Ta tiếc cho nhau
Ta kịp yêu nhau chưa? Bây giờ nhìn lại, em bàng hoàng nhận ra, anh chưa từng bày tỏ. Chỉ biết là ta thuộc về nhau, bình lặng và không hoa mỹ…
Hôm ấy, thành phố mưa nhiều, chuyến bay phải lòng vòng một lúc lâu mới có thể hạ cánh. Khi những chiếc bánh xe của con chim sắt khổng lồ vừa dừng chân, em đã mừng đến phát khóc, hấp tấp mở nguồn điện thoại, như một thói quen. Bất ngờ làm sao, trong vài liên lạc đến liền lúc đó, có tin nhắn của anh…
Đã khá lâu rồi chúng ta không qua lại với nhau, theo cái nghĩa thân mật nào đấy, dù tuần vẫn chạm mặt đôi ba bận ở nơi cùng sinh hoạt hội nhóm. Một câu chào xã giao cũng là gượng gạo. Em tránh nhìn vào mắt anh, dù không ít lần em biết, anh nhìn như dò hỏi.
Em biết nói với anh thế nào đây nhỉ? Bạn bảo, đàn ông chốn ấy tầm thường, đừng mong tìm được một người xuất sắc, có tư chất. Mong đợi gì mà phải nặng lòng? Em đã cãi bâng quơ rằng, bạn đừng vơ đũa cả nắm, cũng phải có ai đấy hay hay chứ, lẽ nào tất cả đều đồng bóng, ham những thứ phù phiếm bề ngoài, dễ dàng bị hạ gục bởi vài món vật chất rẻ tiền, chút lợi ích cỏn con nào đấy?
Ai đấy, thì anh chắc cũng đoán được là em đang ám chỉ người nào… Khi những gặp gỡ thường xuyên đủ để em nhận ra, anh là người đàn ông mạnh mẽ, nhiều nghị lực hơn hẳn cái vẻ bề ngoài hay bông lơn của mình.
Em cũng biết cuộc sống của anh còn nhiều vất vả sóng gió, dù anh ít khi thật sự chia sẻ. Em càng tin anh là người biết giữ ý, không buông tuồng tham lam sau rất nhiều lần mình hẹn riêng nơi quán xá, vẫn chưa có gì đi xa hơn, ngay cả một cái nắm tay.
Chỉ có đôi mắt anh thi thoảng dõi theo em ân cần và ngọt ngào quá đỗi, khiến trái tim tưởng chừng đã chẳng bao giờ còn có thể yêu thương của em dường như tan chảy…
Ta kịp yêu nhau chưa? Bây giờ nhìn lại, em bàng hoàng nhận ra, anh chưa từng bày tỏ. Chỉ biết là ta thuộc về nhau, bình lặng và yên ả, không hoa mỹ, chẳng nhiều lời. Em bằng lòng với chút hạnh phúc nhỏ nhoi không danh phận, chẳng phô trương hay giới thiệu công khai nào.
Em đã nghĩ, mình cứ thương anh bằng thứ tình thật, nhẹ nhàng mà bền bỉ, âm thầm mà sâu lắng của tri âm. Anh chắc đủ từng trải để hiểu rằng, mọi thứ đều có thể trôi qua, nhưng riêng em thì sẽ luôn ở lại.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tiếc thay… Em lầm hay do anh thay đổi? Để một ngày em bất ngờ đến sớm, thấy anh đang quấn quýt bên một ai đấy, người mà em thừa tinh ý để nhận ra: anh luôn được họ gọi mời. Môi trường này, làm sao tránh được cám dỗ, mà phải buồn phiền, thất vọng? Bạn an ủi em bằng một câu hỏi khó nghe. Em chẳng tin đâu, mà sao lòng cứ thấy đau hoài…
Hình như anh chưa bao giờ hiểu, rằng em không giận, càng không phải ghen tuông. Những cung bậc cảm xúc thông thường ấy, có lẽ không dành cho một phụ nữ như em. Em những tưởng rằng, rồi ta sẽ song hành cùng nhau, ấm áp nắm lấy bàn tay nhau lâu dài.
Đâu ngờ, mọi thứ đã muộn màng. Em chẳng muốn nhìn anh loanh quanh đối phó một cách vụng về, rằng anh hoàn toàn chẳng có tình ý gì với cô A, cô B nào đấy. Anh quên đi hai chữ “trân trọng”, thì lòng em cũng lạnh lẽo mất rồi.
Đôi khi, đến lúc mất rồi, người ta mới đắng đót nhận ra điều mình từng có. Anh có gì để dành cho em, ngoài tấm chân tình mà em mong đợi? Thậm chí bây giờ, em bỗng nhận ra, anh chưa từng tặng em một món quà nhỏ nhất để mà nhắc nhớ…
Em chỉ muốn được chăm sóc anh, dành cho anh những quan tâm vụn vặt be bé đầy yêu thương. Cuộc sống nhiều mỏi mệt, dăm ba chiều muộn, em thường lặng lẽ khóc. Những hanh hao bé mọn khiến em vò võ cô độc. Đàn ông vốn tầm thường và tham lam, hà cớ gì phải tự dằn vặt mình? Bạn dỗ dành, mà như một lời trách móc…
Anh đến và đã rời khỏi. Theo một cách nào đấy mà chính bản thân anh và em cũng không biết. Anh hoang mang khi em tỏ ra thờ ơ khách sáo. Anh thắc mắc vì sao mấy hôm nay em vắng mặt? Chỉ tiếc là, anh chưa một lần hỏi xem, em có từng yêu anh?
Trong cơn mưa trắng trời hôm ấy, em kéo vali rời khỏi phi trường, nắm chặt trong tay chiếc điện thoại, với một tin nhắn em không hồi đáp. Đôi khi, sự im lặng cũng là một câu trả lời, anh nhỉ…
Theo Baophunu
Chết cười với kế sách hẹn hò của cô nàng vụng về
Yêu nhau đến hơn hai năm gắn liền với hàng trăm cuộc hẹn lớn nhỏ và mỗi lần hẹn hò hay tụ tập có mặt nàng thì tất cả đều cười ra nước mắt vì cái sự vụng về lại "học đòi" sách vở của nàng.
Nàng là giáo viên thể dục, lúc nào cũng hừng hực sức sống, yêu đời và mạnh mẽ. Nhưng anh cũng phải công nhận nàng vụng về mà ở mức độ nặng mới nguy chứ!
Ngay cả khi hẹn hò với anh nàng cũng chăm chăm mặc cái áo thể thao, đi giày thể thao... Ngồi bên nàng anh cứ nghĩ ai đi qua, họ sẽ phán rằng anh may mắn khi được ngồi bên một vận động viên điền kinh. Nàng bảo: "Em vụng về trong khoản làm đẹp lắm! Có sao mình cứ thế đi".
Lúc đầu anh cũng nghĩ con gái thế là giản dị, không màu mè lòe loẹt như các nàng chỉ chăm cho cái vẻ bên ngoài nhưng lâu dần anh đâm ra chán. Rồi anh tìm cách cho nàng thay đổi, ai ngờ nàng tìm tới phương pháp bằng việc làm theo tất cả những gì có trên sách hướng dẫn, trên các trang mạng. Để rồi anh nhận ra: "Vụng theo sách mà không đúng cách thì vụng tự nhiên còn hơn".
Buổi hẹn hò tiếp theo sau đó còn làm anh cười rụng rốn khi nàng nhắn tin bảo sẽ cho anh một bất ngờ. Tại điểm hẹn, anh hồi hộp chờ nàng đến khi từ đằng xa đã thấy nàng mặc váy, đã thế nàng còn bịt kín khẩu trang như bí ẩn lắm. Anh đoán nàng hôm nay chắc trang điểm để tạo ấn tượng, ai dè khi nàng bảo anh nhắm mắt rồi từ từ lột khẩu trang xuống anh té xỉu với cách trang điểm quái gở nhìn cứ như diễn viên hề trong rạp xiếc của chị. Anh ôm bụng cười trên ghế đá đến chảy cả nước mắt, nàng nói: "Em đã làm đúng theo sách hướng dẫn rồi".
Ảnh minh họa
Khi anh thắc mắc thì nàng đáp sách viết nhé muốn trang điểm tạo ấn tượng thì bạn phải chọn màu nổi bật cho đôi mắt nên em tô màu xanh. Môi tô màu đỏ đậm, với cái má hồng đậm. Chưa kịp định hình cho khuôn mặt bạn gái lúc này thì anh thấy nàng lôi từ sau lưng cuốn sách hướng dẫn cách trang điểm. Nàng chỉ cho anh hình cô gái mà nàng học theo để làm rồi anh lại một lần nữa há hốc miệng mà không nhịn cười được với sự trái ngược của hai khuôn mặt.
Rồi anh giúp nàng hiểu rõ từng câu trong sách hướng dẫn một hồi lâu nàng mới hiểu là mình làm sai và quá vụng về khi phụ thuộc sách không đúng cách. Sau đó, anh còn phải chạy đi mua khăn giấy về để nàng tẩy trang khuôn mặt của mình.
Yêu nhau đã được gần 6 tháng rồi anh mới nhận ra cả hai vẫn chỉ mới cầm tay nhau, nụ hôn đầu cũng chưa kịp trao cho nàng nữa. Rồi đến buổi hẹn sau đó, khi anh quyết định thể hiện cái điều ngọt ngào trong tình yêu ấy thì một lần nữa anh phải té ngửa rồi ôm bụng cười không ngớt vì đến cả nụ hôn, nàng cũng học theo sách hướng dẫn và làm theo một cách ngớ ngẩn chưa từng có.
Khi anh nhỏ nhẹ thể hiện yêu cầu cùng nàng trao cho nhau nụ hôn, anh thấy nàng nhắm nghiền mắt lại rồi đến lúc anh định đưa môi sát lại gần thì nàng bắt đầu làm những động tác kì lạ trên môi. Anh giật mình rồi cười toáng lên khiến nàng mở mắt làm giấc mơ trao nụ hôn đầu vụt tắt. Anh hỏi về những động tác kì quặc ấy của nàng thì nàng lại phán ngay: "Em thấy trên mạng viết thế".
Anh mở tròn mắt ngạc nhiên thắc mắc thì nàng bảo: "Anh chẳng hiểu gì về hôn cả. Này nhé, trên mạng người ta viết về nụ hôn thế này này". Rồi anh vểnh tai nghe rõ mồn một từng lời nàng nói các bước để tiến hành một nụ hôn hoàn hảo mà cười ra nước mắt. Nàng đọc: "Bước một: Nhắm mắt lại/ Bước hai: Môi hơi mở he hé/ Bước ba: Lưỡi đưa ra phía trước/ Bước bốn: Đánh lưỡi tứ phương".
Thì ra nàng đọc trên mạng viết thế nên áp dụng ngay vào thực tế, chả trách lúc chuẩn bị hôn nhau anh lại thấy lưỡi nàng cứ đánh tung tóe. Giờ anh mới biết đó là bước thứ tư mà nàng thể hiện. Đây có lẽ là kỷ niệm về nụ hôn đầu mà anh không thể nào quên với cô nàng vụng về học đòi theo sách.
Anh không trách nàng về sự vụng về đó mà chỉ trách nàng quá phụ thuộc vào sách vở để áp dụng vào thực tế một cách ngớ ngẩn, không đúng cách chút nào. Nhiều khi thấy nàng mặc áo sơ mi quần tây, không trang điểm hay hôn nhau trong trạng thái run lẩy bẩy còn thú vị hơn cái kiểu học đòi ở sách hướng dẫn đâm ra lại phi thực tế mà còn khiến cho anh bao trận cười rụng rốn.
Một lần hẹn mấy người bạn ở cơ quan về nhà chơi, dù biết nàng rất vụng về trong chuyện nội trợ nhưng vì nàng kiên quyết sẽ trổ tài món nem rán cho mọi người thưởng thức nên anh đánh liều cho nàng làm. Biết đâu nàng nấu ngon, anh cũng được nở mặt vì có người yêu giỏi nội trợ.
Ấy thế mà khi tất cả háo hức đưa những cái nem lên ăn, người thì nhăn mặt, người cố nhịn cười, người vội chạy vào toilet vì nem nàng rán vừa cay vừa mặn. Anh nhớ lúc nàng chuẩn bị nguyên liệu, trong nàng rất chắc chắn: "Theo sách thì 100% nguyên liệu đã có đủ anh à". Chỉ có điều, khi sách dạy nấu ăn ghi rõ là chỉ cần một thìa tiêu đen và hai thìa hạt nêm cho vào nguyên liệu trộn đều. Nàng không định hình được là nên cho thìa nhỏ hay to nên "chơi" luôn cái môi múc canh to tướng cho vào.
Yêu nhau đến hơn hai năm gắn liền với hàng trăm cuộc hẹn lớn nhỏ và mỗi lần hẹn hò hay tụ tập có mặt nàng thì tất cả đều cười ra nước mắt vì cái sự vụng của chị. Nhiều lần anh thấy trong cái vụng về, ngô nghê bắt chước sách vở của nàng cũng thật đáng yêu, nhưng nhiều khi cũng khiến anh bực bội.
Anh âm thầm đăng ký cho nàng một khóa học nấu ăn cấp tốc, rồi tranh thủ nhờ cô em gái tư vấn về việc trang điểm đúng cách để nàng hiểu thêm.
Chỉ còn hơn hai tháng nữa là đón nàng về làm dâu, không thể để cô nàng của mình cứ vụng về rồi cứ cuống cuồng bám riết vào sách hướng dẫn mà không đúng cách như vậy được. Anh sẽ phải cùng nàng xử lý bệnh vụng thôi nhưng sách vở thì nhất quyết phải dẹp đi rồi.
Theo Nguyengiang/Afamily
Làm sao để xử lý cơn ghen ngược của bồ nhí? Nhiều khi chính các bà vợ cũng hoảng sợ trước những lời lẽ mạnh bạo từ bồ nhí của chồng. Những "bát phở" khi đã bắt đầu chiếm hữu được tình cảm của đối phương, họ bắt đầu thấy ghen tị vì mình không thể có được cái quyền làm vợ để đàng hoàng ngẩng mặt với thiên hạ như một người vợ...