Sững sờ với bí mật của vợ cất giấu suốt 2 năm
Khi phát hiện ra sự thật hai năm vợ không có bầu, tôi rất giận vợ. Nhưng nhìn cô ấy ốm nằm đấy, tôi lại thương, tâm trạng thật sự rất rối bời.
Sau khi phát hiện ra sự thật bấy lâu nay vợ che giấu, tôi cảm thấy vô cùng bất mãn. Cảm giác như mình đang bị lừa dối khiến tôi không thể tha thứ cho vợ được. Nhưng nhìn vợ tha thiết xin lỗi, tôi lại chẳng cầm được lòng.
Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn 2 năm nay. Hai vợ chồng bằng tuổi nhau. Tôi làm ở doanh nghiệp tư nhân còn vợ tôi làm việc trong ngân hàng.
Vợ tôi thực sự là mẫu phụ nữ khiến ai cũng phải khao khát, dù đã 30 nhưng nhìn cô ấy rất trẻ trung, xinh đẹp, nhanh nhẹn, kiếm tiền giỏi. Ngoài xã hội là thế, về nhà cô ấy cũng chịu khó, thu vén nhà cửa đâu vào đó, biết cử xử, kính trên nhường dưới. Bố mẹ tôi chẳng bao giờ phải than thở một lời về nàng dâu của mình. Tôi cảm giác bố mẹ tôi cũng thương cô ấy như con gái vậy.
Đáng nhẽ ra, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi phải vô cùng hạnh phúc, viên mãn nếu chúng tôi có thêm một đứa trẻ. Dù đã kết hôn hơn 2 năm nhưng vợ tôi vẫn không bầu bí gì, dù cho chúng tôi sinh hoạt vợ chồng đều đặn.
Hai đứa cũng đi khám, kết quả hoàn toàn bình thường. Bố mẹ tôi mong cháu bế, nên cũng ngược xuôi cắt thuốc nam, thuốc bắc cho hai vợ chồng uống. Mẹ tôi bảo, có khi vất vả căng thẳng quá, suy nhược cơ thể nên khó thụ thai, cắt mấy thang thuốc này, uống cho khỏe mạnh biết đâu lại được.
Tôi rất sốc khi biết bí mật vợ che giấu suốt hai năm nay (Ảnh minh họa)
Vợ tôi cũng ngoan ngoãn nghe theo, cô ấy luôn tỏ ra khao khát có con lắm, khiến tôi vừa mong con, vừa thương vợ.
Video đang HOT
Cho đến một ngày, vợ tôi ốm không đi làm được, lại đúng ngày tôi phải đi công trình không phải đến cơ quan, Nhìn vợ nằm một chỗ thương quá, tôi định bụng sẽ dọn dẹp qua nhà cửa cho cô ấy trước khi đi. Nói là dọn dẹp nhưng cũng chẳng có gì to tát, chỉ cho quần áo bẩn vào máy giặt và hút bụi qua nhà cửa một lúc là xong.
Làm xong đâu đấy, tôi lấy cháo cho vợ ăn rồi giục cô ấy đi ngủ. Tiện thể tôi dọn qua tủ đồ của chúng tôi, nhiều đồ quá, có những thứ không mặc tôi gấp gọn để sang ngăn khác cho đỡ chật. Việc này trước giờ gần như tôi không làm bao giờ, chỉ có vợ một tay quán xuyến.
Khi dọn đến đáy tủ, tôi tò mò khi thấy một túi xách nhỏ, lạ là, tôi chưa thấy bao giờ. Tò mò nên tôi mở ra xem.
Hỡi ôi, đập vào mắt tôi khi đó là mấy vỉ thuốc tránh thai hàng ngày đã hết, còn một vỉ đang uống dở. Tôi rất sốc, lờ mờ đoán ra sự việc.
Lập tức tôi gọi vợ dậy nói chuyện. Cô ấy nhìn thấy cái túi tôi cầm trên tay lập tức hiểu ra mọi chuyện. Vợ khóc lóc xin tôi bỏ qua. Cô ấy nói rằng cô ấy chưa muốn sinh con ngay vì còn muốn phấn đấu hơn nữa. Bây giờ sinh con, nghỉ đẻ sẽ mất cơ hội thăng tiến, trong khi cô ấy đang rất có tiềm năng. Vợ còn cầu xin tôi đừng để lộ chuyện này ra, cho cô ấy thêm một năm nữa thôi, rồi cô ấy sẽ yên phận sinh con.
Tôi nghe vợ nói mà vừa giận vừa thương. Đáng nhẽ ra, có gì cô ấy cũng phải nói cho tôi, có phải tôi không thông cảm với vợ đâu. Việc cô ấy giấu tôi uống thuốc giống như lừa dối tôi vậy. Tôi rất giận vợ nhưng nhìn cô ấy ốm yếu, tôi không nỡ lòng nổi nóng hơn.
Giờ tôi đang thấy chán nản lắm, trong lòng cứ thấy trống rỗng, chẳng biết nên làm sao cho phải nữa.
Theo Khỏe & Đẹp
Chồng giận vợ bỏ đi 10 ngày về tá hỏa thấy nhà đang dựng rạp cưới
Chị đâu có vừa, chị né được cái tát của anh, còn thuận tay vớ lấy cái chổi gần đó quật lia lịa vào người anh và đuổi ra khỏi nhà.
Ngày lấy chị về làm vợ, anh đã biết cuộc sống hôn nhân sẽ không êm đềm, vì chị không chỉ đanh đá mà còn chua ngoa và vô cùng đỏng đảnh nữa. 2 năm yêu nhau ai biết cũng đều trêu hai anh chị là cặp đôi "tiểu thư - đầy tớ" cũng vì chị tối ngày bắt nạt anh còn anh thì cam chịu bị đày đọa. Nhưng mà yêu rồi, biết làm sao, anh vẫn cương quyết lấy chị làm vợ.
Từ ngày làm vợ anh chị thay đổi hẳn tính nết, đảm đang, thục nữ hơn hẳn. Điều này khiến anh vô cùng bất ngờ, còn nghĩ có khi nào chị đi đường xong nhỡ va đập vào đầu nên đổi tính đổi nết không.
Sống với nhau 7 năm, con cái có đủ cả nếp cả tẻ, anh cũng đã quen với sự dịu dàng, chỉn chu của chị, không còn nhớ đến cô người yêu đanh đá ngày nào nữa. Anh lại dần dần trở thành một ông chồng gia trưởng, tối ngày cằn nhằn và đòi hỏi. Anh trở nên vô tâm, không còn quan tâm chiều chuộng vợ như trước nữa. Mỗi lần chị hỏi anh mua cái này cái nọ anh lại kêu ca chị tiêu xài hoang phí, có đôi khi anh để ý gương mặt thật buồn của vợ mình, có chạnh lòng một chút nhưng rồi thôi.
Hôm đó anh chị cãi nhau to, vì vợ giấu anh đem tiền cho em trai vay nóng. Em trai vợ anh vốn trước đây ăn chơi lêu lổng nên anh không ưa. Dù bây giờ cậu ta có tu chí làm ăn hơn nhưng vì ấn tượng xấu từ trước nên anh vẫn không có cảm tình. Biết chị lén cho vay đến hơn 60 triệu, anh giận tím mặt. Lúc cãi nhau vô tình động đến gia đình chị. Chị sững lại một chút rồi thẳng tay tát anh một cái. Anh biết mình lỡ lời nhưng bỗng dưng bị tát lại càng điên tiết, cũng vung tay định đánh lại chị. Nhưng chị đâu có vừa, chị né được cái tát của anh, còn thuận tay vớ lấy cái chổi gần đó quật lia lịa vào người anh và đuổi ra khỏi nhà.
Anh xách xe đi một mạch sang nhà bạn, cũng may ví tiền vẫn mang theo người, anh lại còn mới lĩnh lương nên chẳng phải sợ bố con thằng nào.
Ở nhà bạn 2-3 ngày thấy phiền phức, anh ra thuê nhà nghỉ ở. Anh tức anh ách vì chờ cả ngày chẳng có cuộc gọi nào từ chị. Anh kiểm tra facebook của chị, thấy còn đăng ảnh check-in sang chảnh mà càng thêm lộn ruột. Anh quyết đi luôn cho chị biết mặt.
Đến ngày thứ 10, tiền hết, người mệt, anh quyết định về nhà. 10 ngày thì cả 10 chị không thèm gọi điện cho anh, chỉ có duy nhất ngày thứ 7 có cái tin nhắn: "Còn sống không?", anh nhắn lại: "Còn", chị đáp: "Tốt!". Thế là lại im lặng. Dù thế 10 ngày xa vợ xa con anh cũng thấy hối hận rồi, biết mình lỡ lời, biết mình cư xử không đúng, anh nhớ chị quay quắt nhưng vì sĩ diện nên cứ trì hoãn mãi.
Nào ngờ về đến nhà, từ xa anh đã thấy nhà mình có cái gì xanh xanh như rạp cưới. Anh chạy như bay về thì thấy đúng thế thật, cả phòng khách bày biện bàn ghế hệt cái đám cưới. Trên tường còn dán rành mạch tên vợ anh là cô dâu, chú rể thì đang bỏ trống. Anh cứ đừng tần ngần nhìn phòng khách nhà mình, không biết phải làm gì.
- Ơ tưởng đi luôn - Chị từ trên nhà, mặc váy cô dâu thủng thẳng bước xuống
- Cái gì thế này? Cô lấy ai đấy?
- Anh đi rồi tôi phải lấy chồng mới chứ, không thì mẹ con tôi ai lo
- Cô muốn lấy thì lấy à? Tôi vẫn là chồng cô đấy nhé!
- Cái thứ chồng gì mà đi biệt đến 10 ngày không thèm lo vợ con sống chết thế nào chứ? Tôi không cần loại chồng đấy. Anh đi thì đi luôn đi, nhà này muốn khuân gì thứ gì thì khuân. Nhanh còn kịp, không chồng mới tôi đến thấy lại khó xử ra.
- À được, tôi mà ra khỏi đây thì sống chết thế nào cũng phải mang theo 3 thứ.
- Đấy, thứ gì lấy luôn đi
- Cô - Anh chỉ vào chị: Và thằng Tít con Tẹt!
Thế là chị phì cười. Gớm, cưới xin gì, chị cố tình làm trò cho anh xem thôi. Cả 10 ngày qua ngày nào chỉ chả lượn qua cái nhà nghỉ của anh mấy bận xem anh thế này, thấy anh râu ria lởm chởm, quần áo lôi thôi chị cũng thương lắm mà muốn cho anh chừa đấy chứ. Biết tin anh về hôm nay chị mới lôi rạp ra dựng rồi giả vờ mặc váy cô dâu cho anh hốt hoảng một phen.
Nghe chị nói xong, anh thở phào nhẹ nhõm, lại đến chịu cô vợ lắm chiêu của mình. Thì ra móng vuốt của người phụ nữ chỉ tạm cất đi khi cô ấy làm mẹ làm vợ mà thôi, khi cần vẫn có thể lôi ra bất cứ lúc nào, mà khi đó thì cánh đàn ông chỉ có nước ôm gối mà khóc hận.
Theo mot the gioi
Chê chồng "yếu", vợ ngang nhiên "cắm sừng" Tôi thật sự thấy bất lực vô cùng. Tôi giận vợ nhưng cũng thương cô ấy, giá như tôi không bị thế này thì đâu nên nỗi. Vợ chồng tôi kết hôn được gần 5 năm, có một con gái hơn 3 tuổi. Vợ tôi hiện đang là nhân viên kinh doanh trong một công ty tư nhân. Còn tôi là chủ một...