Suốt nửa năm chồng tôi không ‘đòi hỏi’
Tôi không hiểu vì sao suốt nửa năm không “gần gũi” mà chồng cũng chẳng “đòi hỏi”.
Phải chăng tôi đang bị lãnh cảm? (Ảnh minh họa)
Chúng tôi đến với nhau qua sự quen biết từ hai gia đình, cũng chính vì thế nên giữa tôi và anh không có thời gian để tìm hiểu kỹ càng mọi chuyện. Có chăng cũng chỉ là một vài lần đi chơi lúc anh ra nhà thăm tôi hay hỏi han nhau qua những người thân của hai bên gia đình.
Cũng vì tin tưởng mọi người nên khi anh ngỏ lời làm đám cưới, tôi đã nhanh chóng đồng ý. Thời gian đầu sống với nhau, tôi cũng cảm nhận được sự ấm áp của tình cảm vợ chồng… nhưng đến bây giờ, tôi mới thấy cuộc sống của mình thật tẻ nhạt.
Suốt 10 năm chung sống bên nhau, chúng tôi đã có với nhau hai con, một trai, một gái. Thú thật, đến bây giờ tôi cũng không hiểu được vì sao mình lại có thể chung sống với anh suốt một thời gian dài đằng đẵng như vậy? Còn thời gian anh dành cho ba mẹ con tôi hầu như là con số không.
Anh rất vô tâm, vô tình, ngay khi tôi đang mang thai, rất mệt mỏi và không thể nấu cơm, dù tôi có nhờ anh giúp đỡ nhưng anh vẫn mặc kệ. Anh cứ ngồi xem cho hết bộ phim anh thích rồi mới chạy ra ngoài mua cơm cho mẹ con tôi ăn. Cũng có nhiều lúc vì đợi chồng không được, tôi đành phải ra ngoài mua cơm về cho cả nhà ăn.
Tôi thực sự rất buồn khi chồng mình hời hợt với gia đình như vậy! Anh đi đâu, làm gì, tôi cũng không hề biết… vì anh không bao giờ nói chuyện, chia sẻ cùng tôi. Nếu có hỏi thì anh cũng trả lời chung chung cho qua chuyện.
Video đang HOT
Giờ đây, anh không quan tâm tới tôi, tôi cũng cho qua vì chuyện đó đã xảy ra quá nhiều. Nhưng có điều lạ là hai đứa con anh cũng không hề quan tâm… nhưng hễ con đau ốm hay có chuyện gì xảy ra thì anh lại đổ lỗi lên đầu tôi.
Tôi dường như đã không còn tình cảm gì với anh nữa… nhưng tôi không biết phải làm gì, cũng không có cớ gì để l.y h.ôn. Anh vẫn làm việc bình thường, vẫn về nhà đều đặn, chỉ có việc anh sống chỉ cho riêng anh, không bao giờ quan tâm đến mẹ con tôi sống thế nào.
Đã nửa năm nay, hai vợ chồng không “gần gũi” nhau nhưng anh vẫn không “đòi hỏi” gì cả. Tôi cũng không muốn nói đến chuyện này vì như vậy càng tốt hơn cho bản thân tôi. Dường như tôi đã không còn bất cứ cảm giác gì với anh nên anh sống ra sao tôi cũng kệ.
Nhiều lúc tôi cũng không thể hiểu được tại sao tình cảm gia đình chúng tôi lại nhạt nhòa, hời hợt như vậy? Như lúc này đây, tôi cũng không biết mình thật sự cần gì ở anh và tại sao lại phải bó buộc mình sống như vậy nữa?
Phải chăng tôi đang bị lãnh cảm? Tôi thực sự cảm thấy hoang mang và không biết phải làm sao để giải thoát bản thân khỏi hoàn cảnh này nữa?
Theo VNE
Choáng váng vì đòi hỏi quá đáng của nhà mẹ vợ
Tình huống oái oăm này khiến tôi khá đau đầu, bởi thật sự, lương của tôi chỉ đủ ăn mỗi tháng, chứ không dư thừa về t.iền bạc.
Thật tình mà nói, lương tôi mỗi tháng 10 triệu, vợ tôi 7 triệu. Lấy nhau về, là một gia đình, có bao nhiêu thứ t.iền phải lo, t.iền thuê nhà, t.iền ăn, rồi có con thì lấy gì nuôi con? (Ảnh minh họa)
Tôi và vợ tương lai đã yêu nhau khá lâu, giữa chúng tôi hoàn toàn tâm đầu ý hợp về mọi chuyện: từ tính tình, cho đến chuyện chăn gối, và hơn nữa cả hai đều khá nghiêm túc trong chuyện tiến tới hôn nhân nên đã về xin ý kiến hai bên gia đình.
Bố mẹ tôi rất mừng vì sắp có cô con dâu ngoan hiền, nhưng về phía gia đình em lại hơi phức tạp một chút. Tôi xin phép được kể lan man để mọi người hiểu thêm câu chuyện của tôi.
Bố của em có hai đời vợ, và em là con của vợ cả, ở dưới quê. Bố em hàng tháng vẫn chu cấp cho vợ cả một khoản t.iền để bà chi tiêu hàng tháng, nhưng thời gian này, ông cũng gặp nhiều khó khăn nên khoản t.iền gửi về quê cho vợ cả ít hơn hẳn, có tháng không gửi đồng nào. Mẹ em - tức vợ cả của ông không phải người chưng diện, nhưng lại hay thích tích góp t.iền bạc. Bao nhiêu t.iền chồng gửi về, bà đều tiết kiệm hết, ăn uống, chi tiêu khác trong gia đình đều cố gắng kham khổ. Mỗi lần em cằn nhằn, khuyên bảo thì bà lại lớn tiếng: "Chồng là chồng người ta, con gái thì về nhà chồng nó, tao c.hết thì ai lo".
Vợ tương lai của tôi đàng im re, tôi cũng không dám tham gia câu nào. Bởi trước đó, suốt 3 năm yêu nhau tôi biết, tháng nào bà cũng gọi điện giục em có t.iền gửi về cho mẹ. Lần nào về quê cũng bảo em mua rất nhiều thứ, khá tốn kém.
Mọi chuyện tưởng chỉ như vậy, ai ngờ lần mới đây, khi chúng tôi về thăm cụ, cụ quả quyết: "Lấy nhau rồi, mỗi tháng gửi về cho tao 10 triệu, bố mày giờ chỉ lo cho vợ bé, để tao c.hết đói".
Vợ tôi hoảng hốt: "Lương bọn con ít, làm sao gửi về cho mẹ mỗi tháng 10 triệu được?".
Bà tiếp lời: "Nuôi mày lớn bằng này, chỉ vì thằng đàn ông mà láo với mẹ. Mày không cho thì thôi, tao không có t.iền ăn thì tao c.hết đi cho rảnh nợ".
"Hay bọn con gửi mấy triệu thôi mẹ", em tiếp lời.
"Thôi, không khiến", bà cằn nhằn.
Dù không nói ra, nhưng tôi biết vợ tôi đã suy nghĩ nhiều lắm.
Thật tình mà nói, lương tôi mỗi tháng 10 triệu, vợ tôi 7 triệu. Lấy nhau về, là một gia đình, có bao nhiêu thứ t.iền phải lo, t.iền thuê nhà, t.iền ăn, rồi có con thì lấy gì nuôi con?
Bao nhiêu suy nghĩ đè nén khiến tôi khá mệt mỏi. Nếu chúng tôi không gửi t.iền về cho bà hàng tháng, thì bà sẽ "mặt nặng mày nhẹ" với cả hai vợ chồng tôi, còn nếu gửi t.iền về, thì vợ chồng tôi sống bằng gì?
Tôi bàn với em, mỗi tháng gửi về cho mẹ 5 triệu, bà cũng không ưng. Vì thế mà cả tháng trời giữa người vợ tương lai và mẹ vợ tôi có khúc mắc, cả hai đều không nói với nhau câu nào?
Bản thân tôi không dám tham gia vào câu chuyện, bởi tôi cũng rất khó xử. Một đằng eo hẹp về kinh tế, một đằng nếu nói chuyện thẳng thắn, trình bày với mẹ vợ tương lai, thì bà nhất định sẽ không nghe, và cho rằng tôi kẹt xỉ, không xứng đáng với con gái của bà?
Tôi không biết mình nên làm gì, khi tháng 6 tới đây chúng tôi dự định sẽ tổ chức hôn lễ?
Theo VNE
Sợ yêu vì bạn trai quá đòi hỏi Em và anh cãi lộn nhau nhiều lần chỉ vì chuyện quan hệ t.ình d.ục trước hôn nhân. Em thấy chán nản! Chị Thanh Bình Thân mến! Mong chị giúp em gỡ bỏ thắc mắc trong lòng em. Em năm nay 21 t.uổi. Em mới ra trường và đi làm được 2 tháng. Em quen anh ấy cũng được hơn 5 tháng rồi....