Sững người với món quà cưới độc nhất vô nhị bố vợ tặng con rể đêm trước ngày cưới
Giật mình trước món quà có 1-0-2 của bố vợ tặng cho mình, Thái run rẩy lắp bắp không lên tiếng hỏi bố vợ.
Yêu Thái từ lúc học năm 3 đại học đến giờ cũng ngót nghét 5 năm năm rồi. Tình yêu của Thái và Vân được 2 bên gia đình ủng hộ vì bố mẹ Thái là bạn học cũ ngày trước của bố Vân. Thái hơn Vân 2 tuổi, công việc ổn định mức lương lại khá và đặc biệt rất yêu và tốt với Vân nên bố mẹ yên tâm trao con gái mình cho Thái.
5 năm quá đủ để yêu và hiểu nhau, bố mẹ 2 bên nhiều lần giục 2 đứa tính đến chuyện đám cưới mà Vân và Thái cứ khất lần vì muốn công việc của Vân ổn định 1 chút. Giục mãi thì không chịu cưới, đùng 1 cái Thái và Vân dắt tay nhau về nhà xin cưới vì đã lỡ có bầu 3 tháng. Nghe tin đó từ con gái yêu, bố mẹ Vân sốc lắm nhưng chuyện đến nước này thì cưới gấp thôi chứ để lâu thiên hạ cười vào mặt vì không biết dạy con.
Khoảng cách từ hôm xin cưới đến ngày cưới có đúng 12 ngày, cả 2 nhà vội vã đi lo liệu chuyện cưới xin. Còn Thái và Vân thì lo chuyện chụp ảnh cưới và mời bạn bè là xong. Chuyện cưới xin khẩn cấp là thế, vậy mà hôm sát ngày cưới ông Hoàng (bố Vân) sững người bắt gặp con rể tình tứ khoác tay 1 cô gái chân dài đi ra từ nhà nghỉ đến quán karaoke vui vẻ tiếp.
Như được dội gáo nước lạnh lên đầu, ông Hoàng mới nhận ra bản chất thật của cậu con rể quý hóa. Tưởng nó ngoan hiền, yêu vợ thế nào hóa ra là cận kề ngày cưới vẫn tranh thủ đi gái được như này sao . Suy đi tính lại chỉ khổ cho con gái ông mà thôi, bụng mang dạ chửa mà giờ bắt nó bỏ chồng không được, tiếp tục cưới Thái cũng chẳng mấy là hạnh phúc. Ông phải làm gì đó cứu vãn hạnh phúc của con gái mới được, ông không can tâm nhìn cháu ngoại mình chưa ra đời đã phải chịu cảnh bố phản bội mẹ con nó.
Tưởng nó ngoan hiền, yêu vợ thế nào hóa ra là… (ảnh minh họa)
Theo dõi con rể một lúc, ông Hoàng quay xe về nhà thở dài. Đi đi lại lại nghĩ chuyện chiều nay mà ông bực quá. Có lẽ ông phải tìm cô gái kia tìm cách giải quyết chuyện này êm thấm mới được.
Tối muộn tầm 22h Thái đang định khóa cổng đi nghỉ lấy sức tiến hành lễ cưới, ai ngờ bố vợ sang tìm Thái và bảo lên xe đi với ông có việc cần nhờ. Nghe lời bố vợ, Thái lên xe bố vợ ngồi. Thấy bố vợ dừng xe trước 1 quán café đối diện đó là nhà nghỉ, Thái há hốc mồm ngạc nhiên hỏi bố vợ:
- Bố… đừng bảo bố muốn rủ con vào “thiên đường sung sướng” này nhé. Con không vào đâu, Vân giết con mất.
- Anh bình tĩnh nào, vào quán café ngồi bố có món quà cưới đặc biệt dành tặng con rể thôi, làm gì mà anh cứ cuống như thế.
- Ôi trời, bố làm con cứ tưởng… Qùa gì mà bố phải đưa con đến tận đây mới trao được ạ, hay để mai cưới bố trao cho vợ chồng con có phải được tiếng không ạ.
Video đang HOT
- Không, quà này bố phải trao cho anh trước ngày cưới. Anh sẽ bất ngờ về nó cho mà xem, bố chọn mãi mới được món quà ưng ý và hợp gu của con đấy.
Ông Hoàng vừa vỗ tay 1 cái, một chính cô gái chân dài chiều nay ngủ với Thái bước ra õng ẹo đến trước mặt Thái vuốt ve đòi sang nhà nghỉ đối diện âu yếm. Giật mình trước món quà có 1-0-2 của bố vợ tặng cho mình, Thái run rẩy lắp bắp không lên tiếng hỏi ông Hoàng.
Không, quà này bố phải trao cho anh trước ngày cưới (Ảnh minh họa)
- Thế này là thế nào hả bố, chẳng lẽ bố lại bắt con phản bội Vân sao? Bố bảo cô ta về đi, qùa này con không nhận đâu.
- Chiều anh mới ngủ với cô ấy, còn khen cô ấy hết lời xong giờ lại chê à. Bố phải trả catse cao thì cô ấy mới chịu tiếp con thêm tối nay nữa ấy. Chẳng phải con thích cô ta hơn con Vân còn gì. Thôi thì con cứ lưu niệm với cô ta đi, nhưng ngày mai chính thức là chồng của con gái bố thì đừng mơ tưởng đến chuyện gái gú. Bố sẽ không tha thứ cho con đâu, con biết tính bố thế nào rồi đấy.
- Bố… chiều nay, bố theo dõi con sao? Con xin bố, con thừa nhận là con sai nhưng quà của bố con xin trả lại ạ. Bố đã cho con món quà lớn nhất là Vân rồi, con không dám trông mong thêm quà cáp gì nữa. Bố giận bố cứ tát, cứ đánh con. Con chỉ xin bố giữ bí mật chuyện này đừng để cho Vân biết, cô ấy đang mang bầu bố ạ.
- Anh nghĩ được như vậy mà anh vẫn gái gú đó thôi. Bố cho anh thả phanh nốt đêm nay mà, ngày mai trở đi anh không còn cơ hội làm điều đó nữa đâu. Thôi, vui vẻ với cô ta đi bố về nghỉ ngơi trước đây. Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé con, ngày mai làm thằng đàn ông có vợ rồi con ạ.
Ông Hoàng lắc đầu thở dài rồi vỗ vỗ vai Thái bỏ về. Nhìn bố lên xe nổ máy, Thái vội gạt tay cô gái chân dài kia ra tất tả chạy theo bố vợ xin về cùng. Hơn 12h đêm về đến nhà mặt mũi vã hết mồ hôi, Thái mới thấy mình hèn quá. Đã đi gái lại còn để bố vợ biết và để ông cho 1 bài học nhớ đời.
Từ giờ trở đi, Thái sẽ yêu và ở bên cạnh chăm sóc mẹ con Vân mà thôi. Đêm qua chính bố vợ đã dạy cho anh biết là thằng đàn ông phải có trách nhiệm như thế nào với vợ con. Bởi vì gia đình là điều tuyệt vời nhất, anh không thể mất gia đình được. Mất niềm tin của bố vợ đã khiến Thái sợ xanh mặt rồi giờ có cho tiền anh cũng không dám đi gái nữa. Hơn lúc nào hết anh muốn cảm ơn bố vợ đã nhắc nhở, thức tỉnh anh quay về bên vợ con và sửa chữa sai lầm.
Theo Một Thế Giới
Âm mưu của bố chồng sau món quà cưới tiền tỷ khiến tôi bàng hoàng
Trong lúc chồng tôi nằm say ngất ngưởng trên giường thì bố chồng tôi có gọi tôi xuống phòng khách và hôm đó ông trao tôi món quà cưới.
Chào độc giả của mục tâm sự. Lâu nay tôi vẫn thường xuyên vào đọc các tâm sự của mọi người trong chuyên mục tuy nhiên tôi chưa thấy ai rơi vào cảnh ngộ như mình nên hôm nay tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình lên đây với mong muốn nhận được sự góp ý của mọi người.
Tôi năm nay 32 tuổi, vừa mới kết hôn được chưa đầy một tháng nhưng đã trong giai đoạn đau khổ đến cùng cực. Giờ tôi mới hiểu tại sao tôi lại được bố chồng dành nhiều ưu ái và một lòng biệt đãi như vậy từ ngày mới về làm dâu.
Tôi gặp anh, người chồng hiện tại của tôi trong một lần tình cờ đưa cháu (con anh trai ruột của tôi) đi học. Anh khi đó là bảo vệ của trung tâm ngoại ngữ đó và hôm đó trong lúc ngồi chờ cháu tan học, chúng tôi có ngồi trò chuyện.
Câu chuyện của chúng tôi trở nên thân mật hơn khi biết anh là người từng ở khu phố ngày xưa nhà tôi từng ở. Tôi cũng đã rất ngạc nhiên khi nghe anh nói anh từng tốt nghiệp đại học, vậy mà anh lại đang làm chân bảo vệ. Tuy vậy, cuối buổi, chúng tôi vẫn trao số điện thoại cho nhau như phép lịch sự. Vậy mà đâu ngờ, ngay hôm sau anh đã gọi điện cho tôi để nói chuyện vì anh bảo "tự nhiên thấy em cứ như người quen thân từ lâu lắm".
Chúng tôi lại gặp nhau trong một vài lần tôi đi đưa cháu đi học và từ xa lạ, chúng tôi đã dần có cảm tình với nhau hơn. Chúng tôi bắt đầu có nhiều hơn những buổi đi cà phê cùng nhau. Và thú thực vì chúng tôi đều lớn tuổi, tôi đã 31 còn anh thì 35, nên chúng tôi thực lòng cũng muốn tìm hiểu để xây dựng gia đình.
Khi đến với anh, thú thực tôi cũng có chút băn khoăn vì chúng tôi khác xa nhau nhiều điều. Tôi làm kế toán, đi lại đây đó, gặp gỡ nhiều người, trong khi đó công việc bảo vệ của anh cả ngày chỉ quẩn quanh với xe cộ. Tôi là tuýp người cởi mở, còn anh lại trầm lặng đến bí ẩn.
Nhưng vì tôi lớn tuổi, ngoại hình lại cũng không có gì hấp dẫn, thậm chí tôi đã xác định cả đời ở vậy nên khi thấy người yêu thương, lại là trai gốc Hà Nội, trông cũng cao ráo, hiền lành gia đình và bạn bè đã hết lòng vun vào. Thêm nữa, anh lại cũng tỏ ra rất quan tâm và yêu thương tôi. Vậy nên tôi đã xuôi lòng và nhận lời yêu anh.
Trong suốt thời gian yêu nhau, tôi cũng ít được anh đưa về nhà vì anh bảo căn nhà anh ở đang bị mấy cô ruột tranh chấp nên khi đưa tôi về gặp các cô sợ tôi buồn. Vậy nên thành ra lần nào đến nhà anh chơi cũng đều nhanh chóng. Tôi không biết gì về gia đình anh hơn ngoài việc mẹ anh mất sớm, bố anh ở vậy nuôi con đến giờ.
Phần vì anh làm bảo vệ nên thời gian tan việc rất muộn, 9 h đêm, trong khi ban ngày thì tôi lại đi làm cả ngày. Vì thế mà chúng tôi cũng ít có nhiều dịp đi chơi cùng nhau. Vậy nên lần nào hẹn hò anh cũng chẳng đưa tôi đi gặp bạn bè hay đồng nghiệp của anh vì lý do "anh muốn có những giây phút của riêng bọn mình".
Cứ thế, sau 8 tháng yêu nhau, anh bàn với tôi tổ chức đám cưới. Ở tuổi này, nghe bạn trai nói chuyện cưới xin, ai chả mừng. Tôi còn mừng hơn nữa khi hôm về ra mắt nhà anh, bố chồng tương lai rất cởi mở. Ông không chỉ chuyện trò, hỏi thăm tôi mà còn thậm chí thuê cả người nấu cỗ sẵn vì lý do "cho cháu đỡ vất vả".
Thế rồi đám cưới của chúng tôi diễn ra trong niềm vui trọn vẹn. Nhà tôi bố mẹ cũng mừng lắm vì cuối cùng tôi cũng đã có người cưới hỏi, nhà thông gia lại cũng không quá xa.
Ngày cưới, tôi vui lắm vì không chỉ mọi việc diễn ra suôn sẻ mà ngay tối đó, khi rời nhà hàng về nhà, trong lúc chồng tôi nằm say ngất ngưởng trên giường thì bố chồng tôi có gọi tôi xuống phòng khách và hôm đó ông trao tôi một cuốn sổ tiết kiệm trị giá tới hơn 1 tỷ đồng.
Ông bảo tôi rằng cuốn sổ tiết kiệm này mang tên ông nhưng ông sẽ viết giấy ủy quyền toàn bộ tiền này sẽ được trao lại cho con của vợ chồng tôi. Khi nào chúng tôi có con ông sẽ làm giấy tờ ủy quyền cho tên con tôi để đến năm 18 tuổi cháu sẽ có quyền tiêu số tiền ấy.
Lúc đó, tôi có hơi thắc mắc tại sao ông không trao cho chúng tôi mà lại là trao cho cháu nhưng tôi nghĩ đằng nào cũng là tấm lòng của ông nên không hỏi gì thêm. Tôi nghĩ rằng lấy chồng ở tuổi này lại còn được gia đình chồng quan tâm như vậy là điều quá sức tưởng tượng nên tôi cũng không hỏi gì thêm.
Nhưng đúng là niềm vui ngắn chẳng tày gang, hôm sau đám cưới, khi có một người chị họ ở quê lên chơi, vốn thật thà, người này đã kể cho tôi nghe hết về lịch sử gia đình chồng. Mẹ chồng mất sớm phần vì bệnh tật, nhưng cũng phần vì buồn chuyện bố chồng tôi mải ham chơi, không làm ăn gì. Số tiền mà bố chồng tôi có được để nuôi con và tích cóp toàn từ một người anh trai ở nước ngoài gửi về.
Còn bản thân chồng tôi cũng giống hệt bố chồng, rất thích cờ bạc, lô đề, anh từng bị đuổi khỏi đại học vì chơi lô đề và bị xã hội đen tìm vào tận trường đòi nợ. Lâu nay, vì không có tiền nên anh mới không chơi nữa và chấp nhận làm chân bảo vệ cho trung tâm ngoại ngữ.
Sau khi liệt kê những tật xấu của chồng tôi, người họ hàng khuyên tôi rằng có tiền hãy giấu kín đi mà nuôi con chứ đừng để lộ ra là có ngày trắng mắt. Người họ hàng này còn bảo đây cũng là lời khuyên mà họ hàng đã phải nói với mẹ chồng tôi trước đây. Và giờ là người một nhà nên chẳng có chuyện gì phải giấu cả.
Nghe người họ hàng nói mà tôi như không tin vào tai mình, dẫu vậy tôi vẫn cố gắng giữ bình tĩnh và bước vào cuộc sống mới.
Và đúng như vậy, kể từ khi cưới nhau về, tôi chìm trong những ngày đau khổ. Ngay sau khi cưới, toàn bộ tiền mừng tôi để trong két đã bị chồng mang đi để trả nợ những khoản trời ơi từ thửa anh chưa gặp tôi. Anh cũng không bao giờ đưa lương cho vợ mà bỏ mặc mọi chuyện chi tiêu trong gia đình cho tôi. Chưa kể, đi chơi, ăn sáng hay làm gì cần tiền, anh cũng thản nhiên đưa tay ra hỏi vợ tiền.
Nhìn cảnh hàng ngày anh ngửa tay xin vợ từ 3000 đồng để mua điếu thuốc lá, tôi sao thấy cay đắng quá chừng. Giờ tôi mới hiểu tại sao bố chồng tôi tặng quà cưới nhưng lại không dám tặng tên vợ chồng tôi mà là dành lại cho cháu.
Nhưng liệu tôi có thể sống với người chồng như thế này được chăng? Tôi không muốn con tôi phải phiền lòng vì một người bố không ra gì? Tôi có nên dừng lại cuộc hôn nhân này khi mà tôi còn chưa có con không? Hãy cho tôi lời khuyên.
...anh@gmail.com
Theo tri thuc tre
"Vào nhà nghỉ chỉ để ôm nhau" Câu chuyện thức tỉnh những cô nàng giờ này còn tin vào "ngôn tình" "Anh sẽ chỉ ôm em thôi, ôm em và ngủ đối với anh là hạnh phúc lắm rồi. Đàn bà để qua đường anh đâu thiếu, vui vẻ tiền triệu là xong. Nhưng chỉ có người sâu sắc như em, anh mới thấy cần trân trọng thật sự!". Hai năm trước, cũng chính tại nơi đây, trên mảnh đất facebook đầy sở khanh...