Sững sờ vì mẹ chồng quá quắt đuổi con dâu ra khỏi nhà bỗng xuất hiện để lại 300 triệu rồi bỏ đi
Linh thấy trên bàn đã dọn sẵn đồ ăn sáng, nhưng lại không thấy bóng dáng của mẹ chồng đâu, hành lý của bà cũng không thấy, trên bàn còn để lại thẻ tài khoản tiết kiệm của mẹ chồng. Điện thoại của Linh bất ngờ đổ chuông…
Linh và Dũng mới cưới nhau được hơn một năm. Trước khi kết hôn, bố mẹ Linh phản đối dữ dội, nguyên nhân là bởi lương của Dũng bèo bọt, anh xuất thân từ một miền quê nghèo nàn và quan trọng là anh đã từng có một đời vợ. Tuy bố mẹ phản đối nhưng Linh vẫn kiên quyết chọn Dũng làm người bạn đời, Dũng đối xử với Linh rất tốt, anh tỉ mỉ rửa chân cho Linh, xuống bếp nấu những món Linh yêu thích, thậm chí anh còn giặt đồ cho Linh mà không hề than vãn, Linh thích cái cách Dũng cưng chiều cô như vậy.
Xét về điều kiện học vấn và gia cảnh thì Linh hơn Dũng về mọi mặt, ấy vậy nhưng mẹ chồng lại ghét con dâu ra mặt, mẹ con Dũng suýt từ mặt nhau bởi bà luôn nằng nặc phản đối hôn sự của hai người, từng có thời gian nửa năm trời Dũng không nghe điện thoại của bà, không về quê thăm bà, thấy con trai quá cứng đầu nên bà mới đồng ý hôn sự, nguyên nhân bà ghét Linh bởi cô thấp bé, dáng người gầy gò và khô đét như que củi, bà sợ Linh không thể sinh cháu cho bà bồng. Lúc bà nói toẹt ra như vậy, Linh mới ngỡ ngàng khi biết nguyên nhân Dũng và vợ cũ ly hôn không phải do tính cách không hòa hợp mà là vợ cũ bị vô sinh.
Sau kết hôn, mẹ chồng bảo Linh đều đặn nộp phí sinh hoạt cho bà, còn phải giặt giũ áo quần, đi chợ nấu ăn. Bà bảo con dâu trước cũng từng chăm lo cho cái nhà này y như vậy, nên bà mong cô cũng vào nề nếp như thế. Khi Linh lau sàn nhà, mẹ chồng ung dung ngồi trên ghế sofa vừa xem ti vi vừa cắn hạt dưa, ngay cả chân bà cũng không thèm nhấc lên để cô lau cho xong. Linh thật sự bực mình, cái thời cô còn chưa lấy chồng, cô là cục cưng của bố mẹ, cô chưa từng chịu khổ như vậy, không thể nhịn hơn được nữa thế là cô cãi nhau với mẹ chồng. Mới kết hôn có 3 ngày, Linh đã bị mẹ chồng đuổi về nhà mẹ đẻ.
Dũng rất yêu vợ, cho nên anh cũng nhanh chóng thu dọn hành lý đến nhà bố mẹ vợ ở. Sau khi nghe con gái kể khổ, mẹ Linh vì quá thương xót con gái nên mua ngay một căn hộ cho hai vợ chồng. Thời điểm Linh sinh con, Dũng có gọi điện báo cho mẹ anh biết, nhưng bà không hề có ý định đến thăm hay trông cháu, trong thâm tâm Linh đã nghĩ nếu mẹ chồng mặc kệ cháu của bà, vậy thì được rồi, Linh cũng không muốn làm phiền bà.
Bẵng đi một thời gian, mẹ chồng bỗng thường xuyên gọi điện hỏi han tình hình của hai vợ chồng, bà còn bảo ở quê nhà lụt lội nghiêm trọng nên căn nhà cũ sắp tan hoang tới nơi rồi. Vài ngày sau, Linh bỗng thấy mẹ chồng xách túi to túi nhỏ tới nhà vợ chồng cô. Bà để hành lý ở phòng khách rồi sau đó đi quanh nhà ngó nghiêng: “Tại sao căn nhà này chỉ có hai phòng? Cháu của mẹ lớn lên rồi ngủ ở đâu?”. Linh lạnh nhạt trả lời: “Nhà có hai phòng cơ mà, vợ chồng con ở một phòng, cháu của mẹ thì ở phòng kia”. Mẹ chồng nghe liền hiểu ý con dâu đang đuổi khéo bà, bà đành im lặng ngồi trên ghế sofa và không nói gì thêm nữa.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Linh kéo chồng vào phòng riêng và hỏi: “Bây giờ vợ chồng mình tính làm sao? Tại sao anh lại nói địa chỉ cho bà biết?”. Dũng nắm chặt hai tay của Linh, nhìn vào mắt cô và nói: “Anh chỉ có một người mẹ, bà là người đã nuôi anh khôn lớn nên người, cho dù em ghét mẹ anh đến mức nào thì anh vẫn không thể bỏ rơi mẹ, nếu bà là mẹ ruột của em thì em sẽ đối xử như thế nào? Em hãy suy nghĩ cho anh lần này được không?”.
Linh không phải là cô con dâu không biết điều, tuy nhiên điều khiến Linh buồn bực chính là mẹ chồng chưa từng bàn bạc hay hỏi qua ý kiến của hai vợ chồng cô, hơn nữa, căn hộ này là mẹ của Linh mua, nếu bà biết mẹ chồng dọn đến đây bà sẽ tức giận đến sinh bệnh mất thôi. Đến tối, mẹ chồng xuống bếp nấu nướng, bà bảo là muốn nấu cho con trai bà ăn nhưng trên bàn toàn là những món Linh yêu thích, sau đó, trên bàn cơm, mẹ chồng ân cần hỏi thăm: “Cháu của mẹ sinh được mấy tháng rồi? Con nên ăn nhiều một chút thì mới có sức mà chăm con”.
Lần đầu tiên nhận được sự quan tâm của mẹ chồng, những buồn bực vì bà đối xử không tốt trước đây bỗng chốc tan biến, nước mắt của Linh không hiểu sao lại rơi như mưa. Ăn cơm xong, mẹ chồng đặt một thẻ tài khoản vào trong tay Linh và bảo: “Đây là 300 triệu mà mẹ đã tích góp cả đời, mẹ đã suy nghĩ thông suốt rồi, lúc trước là mẹ đối xử với con không tốt, số tiền này con hãy để dành lo cho cháu của mẹ, cứ giữ lấy đi”.
Đến tối, Dũng ôm Linh vào lòng và thầm thì: “Ý của mẹ là muốn sống cùng chúng ta, em có chấp nhận không?”. Linh đương nhiên không muốn sống với mẹ chồng, mới nghĩ thôi cô đã cảm thấy nhức hết cả đầu. Sáng hôm sau, Linh nói rõ ràng với mẹ chồng: “Hiện giờ mẹ cứ ở đây tạm với vợ chồng con, con sẽ dùng số tiền mẹ đưa và thêm vào một ít để mua cho mẹ một căn hộ nhỏ gần đây, mẹ cảm thấy được không ạ?”.
Linh cứ nghĩ mẹ chồng sẽ tức giận, thật không ngờ, nghe xong bà liền cười không ngớt và gật đầu đồng ý. Hôm sau tỉnh dậy, Linh thấy trên bàn đã dọn sẵn đồ ăn sáng, nhưng lại không thấy bóng dáng của mẹ chồng đâu, hành lý của bà cũng không thấy, trên bàn còn để lại thẻ tài khoản tiết kiệm của mẹ chồng. Điện thoại của Linh bất ngờ đổ chuông, Dũng nói: “Anh vừa mới biết mẹ bắt chuyến xe về quê, mẹ bảo ở quê tuy ngập lụt nhưng mẹ muốn về bởi sống ở đó thoải mái hơn, mẹ nói không muốn làm khó vợ chồng mình, không muốn lãng phí tiền bạc mua nhà, mẹ bảo tiền đó cứ giữ cho cháu của bà”. Nghe những lời chồng nói, nước mắt của Linh lăn dài trên má, có phải cô đã đối xử quá đáng với mẹ chồng rồi không?
Liệu cô có nên đón bà về ở với hai vợ chồng cô không? Cô hiểu chồng rất muốn đón bà về sống chung, nhưng quả thật cô không dám ở chung với mẹ chồng, tâm trí Linh hiện giờ đang rối bời, cô không biết nên làm sao cho trọn vẹn chữ hiếu với mẹ chồng.
Theo PNVN
Sững sờ khi nghe con gọi cô bán cháo dinh dưỡng là mẹ
Hương đề nghị buổi tối trước khi đi ngủ, cô sẽ giúp chồng chuẩn bị bữa cháo cả ngày hôm sau cho con. Nhưng Tùng gạt phăng, bảo Hương chẳng phải cố gắng làm gì cả, vì có quán cháo dinh dưỡng ngay gần nhà nấu rất ngon, con lúc nào cũng ăn ngoan hết suất.
Hương cảm thấy cuộc đời bỗng chốc như hóa thành thiên đường trước quyết định của chồng cô. Rằng Tùng sẽ ở nhà trông con và để cô đi làm. Bởi mức lương 3 triệu một tháng của Tùng chẳng đủ để thuê nổi giúp việc, còn mức lương hơn 15 triệu một tháng ở tập đoàn nước ngoài của Hương sẽ giúp cả nhà tạm đủ sống.
Hương thương Tùng khi anh phải bỏ qua cái tôi của một người đàn ông để ở nhà nội trợ và chăm con. Vậy nên cô luôn cố gắng hết sức để hoàn thành công việc thật sớm, về nhà với hai bố con và chẳng bao giờ dám nặng lời với chồng. Nhưng mọi chuyện hồi đầu diễn ra khá suôn sẻ, còn khoảng một tháng gần đây Tùng lại bắt đầu hay tỏ ra cáu gắt với Hương.
Hương vẫn cố thông cảm cho chồng, nghĩ rằng anh có nhiều chuyện khó nói, cộng với cảm giác chán nản khi ở nhà đã khiến anh trở nên khó tính, kỳ cục như thế. Nên cô bắt đầu để tâm hơn trước những nỗi vất vả của chồng. Hương đề nghị buổi tối trước khi đi ngủ, cô sẽ giúp chồng chuẩn bị bữa cháo cả ngày hôm sau cho con. Nhưng Tùng gạt phăng, bảo Hương chẳng phải cố gắng làm gì cả, vì có quán cháo dinh dưỡng ngay gần nhà nấu rất ngon, con lúc nào cũng ăn ngoan hết suất.
Quán cháo đấy lại còn giao hàng tận nhà nữa, nên giả như hôm nào Tùng lười quấy cháo cho con, có thể gọi điện cô bán hàng mang lên tận nơi. Và cháo người ta nấu thì lúc nào cũng cân đo đong đếm chuẩn chế độ cho trẻ nên không phải lo lắng gì cả. Hương đành xuôi lòng đồng ý, vì thật ra buổi tối đi làm về cô cũng mệt phờ người, thật sự chẳng còn sức để kiêm thêm việc gì nữa cả. Hương càng cảm thấy an lòng hơn khi Tùng an ủi: "Em cứ việc đi làm mang tiền về thôi, còn mọi chuyện ở nhà, anh có thể cáng đáng được hết mà!".
Ảnh minh họa
Rồi có một sáng thứ 7, Hương chẳng muốn ngủ nướng như mọi hôm nữa. Cô nảy ra ý định dậy sớm, giúp đỡ chồng cho con ăn một hôm. Dù Tùng cứ chối đây đẩy, Hương vẫn khăng khăng việc sẽ cùng chồng đưa con xuống quán cháo dinh dưỡng để ăn. Cô không muốn làm một bà mẹ vô tâm, dù sự thật là thế. Rồi Hương cùng Tùng đi xuống dưới nhà. Cô bán cháo đang nở một nụ cười tươi như hoa với Tùng, vừa nhìn thấy Hương đã ngơ ngác thu gọn đôi môi lại thành một gương mặt lạnh tanh.
Hương cảm thấy hơi nhột với vẻ bối rối của cô nàng bán cháo, nhưng nghĩ chắc do bố con Tùng là khách quen nên mới thế. Rồi khi thằng cu Tí chập chững bước lại quẩn quanh bên cô bán cháo, miệng cứ ê a: "Mẹ Nha, mẹ Nha!" khiến Hương giật nảy mình. Tùng nhanh chóng giải thích: "Tí hồi đầu nó lười ăn, một mình anh không cho ăn được, phải nhờ cô Nga đây bón cùng cho. Lâu dần nó cứ quen cô Nga rồi gọi đùa luôn là mẹ Nga..." Hương nghe vậy thì giận tím mặt, cảm giác chơi vơi vô cùng.
Cô bế thốc thằng Tí lên, rồi bảo Tùng đóng hộp cháo mang về nhà cho ăn tiếp. Nhưng cu con khóc váng trời váng đất, chân tay cứ giãy đành đạch, về đến nhà cũng không chịu hợp tác với mẹ. Hương cảm giác mình như đã bị tước đi quyền làm mẹ thật sự, khi thằng bé chỉ chịu lặng yên lúc bố bế đi ra ngoài cửa dỗ ngoan nào, ngoan nào bố thương. Còn lại Hương ngồi bó gối một mình trong nhà suy nghĩ, rồi ra tối hậu thư với chồng khi con đã thiu thiu ngủ: "Từ ngày mai em sẽ nấu cháo cho con, anh cho con ăn ở nhà đi! Đừng biến người khác thành mẹ của con như thế!". Tùng chỉ im lặng gật đầu.
Cả ngày chủ nhật hôm sau, Hương vật lộn với từng bữa cháo của con. Vì cô không quen, con lại biếng ăn nên chẳng thể nào hoàn thành được dăm thìa gọn gàng đưa vào miệng cu Tí. Bố Tùng cũng bất lực nhưng chẳng dám nói lời nào, Hương đoán là anh chỉ có thể cho con ăn ngoan khi có sự trợ giúp của cô Nga mà thôi. Suy nghĩ đó càng khiến Hương trở nên căm giận vô cùng. Và cả ngày hôm đấy, gần như thằng Tí chỉ ăn được tổng cộng lưng bát cháo của ba bữa cộng lại mà thôi.
Đến ngày thứ Hai đi làm, Hương dặn dò chồng cố gắng cho con ăn cháo một mình, dần dần sẽ quen và khá hơn thôi. Tùng dặn vợ cứ yên tâm, anh biết phải làm như thế nào. Rồi Hương đi làm, nhưng ruột gan cô nổ đôm đốp, cứ cảm giác lo lắng không yên với những chuyện đã diễn ra cuối tuần. Cô lấy số điện thoại gọi đến cửa hàng cháo dinh dưỡng gần nhà, định hỏi cô Nga, nhưng ai đó nghe máy bảo cô Nga đã đi giao hàng cho khách rồi. Linh tính chuyện chẳng lành, Hương liền xin phép sếp và lao ngay về nhà.
Dùng chìa khóa mở cửa, cô thấy Tí đang ngồi xem điện thoại một mình ngoài phòng khách, còn bên trong phòng ngủ lại có tiếng cười khúc khích của ai đó. Cô bước vào và chết điếng người, mắt trợn tròn không hiểu chuyện gì đang xảy ra khi thấy chồng mình và cô bán cháo đang cuốn lấy nhau trên giường. Chiếc chăn kéo vội chẳng để làm chi, chẳng khiến sự thật trước mắt bớt đi chút khủng khiếp nào. Hương á lên một tiếng rồi ngã quỵ xuống chân giường, tay vẫn cố che đi đôi mắt của mình, trong khi Tùng chỉ kịp lắp bắp: "Anh xin lỗi, xin lỗi...".
Theo PNVN
Đúng ngày dạm ngõ, sững sờ khi nghe hàng xóm đồn vợ sắp cưới là 'dân chơi' Ngồi uống nước ở quán gần nhà vợ sắp cưới, tôi chết lặng khi nghe họ kháo nhau về việc cô ấy là "dân chơi". Ngay từ khi yêu nhau, tôi đã xác định lấy vợ xa là hai bên cùng vất vả. Thế nhưng tôi không lường hết được, yêu một người ở xa, không rõ nguồn gốc lại tai hại thế...