Sửng sốt phát hiện vợ đang tình tứ sắm đồ cho gã trai đáng tuổi con…
Nhìn bóng dáng người vợ thân yêu, hiền thục của mình đang tình tứ sắm đồ cho chàng trai trẻ đáng tuổi con cô ấy làm tôi đau đớn tận cùng.
Gã trai đó chính xác là kẻ đã gửi hình khỏa thân và chat sex với vợ tôi cách đây ba tháng.
Năm nay tôi 47 tuổi, lập gia đình từ năm 31 tuổi, có 2 con trai 15 và 10 tuổi xinh xắn, ngoan ngoãn. Vợ tôi là người học chung lớp đại học và kém tôi 5 tuổi. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu thực sự và cả hai đã cùng vượt qua được quãng thời gian đầy khó khăn từ hai phía để đến được đám cưới.
Về phía cô ấy thì khi đến với tôi, cô ấy đang có người yêu, cũng hơn cô ấy 4 tuổi. Khi cô ấy nói lời chia tay để đến với tôi thì anh kia bị sốc và quyết không để cô ấy rời xa, kể cả dọa sẽ giết cô ấy. Mẹ cô ấy cũng muốn cô ấy yêu anh chàng kia. Lúc đó tôi không biết hai người yêu nhau mà nghĩ rằng anh ta đơn phương nên quyết tâm đến bằng được với nhau. Lấy nhau rồi, mặc dù cuộc sống cũng có những lúc vợ chồng mâu thuẫn và bất đồng nhưng tôi luôn yêu thương và không làm điều gì có lỗi với cô ấy và gia đình nhỏ bé của mình, dù cũng có nhiều cô gái đàng hoàng, thích và muốn đến với tôi.
16 năm sống với nhau, ban đầu chúng tôi sống cùng bố mẹ tôi. Cô ấy cũng chu đáo mọi việc trong gia đình, đối nội, đối ngoại… Bố mẹ tôi cũng rất quý và thương yêu cô ấy. Cách đây khoảng 4 năm rưỡi, chúng tôi đã mua được nhà và xin phép ra ở riêng. Khoảng 3 năm gần đây, việc kinh doanh đạt được thành công, chúng tôi đã mua được nhà riêng, ô tô cho hai người và một số tài sản có giá trị. Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu gần đây có một số chuyện xảy ra làm tôi hoang mang và phân vân quá.
Cách đây gần 3 tháng, vô tình tôi vào hộp thư của cô ấy thì thấy điều thật sốc: người vợ mà mình luôn nghĩ là hiền thục lại có thể chat sex với một thanh niên trẻ hơn cả chục tuổi và anh kia còn gửi cả ảnh khỏa thân không thể khêu gợi hơn cho cô ấy. Tôi choáng váng và thật sự giận dữ, đã bạt tai cô ấy mấy cái (tôi chưa từng đánh vợ cho đến lúc này) và mời bố mẹ vợ đến để khuyên bảo. Cô ấy thì luôn chối là không có chuyện gì cả, chỉ là vô tình thôi.
Tôi đã tin cô ấy và độ lượng bỏ qua, nhưng cách đây khoảng 1 tháng lại xảy ra một chuyện làm tôi rất buồn, cụ thể như sau: Hôm ấy con trai nhỏ của tôi đang sốt nằm nhà phải dùng thuốc hạ sốt, do tôi phải đến cơ quan làm việc nên định đi xe bus, vì ô tô tôi đang để ở công ty. Cô ấy nói muốn đi siêu thị Metro và sẽ đưa tôi đi cùng vì trên đường có bến xe bus cách nhà khoảng 700m, mặc dù cô ấy có đề nghị đưa tôi đến cơ quan (cách nhà 9 km). Nhưng tôi nghĩ sẽ vất vả cho cô ấy nên từ chối.
Video đang HOT
Sau khi thả tôi xuống bến xe bus, cô ấy chạy xe về một hướng. Lúc đó như có linh tính mách bảo, tôi nảy sinh nghi ngờ nên gọi xe taxi đuổi theo cô ấy. Cách khoảng 2 km, thấy cô ấy rẽ ô tô vào một khu dự án ven đường và dừng lại khoảng 10 phút.
Sau đó cô ấy lái xe quay ngược lại, chạy qua bến xe bus và rẽ vào một con đường khác (Trong khoảng thời gian này cô ấy hai lần gọi điện thoại cho tôi hỏi tôi đã đón được xe chưa, hay là để cô ấy quay lại. Tôi bảo không cần tôi tự đi được. Lần thứ hai cô ấy lại gọi và hỏi tôi đã lên xe bus chưa? Tôi nói dối là đã lên rồi, lúc này cô ấy mới quay xe lại như tôi đã nói ở trên).
Cô ấy không biết là tôi đang đi taxi chạy đằng sau. Có khoảng 10 phút tôi mất dấu xe cô ấy và tưởng chừng không theo được. Cuối cùng tôi bảo taxi thử chạy đến Metro xem sao, thì thấy đập ngay vào mắt mình là cảnh cô ấy bước từ trên ô tô xuống cùng một thanh niên trẻ và khỏe (có lẽ kém cô ấy hơn chục tuổi) và sánh vai cùng nhau đi vào siêu thị.
Tôi lặng lẽ bám theo, thấy cô ấy chọn đồ còn anh kia đẩy xe, cả hai đều thoải mái và vui vẻ. Giận quá, mất khôn, tôi xuất hiện và làm toáng lên, đấm cho thanh niên kia mấy quả, bạt tai vợ mấy cái, cậu kia lúc đó cũng nói những điều khó nghe với tôi. Lúc này vợ tôi xanh mặt và luôn nói: “Không phải như anh nghĩ đâu” và cô ấy được mọi người khuyên nên tránh đi và ra khỏi siêu thị trước.
Lại một lần nữa tôi sốc không biết dùng từ nào để diễn đạt. Về đến nhà, cô ấy nói với tôi là giữa cô ấy và anh chàng kia không có vấn đề gì, đó chỉ là cậu bạn cùng học lớp nấu ăn vô tình gặp nhau trên đường đi siêu thị nên cô ấy rủ đi mua cùng thôi. Lúc đó tôi không chấp nhận lời giải thích này và đề nghị cô ấy nói sự thật.
Tôi đã bỏ đi khỏi nhà 4 ngày để tĩnh tâm và suy nghĩ. Mặt khác, tôi cũng đến nhà bố mẹ vợ kể lại toàn bộ câu chuyện. Bố mẹ vợ tôi cũng không đồng tình với hành động của cô ấy và khuyên tôi nên bình tĩnh, độ lượng để giải quyết êm thấm chuyện gia đình. Có phải cô ấy đã hết yêu tôi rồi? Trong chuyện sinh hoạt vợ chồng tôi luôn phải là người chủ động, cô ấy hầu như không chủ động và nhiều khi là miễn cưỡng chiều chồng.
Có lúc tôi cảm thấy là vợ chồng mà cứ như “ăn mày tình dục”. Mấy tháng gần đây, dù ngủ chung giường nhưng cô ấy không thoải mái khi đắp chung chăn, có khi sang phòng ngủ với con vài ngày liền. Cô ấy cho rằng gần đây tôi ngáy to nên khó ngủ.
Tôi đi làm cả ngày, tối về chỉ gặp cô ấy khoảng hơn 2 tiếng mỗi ngày nhưng cô ấy thường ôm điện thoại vào web và hình như có lúc chat với ai đó. Điện thoại của cô ấy luôn khóa mã và cầm theo bên mình, tôi không thể tiếp xúc, nếu có nói thì cô ấy luôn lảng tránh. Giờ tôi đang rất hoang mang và đau lòng. Tôi có nên tiếp tục hay giải thoát cho cô ấy đến với tình trẻ kia?
Theo Afamily
Ngày tôi lên xe hoa cũng là ngày giỗ anh
Anh nói chia tay vì không còn yêu tôi nữa, bên cạnh anh đã có người mới thay thế tôi. Khi đó tôi nghĩ anh là một kẻ phản bội. Nhưng tôi đâu biết rằng đằng sau đó là một sự thật tàn khốc mà trước ngày lên xe hoa theo chồng tôi mới biết được.
Sau khi tôi và anh chia tay, nhiều lần tôi gọi vào số điện thoại người yêu cũ nhưng chỉ là những hồi chuông kéo dài không nhấc máy. Chính vì thế, mọi yêu thương về anh cũng dần trôi vào dĩ vãng.
Khi chia tay tôi vẫn còn yêu anh, vẫn không chấp nhận điều anh nói với tôi bởi những thói quen khi bên cạnh anh tôi không thể từ bỏ được. Hàng ngày tôi đều đến quán cà phê cũ nơi hai đứa thường ngồi đó như một thói quen nhưng chỉ khác là bây giờ chỉ có một mình tôi. Thấy tôi ngồi một mình, mấy anh chị phục vụ bàn còn hỏi sao không thấy anh đi cùng. Thực sự khi đó tôi chẳng biết nói gì cả, chỉ thấy nghẹn đắng trong cổ họng mà chẳng thể nói nên lời.
Cũng chẳng có gì lạ để họ thắc mắc cả, bởi trong suốt thời gian tôi và anh yêu nhau tôi và anh ngày nào cũng đến đây, họ đã quá quen thuộc với hình ảnh hai chúng tôi ngày nào cũng đến đây ngồi ngay bên cửa sổ nhìn ra phía bờ hồ thơ mộng.
Thời gian trôi nhanh quá, cũng đã gần một năm trôi đi, tôi chẳng còn được gặp mặt anh lấy một lần. Tuần sau là ngày tôi lên xe hoa rồi nhưng người tôi lấy chẳng phải là anh mà là một người con trai khác. Ngồi một mình, bất chợt cảm giác cô đơn trống trải ùa về, nước mắt tôi bỗng tuôn trào, trái tim tôi lại một lần thắt lại sau ngần ấy thời gian tôi đã trở nên vô cảm.
Đang thẫn người nhớ về ký ức, tin nhắn điện thoại khiến tôi giật mình. Là anh...đã gửi tin nhắn đến cho tôi " tối mai đi uống cà phê ở quán cũ nhé...không được bắt anh chờ lâu đâu đấy...." Vẫn tin nhắn quen thuộc trước kia anh đã từng nhắn tin cho tôi. lúc này tôi chẳng biết phải làm sao nữa, gặp anh liệu tôi có vui lên được không hay anh lại làm tôi thêm nhớ rồi đêm về ôm gối khóc một mình vì nhớ anh.
Sau một hồi dằn vặt thì tôi cũng đã quyết định gặp anh, một cảm giác rất lạ, mặc dù đã không còn là của nhau nữa nhưng sao tôi vẫn thấy hồi hộp.
Ngày hôm sau tôi đến trước giờ hẹn, khi đó quán vắng tanh chỉ lác đác một vài người đang ngồi trầm tư nhâm nhi ly cà phê, tôi đảo mắt nhìn quanh xem anh đang ngồi ở đâu thì chẳng thấy anh đâu. Khi ngồi xuống đợi anh thì bỗng xuất hiện một cô gái tiến đến bàn tôi. Nhìn gương mặt cô gái này khiến tôi ngờ ngợ, hình như cô ấy chính là người khiến anh chia tay với tôi.
Cô gái ngồi xuống lễ phép chào tôi rồi lôi từ trong túi xách ra một chiếc điện thoại và hỏi tôi "chị có nhớ cái này không". Đó là chiếc điện thoại của anh, trên chiếc điện thoại hiện vẫn còn chiếc móc đeo tôi đã làm tặng anh, nhìn nó tôi bỗng sững người lại vì ký ức lại ùa về trong tôi.
Sau cuộc nói chuyện tôi như chết lặng đi, tai tôi như muốn ù lại, nước mắt cứ thế lăn dài trên má. Hóa ra bấy lâu anh chia tay không phải là anh hết yêu, không phải là anh đã có người khác mà anh đã mắc căn bệnh ung thư gan vô cùng nguy hiểm. Vì khi đó, thời gian còn hiện hữu trên trần thế của anh được tính bằng ngày, vì không muốn tôi phải đau khổ nên anh đã vịn lý do đi yêu người khác để tôi ghét anh, tránh xa anh ra.
Và cô gái ấy, đã giúp anh làm theo những gì anh dặn dò trước lúc ra đi, vì không muốn tôi oán hận anh nữa, oán hận một người vô tội đã ra đi nên cô ấy đã nói hết sự thật bấy lâu cho tôi biết. Chỉ mấy ngày nữa thôi là ngày giỗ đầu của anh nhưng cũng thật trùng hợp vì ngày tôi lên xe hoa cũng chính là ngày anh lìa xa tôi, lìa xa những người thân yêu nhất.
Lúc này đây, trái tim tôi đau lắm, xót lắm vì bấy lâu tôi đã hận anh vô cớ cho rằng anh là một tay đều cáng nhưng tất cả những điều anh làm là đều vì tôi. Tôi chỉ biết im lặng mà thầm gọi tên anh trong nỗi nhớ "ở nơi xa ấy, chắc anh đang nhìn về tôi, và có lẽ anh cũng đang rất nhớ tôi và cũng còn yêu tôi nhiều lắm". Ly cà phê hôm nay sao đắng thế, đắng vì ngày anh ra đi tôi không hề hay biết, đắng vì tôi mãi mãi mất anh trong cuộc đời.
Theo Tinhot360
Sốc khi phát hiện đồng nghiệp gạ gẫm chồng mình Tôi bàng hoàng khi đọc được những lời tình tứ, gạ gẫm chồng tôi của chị đồng nghiệp thân thiết. Mới đây, chúng tôi nhận được email chia sẻ khá dài về câu chuyện một người phụ nữa tuổi đời còn khá trẻ. Vì những lý do cá nhân, chị muốn giấu mặt và không đăng tải bất cứ thông tin nào liên...