáng đáng. Chị chỉ đi dạy và chăm sóc con.
Nhưng, sóng gió không buông tha tổ ấm của chị. Con mới lên ba, anh đột ngột bị tai biến. Gánh nặng gia đình oằn trên đôi vai chị. Ngày trước, mỗi khi gặp khó khăn, anh luôn san sẻ cùng chị, từ ngày anh bệnh, trí nhớ không được bình thường, anh đã thành một mối lo cho chị. Anh ít nói ít cười hơn, thỉnh thoảng chị lại bắt gặp anh ngồi khóc như một đứa trẻ. Mọi chi phí trong nhà giờ đều dựa vào đồng lương giáo viên ít ỏi của chị. Bà con nội ngoại chỉ giúp được thời gian đầu, về sau, chị phải tự xoay xở mọi thứ. Tháng trước, chị đã bán nửa mảnh đất đang ở mới có tiền sửa nhà khi cơn bão đi qua.
Những áp lực cuộc sống không biết giải bày cùng ai khiến chị luôn bức bối. Mới bước qua tuổi ba mươi mà nhìn chị cứ như người phụ nữa đã ngoài bốn mươi. Ngoài giờ lên lớp, về nhà, nhìn hai người đàn ông của mình, người thơ thẩn, kẻ ngẩn ngơ, tim chị buốt đau.
Chị không biết mình có đủ mạnh mẽ để gồng gánh gia đình đi tiếp chặng đường dài phía trước không, chỉ biết, mỗi lần gặp khó khăn, chị lại trở nên yếu mềm và khóc nhiều hơn. Chị cần lắm một bờ vai vững chãi để tựa vào..
Theo VNE
Em tôi Tôi năm nay hai mươi tám tuổi còn em hai mươi bốn. Tuổi tôi và em chênh lệnh nhau không có bao nhiêu, nhưng giữa tôi và em có sự khác biệt đến mức ai cũng nghĩ em nhỏ hơn tôi rất nhiều tuổi. Tôi dẫn xe vào phòng, em đi gần hỏi "Chị có mua áo mới cho em không?". Tôi mở...