Tách trà nóng vỡ tan khi tấm hình cưới của bạn đồng nghiệp chạm mắt tôi
“Em là con gái, em có quyền cho mình sự lựa chọn tốt nhất. Anh là mối quan hệ lâu nhất nhưng lại không phải là sự lựa chọn tốt nhất của em”.
Tôi không dám tự nhận mình là người đàn ông tài giỏi. 27 tuổ.i, trong tay tôi chỉ có một công việc với mức thu nhập đủ sống ở cái nơi đô thị phồn hoa này và một ăn hộ chung cư đang mua trả góp. Nhưng so với nhiều người, tôi vẫn còn khá may mắn, phần vì công việc ổn định, phần vì tôi có được em.
Em là cô gái mà nếu tôi không may mắn thì có chạy mòn gót giày cũng không theo kịp. Tôi quen biết em từ những năm tháng còn ngồi trên ghế giảng đường đại học. Khi ấy em là hoa khôi của trường, biết bao anh chàng tán tỉnh, theo đuổi nhưng em nào có để tâm, em đã chọn tôi. Anh ai cũng nói tôi là con mèo mù vớ được cá rán. Chính bản thân tôi cũng không hiểu tại sao em lại chọn mình. Chỉ biết em nói rằng, tôi cho em cảm giác an toàn và bình yên, với em như thế là đủ.
So với nhiều người, tôi vẫn còn khá may mắn, phần vì công việc ổn định, phần vì tôi có được em. (Ảnh minh họa)
Tốt nghiệp ra trường, tôi lao ngay vào tìm việc để mau chóng thành công, có chút sự nghiệp mới có thể cưới em vè làm vợ. Những lúc khó khăn, vất vả, em luôn bên cạnh động viên, an ủi tôi. Tôi luôn tự nói với bản thân rằng phải đối xử với em thật tốt để không phụ lại những gì em đã dành cho tôi. Tự hào về em lắm nên đi đâu tôi cũng đưa em đi cùng. Em hòa đồng, thân thiện, duyên dáng nên bạn bè tôi ai cũng quý mến em và còn ghen tỵ với tôi, nói tôi đúng là kẻ có số hưởng. Tôi không ngờ rằng, chính những lần đưa em đi chơi cùng này lại biến thành lý do khiến tôi mất em mãi mãi.
Tuấn, bạn đồng nghiệp thân thiết của tôi thường hay hỏi tôi về em. Tuấn có thể nói là chàng trai hơn tôi về mọi mặt. Ngoại hình hơn, trình độ trong công việc cũng hơn, gia thế cũng hơn hoàn toàn. Chỉ có cái Tuấn thua tôi duy nhất chính là không có được người con gái để yêu như em. Tuấn luôn mieneh nói không biết bao giờ mới được may mắn như tôi. Có lần tôi còn nghe Tuấn thủ thỉ rằng nếu không tìm được ai như em, Tuấn sẽ không bao giờ lấy vợ. Chẳng hiểu sao lúc ấy tôi lại ngốc nghếch đến mức không cảnh giác những lời Tuấn nói. Chắc tại bởi tôi quá tin em mất rồi.
Hai tháng gần đây tôi thấy em rất lạ, hình như em có chút gì đó xa cách, lạnh lùng với tôi. Những lần hẹn hò của chúng tôi cũng thưa dần đi vì em nói em bận công việc. Tôi cũng hiểu, tình yêu thì hai người cũng cần có những không gian riêng và em cũng có những những khoảng riêng tư cần được tôn trọng. Cho đến một ngày…
Video đang HOT
“Em là con gái, em có quyền cho mình sự lựa chọn tốt nhất. Anh là mối quan hệ lâu nhất nhưng lại không phải là sự lựa chọn tốt nhất của em”. (Ảnh minh họa)
Tuấn đột ngột báo tin mình sẽ tổ chức đám cưới khiến cả phòng ngỡ ngàng. Mọi người còn nghĩ Tuấn nói chơi, nhất là tôi. Bởi ba tháng trước đây, Tuấn vẫn còn kêu ca, than vãn về việc tìm người yêu lý tưởng. Chỉ đến khi Tuấn đưa thiệp mời cưới ra, mọi người mới tin đó là sự thật. Quá nhanh, quá nguy hiểm là những cụm từ khen ngợi mà cả phòng dành cho Tuấn. Nhưng tôi không hiểu tại sao khi tấm thiệp cưới của Tuấn đến tay mọi người, nét mặt ai cũng hốt hoảng và nhìn tôi với ánh mắt nghi hoặc. Tôi bắt đầu thấy bồn chồn, bất an trong lòng. Và khi tấm thiệp cưới đến tay, thì tách trà nóng trên tay tôi rơi vỡ tan tành trong khoảnh khắc tấm hình cưới có em chạm vào mắt tôi. Điếng người tôi, quay ra nhìn Tuấn để tìm câu trả lời. Nhanh chóng, Tuấn gọi tôi ra ngoài nói chuyện:
- Hạnh phúc không dành cho những kẻ chậm chân và không biết nắm giữ cơ hội. Hạnh phúc là phải đấu tranh, cậu hiểu chứ.
Sau câu nói đó của Tuấn, tôi đã giáng luôn cho gã đồng nghiệp tốt một cú đấ.m chả.y má.u miệng. Tôi lao đi tìm em trong điên loạn. Gặp em, chưa kịp lên tiếng, em đã khiến tôi chế.t điếng:
- Em là con gái, em có quyền cho mình sự lựa chọn tốt nhất. Anh là mối quan hệ lâu nhất nhưng lại không phải là sự lựa chọn tốt nhất của em. Xin lỗi anh!
Dứt lời, em lạnh lùng bước đi để lại trong tôi nỗi đa.u đớ.n tột cùng. Hành động này của em chẳng phải là sự phản bội trắng trợn hay sao? Có nằm mơ tôi cũng không dám tin có ngày mình lại lầm vào tình cảnh éo le, ngang trái thế này. Trách ai được đây, nếu có trách cũng chỉ có thể trách lòng dạ con người thay đổi khôn lường và tôi là kẻ không may mắn mà thôi.
Theo Một Thế Giới
Tôi sững sờ khi thấy cô bạn mất tích 3 năm chạy đến đám cưới của mình với đứ.a b.é mới sinh trên tay
Tiếng nhạc réo rắt, Tuấn cầm tay tôi tiến vào lễ đường. Khi chúng tôi bắt đầu làm lễ thì có người tiến vào. Tôi nhìn kỹ thì thấy đó là Thy - cô bạn gái đã mất tích 3 năm nay của mình.
Mẹ tôi nhìn tôi xúng xính trong bộ váy cưới mới được mang đến, bà không giấu được ánh mắt hạnh phúc và xúc động. Tôi năm nay đã 33 tuổ.i, đáng ra tôi đã làm cô dâu 3 năm trước, nhưng đến ngày chuẩn bị ăn hỏi thì nhà trai lại mang lễ vật đến trả. Mẹ chồng tương lai của tôi lúc đó chỉ nói câu xin lỗi rồi đi về, sau đó khá lâu, khi tôi đã vượt qua nỗi đau đó thì tôi mới biết rằng, lý do tôi bị từ hôn là vì chồng sắp cưới của tôi tìm được người con gái giàu hơn, có thể giúp anh thăng tiến vùn vụt.
Tôi ôm trong mình nỗi đau đó suốt mấy năm trời, tôi không yêu ai, cũng không có ý định sẽ kết hôn với ai cho đến khi gặp Tuấn. Tuấn là mẫu người mà bất cứ ai gặp lần đầu cũng cảm thấy gần gũi. Anh ân cần, nhẹ nhàng với tôi, hơn nữa, Tuấn lại rất tinh tế. Tuấn đến với tôi một cách tự nhiên, gieo vào lòng tôi tình yêu và sự tin tưởng. Anh bảo rằng sẽ đợi tôi cho đến khi tôi đồng ý.
(Ảnh minh họa)
Sự kiên trì của Tuấn cuối cùng cũng khiến trái tim băng giá của tôi tan chảy. Mẹ tôi chỉ có tôi, bố tôi mất khi tôi còn học cấp 1, nhà chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau cho nên khi tôi đi lấy chồng, tôi đắn đo nhiều lắm. Tôi thương mẹ, tôi muốn ở cùng bà. Tuấn bảo làm đám cưới rồi anh sẽ cho tôi về nhà mẹ thường xuyên.
Buổi sáng hôm đó, Tuấn mặc vest đen, thắt cà vạt đỏ, tay cầm đóa hoa lan trắng đến đón tôi. Mẹ tôi rưng rưng, tôi cũng nước mắt đầm đìa. Tôi nghĩ rằng, cuối cùng tôi cũng cảm nhận được thứ hạnh phúc đó, giây phút thiêng liêng nhất của cuộc đời tôi giờ đã bắt đầu.
Tiếng nhạc réo rắt, Tuấn cầm tay tôi tiến vào lễ đường. Khi chúng tôi bắt đầu làm lễ thì có người tiến vào. Tôi nhìn kỹ thì thấy đó là Thy - cô bạn gái đã mất tích 3 năm nay của mình. Trước đây, tôi và Thy khá thân, nhưng không hiểu saoThy lại biến mất một cách khó hiểu. Nhiều người bảo do nhà Thy bị v.ỡ n.ợ, có người lại bảo do Thy có thai nhưng người yêu không chịu cưới nên cô đành trốn đi để nuôi con một mình.
Thy cứ mặc nhiên đi thẳng đến chỗ làm lễ. Thy trùm khăn kín mít, mặc chiếc áo ấm to sụ. Trên tay cô là đứ.a tr.ẻ sơ sinh cũng được quấn chặt bởi nhiều lớp khăn. Tôi đang ngạc nhiên thì thấy Tuấn mặt tái mét. Thy bước tới đưa đứ.a b.é cho chồng tôi rồi bảo: "Con anh đấy, anh nuôi đi. Tôi còn phải đi lấy chồng khác".
Lúc này, tôi mới tá hỏa. Tôi nhìn Tuấn, thấy anh mặt cắt không còn giọt má.u. Tôi lại nhìn Thy, cô chỉ khóc rồi bảo: "Anh ta lừa mình, anh ta cũng lừa cả cậu nữa". Cảnh tượng đó diễn ra trước mặt 400 con người khiến tôi cấm khẩu.
(Ảnh minh họa)
Thì ra Tuấn không hiền lành như tôi nghĩ, anh có quan hệ với hàng tá phụ nữtrong khi đang yêu tôi. Thy cũng là một trong số những phụ nữ bị dính bẫy tình của Tuấn. Thy bảo Tuấn cũng chia sẻ với cô rằng, sở dĩ lần này anh phải cưới vợ vì mẹ anh muốn và anh thấy tôi có tương lai vì gia đình tôi có mấy mảnh đất vàng tổ tiên để lại, đó sẽ là món của hồi môn giá trị.
Tôi ngã lăn ra đất, đến sáng hôm sau thì tôi mới tỉnh lại, nhưng tôi đau khổ quá. Hai lần đám cưới nhưng hai lần tôi đều gặp chuyện cay đắng. Tôi không hiểu tại sao, khi tôi đã cân nhắc, tìm hiểu kỹ như vậy rồi nhưng vẫn bị người khác lừa. Giờ đây, có cho vàng tôi cũng không dám kết hôn với người khác. Liệu tôi có cực đoan quá không? Nhưng tôi sợ, cứ mãi như thế này thì trái tim của tôi sẽ vỡ tan ra mất. Bây giờ tôi phải làm sao? Tha thứ cho Tuấn và tiếp tục đám cưới hay là kiên quyết từ bỏ anh để chọn một cuộc sống tự do?
Theo Một Thế Giới
Sang nhà hàng xóm xin gia vị mới biết lý do chồng luôn vắng mặt trong bữa cơm tối Vợ đán.h bạo chạy sang nhà hàng xóm, cầm thêm cái bát con để xin đường. Vừa gõ cửa, đang đứng quan sát xung quanh thì vợ phát hiện ra đôi giày quen thuộc của chồng đang để trên bục cửa. (Ảnh minh họa) Chồng bảo chồng bận lắm, công việc lu bu, đối tác thì nhiều, thế nên vợ phải thông cảm...