Suốt thời gian mang thai, mẹ chồng tẩm bổ các thứ nhưng ai ngờ đẻ xong bà soạn sẵn đơn ly hôn bắt ký
Trang vẫn nhớ như in cái đêm hôm ấy, mẹ chồng gọi cô dậy, chưa kịp tỉnh ngủ cô đã bị bà bắt cầm bút ký đơn ly hôn.
Nếu cuộc hôn nhân của người khác là hạnh phúc nhất đời thì cuộc hôn nhân của Trang lại giống như tù ngục. Lấy được một người chồng tử tế, nhà chồng yêu chiều thì không sao, đằng này cô lấy phải một ông chồng hèn, mọi ý kiến trong cuộc sống hôn nhân riêng tư cũng do một tay mẹ chồng sắp đặt. Chuyện không vừa ý cô bị đổ hết lên đầu, mẹ chồng độc đoán, gia đình giàu có nhưng cổ hủ khiến cô muốn ly hôn cho xong. Nhưng bố mẹ đẻ khuyên hết nước hết cái, không muốn gia đình mình mất mặt, Trang cam chịu, đành nhắm mắt cho qua.
Cuộc hôn nhân của cô, tính ra được hơn 1 năm ròng, ngay từ ngày đầu đặt chân vào gia đình chồng, Trang đã bị giáo huấn về nề nếp, nguyên tắc. Đêm tân hôn, cô khóc ròng trong nước mắt vì mẹ chồng vào tận phòng hỏi con trai rằng: “Trang nó còn trong trắng hay không?” Nuốt nước mắt trong sự tủi nhục, cô âm thầm chịu đựng dưới sự “điều hành tai quái” từ mẹ chồng.
Hơn một tháng lấy chồng, Trang bị mẹ chồng bắt nghỉ việc để chú tâm chăm sóc gia đình. Sau những tháng ngày phản đối lời nói của mẹ chồng, mâu thuẫn gia đình bị đẩy lên cao khiến cô buộc lòng chấp nhận từ bỏ sự nghiệp. Công việc, ước mơ dang dở khiến cô đau khổ trở về nhà mẹ đẻ mấy ngày, chồng nghe lời mẹ cũng không mở một lời xin lỗi.
Thế rồi cô cũng mang bầu, ngay khi đó đã phải gánh trên vai trọng trách “sinh con để nối dõi tông đường”. Quá sợ hãi khi sự kỳ vọng của mẹ chồng và chồng là cô sẽ sinh con trai, Trang mất ăn mất ngủ vì lo lắng. Mọi đồ ăn thức uống khi ốm nghén khiến cô sợ hãi vì lặp đi lặp lại cùng câu nói: “Tốt cho cháu của tôi”.
Những lúc cả gia đình chồng đều chỉ quan tâm đến đứa con trong bụng nhưng không cần biết cảm giác của con dâu như thế nào khiến Trang buồn lòng suy nghĩ. Phải chăng lấy chồng về, cô giống như một người giúp việc, đến khi mang bầu lại chỉ được coi là “cỗ máy đẻ cháu đích tôn” cho gia đình chồng.
Thấy vợ bị mẹ chồng khó tính tìm đủ chiêu trò như thế nhưng chồng của Trang vẫn không có chút chính kiến gì. Trong lúc vợ mang bầu còn phải lòng một người con gái khác. Đau đớn cứ thế liên tiếp dội vào người cô. Nhưng mẹ chồng lại bênh con trai nói rằng cô không biết cách giữ chồng nên mọi chuyện mới tới cơ sự ấy. Đối với bà ấy, đàn ông có quyền lăng nhăng bên ngoài, miễn sao không bỏ vợ, bỏ gia đình là được.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Cay đắng chấp nhận cho qua chuyện, thấm thoắt Trang cũng tới ngày sinh. Khi đứa con cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc cô bị bỏ lại bệnh viện một mình mà không nhận được bất kỳ một lời động viên, an ủi nào từ gia đình. Chỉ đơn giản vì cô đã sinh con gái. Bố mẹ đẻ lặn lội từ quê lên thăm con, thấy cảnh con bị đối xử như vậy, trong lòng xót xa muốn đón con về nhà.
Lúc đó Trang cũng muốn lập tức rời khỏi nhà chồng, nhưng nghĩ thế nào, cô vẫn muốn con của mình có bố. Nếu gia đình ly tán, cô sợ con mình sẽ khổ về sau. Không được chào đón trở về căn nhà, chồng cô cũng chỉ hỏi qua loa rồi đi làm, để mặc cô cùng đứa con mới sinh không chút vồ vập quan tâm. Đến mẹ chồng thì bắt đầu nói cạnh khóe rằng: “Có mỗi việc sinh con trai mà cũng không làm được”.
Đêm khuya, trẻ sơ sinh lại hay quấy khóc, Trang dỗ mãi đứa con mới chịu ngủ yên. Cô vừa nằm mơ màng ngủ thì mẹ chồng gọi dậy, chưa kịp tỉnh ngủ cô đã bị bà bắt cầm bút ký đơn ly hôn. Bà chỉ nói một câu gọn lỏn:
“Tôi dùng tiền cưới cô về là để sinh con trai, giờ sinh con gái mà còn để nó quấy khóc thì ai mà ngủ được. Tốt nhất là cô ký đơn ly hôn, sáng mai cả hai rời khỏi đây đi. Vừa theo đúng nguyện vọng của cô, vừa để gia đình này tìm được một người con dâu tốt phước hơn”.
Lời nói cay nghiệt khiến Trang chết sững người. Cô run run nhìn tờ giấy ly hôn trước mặt, không ngại ngần đặt bút ký, chấm dứt cuộc hôn nhân đầy những điều tồi tệ này.
Theo Trí Thức Trẻ
Mẹ chồng bắt tôi ly hôn vì mang bầu con gái, khi đứa trẻ chào đời, bà lại tức tốc đem 1 tỷ đến năn nỉ tôi quay về
Không thể tin được chỉ mới đây thôi mẹ chồng giãy nảy đòi tôi ly hôn cho bằng được thì giờ đây người phụ nữ ấy lại đứng trước mặt van nài tôi tái hôn với con trai bà và trở về nhà.
Thời tôi và chồng còn hẹn hò yêu đương, bố mẹ tôi đã ngăn cản 2 đứa tiến tới hôn nhân vì lo ngại chuyện tôi sẽ phải về quê anh làm dâu xa nhà. Lúc đó, vì quá yêu nên tôi quyết tâm thuyết phục bố mẹ để được gả vào nhà anh cho bằng được. Cuối cùng chúng tôi cũng trở thành vợ chồng như ý nguyện.
Ảnh minh họa
Chưa kịp tận hưởng cuộc sống vợ chồng son được bao lâu thì tôi phải chịu áp lực sinh cháu nối dõi từ phía mẹ chồng. Bà cảm thấy xấu hổ với những người bạn trong xóm khi ai cũng con cháu đề huề mà mình vẫn chưa có phúc được ẵm bồng cháu trên tay. Cứ như vậy vào mỗi bữa cơm, bà không ngừng đốc thúc vợ chồng tôi, khi thì đề cập trực tiếp đến vấn đề, lúc khác thì nói bóng gió cho chúng tôi tự hiểu. Dù cảm thấy khó chịu nhưng tôi vẫn không thể phản bác lại.
Một thời gian sau, vợ chồng tôi cũng đành thỏa hiệp mà quyết định có con sớm hơn dự định. Sau nửa năm nỗ lực, tôi đậu thai. Khỏi phải nói mẹ chồng tôi hài lòng cỡ nào, đi đến đâu bà cũng không quên khoe mình sắp có cháu.
Trong suốt 3 tháng đầu thai kỳ, mẹ chồng gần như túc trực bên cạnh tôi 24/7, cặn dặn tôi luôn phải cẩn thận để không làm ảnh hưởng đến đứa con trong bụng. Ở nhà, tôi được cung phụng như bà hoàng, đích thân mẹ chồng tôi vào bếp nấu ăn. Mỗi bữa cơm lúc đó không khác gì bàn tiệc với đầy những món cao lương mỹ vị. Sự nhiệt tình của mẹ chồng khiến tôi cảm thấy choáng ngợp, xen lẫn một chút khó chịu nhưng nó cho thấy bà đang rất vui mừng.
Một lần, tôi cùng mẹ chồng đến bệnh viện khám thai định kỳ. Trên đường đi, bà vẫn rất vui vẻ nhưng sau khi bước ra từ phòng bác sĩ đến lúc trở về nhà, bà đối với tôi một mực lạnh nhạt. Từ đó đến tối, mẹ chồng tôi không buồn nở nụ cười, tôi thắc mắc nhưng vẫn không dám mở lời hỏi han. Sau khi chồng tôi đi làm về, bà gọi anh vào phòng nói chuyện suốt một lúc lâu. Nhờ anh kể lại, tôi mới biết được rằng nguyên nhân khiến mẹ chồng thay đổi 180 độ là bởi tôi mang thai con gái chứ không phải cháu trai như bà mong muốn.
Ảnh minh họa
Quá đáng hơn, mẹ chồng tôi còn yêu cầu tôi phá thai, bỏ đi một sinh linh chưa kịp chào đời. Đối với tôi, con nào cũng là con, bất kể là trai hay gái tôi vẫn sẽ yêu thương chúng. Thế nên, tôi nhất quyết phản đối lời đề nghị của bà.
Vài tuần sau đó, không khí trong nhà tôi vô cùng căng thẳng, mẹ chồng không thèm nói chuyện với tôi. Bà tự nấu phần ăn cho mình và không ngồi chung bàn ăn với vợ chồng tôi. Cuối cùng, vì hòa khí gia đình, tôi đành phải nghe theo lời mẹ chồng.
Khi 2 vợ chồng tôi có mặt tại bệnh viện để phá thai, bác sĩ nói rằng thể trạng của tôi đặc biệt, nếu từ bỏ đứa con trong bụng, có thể sau này tôi sẽ không thể mang thai thêm lần nào nữa. Không thể đánh đổi thiên chức làm mẹ, tôi quyết định giữ lại đứa bé.
Về đến nhà, tôi lựa lời giải thích với mẹ chồng nhưng bà nhất quyết bỏ ngoài tai. Bà nói rằng bà chỉ có một người con trai duy nhất là chồng tôi. Thế nên cái thai là hy vọng cuối cùng nhưng lại không phải là cháu trai nối dõi tông đường. Bà không thể chấp nhận một người con dâu không thể đẻ con trai và yêu cầu chúng tôi ly hôn.
Ảnh minh họa
Lúc đó, tôi vô cùng tủi thân, quay sang cầu cứu chồng, hy vọng anh sẽ nói lời công bằng giúp xoa dịu mẹ chồng. Nhưng anh đã không làm được như vậy, từ đầu đến cuối anh chỉ biết cúi gầm mặt, gật lấy gật để nghe lời mẹ dạy. Quá thất vọng và tuyệt vọng, tôi đành chấp nhận ký vào tờ đơn ly hôn để bảo vệ con.
Mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày, kết quả tôi hạ sinh con trai. Điều này khiến tôi hơi bất ngờ nhưng như đã nói, bất kể là giới tính gì thì tôi vẫn sẽ yêu thương con. Tin tức này mau chóng đến tai mẹ chồng cũ của tôi rồi bỗng một ngày, bà cùng với con trai xuất hiện trước cửa nhà tôi. Chồng cũ năn nỉ tôi tái hôn với anh kèm theo đó là khoản tiền hơn 1 tỷ đồng xem như phí bồi thường cho những tổn thương về mặt tinh thần mà tôi phải gánh chịu trong thời gian qua. Đứng cạnh là mẹ chồng trước đây còn giãy nảy yêu cầu tôi ly hôn, nay xuất hiện trước mặt tôi với vẻ mặt van nài, xuống nước.
Họ nghĩ rằng khi họ nói như vậy, tôi sẽ vui mừng mà chấp nhận tái hôn? Nếu không vì con trai tôi, liệu họ có đến tìm tôi và cầu mong sự tha thứ? Dù bản thân tôi không phải là một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng tôi không dại gì mà đạp lên vết xe đổ của chính mình một lần nào nữa. Tôi từ chối thẳng thừng lời đề nghị. Chắc chắn dù không có họ và số tiền đó, tôi vẫn có thể sống tốt và nuôi con khôn lớn.
Theo Trí Thức Trẻ
Cứ tưởng lấy được tấm chồng tốt, ngờ đâu "ác mộng" làm dâu nhà giàu lại liên tiếp giáng xuống đầu tôi Sau 3 năm chung sống, tôi đã lấy hết can đảm viết đơn ly hôn, ký sẵn và đưa ra trước mặt anh. Ngày anh dẫn tôi về ra mắt, mẹ anh ghét tôi ra mặt. Bà cho rằng một đứa con gái tỉnh lẻ như tôi không xứng đáng với con trai bà. Trước đó mẹ chồng tôi đã giới thiệu cho...