Sững sờ phát hiện ra con gái không phải là con ruột
– Cậu bạn gọi đi lấy kết quả xét nghiệm ADN, linh cảm trong lòng có chuyện chẳng lành, và đúng là như thế thật, cầm kết quả trên tay, tôi và con gái lớn của tôi không cùng huyết thống…
Vợ chồng tôi lấy nhau được 11 năm, có hai cháu gái, cháu lớn 8 tuổi, cháu nhỏ 5 tuổi, hai cháu ngoan và khỏe mạnh. Hai vợ chồng tôi đều có cửa hàng kinh doanh riêng, công việc cũng khá ổn. Nhiều khi nhìn hai đứa con, tôi cứ ngỡ mình đang sống trong mơ bởi ông trời cho tôi nhiều thứ quá, vợ đẹp, con khôn, công việc ổn định, nhà cửa đầy đủ.
Mà trong hai đứa con gái thì tôi lại hợp tính với con gái lớn hơn, nó sống cá tính nhưng rất biết quan tâm đến bố trong khi đứa nhỏ có vẻ lại vô tâm hơn. Mỗi khi đi học về bao giờ con gái lớn của tôi cũng qua cửa hàng ôm bố và hôn vào má bố một cái thật kêu rồi tíu tít khoe điểm và hôm nay có gì vui trên lớp. Tôi yêu con lắm, có lúc lại nghĩ ích kỷ rằng giá mà nó đừng lớn nữa, cứ bé nhỏ mãi thế này có phải niềm vui luôn được tồn tại mãi mãi không.
Tôi yêu con gái tôi lắm, cháu cũng rất yêu tôi (ảnh minh họa)
Đúng là cuộc sống nhiều khi không bao giờ được trọn vẹn. Mọi thứ đang yên ả, thì bỗng nhiên dậy sóng. Tôi vẫn không hiểu rồi mình sẽ đối diện với vấn đề này như thế nào nữa.
Tôi có một anh bạn mới từ nước ngoài về, anh ấy làm nghiên cứu ở phòng xét nghiệm ADN. Một hôm đi uống cà phê với anh ấy, tôi lấy điện thoại ra khoe với anh ấy hai đứa con của tôi, nhất là cô con gái lớn bất chợt anh bảo tôi: “Này, ông có chắc hai đứa con là của ông không?”. Ban đầu tôi tức giận nên đã mắng bạn tôi vì cái tội hay nghi ngờ, phần cũng không tin vì anh bạn tôi đang sống ở nước ngoài nên chuyện tình dục với anh ấy cũng thoáng. Anh ta còn bảo tôi: “Tôi hỏi vậy để ông suy nghĩ thôi, vì ở nước ngoài tôi gặp nhiều chuyện kiểu như thế này lắm, có khi lại đổ vỏ cho người khác ăn ốc ấy ông ạ”. Tôi nghe xong và đứng dậy về luôn. Tôi còn giận cậu ta mất gần một tuần không nói chuyện. Cậu ta nói với tôi: “nếu không tin thì cứ gửi mẫu tóc của con ông và ông đây tôi làm cho”.
Tất nhiên là ban đầu không bao giờ tôi đồng ý. Nhưng thật sự là từ lúc đó là chuyện đó cứ ám ảnh tôi mãi thật. Nhất là đôi khi nhìn con bé lớn chỉ thấy giống mẹ mà hoàn toàn không một nét nào giống tôi cả. Mặc dù tôi và con rất yêu quý nhau. Ban đầu tôi định mặc kệ, mọi chuyện muốn ra sao thì ra, nhưng càng ngày điều đó càng thôi thúc tôi phải có câu trả lời. Thôi thì thà rằng tôi biết rõ mọi chuyện còn hơn suốt ngày đưa ra câu hỏi mà không có câu trả lời… Vậy là tôi quyết định gọi điện cho anh bạn tôi và đồng ý gửi mẫu xét nghiệm và lòng nóng như lửa đốt.
Ít hôm sau, anh bạn tôi gọi tôi ra quán nước để nói chuyện. Tôi phóng xe ra quán mà trong lòng có linh cảm không tốt vì tôi đoán rằng nếu kết quả mà ổn thì chắc chắn bạn tôi sẽ gọi điện thông báo luôn cho tôi chứ không phải đợi đến khi ra quán. Đúng như dự đoán, tôi và con gái lớn của tôi không cùng huyết thống.
Tôi như người mất hồn, tôi nói dối vợ tôi đi du lịch với mấy người bạn trong gần một tuần mà thực ra tôi chỉ đi có một mình. Ở trong khách sạn tôi không đi bất cứ đâu mà chỉ nằm lì đốt thuốc và suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Thật sự nhiều lúc tôi chỉ mong giá có một phép màu nào đó cuốn phăng tất cả mọi việc đi và không còn những đau khổ này nữa.
Video đang HOT
Tôi xót xa đau đớn khi nhận được kết quả, đứa con gái tôi yêu thương
nhất lại không phải con ruột của mình (ảnh minh họa)
Tôi nghĩ ngợi nhiều lắm. Thực sự là từ lúc nhận kết quả xét nghiệm ban đầu tôi giận vợ tôi đến run người, chỉ muốn ly dị. Nhưng tôi nghĩ lại, cô ấy cũng là người dành hết tình cảm cho gia đình, hơn nữa, thời gian mới cưới nhau vợ chồng tôi còn trục trặc tình cảm tới mức suýt đưa nhau ra tòa, có thể trong thời gian đó cô ấy đã tìm đến người đàn ông khác.
Tôi thương cháu vô cùng, nhưng tôi cảm thấy giận vợ tôi kinh khủng, tại sao cô ấy lại có thể phản bội tôi để làm trò như thế. Tôi cố gắng nghĩ một cách tích cực rằng vì không muốn làm tổn thương tôi nên cô ấy đã cố gắng bù đắp cho tôi nhiều hơn sau vụ lỗi lầm đó, hoặc cũng có thể là chính vợ tôi cũng không biết rằng đứa con gái này không phải là của tôi. Hàng nghìn vấn đề đặt ra khiến lúc nào đầu tôi cũng như sắp vỡ.
Thú thật là tôi rất bối rối, tôi không biết mình cần phải ứng xử với vợ và con tôi như thế nào nữa!
Theo Ngoisao
Phũ phàng 1 lần thử xét nghiệm ADN của con
Thằng cu sinh ra kháu khỉnh &'không chịu nổi', nhìn mà ai cũng khen. Hàng xóm tới thăm cứ khen thằng cu đẹp, giống mẹ, không ai khen giống bố.
Nghi ngờ vì con không giống bố
Ngày biết tin vợ mang bầu con trai, Chí mừng lắm. Chí vui không xiết vì cái tin vợ có bầu và hạnh phúc tột cùng khi biết đó chính là một cậu con trai. Tâm lý của đàn ông nói chung, ai cũng thích có một cậu con trai đầu lòng, Chí cũng vậy.
Quá tin tưởng vào vợ nên chưa bao giờ Chí có sự nghi ngờ nào cả dù là vợ Chí có vẻ quan hệ rất rộng, nhiều người quan tâm, lo lắng và cũng là người có tài. Chí chỉ biết yêu thương, chiều chuộng vợ mình hết mực. Ngày vợ Chí có bầu, tình cảm và niềm tin anh còn dành cho vợ nhiều hơn. Lúc nào anh cũng chỉ biết đi làm, chiều thì nhanh nhanh về nhà mua đồ tẩm bổ cho vợ, với hi vọng vợ con được khỏe mạnh.
Thằng cu sinh ra kháu khỉnh &'không chịu nổi', nhìn mà ai cũng khen. Hàng xóm tới thăm cứ khen thằng cu đẹp, giống mẹ, không ai khen giống bố. Vốn Chí thích được người khác khen con giống bố nhưng mà thật sự là nó không giống bố, chỉ thấy giống mẹ thôi...
Thằng cu sinh ra kháu khỉnh &'không chịu nổi', nhìn mà ai cũng khen. Hàng xóm tới thăm cứ khen thằng cu đẹp, giống mẹ, không ai khen giống bố. (ảnh minh họa)
Càng lớn cu con càng kháu khỉnh, nghịch và hiếu động, Chí mừng lắm. Đúng là, vợ đẹp, bố đẹp nên con nhìn cũng đẹp. Mỗi ngày, Chí đều dành thời gian đưa con đi chơi, đưa con đi dạo bộ cùng với trẻ con trong phố. Người ta khen Chí là một người cha mẫu mực, chịu thương chịu khó, chiều vợ con hết lòng. Có con trai lại là con đầu lòng, nhìn lại kháu khỉnh như thế thì ai chẳng thích, không thích mới là lạ.
Con càng lớn càng ngoan, chỉ là, con chẳng giống Chí chút nào. Giờ nhìn con có đường nét rồi, người ta hay bảo, &'con nhà này giống mẹ y chang, sao không có nét nào của bố'. Họ còn bảo may mà không có nét của bố vì bố có một vài nét không đẹp, còn bây giờ thì con đẹp như tranh vẽ. Có vẻ như vài câu nói bâng quơ của người khác khiến Chí đau lòng, nhưng mà anh cũng chẳng bận tâm nhiều, bỏ qua mọi chuyện...
Con trai lớn quấn bố, đó là điều Chí cảm thấy hạnh phúc nhất. Với lại trước giờ vợ anh là người chu đáo, lúc nào cũng lo cho chồng con, có gì đâu mà phải băn khoăn, bận tâm nhiều. Anh nghi ngờ vợ là anh có tội, chẳng có manh mối nào để nghi ngờ vợ cả.
Xét nghiệm ADN, phát hiện con không phải con mình
Rồi có một ngày, anh bạn của Chí xuất hiện. Anh này làm công việc xét nghiệm ADN, mới chuyển công tác về miền Bắc. Hai người gặp nhau mừng vui hớn hở, căn bản vì trước cũng chơi thân với nhau. Cũng từ đây, mối quan hệ trở nên gắn kết hơn.
Hai người gặp nhau mừng vui hớn hở, căn bản vì trước cũng chơi thân với nhau. Cũng từ đây, mối quan hệ trở nên gắn kết hơn. (ảnh minh họa)
Một lần ngồi nói chuyện cùng nhau về mấy vụ xét nghiệm ADN hài hước của mấy người khách, anh bạn Chí cười nghiêng ngả. Đúng là, không thể tưởng tượng nổi những câu chuyện và tình huống vui như vậy. Anh bạn Chí còn đùa &'chúng mày có đứa nào thích xét nghiệm thì cứ nói với tao một câu nhé, tao sẽ làm cho nhanh gọn, đảm bảo biết đích thị con của mình hay không, không phải lăn tăn nhé'. Anh bạn còn hất hàm về phía Chí &'chú có thích làm không, cứ nói anh một tiếng'.
Chí cười &'ông điên à, tôi làm sao phải xét nghiệm'. Anh bạn cười &'thì nghe bảo, con ông không giống ông, ông thích yên tâm, tôi làm cho'. Lúc đó, tôi không nghĩ gì, chỉ nghĩ ông bạn này nói linh tinh.
Thế rồi về nhà, Chí ngắm kĩ mặt con trai. Đúng là con không có nét gì giống bố. Thật ra, con giống mẹ là được rồi, cần gì phải giống bố đâu. Nhưng mà, những lời của anh bạn cứ văng vẳng bên tai. Chí nghĩ, làm việc này lén lút thì không sao, bại lộ ra, vợ biết thì chết với vợ, khéo lại tan cửa nát nhà, tôi sợ lắm. Nhưng mà, nếu giấu giếm, lại không mất tiền thì tội gì không làm. Cứ thử một lần mất gì đâu...
Thế rồi, hôm sau đi làm, Chí gọi cho anh bạn để làm xét nghiệm cho con trai mình. Chí chỉ mong rằng, đó đích thị là con mình và Chí tin 99% là như thế. Chỉ là, cứ làm cho yên tâm vì chẳng mất gì mà không làm...
Và... khi anh bạn gọi Chí đi nhậu, anh ấy đưa kết quả cho Chí xem. Chí hỏi, nhìn mặt anh bạn có vẻ căng thẳng, anh ấy không nói gì. Chí run run mở kết quả xét nghiệm ADN, anh choáng luôn. Đó không phải là con Chí, chuyện gì thế này, trời ạ...
Tôi thấy uổng cho tôi mấy năm qua yêu thương và chiều chuộng vợ con. Bây giờ, tôi định làm thêm một lần xét nghiệm nữa cho chắc chắn kết quả này là chính xác. (ảnh minh họa)
Chí bủn rủn chân tay, không tin vào bản thân mình nữa. Chí phải có gặng hỏi &'ông đùa tôi à, thật hay giả?'. Anh bạn không nói nhiều &'thật, ông về xem lại vợ ông đi, điều tra ngay'.
Sau hôm ấy, Chí suy sụp hoàn toàn. Sao lại có chuyện như thế chứ. Hóa ra là ông bạn Chí nói thật, làm gì có lời gian dối nào, kết quả rành rành trên giấy tờ, tôi mà không thử làm thì chắc cả đời sống trong lừa dối, không biết đến chuyện gì...Và cũng không thể biết được, vợ mình đã cho mình ăn một vố đau. Trái tim Chí đau đớn vô cùng, vậy vợ an h đã có con với ai. Một người vợ lúc nào anh cũng yêu thương, cho rằng là người đoan chính mà cuối cùng lại trở thành người đàn bà thế này sao? Chí phải làm sao đây, anh phải bắt đầu chuyện khó nói này thế nào với vợ mình? Đúng là không thể tin nổi, tại sao lại có người vợ lừa dối chồng bao nhiêu năm như thế, trong khi chồng mình là một người chu toàn, chung thủy và không bao giờ khiến vợ phật lòng.
Chí thấy uổng cho tôi mấy năm qua yêu thương và chiều chuộng vợ con. Bây giờ, anh định làm thêm một lần xét nghiệm nữa cho chắc chắn kết quả này là chính xác. Nếu vẫn là kết quả cũ, Chí sẽ phan phui chuyện này, để vợ bẽ mặt, phải nhận tội trước mặt anh. Và sau đó, Chí sẽ có cách xử lý vợ. Chí có nên làm vậy không hay là cứ nín nhịn, câm lặng sống, nuôi con của kẻ khác?
Theo Khampha
'Chết đứng' tại vì kết quả ADN con của vợ Tưởng cái thai trong bụng cô ấy là của cậu bạn thân, mình liều làm đám cưới. Không ngờ, khi đi xét nghiệm ADN, đứa bé không phải con cậu ấy. Mình thực sự ngại ngần khi viết những dòng này. Không biết có ai rơi vào hoàn cảnh như mình không. Mình không biết đấy là sự dại dột hay mù quáng...