Sững sờ vì sự chống đối đầy bạo liệt của con gái tôi
Đã vậy nó còn hỏi thẳng cậu bạn những câu rất ghê gớm: “Mày muốn lên giường với tao hay muốn ngủ chung với con nhỏ đó?”.
Tôi đã kết hôn và có hiện có hai cháu, cháu nhỏ 4 tuổi còn cháu lớn đang học lớp 8. Cứ mong cho con cái mau lớn để có thể hiểu và giúp đỡ bố mẹ. Vậy mà tôi không thể nào hiểu được khi gần một năm trở lại đây, con gái tôi lúc nào cũng khiến tôi lo lắng.
Đầu năm lớp 8 cháu bắt đầu thay đổi, cá tính của cháu thể hiện ngày càng mạnh. Vợ chồng tôi nói cháu câu nào bao giờ cháu cũng ý kiến lại từ việc chọn lớp học thêm, chọn giáo viên đến ngay cả việc đi chơi của cháu cũng vậy. Cứ nghĩ cháu đang dậy thì nên những lúc thấy cháu như vậy vợ chồng tôi cũng nhẹ nhàng khuyên bảo. Vậy mà có nhiều việc cháu vẫn nhất quyết làm theo ý mình.
Cách ứng xử của cháu cũng thay đổi rất nhiều. Nói năng với người lớn mà cứ cộc lốc đôi khi bỗ bả như nói với bạn bè. Đã vậy đi đứng hiên ngang, mặc váy nhưng lại ngồi vắt tréo chân hở cả quần nhỏ. Cháu vô ý vô tứ đến mức tôi cứ nghĩ nó như thằng con trai.
Rồi chẳng biết cháu học từ đâu nhưng mỗi lần có chuyện bực mình cháu lại chửi thề, lại dùng tiếng lóng. Những lúc có hai mẹ con, tôi lại thủ thỉ tâm sự, phân tích thiệt hơn ai dè cháu ngồi bật dậy phản kháng: “Tính con sao thì con thể hiện vậy, có gì mà phải cố uốn nắn giả tạo”. Tôi ngạc nhiên đến há hốc cả miệng.
Rồi chẳng biết cháu học từ đâu nhưng mỗi lần có chuyện bực mình cháu lại chửi thề, lại dùng tiếng lóng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Cách đây mấy ngày tôi sững sờ khi nhận được điện thoại của cô giáo con gái tôi. Cô giáo mời tôi đến gấp để cùng phối hợp xử lí việc con gái tôi đánh bạn. Đến nơi tôi rất bất ngờ khi biết con gái mình là người chủ động đánh trước. Nghe cô giáo nêu lí do mà tôi muốn chui xuống đất cho xong.
Nó và cô bạn cùng lớp đều thích cậu lớp phó học tập. Chẳng biết cậu ta thích ai nhiều hơn nhưng nó tình cờ nhìn thấy cả hai đi uống trà sữa. Vậy mà khi đến lớp con gái tôi ngang nhiên mắng cô bạn là kẻ giật bồ của nó rồi lao vào vò đầu bứt tóc người ta. Đã vậy nó còn hỏi thẳng cậu bạn những câu rất ghê gớm: “Mày muốn lên giường với tao hay muốn ngủ chung với con nhỏ đó?”. Trước mặt cô giáo và một vài phụ huynh tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng vì hành động và lời nói của con gái của mình.
Chúng tôi nên làm sao để cháu có thể hiểu được những gì chúng tôi nói và thay đổi bản thân bây giờ? (Ảnh minh họa)
Về nhà hai vợ chồng tôi la mắng cháu rất nhiều. Tôi cũng ngồi phân tích cặn kẽ để cháu biết được mình sai ở điểm nào. Vả lại tôi cũng nói với cháu là tuổi còn nhỏ việc học là chính, sao lại yêu đương rồi ghen tuông này nọ, làm con gái mà sao lại đi hạ thấp giá trị bản thân của mình như vậy. Cháu ngồi im lặng không nói lời nào, vợ chồng tôi cứ nghĩ cháu đã biết lỗi.
Nào ngờ mới chiều hôm qua đi làm về nhìn thấy cháu tôi ngỡ ngàng đến không thốt nên lời. Cháu đã cắt trụi đầu tóc của mình, cách cắt rất nham nhở chỗ dài chỗ ngắn chẳng ra kiểu gì cả. Nhìn đầu tóc xơ xác và vẻ mặt đầy chống đối của cháu tôi giận đến phát khóc. Cháu nói từ giờ đừng coi cháu là con gái nữa, cũng đừng xen vào chuyện riêng của cháu.
Thật lòng tôi chẳng biết nên làm gì với con gái của mình nữa, tôi cảm thấy rất sợ. Tôi sợ chẳng biết rồi đây cháu còn làm gì để phản kháng lại vợ chồng tôi. Chúng tôi nên làm sao để cháu có thể hiểu được những gì chúng tôi nói và thay đổi bản thân bây giờ? Mong mọi người chỉ cho chúng tôi vài kinh nghiệm.
Theo Afamily
Trớ trêu khi anh bỏ vợ là lúc tôi không còn muốn cưới
Hơn 4 năm chờ đợi người đàn ông có vợ ấy, cuối cùng khi anh dứt khoát ly hôn thì lòng tôi nguội lạnh. Tôi muốn dứt bỏ và tìm cho mình một người đàn ông khác.
Cả tôi và vợ anh đều là nạn nhân của tình yêu. Chị ấy khổ khi bị chồng ruồng rẫy, còn tôi khổ khi không đâu mang vào người cái danh tranh chồng, cướp vợ người khác mà tôi nào đâu có muốn. Ít ra trong mối quan hệ tay ba này, vợ anh còn được người đời bảo vệ, bênh vực là đáng thương, còn tôi, ai ai cũng chửi bới dù tôi chẳng có tội tình gì.
Chúng tôi quen nhau trong một chuyến công tác ngắn ngày cách thành phố vài chục cây số. Anh và tôi ở hai đơn vị đối tác nên có buổi giao lưu, gặp gỡ. Khi đó, tôi mới ra trường được 1 năm còn anh đã đi làm hơn 5 năm. Thực sự, anh trẻ hơn vẻ bề ngoài rất nhiều nên khi anh tiếp cận, tán tỉnh tôi không mảy may nghi ngờ.
Chính anh đã chủ động theo đuổi tôi như thể là một chàng trai độc thân đang tìm hiểu cô gái mình yêu. Tôi biết, sai lầm của mình là đã quá tin người và để cuộc tình này diễn biến quá nhanh. Thời điểm đó, anh bên tôi tối ngày, bất cứ lúc nào tôi cần là anh tới. Vì công việc chủ yếu giao tiếp qua mạng nên tôi cũng không có điều kiện gặp gỡ bạn bè, đồng nghiệp của anh nhiều. Sau lần đi giao lưu đó, chúng tôi hay hẹn hò với nhau hơn nhưng chỉ có hai đứa. Bởi thế tôi luôn tin anh chưa vợ như lời anh vẫn nói.
Chỉ 3 tháng sau khi quen nhau, tôi và anh đã đi quá giới hạn. Thậm chí thời điểm đó anh còn ở miết nhà tôi. Tôi đâu có biết, đấy là quãng thời gian vợ anh đi tu nghiệp 2 năm ở nước ngoài, con thì gửi về quê cho ông bà nuôi giúp nên anh chẳng khác nào người độc thân. Tôi bị đưa vào tròng mà không hay.
Cho tới khi vợ anh về nước cũng là lúc tôi biết mình có thai. Tôi hoan hỉ báo tin vui đó thì anh tiu nghỉu thú thật sự việc rằng đã có vợ. Anh thừa nhận ban đầu chỉ có ý chơi bời nhưng càng bên tôi anh lại càng yêu và không muốn rời xa. Anh nằng nặc mong tôi giữ lại đứa con vì anh hứa sẽ ly hôn vợ để cưới tôi.
Tôi khốn khổ khi vừa biết mình có bầu thì cũng là lúc biết mình là kẻ thứ ba chen chân vào gia đình người khác. Tôi hận anh nhưng cũng thương anh. Có lẽ tình mẫu tử trong tôi quá lớn khiến tôi muốnon mình có bố và có một gia đình đàng hoàng. Tôi trở nên ích kỉ và hèn hạ. Tôi giữ cái thai lại với mong muốn sẽ giữ được chân anh.
Vậy mà... gần 4 năm qua đi, mối quan hệ của chúng tôi vẫn ở trong trạng thái chờ đợi. Tôi sinh con, một bé trai kháu khỉnh... Còn anh vẫn mãi chưa làm xong thủ tục ly hôn với vợ. Anh án binh bất động, cố che giấu sự tồn tại của mẹ con tôi là để gỡ gạc lại phần nào tài sản chứ nếu bỏ nhau ngay thì anh gần như mất trắng. Tôi kiên nhẫn chờ đợi ngày anh có thể trở thành người tự do. Thực ra tôi biết mình ích kỉ và hèn hạ khi kiên quyết đến cùng đợi anh bỏ vợ nhưng vì cảm nhận được rằng anh yêu mình thật lòng, hơn nữa thương con nên tôi đành nhắm mắt làm liều.
Chỉ có điều, chờ đợi gần 4 năm khiến tôi mệt mỏi. Tôi muốn buông xuôi... Tôi đã phải chịu đựng quá lâu tiếng gièm pha "đàn bà không chồng mà có con... trong khi anh mãi không bỏ được vợ. Và cuối cùng, tôi đem lòng yêu một người đàn ông khác. Anh ấy biết tôi là mẹ đơn thân nhưng không đoái hoài chuyện đó và muốn chúng tôi tổ chức đám cưới càng sớm càng tốt vì anh cũng nhiều tuổi rồi.
Tôi đã quyết định như vậy. Nhưng đúng thời điểm đó thì cha của con tôi hoàn thành xong thủ tục. Anh đến bên tôi. Lòng tôi lạnh ngắt không chút cảm giác. Tôi không còn muốn tiếp tục nhưng anh nổi khùng lên như người điên bởi vì vì tôi mà anh đã vứt bỏ tất cả.
Tôi không còn yêu người đàn ông đó, tôi muốn tìm cho mình một hướng đi khác. Nhưng làm thế, liệu có quá tàn nhẫn?
Theo Phununews
6 năm quen 'Sở Khanh' và cái kết khó ngờ! Tôi cứ tưởng một người yêu mình hơn 6 năm sẽ tuyệt vời lắm, hóa ra lại là Sở Khanh. Có lúc cũng muốn vạch mặt tên họ Sở nhưng lại thấy đâu cần tốn thời gian như vậy. Cậu là một người bạn học chung trường với tôi nhiều năm, chung lớp vài năm. Chúng tôi được ngồi cùng bàn với nhau...