Tạ từ câu chuyện tình lẻ bóng
Cảm ơn vì ngày mai anh đã thành chồng của cô gái khác. Từ nay, em đã có cớ để quên anh.
Ngày mai, anh sẽ khoác lên mình chiếc áo sơ mi trắng,sẽ thật điển trai, anh sẽ trở thành chú rể, sẽ khoác tay người con gái khác bước vào lễ đường và chính thức trở thành chồng của người con gái khác. Và em, em sẽ mặc váy hồng xinh tươi, đến dự đám cưới anh như bao người dưng khác. Em sẽ hòa mình vào dòng người đến dự, gửi tới anh một lời chúc phúc dù cho trong lòng em đau đớn vô cùng. Nhưng em biết phải làm sao khi mà ngay từ đầu khi yêu nhau, em đã chỉ là một người tới muộn, chỉ là kẻ đến sau?
Vậy là hơn 3 năm em bất chấp mọi thứ để bên anh đã trở thành vô nghĩa lí khi anh chính thức từ bỏ thứ tình yêu thừa thãi này để lấy người con gái đã gắn bó với anh bao năm qua. So với em, có ấy có hơn thật nhiều điều để giữ được chân anh. Và điều quan trọng nhất là cô ấy dã gắn bó với anh quá lâu, thời gian đủ để khiến em trở thành kẻ thua cuộc.
Em đã yêu anh ngày từ lần đầu gặp gơ. Ánh mắt ưu tư, nụ cười hiền hậu và sự trầm ấm của anh khiến em si mê. Đừng nghĩ rằng em đã ngây thơ không biết anh có người yêu. Làm sao em không biết bởi lẽ anh là người đàn ông có trách nhiệm. Anh nói với em về chị ấy một cách say mê. Thêm một lần nữa em lại có cớ để yêu anh. Chiều chiều, đứng lặng phía sau nhìn anh đêò người con gái đó về khiến tim em thắt lại vì đau đớn. Nhưng không hiểu sao em lại không thể nào dứt bỏ được anh.
Em thú nhận tình yêu với anh. Ánh mắt đầy bối rối, sự ngượng ngùng và khó xử của anh khiến em biết anh là một người đàn ông tốt. Em bất chấp tất cả để yêu anh Em biết mình là người có lỗi khi ôm ấp một mối tình với người đã có bạn gái nhưng em không thể ngừng nhớ về anh. Em bất chấp mọi điều chỉ để bên anh như một người dưng, chỉ để cầu xin những phút giây rảnh rỗi anh hãy dành cho em.
Đã thật khó để em thuyết phục được anh gật đầu yêu em vì anh sợ có lỗi với bạn gái. Em hiểu nỗi khổ tâm trong lòng anh. Anh không thể nào quên được chị ấy, chắc chắn đó sẽ là người con gái mà anh lấy làm vợ. Biết trước đoạn cuối con đường mình đã đi nhưng em vẫn muốn đi tới cùng, chấp nhận những đớn đau về mình. Anh ở bên em như một người tri kỉ, chia sẻ cùng em mọi cảm xúc trong đời dù anh luôn nhắc em rằng: Anh đã là người đàn ông của cô gái khác.
Hơn 3 năm em ở bên anh, đón nhận đủ mọi vui buồn dù chẳng có một danh phận. Em chấp nhận là kẻ thứ ba. Trước nay, em không bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình yêu một cách vô lối, yêu mà không nghĩ tới ngày mai như vậy. Nhưng tình yêu làm con người ta mù quáng, làm người ta mờ mắt và có sức mạnh để dám theo đuổi tình yêu đó tới cùng.
Video đang HOT
Ngày mai em sẽ chúc phúc cho anh hạnh phúc bên người ấy. Sự hạnh phúc của anh thực sự là một niềm an ủi với mối tình lẻ bóng của em. Một lần nữa, cảm ơn anh vì đã cho em được là người thứ ba… (Ảnh minh họa)
Em thừa nhận, 3 năm qua em đã từng có lúc hi vọng anh bỏ chị ấy để đến bên em. Khi yêu, ai cũng ích kỉ như vậy phải không anh? Nhưng em chưa bao giờ nghĩ sẽ dùng mọi cách để cướp anh khỏi chị ấy. Nhân duyên là do trời định, còn em chỉ biết yêu mà thôi.
Đêm cuối cùng bên nhau, anh nói lời từ biệt và hôn em. Anh trách mình đã gieo đau khổ cho em nhưng thực tế không phải thế. Chính em là người đã chủ động bước vào tình yêu này. Chính em là người buộc anh phải yêu thêm em nữa dù anh đã có chị ấy. Em đã đặt anh vào sự khó khăn. Cảm ơn anh đã cho em nếm trải cảm giác yêu đương dù chỉ là ngắn ngủi và vụng trộm. Với em như thế đã quá đủ rồi…
Em không hối hận vì 3 năm qua đã yêu anh. Em cũng không trách cứ cuộc đời, cũng không trách cứ anh mà chỉ cảm thấy mình đã có một cuộc dạo chơi đầy ý nghĩa. Ngày mai em sẽ chúc phúc cho anh hạnh phúc bên người ấy. Sự hạnh phúc của anh thực sự là một niềm an ủi với mối tình lẻ bóng của em. Một lần nữa, cảm ơn anh vì đã cho em được là người thứ ba…
Theo VNE
Cảm thấy "nhục nhã" nếu chồng chia tay
Tôi quen anh cũng gần tròn 3 năm. Anh hơn tôi gần 10 tuổi, có công việc ổn định nhưng lại đào hoa lăng nhăng. Còn tôi là sinh viên năm 4.
Hồi mới quen anh, mọi người đều can ngăn tôi bởi anh nổi tiếng lăng nhăng. Còn tôi quá ngây thơ. Hồi ấy có rất nhiều người theo đuổi, nhưng tôi lại chọn anh bởi bị vẻ chững chạc của anh thu hút. Tôi thường nói, tôi tin tình yêu của tôi có thể thay đổi được anh.
Thời gian trôi qua, tôi cũng vượt rào cùng anh. Và thời gian đó, anh cũng qua lại với không biết bao nhiêu cô gái khác. Đi chơi, anh bắt tôi tự đi 1 mình để anh chở cô gái khác. Ngày lễ tình nhân, ngày Tết anh trốn biệt và tắt máy. Có Tết, tôi còn biết anh ăn Tết ở nhà cô gái khác.
Thời gian trôi qua, tôi cũng vượt rào cùng anh. Và thời gian đó, anh cũng qua lại với không biết bao nhiêu cô gái khác (Ảnh minh họa)
Nhưng không hiểu sao tôi vẫn có thể chấp nhận và tha thứ cho anh dù lòng đau lắm. Yêu anh, đêm nào tôi cũng đợi đến 2 giờ sáng chỉ để nhắn tin cho anh và nhận được 1 tin nhắn vỏn vẹn từ anh: "Em ngủ ngon. Anh yêu em".
Dẫu nhiều lúc biết nó giả dối nhưng tôi vẫn nghĩ vậy là đủ rồi. Và cứ thế, tôi yêu anh nhiều hơn mỗi ngày và nỗi buồn cũng tích tụ thêm mỗi ngày. Tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ nói lời chia tay anh được bởi tôi yêu anh quá nhiều.
Nhưng rồi 1 ngày, một người con gái gửi cho tôi những tấm hình anh cùng cô ta trần như nhộng thì tôi thực sự choáng váng. Tôi quyết định chia tay anh. Tôi nói anh làm gì thì làm nhưng xin đừng để tôi nhìn thấy.
Thật bất ngờ, tôi đã nghĩ khi nói chia tay thì anh sẽ chửi mắng tôi. Nhưng anh lấy từ trong album ảnh ra một bức ảnh của tôi chụp cùng ca sĩ thần tượng. Trong ảnh, tôi có khoác tay chàng ca sĩ ấy. Và anh nói tôi là đồ con gái lẳng lơ không biết giữ mình.
Tôi thực sự sốc tập 2 khi nghe anh chửi vậy. Tôi biết anh chửi tôi thế chỉ để át đi cái bức ảnh trần trụi trước mặt kia. Lần này tôi lại làm hòa và nhận lỗi (Các lần cãi vã trước, dù đúng hay sai trước giờ cũng là tôi làm hòa và nhận lỗi). Tôi nhu nước và hèn nhát như vậy bởi từ bé tời giờ tôi chưa bao giờ cãi nhau với ai. Họ nói đúng thì nghe, nói sai thì tôi cho qua.
Từ sau lần nói lời chia tay đầu tiên, anh cấm tôi tham gia tất cả mọi hoạt động của trường lớp. Anh lấy mật khẩu facebook và chặn tất cả những người quan tâm tôi. Anh thường ghen tuông vô cớ. Mỗi lần anh mắc lỗi, anh thường dựng nên những chuyện không đâu. Còn tôi, chưa bao giờ phản bội anh dù chỉ 1 lần.
Anh nghĩ ra chuyện gì là bắt tôi thề độc bằng mạng sống của ba mẹ mình. Suốt ngày sống với suy diễn của anh, tôi đã phải nói chia tay anh lần 2. Tôi thực sự ngột ngạt. Nào ngờ anh nói, nếu tôi dám chia tay, anh sẽ tung những clip chúng tôi đã ân ái với nhau.
Tôi hỏi anh lấy nó ở đâu vì có lần anh nói chụp ảnh và quay lại nhưng chưa bao giờ tôi cho phép anh làm điều này. Anh nói đã quay lại clip này khi tôi không để ý. Tôi thực sự sốc. Anh nói nếu tôi chia tay thì tôi sẽ phải chết vì nhục.
Lo sợ clip sex có thể phát tán, yêu ít mà sợ nhiều nên tôi chấp nhận im lặng ở bên anh. Lại một năm nữa trôi qua, chúng tôi vẫn yêu nhau nhưng tôi không còn đồng ý cho anh đụng chạm nữa. Tôi lảng tránh anh.
5 tháng gần đây, anh chuyển đi công tác xa. Giờ chúng tôi không còn ở cùng 1 thành phố mà đã kẻ Nam người Bắc. Mỗi ngày tôi vẫn nhắn tin gọi điện cho anh để vài ba ngày nhận lại 1 tin nhắn từ anh. Dẫu biết thế nhưng tôi vẫn yêu anh và không hề thay đổi.
Tôi thực sự sốc. Anh nói nếu tôi chia tay thì tôi sẽ phải chết vì nhục (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện chẳng có gì nếu như tôi không bận học. Ngày hôm đó anh nhắn tin và đi học về tôi mới trả lời được. Ngay lập tức, anh đay nghiến chửi bới tôi và nói chia tay. Anh nói tôi lăng nhăng.
Rồi anh lại lôi chuyện có người bạn nhờ tôi làm bài. Tôi nói bạn ấy lên thư viện học cùng tôi. Tôi và bạn ấy trao đổi trên facebook ở chế độ công khai. Mọi chuyện chỉ có vậy mà anh nói tôi phản bội không nghe lời anh. Anh sẽ cho tôi chia tay anh nhưng sẽ để tôi sống không bằng chết.
Bây giờ tôi thực sự rất buồn và rất lo lắng. Tôi nên níu kéo để anh không hại tôi hay chấp nhận anh làm việc gì đó rồi chia tay? Tôi chưa bao giờ thay đổi tình yêu của mình. Thật sự giờ tôi vẫn còn yêu anh nhiều lắm nhưng tôi cũng sợ anh nhiều hơn.
Theo VNE
Cưới người khác chỉ để trả thù anh Phải đắn đo suy nghĩ mất nhiều ngày tôi mới dám viết tâm sự của mình về mục Tâm sự. Mong nhận được sự góp ý, chia sẻ từ mọi người. Tôi tên N, 24 tuổi hiện đang làm nhân viên văn phòng. Câu chuyện của tôi kể ra đây có lẽ sẽ nhận được nhiều lời chỉ trích hơn là thông cảm...