Suốt hai năm qua chồng ‘dửng dưng’ với vợ
Đã hai năm nay chồng không đụng vào người vợ, cũng không ôm ấp gì cả. Rồi vẫn tiếp tục những trận đánh đập mỗi lần hai chúng em xô xát.
Ảnh minh họa
Năm nay em 28 tuổi, chồng hơn em 7 tuổi. Chúng em đã kết hôn ba năm và có một cháu hơn 14 tháng. Chồng em làm trong công ty nước ngoài, lương cũng cao, anh ấy lo hết việc lớn trong nhà, anh thường đi làm về sớm, không nhậu nhẹt bê tha, lương đưa về đủ. Người ngoài nhìn vào nghĩ em sung sướng nhưng thực sự không phải như vậy.
Video đang HOT
Anh ấy không bao giờ hỏi ý kiến của vợ khi làm bất cứ việc gì. Anh thường tự quyết định mọi việc. Em ở nhà chăm con như ô-sin vì cháu khó ăn uống, tiền em tiêu thoải mái, chồng không nói gì. Em cũng có bằng cấp nhưng không được đi làm, cũng cho cháu đi học thử một tháng nhưng cô giáo không thể quan tâm được hết tới một mình cháu trong khoản ăn uống nên em lại cho con ở nhà.
Em là mẹ mà nhiều lần cũng điên vì con không chịu ăn, phần vì bực bội không được đi làm, chồng em thì lại có tính gia trưởng nói là phải nghe, nói lại là ăn đòn ngay, em cũng bướng nên bị đánh nhiều lần, mà toàn những chuyện nhỏ. Ví dụ như cháu không ăn em làu bàu, thì chồng em nói: “Mày cút đi không lo được, để tao lo”. Em nói viết đơn ly hôn đi rồi tôi đi, không phải đuổi, thế là anh ấy lao vào đánh vợ không thương tiếc.
Nhiều lần cũng vậy, đánh xong không bao giờ xin lỗi, vì em cũng có đáp trả. Nhưng em người nhỏ con, chồng lại rất to nên lần nào em cũng bị nặng. Một vài tuần chiến tranh lạnh, không hỏi nhau rồi lại bình thường. Chồng em không ngủ chung cũng không khi nào động tới vợ. Vợ chồng mà không ngủ chung sống như ly thân thì không thể có tình cảm, lại con cái bực bội, chồng không quan tâm sống như vậy em rất khổ, tối nào cũng khóc một mình.
Chồng em không nói lý do nhưng em biết anh ấy bị yếu sinh lý. Em có bảo chồng đi chữa nhưng anh không thèm ngồi nghe mà bỏ đi luôn. Đã hai năm nay chồng không đụng vào người vợ, cũng không ôm ấp gì cả. Rồi vẫn tiếp tục những trận đánh đập mỗi lần hai chúng em xô xát.
Em có nên tiếp tục sống như vậy không hay nên ly hôn, phần vì em không có tiền sợ không đủ nuôi con, nhưng bỏ con cho chồng thì không yên tâm, không đành lòng. Em phải làm sao đây?
Theo Ngoisao
Người đi qua là người đã cũ...
Em đang cố gắng gồng mình chạy đua cùng thời gian, vài ba bữa nữa là hết năm rồi, cây hoa đang đua nhau khoe sắc dưới ánh nắng của trời mùa xuân, nhìn thật là thích. Vậy còn em, cô gái kiêu sa lộng lẫy mà em vẫn thường hay tụng ca, bước sang một năm mới, em cầu mong những gì cho bản thân mình, hỡi em?
Em đang buồn và lo lắng hơn bao giờ hết, đáng lẽ ra những ngày này muộn phiền đã xóa tan đi từ lâu rồi, vậy em còn mang trong mình những nỗi niềm riêng tư làm chi? Hỡi em - cô gái đã từng đổ vỡ trong tình yêu, cô gái thường hay sầu lo, em có thể để câu chuyện tình năm xưa phai mờ đi có được không? Em đừng nhớ đừng trông mong người đã cũ, nếu họ thật sự yêu em, thì họ đã không để em chơi vơi như thế này đâu. Valentine - ngày mà những đôi tình nhân hẹn hò, ôm ấp nhau và trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy, vậy em cô gái đơn thân có buồn không? Nếu em nói không thì em đang dối lòng nhưng em nói có, thì em đang tủi lắm đúng không? Đừng ngại ngùng mà che giấu nỗi buồn thầm kín đó, sao em không thương cho phận mình tí nào cả, em chỉ thương người dưng thôi, hay mở lòng mà yêu đi, yêu thương một người mới là cách mà em sẽ thôi làm mình tổn thương mà thêm vào đó là sự khoan dung em ban tặng cho chính mình.
Em nói em không yêu thương được một ai ngoài người cũ của em, nhưng em ơi, nếu em cứ giữ mãi hình ảnh người ấy, thì làm sao mà em có thể yêu ai. Em nói em không quen cảm giác có ai đó chở che ngoài người cũ, vậy có ai mà có thể nhanh nhẹn trong việc tìm ai đó mà tựa nương đâu, cái gì cũng cần thời gian em tôi ạ. Và rồi em lại nói, con tim em chẳng chịu mở lòng mà thương ai cả, phải rồi, làm sao yêu ai khi em vẫn mãi vấn vương người cũ. Tất cả là do em, do em cứ tưởng tưởng hình ảnh người ta mà nhớ thương, do em cứ nghĩ người ta mãi là của mình, em đâu nào biết, tình yêu cũng có hạn sử dụng.
Năm cũ khép lại trong nỗi buồn cũng được em đừng sợ, chỉ sợ là năm mới qua đi, em vẫn là em, em vẫn là cô gái đa tình, như thế thì đáng thương lắm. Rồi một ngày, em sẽ lại biết yêu biết thương, khẳng định là như thế, nhưng quan trọng, đến bao giờ em mới thôi làm phiền người cũ, sự nhớ nhung của em khi không còn giá trị với người yêu cũ, thì đó cũng được người ta gọi là làm phiền, em hiểu không?
Theo Blogtamsu
Có nên vì con mà lấy người đàn ông này làm chồng ? Phải có thai đến lần thứ 3, em mới nhận được lời hứa hẹn tổ chức đám cưới của anh. Thế nhưng, khi ngày cưới đang đến gần, em lại thực sự muốn buông bỏ ... Em lên Hà Nội nhập học được 1 năm thì quen anh bởi anh là người soát vé trên tuyến xe buýt mà em phải sử dụng...