Suốt ngày bị hỏi vì cưới 2 năm chưa có bầu, dâu trẻ đáp trả một câu khiến bà dì bên chồng phải “câm nín”
Lần nào gặp, bà dì họ cũng nhai đi nhai lại một câu hỏi vô cùng khó chịu. Đến khi vượt quá sức chịu đựng, tôi đáp trả khiến bà dì không bao giờ hỏi thêm lần nữa.
Cuộc sống làm dâu đúng là phải trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc. Đôi khi không chỉ là những chuyện gói gọn trong phạm vi gia đình nhỏ mà cả gia đình lớn bên nhà chồng cũng có nhiều vấn đề khiến một nàng dâu phải chịu nhiều tổn thương.
Tôi lấy chồng được 2 năm, vì còn khá trẻ nên hai vợ chồng quyết định cố gắng phấn đấu sự nghiệp thêm chút nữa rồi mới sinh con. Tất cả cũng chỉ vì muốn cho con có một tương lai xán lạn. Nhìn gương nhiều bạn bè, đồng nghiệp có con khi kinh tế chưa ổn định, cả gia đình lủi thủi trong căn phòng trọ chưa đầy hai chục mét vuông, con cái thiếu thốn đủ đường, đi học kém bè kém bạn, tôi cảm thấy sợ vô cùng.
Cưới 2 năm mà chưa có bầu nên tôi phải nghe nhiều câu hỏi khó chịu. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi dự định sau khi tích góp, vay mượn thêm chút đỉnh và mua được một căn chung cư nho nhỏ thì sẽ sinh con. Dự định đó sắp hoàn thành nhưng một điều khiến tôi mệt mỏi vô cùng chính là việc mọi người trong nhà chồng giục giã quá nhiều về chuyện sinh cháu nối dõi.
Mặc dù vợ chồng tôi đã bày tỏ quan điểm rất rõ ràng với gia đình chồng nhưng có vẻ như mọi người không hiểu cho chúng tôi. “ Kế hoạch làm gì, đẻ đi, các anh các chị bây giờ cứ mải kiếm tiền rồi đến lúc kiếm không đủ để chữa vô sinh đâu!” – mẹ chồng tôi nói sa sả suốt ngày.
Lần nào về quê chồng, tôi cũng phải nghe những câu hỏi quen thuộc về việc sinh con như: “ Có gì chưa?“, “ Đẻ đi bà mong cháu lắm rồi“, “ Cưới được mấy năm rồi nhỉ, đẻ đi chứ còn gì nữa“… Chẳng vui vẻ gì khi phải đón nhận những câu hỏi giời ơi đất hỡi này nhưng tôi vẫn cố trả lời theo phong cách Hoa hậu thân thiện kiểu: “ Cháu chưa ạ, vợ chồng cháu còn đang kế hoạch“, kèm theo một nụ cười hết sức nhạt nhẽo.
Video đang HOT
Thế nhưng, con giun xéo lắm cũng phải quằn. Lần ấy, nhà chồng có giỗ ông ngoại, tôi về quê và tiếp tục phải nghe những câu hỏi y như dự đoán. Tuy nhiên, có vẻ thấy mình nhịn người ta lại được đà lấn tới, bà dì nhà chồng bỗ bã hỏi tôi một câu kém duyên: “ Cháu dâu có gì chưa, hay tịt rồi à?“.
Không thể nghe mãi những điệp khúc câu hỏi đầy vô duyên, tôi quyết định đáp trả một lần cho bõ bức. (Ảnh minh họa)
Điên tiết trước câu hỏi lãng nhách này, nếu là người ngoài có lẽ tôi đã nói cho một trận ra ngô ra khoai nhưng vì là dì của chồng nên tôi cố nhịn. Dẫu vậy, tôi vẫn đáp trả một cách văn minh, lịch sự và phải đạo nhất, miệng cố cười, nửa đùa nửa thật: “ Dì cứ quan tâm cháu quá, xưa em Huyền nhà cháu chưa cưới mà có bầu dì cũng bảo như thế là hư. Còn cháu cưới được 2 năm, còn đang kế hoạch lo kinh tế mà chưa gì dì đã bảo cháu là tịt.
Hì hì, giờ mà cháu sinh, hàng tháng dì giúp cháu tiền bỉm cho em bé nhé. Nếu được là vợ chồng cháu ‘thả’ luôn. Mọi người cứ giục nhưng đến lúc con cháu khổ thì không biết có ai đỡ đần chúng cháu không“.
Cũng may bà dì hiểu ý tôi, đúng là miệng lưỡi thế gian. Năm trước em chồng tôi là Huyền “ăn cơm trước kẻng” cũng bị chính dì gièm pha. Giờ đến tôi muộn con một chút dì cũng lại chọc ngoáy ngay được.
Thấy tôi nói lại như vậy, dì cũng cười nhạt nhẽo cho bớt ngượng rồi đi thẳng vào phòng. May quá ở đó cũng có vài người hay hỏi vô duyên, thấy thái độ của tôi thì cũng chột dạ. Kể từ sau đó, khi tôi về quê, không ai dám hỏi đểu tôi chuyện sinh con nữa. Về phía bố mẹ chồng, chúng tôi hứa sang năm sẽ bắt đầu “săn bé Heo” nên ông bà cũng không còn giục giã gay gắt như xưa.
Theo afamily.vn
Còn 1 tháng là đến ngày cưới, bố mẹ chồng đưa ra đề nghị khiến tôi á khẩu, bố tôi giận dữ "không cưới nữa"
Có chị em nào từng rơi vào hoàn cảnh éo le như tôi không vậy? Xin cho tôi lời khuyên nên làm gì vào lúc này.
Nhìn thấy người ta sắp về nhà chồng sắp cười tít cả mắt vì sung sướng, hạnh phúc mà tôi chỉ trực trào nước mắt khi nghĩ đến tình cảnh éo le của mình. Đáng lẽ, con gái sắp về nhà chồng phải hớn hở, vui mừng nhưng ở hoàn cảnh của tôi hiện tại thì cười sao được cơ chứ.
Tôi và anh quen rồi yêu nhau từ thời còn học đại học, chúng tôi đã cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn, thử thách và may mắn là sau những lần bất hòa ấy chúng tôi lại thêm yêu, hiểu nhau nhiều hơn nên không dẫn đến chia ly. Người ta cứ bảo, tình yêu thời sinh viên làm sao bền lâu được vậy mà chúng tôi vẫn cứ nắm tay nhau đi hết 4 năm đại học rồi ra trường đi làm cũng không thay lòng đổi dạ. Gia đình hai bên biết chúng tôi yêu nhau cũng rất ủng hộ. 3 năm sau khi chúng tôi ra trường bố mẹ cũng giục cưới vì cả 2 đã có công việc ổn định hết cả rồi.
Những tưởng cuộc đời của tôi như vậy là quá êm xuôi rồi thì sóng gió từ đâu lại ập đến đúng vào thời điểm mà tôi có nằm mơ cũng không bao giờ ngờ được.
Ảnh minh họa.
Tôi vốn là con một, bố mẹ hiếm muộn nên mãi mới sinh được tôi. Hơn 20 năm qua, tôi luôn được sống trong sự yêu thương, đùm bọc của bố mẹ. Thực ra, gia đình tôi cũng không phải khá giả gì nhưng bố mẹ cố gắng dành dụm, tích cóp cũng cố mua được một ngôi nhà ở ven đô. Bố bảo rằng, đó là của hồi môn mà bố mẹ cho tôi để đến khi có gì xảy ra thì còn lấy đó làm "phao cứu sinh".
Khi yêu, tôi không hề đả động đến chuyện tôi có một ngôi nhà vì tôi hiểu rõ anh ấy, anh không bao giờ tham lam hay chỉ nhìn vào của cải để lấy tôi. Vả lại gia đình anh ấy cũng có điều kiện, căn nhà ấy, tôi biết, chẳng thấm vào đâu so với cơ ngơi của bố mẹ anh trên thành phố. Mãi cho đến gần đây, khi hai gia đình đã bàn chuyện cưới xin xong xuôi, tôi mới nói với anh về chuyện căn nhà bố mẹ cho vì tôi nghĩ đơn giản rằng đã là vợ chồng thì không nên giấu giếm chuyện gì nữa, để anh biết cũng không sao.
Nào ngờ anh lại đem chuyện ấy kể với bố mẹ bên đó, thế rồi ông bà nảy ra ý định thế này. Họ bảo tôi bán căn nhà ấy đi rồi họ sẽ cho thêm 1 ít tiền nữa để mua căn nhà lớn hơn và đương nhiên, sổ đỏ sẽ đứng tên con trai của ông bà. Tôi nghe thấy mà há hốc miệng, cứng họng không thể nói thêm câu nào nữa. Tôi bảo: "Để con về thưa với bố mẹ đẻ của con xem sao đã". Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng tôi trào dâng cơn tức giận, tôi không ngờ ông bà ấy lại tính toán đến mức vậy, trong khi giá trị căn nhà của tôi gấp vài chục lần số tiền ông bà ấy cho.
Tôi cứng họng với lời đề nghị từ gia đình nhà chồng - Ảnh minh họa.
Tôi về kể hết đầu đuôi câu chuyện với bố mẹ thì bố tôi nổi trận lôi đình. Ông quát lớn: "không cưới xin gì hết nữa, nói như vậy mà nghe được sao". Kể ra bố tôi nói cũng có lý, giờ chưa cưới mà gia đình đó đã tham của cải như vậy thì sau này còn nhiều vấn đề khác nữa. Cuộc đời không ai biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra, nếu lỡ tôi và anh không sống được với nhau thì chắc chắn người thiệt thòi sẽ là tôi. Điều bố tôi lo lắng nhất là giờ đến lúc cưới rồi gia đình đó mới lộ ra "bộ mặt thật", liệu tôi có thể sống yên ổn trong một gia đình chỉ coi trọng vật chất như vậy.
Thêm nữa, khi tôi nói chuyện này với chồng sắp cưới thì anh cau mày giận dữ nói rằng tôi nhỏ nhen, ích kỷ và không tin tưởng anh. Anh bảo cưới nhau về rồi thì của vợ cũng là của chồng, đi đâu mà thiệt, rồi anh còn bảo tôi nói xấu, đặt điều cho bố mẹ anh để mọi chuyện mới trở nên rối tung ra như vậy. Tôi không thể hiểu được bố mẹ anh đã nói với anh những gì để biến một người đàn ông từng bảo vệ tôi hết lòng lại quay ra trách móc tôi như vậy. Anh không hề đặt mình vào hoàn cảnh của tôi lúc này để hiểu, thông cảm cho tôi.
Hình ảnh minh họa
Giờ tôi hoang mang lắm, nếu nghe theo bên nhà chồng thì bố mẹ tôi nhất định không đồng ý, tôi đã cố gắng thuyết phục bố mẹ nhưng không được. Còn nếu tôi từ chối lời đề nghị của gia đình bên đó, chắc chắn sẽ mất lòng ông bà ấy và có lẽ cuộc sống làm dâu sau này của tôi cũng khổ trăm bề.
Theo afamily.vn
Vô tình phát hiện chiếc BCS bị chọc thủng, nàng dâu suýt ngất khi biết âm mưu động trời của chị và mẹ chồng Có nằm mơ Hạnh cũng không thể tưởng tượng ra âm mưu kinh khủng phía sau hành động chọc thủng BCS của mẹ chồng cô. Hạnh năm nay 25 tuổi, về làm dâu đã được 2 năm. Cô vừa sinh một cháu trai đầu lòng kháu khỉnh và được yêu thương hết mực tại gia đình chồng. Nhìn chung, cuộc sống làm dâu...