Sững sờ khi bạn chỉ hình vợ tôi và nói: “Bồ mới của tao đấy, ngon không?”
Đang nhâm nhi ly cà phê, ông bạn đưa Ipad ra rồi khoe bồ mới. Tôi cầm Ipad lên và mắt như muốn rớt ra vì người trong ảnh không ai khác chính là vợ tôi.
Nếu như không có dịp ngồi nói chuyện với bạn và không vui đùa trao đổi chuyện gái gú thì tôi đâu biết bí mật tày đình mà vợ tôi đã giấu kín bấy lâu nay. Có nằm mơ thì tôi cũng không nghĩ rằng vợ mình đang ngoại tình với gã đàn ông khác và người đó không ai khác lại là bạn tôi.
Tôi và người đó là bạn làm ăn và dường như ở cái đất Hà Nội này việc giao lưu chỉ diễn ra ở trên bàn tiệc hoặc 1 chốn ăn chơi nào đấy, chứ ít ai đưa bạn về nhà, nếu như có thì đó là người cực kỳ thân thiết.
Chúng tôi làm ăn và quen biết nhau 1 cách xã giao chứ không thực sự thân thiết và cũng không ai biết mặt vợ của đối phương cả. Cho đến một ngày, lúc hai gã đàn ông chúng tôi hẹn nhau ngồi cà phê nói chuyện bàn công việc thì vô tình có nhắc đến chuyện gái gú. Anh ta hỏi tôi:
- Ông dạo này có em nào cặp nách không?
- Tôi cũng có nhiều em theo lắm nhưng tôi chỉ chát chít nói chuyện vui thôi chứ “khoản đó” thì không.
Nói rồi hai thằng phá lên cười:
- Ông kém thế, không dám à, sợ vợ biết chứ gì?
- Tôi không “:yếu” nhưng mà chẳng hiểu sao khi người ta đặt vấn đề về “chuyện đó” tôi lại lặn mất tăm, thế còn ông thì sao?
Thật ra tôi “chém gió” chứ tôi làm gì có thời gian với lại tôi không ham mấy việc cặp bồ này nọ vì tôi khá yêu vợ con và tôi không muốn làm gì tổn hại đến gia đình.
Video đang HOT
- Ông như thế là kém rồi, bồ của tôi ngon lắm, làm ngân hàng và rất chịu chơi. Ông có muốn xem hình không?
- Đâu, đưa tôi xem bồ ông thế nào nào?
Anh ta đưa ipad ra và gạt gạt tìm ảnh cô bồ. Lúc đó tôi nhâm nhi ly cà phê chờ đợi:
- Đây này, nhìn “ngon” không?
Tôi cầm lấy Ipad suýt nữa thì làm rơi rồi thầm nghĩ: “Trời ơi! Đây chẳng phải cô vợ tôi sao? Sao cô ấy lại là bồ của bạn tôi được”. Người tôi bắt đầu nóng ran. Tôi cố giữ bình tĩnh hết mức, quay sang hỏi ông bạn:
- Đây thực sự là bồ ông à.
- Chứ sao nữa, ông thấy tôi giỏi không?
- Hai người qua lại bao lâu rồi, ừm… cô này nhìn được đấy.
Tôi cố hết sức ngăn mình lại để moi móc thông tin dù rất muốn đấm cho hắn mấy quả vào mặt.
- Cũng được gần 4 tháng gì đó, em này nhu cầu cao lắm, tuần nào cũng phải gặp nhau và đi nhà nghỉ nếu không em ấy khóc lóc, giận dỗi.
“Trời ơi, vợ tôi là loại đàn bà lăng loàn như vậy sao? Cô ta nghĩ đàn ông sẽ yêu thương mình như chồng ư? Tất cả các gã đàn ông cặp bồ thì gần như 100 phần trăm chỉ xem bồ là đồ chơi và là chiến tích mà thôi”. Tôi thầm nghĩ.
Tôi đặt ipad xuống rồi nói bận việc nên về trước, để lại anh bạn ngồi trơ ra không hiểu chuyện gì. Nếu cứ tiếp tục ngồi đó chắc tôi sẽ cho anh ta 1 trận nhừ tử. Chắc hẳn hắn không biết tôi là chồng của bồ hắn và có lẽ vì tôi ít chụp ảnh nên vợ không cho hắn xem mặt chồng mình và từ ngày tôi chuyển công ty thì vợ tôi cũng mải miết với nhân tình nên chắc cũng không biết chồng làm ở đâu. Dạo này cô ấy đúng là ít quan tâm tới tôi, thì ra đây là nguyên nhân.
Tôi phi về nhà và vô cùng tức giận với hàng nghìn câu hỏi vây bủa. Tôi lôi vợ ra tra hỏi rồi cho cô ta mấy cái tát xong rồi bỏ đi. Nỗi uất nghẹn dâng trào, sĩ diện thằng đàn ông, hạnh phúc gia đình đã bị cô vợ lẳng lơ dẫm nát hết. Tôi thực sự sốc với những gì vừa diễn ra, gia đình tôi rồi sẽ đi về đâu. Nếu ly hôn thì hai đứa con gái bé bỏng của tôi sẽ thế nào. Tôi thực sự thấy bế tắc.
Theo Motthegioi
Tóm được người con trai ngoan...
Tôi nhâm nhi ly cà phê rồi bảo hắn: "Thế trai ngoan có muốn quen với gái hư không?"
Nhiều người bảo nhau rằng, không nên quen con trai ngoan với vô vàn lí do: nào là con trai ngoan thường mắc cỡ khi đứng giữa đám đông, thường không có định hướng vào tương lai... Thế mà khổ nỗi, mẹ tôi lại thích con trai ngoan.
Mẹ tôi bảo: "Yêu một người đàn ông thì hãy tránh xa những người suốt ngày rượu chè bê bết, bài bạc liên miên. Chọn những người có chí hướng, biết lo cho gia đình mà lấy" . Tôi cười nói rằng: "Mẹ cổ hủ quá, đàn ông như thế thì chỉ có trong nhà trẻ thôi mẹ ạ".
Tôi, 21 tuổi, sinh viên năm 4 đại học, mạnh mẽ, cá tính và yêu đời; và tôi nghĩ cần quái gì đàn ông xen vào cuộc đời tôi, một thân một mình tôi vẫn sống tốt cơ mà, cùng lắm thì tôi làm "single mom" thôi. Tôi có thể la cà với đám bạn cả ngày, đi cà phê liên miên, nói chung là độc thân đối với tôi như là một thiên đường.
Với tư tưởng yêu tự do như thế, tôi sống cuộc sống độc thân trong suốt những năm tháng còn lại; Cho đến năm tôi 28 tuổi thì tôi ế thật.
Gia đình tôi cuống quýt làm mai mối, hôm thì người này, hôm thì người khác. Mẹ cứ giục tôi yêu, giục tôi cưới, mẹ bảo không khéo tôi lại thành bà cô già mất. Tôi cười bảo mẹ: "con phải tìm được đàn ông ngoan như mẹ con mới lấy". Mẹ tôi lắc đầu ngao ngán: "Người kiểu ấy tuyệt chủng cả rồi".
Rồi vô tình một ngày đẹp trời, tôi gặp hắn, trai ngoan. Tội gọi là hắn bởi lẽ hắn cùng tuổi, hơn tôi vài tuần tuổi. Hắn và tôi cùng trong câu lạc bộ nhiếp ảnh, gặp nhau vài lần, cà phê vài bận rồi quen. Hắn làm ở công ty xuất khẩu, lương tháng vài chục củ, tôi hỏi tại sao hắn giàu thế mà vẫn ế, hắn bảo: "Con gái thời này không thích quen trai ngoan như tôi, cô nào gặp tôi vài bận cũng bảo chán rồi chia tay, thế là tôi ở vậy" . Tôi nhâm nhi ly cà phê đen rồi bảo hắn: "Thế trai ngoan có muốn quen với gái hư không?", hắn suýt phun cả ly cà phê sữa khi nghe tôi nói câu đó.
Tôi đã không chần chừ để trói hắn vào cuộc đời mình (Ảnh minh họa)
Mỗi bận gặp là tôi và hắn lại cãi nhau chí chóe, anh em trong hội thường gán ghép tôi với hắn thành một cặp với lý do: "Hai đứa mày yêu nhau đi cho trái đất này bớt được hai đứa ế".
Cuối năm, mẹ hỏi: "vẫn chưa tìm được trai ngoan à", tôi cười bảo: "tìm được rồi."
Tôi tức tốc gọi cho hắn: "Hôm 30 ghé nhà tui nghen", hắn ngẩn người vài giây rồi hỏi: "Ghé làm gì?". Tôi trả lời cộc lốc: "cưới", nghe đến đó hắn bật cười ra vẻ khoái chí.
30 Tết, hắn phi nước đại đến nhà tôi trong bộ dạng khác thường, quần tây áo sơ mi, giày đen bóng loáng, quà cáp lỉnh kỉnh. Tôi nhìn hắn cười: "Cũng biết lấy lòng đấy nhỉ?".
Mùng 1 Tết, tôi hỏi mẹ: "Trai ngoan đó, thế cưới được chưa hả mẹ?". Mẹ bảo: "Không, theo đạo thì không được". Tôi cười bảo mẹ: "Tìm được kẻ trai ngoan thế không dễ đâu mẹ à, không rượu chè, không bài bạc, không gái gú. Mẹ mà không đồng ý là con ở vậy". Mẹ tôi đành ậm ờ: "Thế thì cưới".
Thế là vài tháng sau, tôi cưới thật, bạn bè ai cũng ngạc nhiên bởi lẽ không nghĩ rằng tôi sẽ cưới nhanh như vậy. Tôi bảo: "Trai ngoan khó tìm, không lấy là cô khác lấy mất".
Cưới trai ngoan kể ra cũng sướng, ngày đi làm, tối về lo phụ vợ nấu cơm, hai vợ chồng cứ thế tíu tít suốt ngày; tiền cuối tháng đưa hết cho vợ, giữ lại vài trăm để đổ xăng. Ngày lễ hai vợ chồng đi du lịch đâu đó, lâu lâu làm vài shoot hình. Những lúc hắn buồn hay giận vợ thì đi lai rai với anh em ở vỉa hè cùng cốc đà đá nhâm nhi.
Trai ngoan tìm được thì phải cưới liền. Vì thế nên tôi đã không chần chừ để trói hắn vào cuộc đời mình.
Theo Khampha
Vứt bỏ thân phận bồ nhí đó đi để anh được bên em Tối qua, anh thấy nàng run sợ trong phòng tắm. Nàng đã lo lắng mím chặt bờ môi, đến mức nó bật máu. Quân biết, nàng yêu anh thật! Trong đôi mắt nàng, có gì đó như bất mãn với đời nhưng lại nhu mì, yếu đuối và cần chở che (ảnh minh họa) Nàng sở hữu một thân hình đáng để mọi...