Suốt cuộc đời này anh quá bận để yêu em?
Đừng cố gắng lấp đầy những khoảng trống, đừng mộng tưởng tin yêu bằng những sự chịu đựng, mỏi mệt, nặng nề.
“Anh vội vã chạy theo đời, em lại chạy theo anh
Khoảng cách cứ dài ra vì em đuối sức
Cái khoảng cách mà em gắng lấp
Bằng những đợi chờ, chịu đựng, yêu thương…”
Trong cuộc đời này, sẽ có lúc chúng ta mải miết chạy theo một người nào đó, đến nỗi chúng ta quên mất cả bản thân mình. Chúng ta bỗng trở thành một kẻ nhàn rỗi để ngồi thở than, chờ đợi sự bận bịu của họ. Mà nào có hay, họ không phải là người có thể yêu thương, bảo vệ ta vẹn lành…
Ta quan tâm, lo lắng, sốt sắng cho từng bữa ăn, giấc ngủ của họ. Ta điên cuồng nhắn tin cho họ mỗi ngày, mơ mộng đến quãng thời gian gặp nhau để khắc sâu tình cảm. Còn họ, họ mải miết chạy theo những thứ khác, những thứ mà họ lắng lo, những bộn bề cuộc sống. Đôi khi ta tự cho mình cái quyền giận dỗi khi những tin nhắn gửi đi mà không được đáp lại, những quan tâm tủn mủn mà không có nổi một nụ cười, những “cho” mà không hề có “nhận”. Rồi ta đợi chờ, rồi ta hy vọng.
Nhưng ta có biết đâu, chẳng có ai bận đến nỗi không có đủ thời gian để nhắn một tin nhắn, chẳng ai bận đến nỗi để không thể sắp xếp được công việc để gặp bạn đôi giờ, chẳng có ai bận đến nỗi không có vài lời mật ngọt chỉ để làm yên lòng kẻ đang muốn yêu thương.
Ảnh minh họa
Khi một người không có thời gian dành cho ta, thì những sự đợi chờ, chịu đựng, yêu thương của ta dường như có thể làm cho họ mệt mỏi, khó chịu. Đôi khi ta khóc cạn nước mắt chỉ vì sự vô tâm của người đó, nhưng rồi lại cười tít mắt khi nhận được một lời xã giao nhỏ nhặt. Chúng ta ạ, khi yêu một người, ta đừng ngốc nghếch quá.
Video đang HOT
Đừng để cho mình trở thành một kẻ không kiểm soát nổi bản thân, nói những câu điên cuồng và làm những điều nhảm nhí. Nếu một người không yêu bạn, thì nhất định họ không có thời gian dành cho bạn rồi. Đừng cố gắng lấp đầy những khoảng trống, đừng mộng tưởng tin yêu bằng những sự chịu đựng, mỏi mệt, nặng nề.
Nếu có ai trả lời bạn rằng họ bận lắm, thì tức là quỹ thời gian của họ không dành cho bạn rồi. Khi yêu, ta có quyền ảo tưởng, có quyền cho đi mà không cần nhận lại, nhưng hãy yêu một tí bản thân mình. Đừng biến mình trở thành một con thiêu thân lao vào ngọn lửa một lần rồi chết, không yêu người này thì còn yêu người khác, suốt cả một đời này có phải bạn chỉ gặp duy nhất một người để yêu đâu mà…
Theo VNE
Bố đã dạy em cách yêu anh
Một người đàn ông sẽ luôn yêu thương và tôn trọng người phụ nữ khi người phụ nữ biết tôn trọng và yêu thương họ.
Ngày em bước vào đại học, ngày mà lần đầu tiên em có một cuộc sống xa nhà thực sự, em tự hứa sẽ sống để chứng tỏ mình đã lớn. Đó là thời gian tuyệt vời, em tự cho mình "đến tuổi được yêu".
Em không kiêu hãnh nhưng em tự tin, "mình không xinh nhưng mình bản lĩnh, không quá giỏi nhưng biết nấu nướng, chân không dài nhưng có nụ cười duyên". Có đôi, ba chàng trai chú ý đến em và trong số đó có một người mà em để ý nhất.
- Em à, em đang làm gì đấy?
- Chuẩn bị ăn cơm.
- Em về nhà có vui không?
- Bình thường mà, về lúc nào cũng được cơm canh ngon lành dọn sẵn.
- Bao giờ em xuống trường?
- Ờ thì ...Cũng chưa biết, để xem đã. Thôi em ăn cơm đây. Thế nhé.
Bố vừa nhìn em vừa hỏi:
-Con nói chuyện với ai thế?
Em ngại ngùng đáp (bởi sợ bố hỏi chuyện cặn kẽ):
- Con nói chuyện với bạn con ạ.
- Thế người đó hơn tuổi con hay bằng tuổi, là bạn trai hay gái?
- Dạ, bạn trai, hơn tuổi con ạ.
- Bạn đó có thích con không?
- Dạ, ... có ạ.
- Nếu bố là người con trai, sẽ chẳng bao giờ bố yêu một người con gái như con cả, càng không có ý định sẽ có một mối quan hệ lâu dài - Bố nghiêm giọng đáp.
Em ngẩn người, chẳng hiểu lý do tại sao nữa. Bố nói tiếp: "Cách con nói chuyện điện thoại với người nghe máy không có vâng dạ. Con lại nói với người có tình cảm với mình không có chủ ngữ trong câu. Và con nói "ờ" nữa thì con có tôn trọng bạn mình không? Con có thấy mẹ "ờ" với bố khi nào chưa? Cách xưng hô anh em của vợ và chồng có nói lên điều gì không? Một người đàn ông sẽ luôn yêu thương và tôn trọng người phụ nữ khi người phụ nữ biết tôn trọng và yêu thương người đàn ông là chồng mình,...".
Ảnh minh họa
Em ngấn nước mắt, lặng người suốt cả bữa ăn, em tự hỏi: liệu có phải bố quá khắt khe với em? Bố quá cổ hủ với những suy nghĩ cũ kĩ, em cũng đủ lớn để chuẩn bị cho tương lai xa của mình.
Chuyện tình cảm với bạn trai đó cũng không được dài cho lắm vì em quan tâm đến rất nhiều thứ: làm thêm, tham gia hoạt động tình nguyện ở trường, học tập, cuối tuần em thích đi chơi với bạn bè nhiều nơi.
Để tránh bị bố mắng, để tránh những khắt khe mà bố đặt ra: ngủ dậy chăn màn phải gọn gàng, bàn học xong là sắp xếp lại ngăn nắp, sớm thức dậy là quét nhà, rửa ấm chén, ngoài chú ý đến việc học phải chú ý đến mọi người xung quanh mình nữa... Em đã làm hết, làm để khỏi bị bố mắng, để không bị roi của bố. Sau câu chuyện ngày hôm đó, khi cầm máy điện thoại, em tự nhủ thay "alo" bằng "dạ" cho thành thói quen.
Bố là người mà em từ bé đã sợ, bố quát to hơn mẹ, bố đánh đau hơn mẹ, bố nghiêm khắc hơn mẹ, bố trách mắng lâu hơn và chẳng bao giờ cầm dầu xoa cho em mỗi khi đánh lằn vết roi như mẹ cả. Bố lúc nào cũng nhắc đi nhắc lại: suy nghĩ thì phải nghĩ cho sâu, không làm thì thôi, đã làm là phải đừng để người khác phải làm lại.
Hồi nhỏ, em làm vì sợ bố mắng. Bây giờ em làm vì thói quen, vì bố đã già, vì em yêu bố .
... Em ra trường rồi, em yêu anh rồi, yêu rất nhiều là khác. Khi yêu anh, em thích "dạ", em cẩn thận và tỉ mỉ với đồ đạc của anh, em thích không gian xung quanh mình luôn đẹp và ngăn nắp. Vì để anh luôn tôn trọng em, để anh sẽ yêu em mãi như bố và mẹ, để anh tin rằng em sẽ là người vợ, người mẹ tốt và là một nàng dâu đảm.
Anh yêu à, anh có yêu bố em không? Người đã sinh ra em, dạy cách em yêu anh như thế?
Theo VNE
Chồng biến thành 'ác quỷ' mỗi lần say rượu Nhiều khi anh đi đến khuya mới về, say xỉn, chửi bới lung tung. Nếu em nói câu nào là anh nhào vô bóp cổ hoặc cho mấy bạt tai. Vợ chồng em quen nhau được hơn một năm thì cưới, khoảng thời gian quen rất khổ vì bị ba mẹ cấm đoán. Ba mẹ em không thích anh nhưng vì thương con...