Suy nghĩ khác biệt khi ‘cưa gái’ giữa đàn ông có vợ và đàn ông độc thân
Nhưng so sanh thu vi va hai hươc sau đây se giup phai nư hiêu hơn vê tâm ly cac chang trai khi tan gai cung như “tâm can” cac quy ông khi “ăn phơ”.
1. Em xinh đấy!
- Chang trai đôc thân: Có nét khác so với ngươi yêu cũ của mình, trông cũng được đấy, cứ khen vài câu rồi làm quen có mất gì.
- Đàn ông đa co gia đinh: So với ai không biết nhưng so với bà vợ ở nhà của mình thì chắc chắn là xinh va trẻ hơn rồi.
2. Cho anh sô điên thoai của em
- Chang trai đôc thân: Đặt tên là Em A, X, Y đàng hoàng rồi cho vào nhom những em mà ta có ý định cưa cẩm.
- Đàn ông đa co gia đinh: Lưu tên không thôi hoặc kèm 1 cái gì đó gắn với công việc hay thât đơn giản để đỡ ‘phiền nhiễu’.
3. Đi café với anh nhé!
- Chang trai đôc thân: Nếu nói chuyện hợp thì tán con bé này cũng đươc, đằng nào giờ mình cũng đang cô đơn.
- Đàn ông đa co gia đinh: Tìm quán nào xa nhà để không đụng mặt đồng nghiệp, ngươi quen nhỉ?
4. Anh nhớ em, không thể ngủ đươc
Video đang HOT
- Chang trai đôc thân: Chả hiểu sao hôm nay mấy con bé đang tán nó lại bận hết thế nhỉ, còn mỗi em này, may mà nói chuyện cũng đươc.
- Đàn ông đa co gia đinh: Đang bực mình với vợ, hôm nay ngủ với con, nó kêu khóc mãi không thể ngủ đươc, thôi thì nhăn tin chút cho đỡ buồn, mấy đứa bồ kia hôm nay không trả lời tin của mình mới láo chứ!
5. Anh thích em đấy!
- Chang trai đôc thân: Ừ thì em trông cũng đươc, gia đình cũng tử tế, nói chuyện cũng ok, cứ tán thế đươc thì đươc không đươc thì thôi, có ai cười chuyện đàn ông đi tán gái đâu nhỉ?
- Đàn ông đa co gia đinh: ‘Của lạ bằng tạ của quen’, cứ em nào bên ngoài hay hay chút là có thể nói câu đó, đứa nào dại thì tin, khôn thì thôi, nói ra câu thích có chết ai .
6. Làm bạn gái của anh nhé!
- Chang trai đôc thân: Cứ yêu tạm 1 thời gian xem thế nào rồi mới tính lâu dài, lo gì.
- Đàn ông đa co gia đinh: Đàn ông thanh đat là phai có vài cô bồ, đang chán mấy đứa bồ cũ đây .
7. Lần đầu cầm tay
- Chang trai đôc thân: Thế là cô ta đã đổ mình, cầm tay thì có cái vi gì, cũng giống như cầm tay bạn gái cũ thôi, nhưng phai có bước này mới tiến sang các bước sau đươc.
- Đàn ông đa co gia đinh: Cũng thích đấy, vì đàn ông có vợ thì chả bao giờ tự nhiên cầm tay vợ cả. Họa có điên!
8. Hôn
- Chang trai đôc thân: Cũng ngọt ngào phết. Nói chung nêu măt em ây không ’sui cao’, da không đen, net không qua xâu thi thằng nào khi hôn phụ nữ chả thích.
- Đàn ông đa co gia đinh: Hôm nay tạm thế nhé, quá trớn nữa không hay, dễ bị đánh giá này nọ, em nao quen bar sàn không sao, nhỡ phai ‘rau sạch’ thì nó đánh giá lung tung, phí công tán tỉnh, gia bô tư tê mấy hôm nay, nhưng mai thì anh không chỉ hôn em thôi đâu.
9. Đi khách sạn em nhé!
- Chang trai đôc thân: Thử xem cô ta có dễ dãi không.
- Đàn ông đa co gia đinh: Cô ta thế nào chả quan trọng, cứ thỉnh thoảng được &’đổi món’ là thú vị rồi.
10. Em đừng có hơi tí là dỗi, anh không chịu được đâu!
- Chang trai đôc thân: Thỉnh thoảng phải quát tí, cho cô ta biết oai của mình. Cô ta la quen đươc chiêu nên quat thê cho khac biêt.
- Đàn ông đa co gia đinh: Anh rất sợ phụ nữ khóc (Công việc thì đau đầu, về nhà thì vợ kêu, con khóc, anh tìm em là để có những niềm vui mới lạ chứ không phai để cung phụng em nhé! Em mà còn cằn nhằn nhiều như bà vợ của anh ở nhà thì anh cũng cho em ‘đưt’ luôn.
Theo Ngoisao
Anh 'cưa' đổ tôi chỉ với 23.000 đồng tình phí
Một lần đi chơi, trước giờ hẹn anh nhắn: 'Em, anh xin phép được mặc quần short nhé vì thấy trời sắp mưa rồi'. Tôi mến anh từ đó.
Tôi quen anh trên mạng, chủ yếu để nói chuyện cho vui. Lần đầu chat với anh, chẳng có gì đặc biệt. Chiều chủ nhật buồn, để kết thúc buổi nói chuyện nhạt nhẽo, tôi bảo "Thôi em phải out đây, có việc". Anh bảo: "Ừ, giờ anh cũng xuống phụ mẹ nấu cơm". Tôi chuyển sang chế độ ẩn nick (invisible), thầm nghĩ: "Cái anh chàng này chắc ngoan lắm đây, chiều chủ nhật mà ở nhà phụ mẹ nấu cơm, chuyện hiếm của trai thành phố".
Một hôm, có việc rắc rối trong công việc, rất bực bội, căng thẳng, tôi bấm số gọi anh: "Tối gặp cafe anh nhé", cốt để nói chuyện trên trời dưới đất mà... xả stress. Tôi hẹn anh 19h30 ở quán cafe gần nhà vì tôi là chúa lười đi xa. 20h hơn, tôi vẫn ở nhà. Anh gọi: "Em còn chưa đến nữa hả, anh đang ở quán cafe Hoa Sứ nè". Tôi ỡm ờ: "Ừ, em đang đến". Thực ra tôi đã quên bẵng việc hẹn gặp anh sau một lúc nằm nghe nhạc. Tôi tặc lưỡi, anh đã đến nơi rồi, thôi kệ, tới gặp xem sao.
Anh mặc áo sơ mi, đóng thùng, mang giày đàng hoàng. Gặp tôi, anh cười, nụ cười rất hiền. Buổi nói chuyện chóng vánh. Tôi 3, 4 lần muốn nhỏm lên đi về. Anh 4, 5 lượt níu kéo: "Ngồi nói chuyện với anh tí nữa". Vừa về đến nhà, anh nhắn: "Gặp anh, em có cảm nghĩ gì không?". Tôi thẳng thắn: "Không, chẳng có một chút gì hết, bình thường". Anh bảo: "Vậy à, vậy chúc em ngủ ngon".
Mấy hôm sau, anh hay hẹn tôi lên chat. Tôi cũng đồng ý cho có lệ. Thực ra, hình như với cái tuổi của mình, tôi đã chán việc tua đi tua lại cái điệp khúc "làm quen, mến mến, thích thích, hẹn hò, yêu đương, giận hờn, thử thách... rồi mới tính đến việc cưới xin". Tôi bảo anh: "Tới tuổi này rồi, em ngán cảnh tua đi tua lại cái điệp khúc ấy, giờ quen thấy hợp thì cưới, khỏi tốn thời gian". Anh bảo "Ừ".
Thỉnh thoảng anh vẫn hẹn tôi uống cafe nhưng mãi tôi vẫn chưa thấy mình có chút tình cảm gì với anh. Cho đến một ngày, anh nhắn: "Em, anh xin phép em cho anh được hẹn hò với em nhé". Tôi bật cười ha ha khi nhận được tin nhắn đó. Tôi trả lời "Okie, đồng ý thôi nhưng nói trước là em già rồi nên khó tính lắm đấy".
Lần đi chơi tiếp theo, trước khi đến đón tôi, anh nhắn: "Em, anh xin phép được mặc quần short nhé vì thấy trời sắp mưa rồi". Lần này, tôi không những cười to mà còn mang tin nhắn cho hai chị cùng phòng đọc. Cả ba được một trận cười vỡ bụng. Chưa bao giờ tôi nhận được một lời xin phép ngộ nghĩnh như vậy. Hôm đó, đi uống cafe với anh, lần đầu tiên tôi thấy vui. Tôi bắt đầu mến anh.
Một bữa, tôi ngồi sau xe anh, anh quay lại bảo: "Em, anh xin phép được... nắm tay em nhé". Lúc đó, tôi không trả lời, anh kéo tay tôi ôm vòng eo của anh. Tôi đồng ý làm bạn gái anh là thế. Rất đơn giản, nhẹ nhàng, pha một chút hài hước. Anh hơn tôi 4 tuổi nhưng tính tình đôi lúc còn trẻ con. Nhiều khi còn phải đợi tôi nhắc: "Anh cần quan tâm em hơn nữa". Lý do dễ hiểu là từ trước đến giờ anh rất "nhát gái", chưa từng quen ai. Suốt thời gian quen nhau, anh có bất kỳ hành động gì hoặc muốn làm gì đều phải "xin phép". Dần dần, tôi thấy mình hình như... yêu.
Quen anh được hai tháng, tôi bảo: "Anh có tính đến chuyện cưới xin với em không? Nếu quen để mà quen thì thôi, chấm dứt, đừng làm mất thời gian cả hai vì ai cũng đã lớn". Anh trả lời: "Bộ nhìn mặt anh giống đang quen giỡn chơi lắm sao?". Tôi tiếp tục: "Nếu có ý định đi tới, cả hai phải sống đúng với bản chất của mình. Em biết, không ai hoàn hảo cả. Đừng để lúc yêu thấy tình yêu toàn màu hồng, cố che đậy cái dở, cái xấu của nhau để rồi sau này thất vọng. Hãy sống đúng với bản chất của mình để xem người kia có chấp nhận được những điểm xấu của người còn lại hay không?". Anh đồng ý.
Những lần hẹn hò với anh, đa số ra ngồi công viên, đi dạo bộ và xem người ta khiêu vũ. Tình phí mấy tháng anh quen tôi chỉ là 20.000 đồng cho 2 chai nước giải khát và 3.000 đồng cho việc gửi xe. Vậy nhưng tôi thấy bình yên, thấy vui và thấy an tâm khi ở gần anh.
Một ngày, anh nhìn vào mắt tôi bảo: "Em, anh xin phép...". Nói đến đó, tự nhiên anh đỏ mặt, lúng túng. Tôi hiểu và kịp lấy tay ngăn anh: "Việc này không phải xin phép, mà anh phải hỏi là 'Em có đồng ý... không', lúc này không xin phép nữa nhé". Anh phì cười. Đó là lời cầu hôn anh dành cho tôi sau 6 tháng quen nhau.
Đám cưới chúng tôi diễn ra đơn giản, có bạn bè hai bên đến chung vui. Bạn bè tôi không ngờ một cô gái sắc sảo, cá tính như tôi lại đồng ý lấy một anh chàng hiền và nhát đến mức như vậy. Mọi người thường trêu chọc: "Không biết ông Lộc (tên của anh) nói cái chi mà mày đồng ý nhanh vậy". Anh nhìn tôi, tôi nhìn anh và cười.
Theo VNE
Gửi anh, người em mới quen chưa được 1 tuần Anh đẹp trai, tốt bụng, tâm lý, tình cảm, hài hước, thông minh... đủ để một cô gái nảy sinh tình cảm. Chúng ta đã quen nhau trong một ngày mưa gió, đó là ngày trời đột ngột đổ mưa lớn, gió mạnh và mưa xối xả như muốn xô ngã tất cả những người đi đường, và em, 1 con bé có...