Suốt ba năm chung sống chồng chỉ biết đến tiền
Tôi mà nói chuyện, tâm sự là chồng tôi nói không rảnh để tiếp chuyện tào lao, còn phải kiếm tiền.
Ảnh minh họa
Tôi lấy chồng được ba năm và có một bé gái 10 tháng tuổi. Tôi và chồng không bao giờ nói chuyện được với nhau. Chồng tôi hay cáu gắt và xưng mày tao với tôi khi có chuyện gì đó, những chuyện không đáng để chồng tôi nóng tính thì anh ấy cũng nóng lên xưng mày tao.
Tôi làm giáo viên có học nên không thể nghe những lời xúc phạm, chửi rủa từ chồng tôi. Những lúc như vậy tôi thấy buồn và vô vọng lắm. Tôi cảm thấy vợ chông tôi rất xa cách, cả ngày chẳng bao giờ nói chuyện gì với nhau. Việc ai người ấy làm. Nếu tôi nhờ anh ấy làm gì thì nghe anh ấy đáp lại rất là khó chịu, không có thiện cảm.
Bây giờ mà giận nhau chồng tôi còn ngủ riêng dưới đất, hai me con tôi ngủ trên giường. Mà chẳng hiểu chồng tôi giận vì chuyện gì. Chỉ biết chẳng bao giờ mở lời với tôi, nói chung vợ chồng tôi sống với nhau như hai người xa lạ. Vì nói chuyện trực tiếp không được nên thỉnh thoảng tôi hay nhắn tin qua điện thoại để chồng tôi hiểu nhưng chẳng bao giờ thấy chồng tôi nhắn tin lại.
Video đang HOT
Tình cảm vợ chồng cứ thế nhạt nhẽo dần. Chồng tôi hơn tôi gần chục tuổi, năm nay tôi đã 29 rồi. Có phải vợ chồng tôi vì chênh lệch tuổi tác không ạ. Nhiều khi tôi muốn bỏ đi thật xa, tôi cảm thấy chồng tôi không coi trọng và không cần sự tồn tại của vợ trong cuộc sống của anh ấy. Chồng tôi làm việc nhà nước đi cả ngày suốt tuần, tối làm việc ở nhà đến 10h là đi ngủ. Tại sao vợ chồng tôi không thể nói chuyện được với nhau. Tôi cũng rất sợ phải đối diện cùng chồng tôi. Thấy mặt của anh ấy là tôi lại nghĩ sao ngày trước tôi lại lấy anh ấy làm chồng.
Tôi rất buồn vì cách sống hiện nay của vợ chồng. Tôi phải làm sao để thay đổi hiện tại u tối này ạ. Tôi chỉ mong chồng tôi quan tâm, nói chuyện, tâm sự cùng tôi sao mà khó vậy cơ chứ. Nếu vợ chồng tôi cứ sống như hai người xa lạ vậy tôi không biết cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu. Nhiều lúc buồn bực tôi muốn bế con đi luôn và cũng chẳng thiết sống trên đời này nữa. Tôi mà nói chuyện là chồng tôi nói không rảnh để nói chuyện tào lao, còn phải kiếm tiền.
Thật sự cuộc sống vợ chồng tôi như thế này tôi chẳng cần đồng tiền của anh ấy kiếm ra. Tiền để làm gì khi cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc, quá nhạt nhẽo. Tôi cảm thấy chồng tôi là người rất vô tâm. Đêm nào tôi cũng nằm khóc một mình. Nghĩ thấy tủi thân quá. Mong mọi người hãy giúp tôi, làm sao để vợ chồng sống hạnh phúc, quan tâm, chia sẻ cho nhau hơn. Tôi xin cám ơn nhiều.
Theo VNE
Yêu người Thanh Hóa, sợ bị lừa
Nhiều người nói với mình "Người Thanh Hóa biết chài khiến mình yêu, sau không lấy thì làm mình trở thành đần... và họ lừa lọc đến khi không còn gì sẽ bỏ". Mình rất hoang mang.
ảnh minh họa
Mình có quen một bạn người Thanh Hóa. Cách đây mấy tháng, chúng mình tiếp xúc với nhau nhiều thấy mến rồi nảy sinh tình cảm... Mình và bạn đó yêu nhau. Mình thấy hợp, cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng khi gia đình biết đều phản đối rất mạnh, nói người Thanh Hóa thế này, người Thanh Hóa thế kia. Và cái chính - điều khiến mình bận tâm nhất là có người nói người Thanh Hóa biết chài.
Đọc nhiều trên mạng mình cũng thấy có nhiều người nói điều này đúng, cũng có người nói là không. Mình từng được nghe kể có trường hợp bị lừa như vậy nhưng cách đây rất nhiều năm rồi, mình cũng hơi hoang mang. Không biết chuyện đó là thật hay sai? Mình không biết giờ phải làm thế nào để thuyết phục được gia đình để chấp nhận mối quan hệ giữa mình và bạn đó. Rất mong được tư vấn của các anh chị? (Đức Thành)
Bạn thân mến!
Quê quán mỗi chúng ta là để chỉ nơi xuất thân, nguồn gốc "chôn nhau, cắt rốn" của mỗi người. Nó không nói lên tính cách hay phẩm chất đạo đức của mỗi người. Tuy nhiên, còn có rất nhiều người vẫn kỳ thị vùng này vùng kia gây áp lực, khó khăn nếu sinh phải vùng mà họ quy kết là xấu. Thực tế, mỗi vùng miền có những phong tục tập quán, văn hóa khác nhau tạo ra sự đa dạng trong văn hóa vùng miền.
Hiện nay một số bạn trẻ bị phản đối yêu và kết hôn chỉ vì mình có gốc Thanh Hóa, Nghệ An. Nhưng bạn biết đấy, ở đâu cũng có người tốt, kẻ xấu, không thể chỉ quy cho một vùng.
Việc kỳ thị với người miền Trung, cụ thể là Thanh Hóa, Nghệ An thường xuất phát từ các tin đồn thiếu thực tế. Không ít bạn khi yêu bị ảnh hưởng bởi lời mách bảo của những người xung quanh cho rằng người Thanh Hóa, Nghệ An ky bo, tính cách gia trưởng... khiến bản thân người trong cuộc cũng dần bị áp đặt theo suy nghĩ đó.
Xét về mối quan hệ tình cảm của bạn, tôi thấy bạn cần phải xác định chắc chắn về tình cảm rồi hãy quyết định lựa chọn theo hướng nào. Như trong lời tâm sự, bạn nói bạn và anh ấy đã tìm hiểu trong một khoảng thời gian và có ý định đi tới hôn nhân. Nhưng thực tế, tôi thấy tình cảm của các bạn chưa đủ mạnh để có những quyết định quan trọng như vậy.
Khi yêu một người thực sự, bạn không còn phân biệt họ ở địa vị nào, khoảng cách ở đâu, nhất là miền vùng gì, mà chỉ cần xem xét tình cảm họ dành cho bạn như thế nào, rồi tính cách có phù hợp với nhau không... Đương nhiên mỗi người có những tiêu chuẩn khác nhau để lựa chọn người bạn đời. Với người khác miền vùng không quan trọng, nhưng nếu thấy không thoải mái và tin tưởng, bạn có thể dừng lại để lựa chọn một người phù hợp hơn cho hôn nhân của bạn. Bởi trong cuộc sống chỉ cần một câu nói đụng chạm tới lòng tự ái cũng có thể phá vỡ đi tất cả tình yêu mà bạn từng xây đắp.
Tiếp theo là ảnh hưởng từ sự cấm cản của gia đình. Bạn bị gia đình phản đối yêu hoặc kết hôn mà vẫn quyết tâm đi tới cùng với tình yêu này, thì bạn cần bình tĩnh để giải quyết. Khi bị phản đối, bạn nên tìm hiểu xem xét lý do thực sự dẫn đến sự kỳ thị là gì? Là do nghe thông tin không tốt về vùng miền hay vì chính họ là người từng trải, va chạm và chứng kiến nên để lại ấn tượng không tốt? Vì vậy, khi bạn còn bị lung lay, thì chắc chắn bố mẹ bạn sẽ vin vào đó để ngăn cản.
Xét về mặt nhận thức và tâm lý, mọi sự việc đều có tính hai mặt, trong một bàn tay còn có ngón ngắn ngón dài. Con người cũng vậy, có người nọ người kia. Vậy nên, khi nhìn nhận và đánh giá vấn đề, rất cần một cái nhìn khách quan, đa chiều và tránh tâm lý đám đông - quy luật rất thường gặp trong cuộc sống và tâm lý con người. Trong một số trường hợp các bạn có thể trao đổi trực tiếp vấn đề vùng miền một cách thẳng thắn, chân thành, khách quan để bố mẹ có thể hiểu và dần chấp nhận. Việc nhờ đến sự giúp đỡ của những người xung quanh cũng là cách nên nghĩ đến. Chắc chắn sẽ có người công tâm để chia sẻ khách quan về vấn đề mà các bạn đang gặp phải.
Hơn nữa, hạnh phúc cá nhân là do người trong cuộc quyết định, bố mẹ chỉ nên góp phần định hướng. Trước khi định hướng, bản thân các bậc phụ huynh cần có cái nhìn đa chiều, chuẩn xác, không được áp đặt theo xu thế. Đồng thời, bố mẹ cũng phải dành thời gian tìm hiểu xem đối tượng con mình yêu và muốn kết hôn là thế nào, không nên chưa tìm hiểu đã vội quy chụp này nọ, sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc con cái sau này. Song hơn hết, một tình yêu trong sáng, chân thành cùng sự kiên trì sẽ luôn là bằng chứng rõ ràng nhất để thuyết phục gia đình xóa bỏ mọi định kiến và cởi mở chấp nhận.
Theo VNE
Nghi ngờ con gái là đồng tính, phải làm gì Gia đình tôi có một con gái, năm nay 28 tuổi, chưa có gia đình và bạn trai. Gần đây chúng tôi phát hiện cháu có những quan hệ không bình thường với các bạn đồng giới. ảnh minh họa Cụ thể là đi chơi qua đêm nhiều lần, hay đi chơi xa vài ngày liền, những việc mà từ bé tới giờ...