Tá hỏa khi thấy vợ đang mang bầu nhưng vẫn “lên giường” với trai
Chứng kiến vợ mình trút bỏ váy áo và lên giường với người đàn ông khác, em rất đau khổ và nhục nhã. Càng cay đắng hơn khi trong bụng vợ là đứa con đã 7 tháng tuổi.
Em cưới vợ năm ngoái, đến tháng 3 năm sau là kỷ niệm 2 năm ngày cưới. Từ lúc cưới đến nay, vợ em gây ra nhiều chuyện sốc, em thương nên cứ chịu đựng. Mới đây em lại phát hiện một sự thật: vợ em bầu bí tháng thứ 7 vẫn lén lút ngoại tình.
Bị vợ cắm sừng, em không thể chịu được. Em muốn dằn mặt một trận thật ra trò nhưng kẹt vợ đang mang thai tháng thứ 7. Em chỉ sợ có động chân động tay hay dùng lời chì chiết, nhỡ vợ có sự cố gì mà ảnh hưởng tới cả mẹ lẫn con. Lo sợ cho con là vậy nhưng em vẫn rất đau.
Vợ không có gì hơn em nhưng hình như cao vía hơn nên khi nào cãi tay đôi, em là chồng mà toàn phải chào thua trước. Đến bố mẹ em cũng nể đôi phần vì tính cãi cùn của vợ.
Ban đầu, vì học chung một lớp nên chúng em quen nhau. Vợ em lúc sinh viên là bí thư liên chi, miệng có gang có thép nên sai đến đâu em chạy đến đó. Đến lúc lấy nhau em không sửa được vị trí, em vẫn để vợ chỉ đạo mọi chuyện. Em là chồng mà đôi khi ngốc và phụ thuộc tới độ phải hỏi đồng nào mua nước mắm, đồng nào mua mắm tôm như trong truyện tiếu lâm Việt Nam mới an lòng.
Trong hai đứa, em là người yêu vợ hơn. Em biết vì cô ấy tan vỡ với tình yêu cũ nên mới đến với em. Thậm chí vợ đã không còn trinh trắng nhưng em vẫn yêu và cưới. Tình yêu của em dành cho vợ luôn tuyệt đối, có một chút gì đấy ngưỡng mộ, phục tùng. Từ hồi sinh viên đã thế.
Có lẽ vì thế mà em bị cắm sừng. Cưới nhau được mấy tháng thì vợ buột miệng vẫn còn cảm giác khi trông lại ảnh người yêu cũ. Em ghen nóng mặt nạt qua loa vài câu rồi sợ tội vợ nên thôi. Sau đó vợ có thai nên em càng nín nhịn.
Giờ em mới biết vợ làm đẹp là do nối lại với tình cũ.
Vợ em có thai mà còn làm đỏm hơn cả lúc chưa có bầu. Cô ấy cao, gọn người nên không bị nặng nề sồ sề như người khác. Tiền lương cô ấy dồn hết mua thời trang bầu, dùng cả mỹ phẩm và giày cao gót. Em là đàn ông nhưng cũng biết đang mang thai thế là không nên nhưng nói không lại vợ. Mới có tí ý kiến cô ấy đã quạt lại chồng là cù lần phi khoa học.
Giờ em mới biết vợ làm đẹp là do nối lại với tình cũ. Em nghe nhiều chuyện chồng ngoại tình khi vợ đang mang thai chứ chưa nghe vợ mang thai vẫn đi ngoại tình bao giờ. Không bao giờ em nghĩ ra được chuyện này nếu không chứng kiến tận mắt vợ và gã đó nối đuôi nhau vào khách sạn. Em ngỡ phụ nữ khi làm mẹ sẽ chỉ biết đến con.
Video đang HOT
Chứng kiến vợ mình trút bỏ váy áo và lên giường với người đàn ông khác, em rất đau khổ và nhục nhã. Càng cay đắng hơn khi trong bụng vợ là đứa con đã 7 tháng tuổi.
Em không còn tâm trạng để ghen vì sự phản bội này quá ghê tởm. Là vợ, là mẹ ai lại mang con mình theo để ngoại tình như thế. Em ước giá như vợ em chưa mang thai, hoặc sinh con xong xuôi mới ngoại tình thì đã dễ tha thứ hơn.
Trong khi đó, vợ em ở nhà lại cấm tiệt chồng chạm vào người. Từ tháng thứ 4, em đã vợ đã “cấm vận”. Nhiều lúc em bí, xin lỗi chứ đã đeo cả bao cao su vào rồi mà vợ vẫn cự tuyệt không cho quan hệ. Vậy mà vợ lại dễ dàng leo lên giường cùng nhân tình cũ.
Cái hôm bắt quả tang vợ trong khách sạn, vì quá nhục nhã, thậm chí em đã nghĩ đến việc kéo vợ cùng nhảy từ tầng lầu đó xuống khách sạn để chết quách cho xong. Nhưng vì con nên em lại không hành động điên rồ như thế.
Trước lần bị em bắt gặp, không biết vợ em và gã đó đã quan hệ bao nhiêu lần, liệu con em có làm sao không? Em đã rất muốn cứng tay trừng trị vợ nhưng ngặt nỗi cái thai trong bụng. Có ai khổ tâm bằng em, biết vợ ngoại tình mà em vẫn phải tiếp tục pha sữa bầu, dặn vợ đừng khóc, đừng lo mà ảnh hưởng đến con trong khi bản thân em thì đau đớn đến bấn ruột.
Nằm ngủ cạnh nhau, dù đã trả đũa bằng cách không chạm vào người vợ dù chỉ là một ngón tay nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng vợ ở trong khách sạn cùng người cũ hôm đó là máu em lại dồn lên não. Đã mấy lần em định đưa tay lên tát vợ nhưng lại bỏ xuống khi nghĩ đến con. Em sợ nhỡ con có bề gì thì là bố em sẽ ân hận suốt đời.
Trong khi em muốn vợ đẻ nhanh để còn giải quyết chuyện vợ đã ngoại tình thì vợ em lại không muốn đẻ vì biết còn mang thai ngày nào thì em sẽ còn chiều chuộng và tha thứ ngày đó. Thấy vợ lấm lét phập phồng nhìn chồng như người hưởng án treo cũng tội nghiệp.
Đôi khi em không hiểu mình, không biết thật sự em có phải đang hận vợ hay không? Chẳng lẽ nào em lại ngu ngốc bạc nhược đến mức đã “đổ vỏ” cho thằng đó một lần bây giờ còn để nó “cắm sừng” thêm lần nữa? Chính em cũng bất lực vì sự nhu nhược đó của mình.
Gần 2 tháng nữa vợ sẽ sinh, em cũng không biết rồi mình sẽ phải xử trí thế nào. Em ghê tởm việc vợ ngoại tình khi bầu bí đã to và chắc chắn không thể tha thứ. Nhưng em phải làm sao mới đúng đây? Chẳng lẽ em sẽ ly hôn khi vợ vừa sinh? Em sẽ tiếp tục sống khi biết mình đã bị phản bội?
Theo Meyeucon
Ở biệt thự, đi siêu xe nhưng tôi không có nổi bộ váy tử tế
Chồng là giám đốc, mẹ chồng là người có địa vị xã hội, tôi sống trong biệt thự, di chuyển bằng siêu xe nhưng nào ai biết nỗi khổ của tôi.
Năm nay tôi 28 tuổi, đã lập gia đình hơn 5 năm. Chúng tôi có một con trai 4 tuổi. Kinh tế gia đình khá vững vì chồng tôi là giám đốc một công ty xuất nhập khẩu. Lẽ ra với những điều như tôi vừa kể, tôi phải là người phụ nữ ngập tràn hành phúc. Nhưng thật lòng tôi cảm giác như mình sắp phát điên với cuộc sống hiện tại của mình.
Ngày trước, vừa mới tốt nghiệp đại học, tôi đã có được việc làm tại công ty của chồng tôi hiện nay. Nhưng khi đó mẹ anh còn nắm quyền giám đốc. Ngày phỏng vấn, với khả năng tiếng Anh thông thạo và ngoại hình không đến nỗi nào, bà đã chọn tôi làm trợ lý.
Sau mấy tháng thử việc bà rất hài lòng về tôi. Bà giới thiệu tôi cho con trai bà đang làm trưởng phòng kinh doanh của công ty. Thật lòng khi đó tôi bị sức hấp dẫn của anh chinh phục. Có lẽ tôi đã yêu anh nhiều hơn là anh yêu tôi.
Tôi làm trợ lý cho bà được 6 tháng thì bà nghỉ việc, anh lên làm giám đốc. Vì yêu anh nên tôi cố gắng hết sức mình giúp đỡ anh. Những đợt công tác dài ngày cả trong và ngoài nước làm anh và tôi xích lại gần nhau hơn. Được sự đồng ý của mẹ anh nên sau gần 1 năm quen nhau, chúng tôi tổ chức hôn lễ.
Ảnh minh họa
Nhưng bất ngờ hơn, sau khi kết hôn mẹ chồng yêu cầu tôi nghỉ việc. Bà nói tôi chỉ cần đứng sau làm hậu phương vững chắc cho chồng là được.
Căn biệt thự chúng tôi ở khá lớn, chưa kể có cả một khu sân vườn. Vậy mà mẹ chồng tôi không bao giờ đồng ý thuê người giúp việc. Cưới về, tôi ở nhà làm việc quần quật từ sáng đến tối. Anh thì làm ở công ty giờ giấc vô chừng, có khi công tác dài ngày cả tuần, đôi khi gần tháng.
Mẹ chồng tôi thì tham gia hết hội này đến hội khác. Lấy chồng giàu mà tôi như người giúp việc trong chính ngôi nhà của mình. Ở biệt thự thật, cũng đi siêu xe nhưng chỉ là đi đón mẹ chồng hoặc đi cùng làm người xách đồ cho bà mà thôi. Chứ mấy khi tôi đã được ra ngoài đường một mình.
Nhưng như thế cũng không tủi thân bằng nỗi cô đơn. Không ai nói với tôi lời nào, chỉ có tôi là như một cái máy, cúi đầu chào tạm biệt khi họ đi, cúi đầu chào đón họ về. Hỏi xem có cần dọn cơm không, có cần uống gì không?
Anh đi làm về ngồi cùng bàn ăn mà như hai người xa lạ. Ăn xong anh vào phòng làm việc có khi là đọc sách, có khi ngồi máy tính, đôi lúc là lắp ghép mô hình... tôi mang nước hay thức ăn nhẹ vào phòng cho anh rồi lại lặng lẽ đi ra.
Mẹ chồng cũng chẳng xem tôi là con dâu. Bà chỉ biết yêu cầu và đòi hỏi. Bữa ăn nào tôi cũng phải chuẩn bị hơn 5 món khác nhau và phải thay đổi liên tục. Hôm nào vui thì không nói gì hôm nào có chuyện không hài lòng là vừa ăn bà vừa chì chiết.
Bà cho rằng tôi ở nhà sung sướng để con trai bà bươn chải vất vả, lo toan với cuộc sống. Món tráng miệng thì luôn làm để sẵn trong tủ lạnh nhưng bà nào có ăn. Vậy mà khi bà hỏi nếu không có thế nào bà cũng mắng tôi: 'Cô là con heo, chỉ biết ăn với ngủ'.
Kết hôn gần năm thì tôi có thai, cứ ngỡ mọi chuyện sẽ thay đổi nhưng dường như chẳng ai quan tâm hay vui mừng vì điều đó. Một mình lặng lẽ đi khám thai, rồi tự chăm sóc cho chính mình. Đáng buồn hơn là mặc dù tôi có bầu nhưng việc nhà cũng phải đứng ra đảm trách.
Mẹ chồng chỉ thuê người giúp việc trước khi tôi sinh 2 tháng và 1 tháng tôi ở cữ. Mẹ tôi thương con gái nên muốn đón mẹ con tôi về quê nhưng chồng tôi kiên quyết không đồng ý. Tôi còn bị mẹ chồng lên lớp cho một bài học về 'xuất giá tòng phu' ngay khi còn đang nằm trên giường của bệnh viện.
Có con rồi nhưng chồng tôi vẫn chỉ tập trung vào công việc. Đôi khi mấy ngày liền anh cũng chẳng nhìn mặt con. Anh chưa khi nào dành cho mẹ con tôi một ngày trọn vẹn. Tôi chỉ biết lấy con làm động lực sống cho mình.
Ảnh minh họa
Cuối tuần vừa rồi, tôi ra sân bay đón mẹ chồng. Bà đi xem liveshow của một nữ ca sĩ mà bà yêu thích bấy lâu nay. Vì kẹt xe nên tôi có đến muộn ít phút. Vừa đến nơi chưa kịp để tôi nói câu nào, bà đã phun bã kẹo cao su lên người tôi. Cứ nghĩ vì tôi đến muộn làm bà giận nên tôi im lặng chịu đựng.
Bà còn hỏi tôi tại sao bà kêu tôi đặt vé vip cho bà dự liveshow mà tôi lại không thực hiện. Tôi giải thích là khi được bà yêu cầu tôi có liên hệ nhưng không còn. Thế mà bà một mực khẳng định: 'Cô đừng có xảo ngôn, tiền con trai tôi kiếm được thì phải phục vụ cho tôi chứ không phải dành cho thứ như cô'. Nói xong bà còn đổ cả chai nước suối lên đầu tôi trước ánh mắt của rất nhiều người.
Không muốn thêm xấu hổ tôi năn nỉ bà lên xe nhưng bà vùng vằng ra đón ta xi đến thẳng công ty của chồng tôi. Không biết bà nói gì với anh nhưng tối đó anh đã bạt tai tôi ngay trong phòng ngủ. Anh chỉ vào mặt tôi: 'Ai cho cô cái quyền xúc phạm mẹ tôi, nếu chuyện này còn xảy ra tôi sẽ tống cô ra đường'. Tôi khóc đến nghẹn cả lời, tôi biết giờ có giải thích thì anh nào đã tin.
Vì con tôi cắn răng chịu đựng cuộc sống hôn nhân nhạt nhẽo của mình hơn 5 năm nay. Nhưng mỗi ngày trôi qua với tôi thật nặng nề và buồn chán. Tôi chẳng biết mình cam chịu như vậy để làm gì.
Mang tiếng lấy chồng giàu nhưng một bộ váy tử tế tôi cũng chẳng có, còn không bằng thời tự đi làm kiếm tiền nuôi mình. Giờ mà kết thúc cuộc hôn nhân này với lý do quá khổ thì chắc nhiều người sẽ cười tôi 'được voi đòi tiên'. Nhưng quả thực tôi đang ở tình trạng này đây!
Theo Tinngan
Anh hứa sau khi tôi ra trường sẽ bỏ vợ cưới tôi Tôi hỏi sao lại bỏ vợ theo tôi, anh nói "Do vợ anh không biết thông cảm, suốt ngày đòi mua này mua nọ mà không biết anh làm việc vất vả, rồi cũng thường cãi nhau". Tôi 20 tuổi, sinh viên đại học năm thứ hai, đang quen một anh sinh năm 1987. Chúng tôi quen nhau qua game, sau đó có...