Sững sờ khi mẹ người yêu hỏi: “Cháu đến xin làm giúp việc nhà cô à?”
“Cháu đến xin làm giúp việc nhà cô à? Nhà cháu ở đây hay ở quê?”. Tôi sững sờ không nói được câu gì.
Tôi và Hải quen nhau qua sự giới thiệu của bạn bè. Cảm nhận của tôi về anh khi đó là một chàng trai hiền lành, thân thiện và cư xử rất đúng mực. Vài lần đi chơi với anh thì tôi cũng lờ mờ đoán ra được gia cảnh của Hải. N hà anh chắc bố mẹ cũng chỉ là những người lao động bình thường vì anh thường đi chiếc wave cũ, cũng chỉ đưa tôi đi ăn những món vỉa hè, uống trà đá.
So với người yêu thì tôi có điều kiện hơn hẳn vì bố mẹ tôi đều là công chức nhà nước, tôi lại là con một nên được chiều chuộng. Tuy nhiên từ khi yêu Hải, thấy anh bình dị chất phác nên tôi cũng không váy vóc là lượt như trước mà thường chỉ diện quần áo bình thường cho hợp với anh, để anh không thấy tự ti.
Yêu nhau đã gần 1 năm Hải vẫn chưa đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Cũng có lần tôi thắc mắc thì anh bảo anh muốn chờ đợi thời gian thích hợp sẽ đưa tôi về, giờ sợ hơi sớm. Anh không muốn có chuyện không hay xảy ra làm ảnh hưởng tới tình yêu của hai người.
Cũng có lần tôi thắc mắc thì anh bảo anh muốn chờ đợi thời gian thích hợp sẽ đưa tôi về, giờ sợ hơi sớm. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy thậm chí tôi đã nghĩ hay là Hải không xác định chuyện tình cảm thật với tôi vì anh cũng đã học năm cuối rồi. Nhà anh có thể không bằng nhà tôi nhưng mà anh vẫn có cái mác thành phố chắc nhiều cô theo, chứ tôi dù sao cũng chỉ là dân tỉnh lẻ. Tôi muốn biết rõ tình cảm của anh thế nào nên đã quyết tâm hỏi bằng được địa chỉ nhà Hải để đến. Tôi đã nghĩ, bố mẹ anh là những người lao động bình thường nên chắc chắn cũng thoải mái và quý người.
Vô tình tôi tìm được địa chỉ nhà anh từ chị lớp trưởng của anh, anh học trên tôi 2 khóa. Chị ấy có nói Hải chưa từng mời bạn bè về nhà bao giờ, sinh nhật thì toàn tổ chức ở căng tin trường nên cũng không ai biết gia cảnh thế nào.
Tôi phải nhờ xe ôm chỉ đường chứ tôi cũng không biết khu đó. Chỉ tới khi bác xe ôm chở đến đúng địa chỉ tôi có thì tôi khá bất ngờ trước căn biệt thự hoành tráng trước mặt. Tôi đã nghĩ mình nhầm, nhưng đây là địa chỉ chị ấy lấy từ hồ sơ của các bạn trong lớp, không thể nhầm được.
Video đang HOT
Lừng chừng một lúc tôi quyết định bấm chuông. Thật không ngờ người ra mở cửa lại chính là Hải.
- Nhà anh đây ư?
- Ừ, nhà anh đấy. Sao em tìm địa chỉ giỏi vậy? Em cứ vào nhà cho khỏi nắng đã rồi nói chuyện tiếp.
Hải dẫn tôi vào trong. Lúc đó cảm giác trong tôi khó tả lắm, tôi vẫn không thể ngờ được anh lại sống trong căn biệt thự sang trọng thế này. Nó khác xa một trời một vực những điều mà tôi vẫn nghĩ. Chúng tôi vừa bước vào phòng khách thì thấy một ngườiphụ nữ bước xuống từ cầu thang, có lẽ là mẹ anh. Tôi chưa kịp cất tiếng chào thì bà đã hỏi:
“Cháu đến xin làm giúp việc nhà cô à? Nhà cháu ở đây hay ở quê?”. Tôi sững sờ không nói được câu gì. May mà Hải đã đỡ lời: “Mẹ ơi mẹ nhầm rồi, đây là Hoài bạn gái con mà con hay kể cho mẹ nghe đấy”.
Mẹ Hải hơi biến sắc một chút rồi đi ra ngoài. Hôm đó tôi và Hải đã nói chuyện. Anh nói anh chưa đưa tôi về ra mắt cũng là bởi lý do sợ tôi biết gia cảnh anh rồi tôi sẽ không muốn tiếp tục với anh nữa. Với lại mẹ anh cũng là người hơi khó tính, anh cũng đang thuyết phục bà dần dần…
“Cháu đến xin làm giúp việc nhà cô à? Nhà cháu ở đây hay ở quê?” (Ảnh minh họa)
Trở về sau cái lần bất ngờ đến nhà người yêu tôi thực sự thấy buồn. Tôi biết gia cảnh anh và tôi không hề môn đăng hộ đối, mẹ anh lại như thế chắc chắn bà không chấp nhận tôi đâu. Tuy nhiên cô bạn cùng phòng lại động viên: “Hôm đó là bác ấy nhầm chứ không có ý gì đâu. Mày đừng có lo, ông Hải yêu mày là được, chắc chắc ông ấy sẽ thuyết phục được bố mẹ. Tương lai làm dâu nhà giàu là chắc rồi”.
Thế nhưng bạn vừa dứt câu thì tôi nhận được cú điện thoại lạ. Bắt máy tôi mới biết thì ra đó là mẹ Hải:
- Cháu Hoài phải không?
- Vâng ạ.
- Bác là mẹ Hải đây. Bác muốn nói với cháu về chuyện của cháu và Hải. Bác thấy hai đứa không hợp đâu. Giúp việc bác cũng không muốn thuê người ở quê làm chứ đừng nói gì tới chuyện chấp nhận con dâu ở quê về sống trong nhà bác…
Tôi lặng người không nói được câu gì. Mẹ Hải cúp máy rồi mà tôi vẫn giữ máy trên tai, người thần thờ. Đứa bạn phải lay mạnh mấy cái tôi mới tỉnh: “Tao với Hải chắc thôi mày ạ. Làm dâu nhà giàu không sướng đâu”.
Theo Một Thế Giới
Đưa bố mẹ chồng ở quê lên sống cùng tôi mới giật mình thức tỉnh trước sai lầm đó
Gia đình chồng ở quê còn có anh trai, nhưng vì chị dâu ích kỉ không muốn nuôi bố mẹ chồng nên ùn ẩy cho vợ chồng tôi. Chấp nhận đưa bố mẹ chồng lên sống cùng tôi mới nhận mình thật sai lầm.
Tôi cùng chồng cưới nhau đến nay cũng được gần 3 năm, hiện đang có một cháu gái xinh xắn. Chồng tôi và tôi đều làm công ty ngoài, nhưng cũng là làm hành chính, thu nhập cũng được gọi là tạm đủ trang trải cho gia đình và dùng một chút để dành dụm những ngày ốm đau.
Tôi thuê một cô giúp việc cũng trung tuổi để ở nhà dọn dẹp nhà của và chăm sóc con. Thật ra thì nhà cũng không có gì dọn nhiều, chủ yếu là chăm con tôi vì bé còn tương đối nhỏ mà gửi trường học tư nhân thì tôi lại không thấy yên tâm.
Bố mẹ chồng ở quê là vậy vì không sống chung nhà nhưng tôi cũng rất biết ý. Mỗi tháng đều mua quà gửi về cho bố mẹ kèm một chút tiền trích từ tiền lương ra cho ông bà tiêu vặt. Thấy vậy chẳng biết chị dâu chồng bày mưu tính kế gì mà lại đùn đẩy bố mẹ ở quê lên sống cùng chúng tôi. Tôi biết chắc là sẽ gặp nhiều phiền phức nhưng thương ông bà và cũng nghĩ sẽ ổn thỏa thôi khi tôi đã sắp xếp mọi thứ đâu vào đó rồi.
Chẳng thể ngờ vì một chút thương đó mà dẫn đến sai lầm tai hại của tôi. Đến khi bố mẹ chồng lên sống chung rồi thì tôi chỉ muốn mình có thể đem bố mẹ chồng trở về quê ngày nào sớm ngày đó thì hay biết mấy.
Bố mẹ chồng tôi lên sống cùng, nhưng với cái nếp sống ở quê thì thường có thói quen ăn uống kham khổ. Vậy là khi bố mẹ chồng lên sống chung, mẹ chồng cũng ép chúng tôi ăn uống theo kiểu đó. Mẹ chồng bắt tôi cho giúp việc nghỉ để ông bà ở nhà chăm cháu, tôi chấp nhận việc này vì nhà cũng không rộng gì, cả thêm cô giúp việc thì cũng đỡ một khoản. Chỉ có cho cô ấy nghỉ tôi mới thấy thật thà mà nói đừng cho cô ấy nghỉ có lẽ bữa cơm trong gia đình tôi sẽ còn tí thịt, có đầy đủ chất.
Đến giờ thì tôi thật sự hốt hoảng với điều này, tôi không biết nên làm sao .(Ảnh minh họa)
Mẹ chồng đi chợ vào sáng sớm, chẳng hiểu bà đi chợ kiểu gì cả tiếng mà chỉ mua được mớ rau với ít cá khô. Về nhà thì thấy nhà cửa lôn xộn, rau văng tung tóe đầy nhà. Tôi không hiểu mẹ chồng đã đánh vật với mọi thứ ra sao mà nhà cửa đến nỗi thế này nữa. Mỗi bữa ăn mẹ chồng chỉ cho chúng tôi ăn một món chính là cá kho mặn đắng cộng với một món rau luộc nhạt nhẽo. Cứ vậy cả tuần lễ thì tôi góp ý với mẹ, mẹ lại bảo ăn như thế là hơn ở quê nhiều rồi, điều này khiến tôi mệt mỏi lắm.
Chuyện như vậy đã đành, hôm qua trong lúc tôi về thì thấy không biết ai vô ý vứt cả bỉm của trẻ con đầy dưới sân. Nào ngờ về đến nhà nói chuyện thì chính mẹ chồng vứt đó. Tôi hốt hoảng chạy xuống sân thu dọn rồi trở lên. Nói với mẹ chồng ở quê không như ở đây, vứt phải để gọn. Chỉ vậy mà mẹ chồng giận dỗi không thèm nói chuyện với tôi và tối cũng không ăn cơm.
Đến giờ thì tôi thật sự hốt hoảng với điều này, tôi không biết nên làm sao. Thật sự thấy mình quá sai lầm khi đưa bố mẹ chồng ở quê lên tôi mới giật mình thức tỉnh trước sai lầm ghê gớm này. Không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đình tôi mà còn khiến mọi chuyện đảo lộn hết cả.
Theo Một Thế Giới
Cả tháng nay, đêm nào mẹ người yêu cũng nhắn tin cầu xin tôi một việc Cả tháng nay, đêm nào mẹ Huy cũng nhắn tin cầu xin Huệ chuyện đó. Thực lòng cô không biết phải làm thế nào để mẹ Huy hiểu cho cô bây giờ. Thấy Huy là chàng trai tốt lại quan tâm chăm sóc cho mình thật lòng nên sau 5 tháng hẹn hò Huệ đồng ý yêu anh. Thời gian đầu, mỗi lần...