Sững sờ với lời thú nhận như tiếng sét đánh của chị dâu
Chắc chắn khi biết tin này của chị dâu, gia đình tôi rất sốc, đặc biệt là mẹ tôi đang yếu dần đi trên giường bệnh.
Chắc chắn khi biết tin này họ rất sốc, đặc biệt là mẹ tôi đang yếu dần đi trên giường bệnh. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 26 tuổi, hiện đang là nhân viên của một công ty xuất nhập khẩu. Tôi chưa xây dựng gia đình nên hiện vẫn đang ở cùng bố mẹ, vợ chồng anh trai và hai cháu nhỏ. Anh trai tôi lấy vợ muộn nhưng rất may mắn vì chị dâu là người khéo léo, biết vun vén và chăm sóc bố mẹ tôi rất chu đáo.
Chị dâu tôi là người khá xinh đẹp, dịu dàng và sống biết điều. Vì vậy, cả tôi và mẹ đều coi chị như một cô con gái thứ hai trong nhà. Tôi rất hạnh phúc vì nghĩ rằng sau này, khi tôi đi lấy chồng, bố mẹ tôi sẽ có một cô con dâu kiêm con gái chăm sóc.
Nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu, mấy tháng trở lại đây mẹ tôi bị mắc chứng bệnh hiểm nghèo. Bác sĩ nói thời gian sống không còn được bao lâu và mong gia đình hãy cố gắng tạo không khí vui vẻ để giúp bà chống lại bệnh tật.
Chúng tôi dù công việc bận rộn nhưng vẫn cố gắng sắp xếp để thay nhau vào chăm sóc mẹ ở viện. Chị dâu tôi làm công chức nhà nước nên công việc nhàn hơn và chị cũng chủ động nhận phần chăm sóc mẹ tôi nhiều hơn. Tôi vô cùng cảm kích chị vì đã hiểu cho tôi và hết lòng vì nhà chồng. Tôi tự nhủ mình phải sống thật tốt với chị.
Tôi vô cùng bất ngờ khi gặp chị dâu tôi khoác vai tình tứ với một gã đàn ông trung tuổi đi ra từ nhà nghỉ. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Sau hơn 1 tuần chạy dự án cho công ty, tôi vào viện chăm mẹ thay cho chị dâu. Không may, bảng tổng kết dự án do tôi làm có chút sai sót và buộc tôi phải tới công ty ngay để chỉnh sửa. Tôi gọi cho chị nhưng không thấy nghe máy. Gọi về nhà thì mọi người nói chị chưa về đến nhà. Tôi buộc phải gọi cho anh trai đến trông mẹ để tới công ty.
Trên đường đi ngang qua công ty, tôi vô cùng bất ngờ khi gặp chị dâu tôi khoác vai tình tứ với một gã đàn ông trung tuổi đi ra từ nhà nghỉ. Chị vẫn mặc bộ quần áo ở viện về, tức là chị đã đi gặp gã kia từ sáng sau khi ra khỏi viện mà không hề về nhà.
Nhìn thấy tôi, sắc mặt chị tái đi. Vì đang có việc gấp nên tôi bỏ đi, không nói gì, mặc cho chị đứng chết trân ở đó.
Đến công ty và lo xong việc, mở máy ra tôi nhận được 10 tin nhắn của chị với nội dung xin tôi hãy cho chị được giải thích, xin đừng nói gì với gia đình. Chị xin tôi một cuộc nói chuyện riêng và mong tôi có thể bỏ qua cho chị.
Tôi đồng ý gặp chị tại một quán café, chị nói với tôi rằng: “Chị hạnh phúc khi có 2 người đàn ông quan tâm đến mình, anh trai em cho chị cảm giác ấm áp, an toàn nhưng chị không thấy hạnh phúc khi ở bên anh ấy. Còn người đàn ông kia khiến chị thấy mình sôi nổi và hạnh phúc”. Chị còn cầu xin tôi đừng nói chuyện này cho ai biết, xin tôi hãy nghĩ tới các cháu mà giúp chị giữ bí mật chuyện này.
Chị còn không quên nói với tôi rằng mẹ tôi đang ốm nặng và nếu biết tin này chắc chắn bà sẽ không chịu được và có thể dẫn đến tình huống xấu nhất. Chị hứa sẽ chấm dứt với người đàn ông kia, và toàn tâm toàn ý với anh tôi.
Tôi thực sự thấy khinh bỉ chị, một kẻ đáng thương một đánh hận mười. Chị là vợ của anh trai tôi, mẹ của các cháu tôi nhưng không toàn tâm toàn ý lo cho gia đình. Chị phản bội lại niềm tin của gia đình tôi và đặc biệt là tình yêu, nghĩa vợ chồng của anh tôi dành cho chị.
Mấy ngày hôm nay, tôi thực sự rất rối trí vì không biết sẽ phải mở lời với anh trai và bố mẹ tôi như thế nào. Chắc chắn khi biết tin này họ rất sốc, đặc biệt là mẹ tôi đang yếu dần đi trên giường bệnh. Nhưng nếu để chị dâu tôi nhởn nhơ cắm sừng anh tôi như vậy thì thật lòng tôi không thể chịu được.
Tôi phải nói thế nào để bố mẹ, anh trai và các cháu tôi không bị tổn thương mà vẫn có thể vạch mặt được kẻ gian dối như chị ta, xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Afamily
Bật khóc nức nở với lời thú nhận cuối cùng của vợ trước khi qua đời
Lời cuối cô ấy nói với tôi khá tỉnh táo. Cô ấy nắm tay tôi rồi rút chiếc nhẫn cưới, nói rằng cô ấy không xứng đáng.
Khi tôi ôm cô ấy nói rằng, tôi không giận, tôi thành tâm tha thứ cho cô ấy với điều kiện cô ấy phải khỏe lại thì cô ấy đã trút hơi thở cuối cùng (Ảnh minh họa).
Tới giờ tôi vẫn vô cùng đau đớn trước sự ra đi của vợ mình. Tôi vẫn chưa hết bàng hoàng bởi những gì cô ấy nói. Tôi thương vợ mình quá. Phải chăng bao năm tháng qua vợ tôi luôn sống trong sự day dứt ân hận. Lẽ ra cô ấy nên nói với tôi, biết đâu cuộc sống của chúng tôi sẽ hạnh phúc hơn nhiều.
6 năm trước tôi gặp vợ mình trong một chuyến từ thiện ở Pà Ủ. Khi đó, tôi ấn tượng với em lắm. Trước mắt tôi là cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn có đôi mắt to tròn. Cô ấy nhìn tôi mỉm cười rồi dẫn tôi đi thăm quan một vòng quanh bản. Sau khi nói chuyện, tôi mới hay cô ấy cũng tham gia một nhóm từ thiện chuyên đi xây dựng trường.
Về Hà Nội, chúng tôi vẫn giữa liên lạc với nhau. Và rồi chúng tôi yêu nhau, sau đó chưa đầy 1 năm chúng tôi cưới nhau.
Vợ tôi không chỉ xinh mà còn hiền lành, đảm đang. Bố mẹ còn khen tôi may mắn khi lấy được người vợ như thế. Về phía nhà vợ, họ cũng tự hào về con rể. Họ khen tôi là chàng rể đẹp trai, sống có tình, có nghĩa.
Nói chung, chúng tôi là lựa chọn hoàn hảo cho nhau. Duy chỉ có điều sống với nhau hơn 5 năm chúng tôi chưa có nổi một mụn con. Chúng tôi đi khám khắp nơi dù kết quả bình thường nhưng vẫn cứ chờ đợi trong vô vọng.
Vợ tôi ngày càng tiều tụy, suy tư hơn. Có lúc, tôi bắt gặp cô ấy khóc. Tôi ôm cô ấy vào lòng, cô ấy càng khóc to hơn.
Mới đây, khi tôi đang ở Lào Cai nhận được điện thoại của gia đình báo rằng vợ tôi bị tai nạn. Tôi đã bắt xe về ngay chiều đó. Nhưng khi tôi về vợ tôi vẫn chưa tỉnh lại. Cô ấy hôn mê sâu. Phải tới chiều hôm sau đó, vợ tôi mới tỉnh dậy và cũng ra đi rất nhanh.
Lời cuối cô ấy nói với tôi khá tỉnh táo. Cô ấy nắm tay tôi rồi rút chiếc nhẫn cưới, nói rằng cô ấy không xứng đáng. Cô ấy nói với tôi cô ấy từng yêu sâu sắc một người bạn cùng lớp đại học. Họ có một đứa con riêng nhưng bị ngớ ngẩn, hiện đứa con ấy đang ở Bắc Ninh cùng ông bà nội.
Cũng sau đợt sinh nở ấy, vì bệnh phụ khoa, vợ tôi chưa thể nào sinh thêm con lần nữa. Cô ấy cũng dặn tôi chớ đau buồn hãy quên cô ấy và xây dựng cuộc sống mới. Duy chỉ có điều, cô ấy muốn tôi thi thoảng hãy lui về chăm sóc đứa con ấy.
Nói tới đây, cô ấy lại khóc. Khi tôi ôm cô ấy nói rằng, tôi không giận, tôi thành tâm tha thứ cho cô ấy với điều kiện cô ấy phải khỏe lại thì cô ấy đã trút hơi thở cuối cùng.
Tôi đã khóc rất nhiều vì sự ra đi đột ngột của vợ mình. Tôi yêu vợ rất nhiều, nhưng tôi cũng rất buồn vì vợ đã không tin tưởng tôi. Cô ấy đã giấu đi nỗi đau đớn ấy mà chịu đựng một mình suốt những năm tháng quá.
Giờ lòng tôi biết làm sao để vượt qua nỗi đau đớn này đây khi vừa mất vợ, vừa phát hiện ra bí mật bao lâu nay vợ tôi chôn trong câm lặng?
Theo Người Đưa Tin
Lời thú nhận đáng sợ của chồng khiến vợ muốn hóa điên Nhận được cuộc gọi của một người đàn ông lạ với những lời thách thức về chồng mình, chị không kìm nén được cảm xúc. Hóa ra, bao lâu nay, anh đã che giấu bí mật ghê sợ đó... Chị và anh kết hôn được 5 năm, có với nhau một mặt con. Như bao người phụ nữ khác, kết hôn, sinh con...