Sụp đổ khi chứng kiến trò gian dối của chồng
Thế nhưng tha thứ cho anh, đặt niềm tin của tôi vào một người như anh liệu có còn an toàn nữa hay không? Bởi niềm tin tưởng chỉ có thể sử dụng một lần!
ảnh minh họa
25 t.uổi với đứa con trong bụng 4 tháng, 5 năm cho một mối tình, 2 năm sống chung… Tôi nhẩm nhanh những con số trượt qua trong đầu.
Giờ thì rõ ràng rồi! Sự thật khiến tôi đau không thể nào cất lên một tiếng nào nữa. Tôi muốn khóc, muốn đ.ập p.há, muốn tung hê tất cả lên. Nhưng tôi không thể cất lên nổi một từ nào. Tôi chỉ thấy lạnh. Cái lạnh xông lên từ tim, buốt lên tận óc. Tôi không còn biết gì nữa.
Ai có thể cho tôi biết tại sao lại như vậy không? Chồng tôi, người tôi yêu thương nhất đang ngoại tình . Đau đớn hơn là anh đã ngoại tình trong suốt cả một thời gian dài mà tôi không hay biết. Hóa ra những khi tôi vò võ một mình trong căn nhà thuê, khi trời mưa dột tứ bề, là lúc anh đang ấm êm trên giường với người con gái khác. Nhìn những hình ảnh vui vẻ của anh cùng người ấy, tin nhắn yêu thương hứa hẹn, lời nói sống bên tôi không có cảm giác như bên người ấy, tim tôi như c.hết lặng.
Sao anh có thể nói dối một cách bỉ ổi đến như vậy. Có những thời điểm hai người đó bên nhau, anh vẫn gửi lời yêu lời nhớ cho tôi. Sự tàn nhẫn của anh xô tôi xuống hố đen không lối thoái. Thế mà tôi đã không mảy may nghi ngờ. Những ngày lễ, những đêm cuối tuần, anh thường vắng nhà. Anh bảo là phải đi làm để ráng k.iếm t.iền lo cho cuộc sống sau này của hai vợ chồng. Tôi còn không dám gọi điện vì sợ phiền anh đang làm. Tôi cố gắng chăm anh bằng những bữa ăn đúng khẩu vị của anh. Tôi thật là ngu ngốc.
Vợ chồng tôi đã từng có những thời gian cực kỳ khó khăn. Tôi vừa mới ra trường, vừa đi học vừa đi làm để k.iếm t.iền. Ngành tôi học chả thể nào phát triển nổi nên vừa mới cầm bằng tốt nghiệp, tôi đã phải tham gia vào học thêm buổi tối để bổ sung kiến thức. Anh đi làm tối ngày, thậm chí cả ngày cuối tuần cũng chẳng mấy khi ở nhà.
Video đang HOT
Bạn bè tôi từng cảnh báo tôi, chồng đi tối ngày không khéo lại cặp bồ đấy. Thế nhưng tôi tin tưởng ở anh, tin tưởng vào chồng mình. Những hôm được ở nhà, anh thường đi chợ nấu ăn cho tôi. Anh bảo tôi ở nhà một mình chẳng lo ăn uống nên gầy quắt queo vào. Dù đi công tác thì anh cũng thường xuyên gọi điện nhắc nhở tôi chăm lo sức khỏe , rồi nhắn tin cho tôi.
Sau hơn 1 năm, vợ chồng tôi mua được một ngôi nhà nhỏ nhỏ ở vùng ven thành phố. Tôi hạnh phúc và rất cảm phục chồng. Tần suất đi công tác của anh ngày càng nhiều hơn. Anh bảo lo cho xong khoản nợ vay khi mua nhà. Tôi thương anh và thầm hứa sẽ cố gắng nhiều hơn để mong xứng với sự hy sinh, nỗi vất vả của anh.
Thế rồi tôi có thai. Trái với vẻ hạnh phúc, háo hức của tôi, anh có phần trầm ngâm. Tôi thoáng chút lăn tăn, nhưng nghĩ rằng chắc anh lo chuyện t.iền nong. Bây giờ t.iền nhà còn chưa trả xong, có con thì tốn kém lắm. Bao nhiêu gánh nặng anh đều phải lo nên thái độ như vậy cũng là thường tình. Tôi càng thấy thương anh hơn.
Mang thai được 4 tháng, trong một lần vô tình mượn điện thoại chồng lên mạng, tôi thấy tin nhắn yêu thương của ai đó gửi đến. Dù tự an ủi mình chắc là người ta nhắn nhầm nhưng đêm đó, tôi không thể ngủ được. Gần đến 2 giờ sáng, tôi vẫn không thể nào dỗ mình ngủ được, tôi lén lấy điện thoại của anh ra xem. Từ trước tới nay, tôi chưa bao giờ cầm điện thoại của anh để kiểm tra. Tôi sững người khi nhìn thấy tin nhắn đó đã bị anh xóa đi.
Tôi vào trang facebook của anh và phát hiện ra có rất nhiều ảnh chung của anh với một người khác. Cô ta nhỏ t.uổi hơn tôi, trẻ trung hơn tôi. Xem hình ảnh của cô ấy, tôi nhận ra mối quan hệ của hai người không phải là đơn giản. Tôi dựng anh dậy hỏi chuyện thì anh nổi nóng với tôi và quát rằng không có gì. Tôi nuốt cơn giận đi làm mà trong lòng quặn đau. Tôi phải làm gì với anh đây?
Tôi quyết tâm tìm hiểu ngọn nguồn. Và giờ thì sự thật đã rõ ràng. Anh xin tôi một cơ hội để quay về với tôi và đứa con còn đang trong bụng. Bản thân tôi cũng không muốn để anh ra đi vì tôi thực sự rất yêu thương anh.
Thế nhưng tha thứ cho anh, đặt niềm tin của tôi vào một người như anh liệu có còn an toàn nữa hay không? Bởi niềm tin tưởng chỉ có thể sử dụng một lần!
Theo blogtamsu
Lý do tớ giận cậu
Cậu thật là ngốc khi hỏi tớ vì sao giận cậu. Có nhiều lý do khiến tớ giận dỗi, tất cả đều chính đáng đấy nhé! Tớ giận cậu... vì cậu trễ hẹn với tớ.
Cậu thật là ngốc khi hỏi tớ vì sao giận cậu. Có nhiều lý do khiến tớ giận dỗi, tất cả đều chính đáng đấy nhé!
Tớ giận cậu... vì cậu trễ hẹn với tớ. Cậu nói sẽ đến rước tớ đúng giờ, nhưng lại bắt tớ đợi cả tiếng đồng hồ.
Tớ giận cậu... vì cậu nói khi về đến nhà sẽ nhắn tin lại cho tớ, nhưng cậu lại ngủ quên...
Tớ giận cậu... vì cậu không chịu uống thuốc tớ mua khi cậu bị cảm. Vậy mà khi tớ chỉ mới ho một vài tiếng thì cậu đã bắt tớ uống cả một đống thuốc.
Tớ giận cậu... vì cậu không chịu đội mũ khi trời nắng, không mang áo mưa khi trời mưa...
Tớ giận cậu... vì đã mắng tớ khi mặc áo phong phanh (cậu đã nói không bao giờ nặng lời với tớ, nhưng cậu vẫn mắng tớ đấy thôi).
Tớ giận cậu... vì đã nói dối tớ là đang ở nhà, nhưng thực ra lại đang đứng trước nhà tớ chỉ để nhìn xem tớ có nhà hay không.
Tớ giận cậu... vì cậu nói, cười với người con gái khác (không phải tớ ghen đâu nhé, chỉ là tớ thấy cô ta chẳng hợp với cậu chút nào).
Tớ giận cậu... vì cứ lẽo đẽo theo sau tớ làm tớ chẳng thế đi chơi được với ai.
Tớ giận cậu... vì cứ ậm ờ, lắp bắp mỗi khi tớ hỏi cậu thích ai. Có gì mà cậu phải giấu tớ cơ chứ?... Tớ với cậu là bạn thân mà.
Tớ giận cậu... vì cậu thật ngốc khi không nhận thấy rằng tớ thích cậu.
Tớ giận cậu vì rất nhiều lý do nhưng lý do quan trọng nhất là cậu không dám mạnh dạn, không tự tin nói lên những suy nghĩ của mình. Tớ đâu có vô tình đến mức không biết được tình cảm của cậu, chỉ có cậu ngốc mới không hiểu được tớ mà thôi.
Giờ tớ vẫn còn giận cậu đấy, cậu biết lý do chưa?
Theo Gocyeuthuong
Yêu thương...là mãi mãi! Tia nắng vàng chảy tràn những con phố thân thuộc. Bà dựa vào lưng ông, tận hưởng cảm giác bình yên thư thái. Những kỉ niệm xưa ùa về trong tâm trí, mờ ảo nhưng vẫn thật lung linh ấm áp. Yêu thương bắt đầu! - Này ông, - Gì, để tôi ngủ thêm tí nào - Dậy đi, chở tôi ra chợ...