Tá hỏa với người tình giấu mặt của cô bạn cũ
Trong một bức ảnh gần nhất, tôi thấy hai mẹ con Thanh bên một người đàn ông giấu mặt. Sao nhìn hai cánh tay này tôi thấy quen quen.
Tuần trước, đi đưa con đến lớp mẫu giáo, tôi tình cờ gặp lại Thanh – cô bạn học từ hồi cấp 2, cấp 3. Vốn trước đây cũng hâm mộ tính cách phóng khoáng, vui vẻ của bạn nên hai đứa rủ nhau đi ăn sáng rồi uống cà phê.
Qua tâm sự, biết Thanh đang là mẹ đơn thân tôi cũng hỏi han đôi điều. Thanh nói ‘ông xã’ của cô ấy là người đã có gia đình và khá thành đạt nên cô chưa bao giờ dám công khai mối quan hệ của hai người. Cô ấy còn nói anh là người có trách nhiệm, rất lo lắng quan tâm đến cậu con trai chung. Thỉnh thoảng, anh vẫn tổ chức một chuyến du lịch xa để cả nhà cùng đi với nhau.
Nghe bạn nói thế, tôi cũng chỉ ừ hữ cho qua, vì thực tâm, tôi không bao giờ ủng hộ chuyện ngoạ.i tìn.h thế này. Là người đã có gia đình, chồng lại hay phải đi công tác xa, tôi rất ái ngại cho những người phụ nữ chẳng may rơi vào tình huống này. Sau đó, chắc thấy tôi có vẻ ‘lạ’ nên Thanh đổi chủ đề, chúng tôi nói về những kỷ niệm trước đây.
Ảnh minh họa
Nhớ lại thì từ ngày lớp 8, lớp 9, Thanh đã có vẻ rất phong lưu, cô là người có bạn trai và nụ hôn đầu sớm nhất trong lũ con gái thời đó. Bây giờ, nhìn Thanh vẫn rất quyến rũ, một vẻ đẹp có gì đó không chắc chắn nhưng hấp dẫn vô cùng.
Ngay chiều hôm đó, sau khi rảnh việc, tôi tận dụng ít thời gian trước khi tan sở vào facebook, thấy Thanh đã kết bạn với mình nên vào xem qua vài ảnh của mẹ con cô. Ai ngờ đâu, từ giây phút đó tôi luôn bần thần không yên.
Trong một bức ảnh gần nhất, tôi thấy hai mẹ con Thanh bên một người đàn ông giấu mặt. Hai mẹ con ngồi dưới ghế salon, còn người đàn ông đó đứng từ đằng say, cúi xuống và vòng tay ôm lấy họ. Sao nhìn hai cánh tay mặc áo sơmi này tôi thấy quen quen. Càng nhìn lâu lại càng phát hiện ra hai cánh tay ấy giống hệt chồng tôi, cả loại áo sơmi đang mặc nữa. Hoảng hốt, tôi kích ảnh lên định xem thử chiếc nhẫn đeo ở tay người đàn ông đó nhưng lại không thấy nhẫn đâu.
Video đang HOT
Đúng lúc đang săm soi thì chồng tôi về, anh đứng ngay sau tôi, mặt tái nhợt lúc tôi quay lại. Tôi hỏi thì ảnh bảo đang mệt do sáng bị ngấm nước mưa. Tôi dò xét thái độ của anh, chỉ thấy anh có liếc nhìn qua vào màn hình và hỏi tôi ‘ai đấy?’. Tôi bảo đó là Thanh ‘Bạn rất thân của em hồi cấp 2′. Anh không nói gì rồi bỏ về phòng nằm nghỉ.
Đợi chồng đi ngủ rồi, tôi tiếp tục tìm kiếm bằng chứng ngoạ.i tìn.h của anh với cô bạn cũ. Càng xem các bức ảnh giấu giếm của hai người, tôi càng thấy có nhiều điều nghi vấn. Thứ nhất, có vẻ con cái hai người cùng học một trường, vì thấy có status của Thanh là ‘Hôm nay, em đã nhìn thấy bé cún của anh ở trường, con rất giống anh đấy, ước gì em được ôm con một cái’.
Rồi cô ấy còn khoe một cái túi hàng hiệu kèm status ‘Cám ơn ông xã, món quà từ Paris đẹp vô cùng’. Trùng với ngày ấy, chồng tôi cũng đi công tác ở Pháp về và cũng mua cho tôi một vài món đồ. Cuối cùng, vào ngày 29/5, là sinh nhật của chồng tôi, tôi thấy cô ấy post hình hai mẹ con bên chiếc bánh gato lớn ghi rõ ‘Chúc mừng sinh nhật bố – hai mẹ con yêu bố nhiều’. Xem đến đó, tôi không còn đứng vững nữa, chân tay cứ lẩy bẩy như gặp cơn tai biến.
Ảnh minh họa
Đang sắp ngất thì chồng tôi lại xuất hiện, anh bảo ‘giờ này còn chưa đi ngủ, định chat với trai nào à?’ khiến cơn tức giận trong tôi bùng lên dữ dội. Tôi vớ lấy đống sách trên bàn ném thẳng tay vào anh ta, gào hét dữ dội. Mới đầu, có vẻ anh ta bị bất ngờ nhưng sau đó tím mặt lại và nhất quyết chối mọi chuyện, còn đổ vấy cho tôi là điên rồ, ‘nhàn cư vi bất thiện’.
Lúc đó cảm thấy không thể ở với anh ta thêm một giây nào nữa, tôi quyết định về nhà mẹ đẻ. Tôi ôm con bé còn đang ngái ngủ và dọn ít quần áo rồi tự lái xe về. Chồng của tôi cứ bứt đầu bứt tai chạy theo giằng đồ lại. Thây kệ, tôi cũng chẳng cần, vì tiề.n trong tài khoản của tôi cũng thừa chi tiêu hàng vài năm nữa. Tôi sẽ tiêu hết tiề.n của anh ta để trả thù. Nghĩ lại, chắc anh ta phải có nhiều khoản quỹ đen lắm thì mới vừa lo đủ đời sống sung túc cho gia đình, vừa có tài khoản nuôi vợ và con riêng như thế.
Cơn ghen của tôi vẫn như cục nghẹn nơi cuống họng, tôi nhất quyết gặp Thanh để nói cho ra nhẽ. Khi đã ở một phòng kín đáo trong quán cà phê, tôi tuôn ra hàng tràng những lời miệ.t th.ị với bạn trong khi cô ấy từ ngạc nhiên chuyển sang tức tối.
Cuối cùng, khi đã hiểu đầu cua tai nheo, Thanh rút máy điện thoại ra và cho tôi xem những bức ảnh nguyên gốc cô ấy chụp người tình. Sau khi xem ảnh, tôi không biết nói gì nữa, vì người trong đó đâu phải chồng tôi. Tôi và Thanh cứ thế ngồi yên một lúc lâu. Cô ấy gọi rượu và cả hai cùng uống.
Tôi xin lỗi bạn nhưng vẫn nói với cô ấy rằng nếu không phải chồng tôi thì vẫn là một người đàn ông nào đó và họ đã có vợ con. Còn cô ấy bảo tôi nên xem lại cuộc hôn nhân của mình, vì nếu tôi cảm thấy không tin tưởng chồng thì tại sao vẫn tiếp tục chung sống?
Hóa ra, dù đang hạnh phúc và chấp nhận những gì mình có, chúng tôi vẫn có những điểm yếu chưa thể vượt qua.
Hay họ đã có chuẩn bị tình huống này mà để qua mắt tôi? Tại sao lại có nhiều sự trùng hợp như thế? Tự nhiên, cảm giác về tình yêu của tôi sao mông lung quá.
Theo Tinngan
Trang cuối cùng của mẹ tôi
Enricô ơi! Trường học ví như người mẹ, người mẹ đã dứt con ở tay ta khi con nói chưa sõi để trả lại ta một đứa con khỏe mạnh, tử tế và siêng năng
Tháng Bảy
Thứ bảy, ngày mồng 1.
Enricô ơi! Thế là năm học hết rồi! Con sắp phải từ giã thầy con, bạn con. Nhân tiện mẹ cho con biết một tin buồn: cuộc từ biệt ấy không phải chỉ trong hai tháng rưỡi đâu, mà là suốt đời!
Cha con vì nghề nghiệp bó buộc phải rời Tôrinô, lẽ tất nhiên, gia đình ta phải theo cha con. Sang thu, ta sẽ dọn nhà. Con sẽ theo học trường mới. Điều đó có phần làm cho con buồn, phải không?
Mẹ chắc con quyến luyến trường cũ, ở đấy ròng rã bốn năm, con đã vui vẻ làm việc mỗi ngày hai buổi, ở đây ngày nào con cũng trông thấy thầy ấy, bạn ấy, cũng trông thấy cha mẹ con đứng chỗ ấy đón con. Con sẽ nhớ trường cũ, ở đấy trí tuệ con đã được mở mang, ở đấy con đã kết giao được nhiều bạn tốt và ở đấy mỗi một lời nói là một điều ích lợi cho con.
Hãy đem cái kỷ niệm ấy đi với con và để lời từ biệt chúng bạn với một mối nhiệt tình phát tự đáy lòng.
Rồi ra, bạn con bất hạnh cũng có người gặp sự không may, bị cha hay mẹ mất sớm, cũng có người mệnh yểu, cũng có người đem bầu má.u anh dũng tưới trên bãi chiến trường, nhưng hầu hết bạn con sẽ là những người thợ chính trực trung hậu, những người cha gia đình cần mẫn đảm đang đáng trọng, và biết đâu trong đám bạn con sau này lại không có người ra gánh vác việc nước và lừng lẫy tiếng tăm!
Hãy từ biệt bạn con một cách yêu dấu thiết tha, hãy để lại một chút tâm hồn vào chốn đại gia đình ấy là nơi lúc con vào hãy còn thơ ấu, lúc con ra thì đã lớn khôn, là nơi mẹ con vẫn có cảm tình vì nơi ấy con được lòng thương mến của mọi người.
Enricô ơi! Trường học ví như người mẹ, người mẹ đã dứt con ở tay ta khi con nói chưa sõi để trả lại ta một đứa con khỏe mạnh, tử tế và siêng năng. Lạy Thượng Đế giáng phúc cho người mẹ khoan từ ấy! Này con! Con đừng quên vị ân nhân ấy, con ơi! Mai sau con nên người, con sẽ du lịch trong thế giới con sẽ trông thấy những thị thành hoa lệ, những lâu đài nguy nga, nhưng con phải nhớ luôn luôn đến nếp nhà trắng tầm thường kia với cửa chớp khép, với vườn cây xanh vì đấy là nơi bông hoa trí tuệ đầu tiên của con đã nảy nở. Mẹ tin rằng hình ảnh trường cũ của con sẽ in vào ký ức cho đến lúc tàn hơi thở cũng như không bao giờ mẹ quên được bóng dáng cái nhà của kỹ mà ở đấy mẹ đã nghe tiếng nói ban đầu của con.
Mẹ con.
Theo Guu
Mẹ luôn ở bên con Ron, mẹ không biết gì về bóng đá cả. Mẹ không đến đây để xem trận đấu. Mẹ đến để quan sát con mà, con thương yêu. Cố lên ở những lần sau, con nhé! Ron là một cậu bé 15 tuổ.i, học lớp 10 trường Trung học Granger. Hôm đó là ngày diễn ra trận bóng đá đầu tiên có cậu tham...