Sững sờ khi nhìn thấy bạn gái “làm thêm” ở quán karaoke
Dưới ánh đèn mờ của quán karaoke, tôi nhận ra em đang ôm hôn một người đàn ông lạ. Vậy là em đã lừa dối tôi bấy lâu nay mà tôi không hay biết.
Ngày gặp em một mình co ro dưới trời mưa tầm tã ở bên đường tôi đã vội vàng cởi chiếc áo đang mặc đưa cho em. Sau đó mỗi buổi chiều em đều đứng đợi ở cái quán ấy chờ tôi đi qua để trả áo. Sau một tuần đứng đợi tôi và em đã gặp nhau.
Biết em vừa mới từ quê lên thành phố tìm việc và chưa có chỗ ở ổn định nên tôi đã xin cho em ở ghép cùng một em gái cạnh phòng trọ của tôi. Em bắt đầu tìm việc làm. Vì không được học hành tử tế nên em chỉ có thể xin được công việc phổ thông. May mắn em được một cửa hàng may nhận vào học việc và vẫn trả lương. Sau ba tháng em đã được người ta nhận làm chính thức.
Tôi và em nảy sinh tình cảm với nhau lúc nào mà cũng không hay. Lúc đầu chỉ là những bữa cơm em nấu sẵn và mời tôi ăn vì tôi đi làm về muộn. Sau đó là những tối ngồi trò chuyện với nhau tới khuya. Yêu nhau nửa năm, tôi và em quyết định dọn về ở cùng với nhau và đã nghĩ tới một đám cưới diễn ra trong tương lai.
Thế nhưng theo thời gian em dần thay đổi, em không còn là cô gái ngây thơ ngày nào nữa. Em bắt đầu mặc váy ngắn, trang điểm đậm mỗi khi đi làm. Chẳng biết bạn bề rủ rê thế nào mà em bỏ cả làm ở cửa hàng may để đi làm phụ vụ ở quán cà phê. Tôi góp ý thì em bảo: “Bạn em làm ở đấy kiếm được nhiều tiền lắm, chứ cứ đi làm may mãi thì bao giờ chúng ta mới đủ vốn để cưới nhau”.
Em bắt đầu mặc váy ngắn, trang điểm đậm mỗi khi đi làm. (Ảnh minh họa)
Rồi em thường xuyên về khuya hơn, có hôm em làm thêm đến tận 11 giờ tối và phải gọi tôi ra đón về. Tôi đã bảo em từ bỏ nhưng em một mực không chịu. “Em đi làm chứ có phải đi đú đởn đâu mà anh cứ bắt em bỏ thế. Nếu anh không muốn đón em thì lần sau em sẽ không làm phiền anh nữa, em sẽ tự bắt xe ôm đi về”.
Video đang HOT
Tôi thất vọng vì thấy em thay đổi quá nhanh, nhưng cũng nghĩ thương em vì em đang cố gắng để lo cho tương lai của chúng tôi. Vừa giận lại vừa thương nên tối tối tôi vẫn ngồi đợi em hết ca làm rồi chở em về. Hai đứa lại vui vẻ trong căn phòng trọ chật chội. Cho tới một ngày…
Sáng hôm ấy sau khi đến công ty được một lúc tôi nhận được tin nhắn của em:”Tối nay anh không phải đón em nữa đâu nhé. Em làm xong thì về nhà Hoa chơi và ngủ cùng nó luôn. Mai nó về quê”.
Biết em làm muộn không có thời gian đi mua sắm gì nên tiện bạn em về quê tôi mua chút đồ mang đến chỗ làm cho em để em gửi bạn về biếu bố mẹ. 8 giờ tối tôi lễ mễ bê đống đồ đến quán cà phê em làm thì không thấy em ở đó nữa. Hỏi người quản lý mới hay em đã hết ca làm và về nhà. Gọi điện cho em thì em không nghe máy. Tôi gọi điện cho Hoa bạn của em xem em đã về đấy chưa nhưng cô ấy bảo em hẹn 10 rưỡi mới đến. Tôi hỏi lại người quản lý cho chắc chắn: “Bình thường cô ấy phải làm đến 10 giờ tối mới hết ca cơ mà?”.
“Không, 8 giờ tối là cô ấy đã hết ca. Có phải anh là người vẫn chờ để đón cô ấy mỗi tối đúng không?”, người quản lý hỏi lại tôi. “Đúng vậy”, tôi trả lời bằng giọng rất lo lắng. “Bình thường sau khi làm xong tôi thấy cô ấy và một người bạn hãy đi bộ về ngôi nhà bên kia đường. Nghe nói các cô ấy làm thêm cho một quán karaoke bên ấy. Anh qua tìm thử xem”.
Theo hướng chỉ tay của người quản lý quán cà phê tôi vội sang quán karaoke bên đường. Dưới ánh đèn mờ của quán, tôi nhận ra em đang ôm hôn một người đàn ông lạ. Vậy là em đã lừa dối tôi bấy lâu nay mà tôi không hay biết. Đống đồ trên tay tôi rơi xuống đất, nghe tiếng động em quay ra và nhìn thấy tôi.
Quá thất vọng về người con gái mình yêu tôi đã bỏ ra về. Tối ấy em đứng ngoài phòng van xin tôi tha thứ, nhưng tôi không thể chấp nhận. Tôi thấy mình đã lầm khi đưa .
Theo Afamily
Sững sờ thấy bạn gái "làm thêm" ở quán karaoke
Dưới ánh đèn mờ của quán karaoke, tôi nhận ra em đang ôm hôn một người đàn ông lạ. Vậy là em đã lừa dối tôi bấy lâu nay mà tôi không hay biết.
Ngày gặp em một mình co ro dưới trời mưa tầm tã ở bên đường tôi đã vội vàng cởi chiếc áo đang mặc đưa cho em. Sau đó mỗi buổi chiều em đều đứng đợi ở cái quán ấy chờ tôi đi qua để trả áo. Sau một tuần đứng đợi tôi và em đã gặp nhau.
Biết em vừa mới từ quê lên thành phố tìm việc và chưa có chỗ ở ổn định nên tôi đã xin cho em ở ghép cùng một em gái cạnh phòng trọ của tôi. Em bắt đầu tìm việc làm. Vì không được học hành tử tế nên em chỉ có thể xin được công việc phổ thông. May mắn em được một cửa hàng may nhận vào học việc và vẫn trả lương. Sau ba tháng em đã được người ta nhận làm chính thức.
Tôi và em nảy sinh tình cảm với nhau lúc nào mà cũng không hay. Lúc đầu chỉ là những bữa cơm em nấu sẵn và mời tôi ăn vì tôi đi làm về muộn. Sau đó là những tối ngồi trò chuyện với nhau tới khuya. Yêu nhau nửa năm, tôi và em quyết định dọn về ở cùng với nhau và đã nghĩ tới một đám cưới diễn ra trong tương lai.
Thế nhưng theo thời gian em dần thay đổi, em không còn là cô gái ngây thơ ngày nào nữa. Em bắt đầu mặc váy ngắn, trang điểm đậm mỗi khi đi làm. Chẳng biết bạn bề rủ rê thế nào mà em bỏ cả làm ở cửa hàng may để đi làm phụ vụ ở quán cà phê. Tôi góp ý thì em bảo: "Bạn em làm ở đấy kiếm được nhiều tiền lắm, chứ cứ đi làm may mãi thì bao giờ chúng ta mới đủ vốn để cưới nhau".
Em bắt đầu mặc váy ngắn, trang điểm đậm mỗi khi đi làm. (Ảnh minh họa)
Rồi em thường xuyên về khuya hơn, có hôm em làm thêm đến tận 11 giờ tối và phải gọi tôi ra đón về. Tôi đã bảo em từ bỏ nhưng em một mực không chịu. "Em đi làm chứ có phải đi đú đởn đâu mà anh cứ bắt em bỏ thế. Nếu anh không muốn đón em thì lần sau em sẽ không làm phiền anh nữa, em sẽ tự bắt xe ôm đi về".
Tôi thất vọng vì thấy em thay đổi quá nhanh, nhưng cũng nghĩ thương em vì em đang cố gắng để lo cho tương lai của chúng tôi. Vừa giận lại vừa thương nên tối tối tôi vẫn ngồi đợi em hết ca làm rồi chở em về. Hai đứa lại vui vẻ trong căn phòng trọ chật chội. Cho tới một ngày...
Sáng hôm ấy sau khi đến công ty được một lúc tôi nhận được tin nhắn của em: "Tối nay anh không phải đón em nữa đâu nhé. Em làm xong thì về nhà Hoa chơi và ngủ cùng nó luôn. Mai nó về quê".
Biết em làm muộn không có thời gian đi mua sắm gì nên tiện bạn em về quê tôi mua chút đồ mang đến chỗ làm cho em để em gửi bạn về biếu bố mẹ. 8 giờ tối tôi lễ mễ bê đống đồ đến quán cà phê em làm thì không thấy em ở đó nữa. Hỏi người quản lý mới hay em đã hết ca làm và về nhà. Gọi điện cho em thì em không nghe máy. Tôi gọi điện cho Hoa bạn của em xem em đã về đấy chưa nhưng cô ấy bảo em hẹn 10 rưỡi mới đến. Tôi hỏi lại người quản lý cho chắc chắn: "Bình thường cô ấy phải làm đến 10 giờ tối mới hết ca cơ mà?".
"Không, 8 giờ tối là cô ấy đã hết ca. Có phải anh là người vẫn chờ để đón cô ấy mỗi tối đúng không?", người quản lý hỏi lại tôi. "Đúng vậy", tôi trả lời bằng giọng rất lo lắng.
"Bình thường sau khi làm xong tôi thấy cô ấy và một người bạn hãy đi bộ về ngôi nhà bên kia đường. Nghe nói các cô ấy làm thêm cho một quán karaoke bên ấy. Anh qua tìm thử xem".
Theo hướng chỉ tay của người quản lý quán cà phê tôi vội sang quán karaoke bên đường. Dưới ánh đèn mờ của quán, tôi nhận ra em đang ôm hôn một người đàn ông lạ. Vậy là em đã lừa dối tôi bấy lâu nay mà tôi không hay biết. Đống đồ trên tay tôi rơi xuống đất, nghe tiếng động em quay ra và nhìn thấy tôi.
Quá thất vọng về người con gái mình yêu tôi đã bỏ ra về. Tối ấy em đứng ngoài phòng van xin tôi tha thứ, nhưng tôi không thể chấp nhận. Tôi thấy mình đã lầm khi đưa em về đây.
Theo Blogtamsu
Tôi hối hận vì để bạn gái đi làm thêm buổi tối Nếu như tôi không đồng ý để bạn gái đi làm thêm thì có lẽ bây giờ tôi đã không bị người đàn ông giàu kia có cơ hội cướp mất cô ấy khỏi tôi. Tôi và cô ấy yêu nhau từ hồi năm nhất đại học đến nay cũng được ba năm rồi, tình cảm giữa tôi và cô ấy dành cho...