Sức mạnh của tình yêu
Tình yêu có thể làm cho con người trở nên yêu đời, tràn trề sức sống.
Mỗi buổi sáng thức giấc, có thể vươn mình thức dậy mở cửa sổ nhìn về ánh bình minh ngày mới, kèm với một nụ cười mãn nguyện với một ngày ta tiếp tục yêu và không quên vớ lấy chiếc điện thoại nhắn cho gấu một vài mẫu tin nhắn nhỏ. Thầm chúc một ngày tốt lành, hạnh phúc, đại loại như “Gấu ơi, bình minh lên rồi đấy, anh đã dậy, đang chống cằm ngắm ánh bình minh, mặt trời hôm nay tròn và đẹp lắm, anh chúc gấu một ngày tốt lành nhé. Anh yêu gấu.”
Tình yêu khi xem qua, ta cảm thấy đơn giản vậy nhưng thực chất nó mang trong mình một sức mạnh vô hình nào đó vô cùng lớn. Khi yêu, có thể khiến ta trở nên vui vẻ, trẻ trung hơn, tự tin hơn, mãn nguyện hơn với những gì mình đang có và đã có. Đôi khi còn có những tư tưởng cầu tiến hơn, đại loại như trong bài hát “Bức thư tình đầu tiên” của nhạc sĩ Tấn Minh có câu “Vì yêu em, ngày mai anh thêm vững bước hơn trên đường đời”.
Với những người không yêu hoặc chưa yêu hay chưa tìm được tình yêu đích thực của đời mình so với những người đang yêu, thì ta sẽ thấy, có một chút khác biệt bào đó. Những người đang yêu thông thường sẽ bận rộn hơn những người khác một chút, họ sẽ cất công ra và tìm hiểu xem gấu mình có sở thích gì, thích nói chuyện về những chủ đề nào, phong cách nói chuyện ra sao. Sau đó họ sẽ về cố gắng luyện tập bồi bổ kiến thức của mình bằng cách, cặm cụi chăm chú đọc nhiều sách, nghe nhạc nhiều, xem phim nhiều hay đại loại làm một việc gì đó nhiều hơn. Bởi vì họ luôn mong muốn rằng khi hẹn hò cùng gấu, có thể ngồi bên nàng kể huyên thuyên toàn những điều nàng thích. Không những vậy họ còn có những hành động hơi khác người, tưng tửng đáng yêu hơn một tí đó là hay cười cợt một cách vô cớ, cầm điện thoại nhiều hơn, không chỉ là nhắn tin mà là cầm đọc những dòng tin nhắn về người yêu nhắn cho mình dù thời gian đã trôi đi, hay ngồi một mình và lẩm nhẩm một vài câu hát ngọt ngào về tình yêu chẳng hạn. Trong thâm tâm họ lúc nào cũng nghĩ làm thế nào để người yêu mình luôn luôn cười, vui vẻ khi nói chuyện hay ở bên mình.
Video đang HOT
Có thể đến với tình yêu của đời mình hạnh phúc và lãng mạn biết bao (Ảnh minh họa)
Tôi có một cậu bạn thân, cùng học đại học chung trường, hai đứa đến từ hai tỉnh khác nhau. Lúc quen biết và kết nghĩa huynh đệ, tôi thấy cậu bạn mình chẳng có gì đặc biệt, ngoài việc suốt ngày cắm đầu vào cày mấy cái game vô bổ với cái đầu cằn cỗi không có chút cảm xúc gì về cuộc sống hay xúc động trước một điều gì đó. Có những lúc đang chơi game liếc nhìn qua, thấy tôi đang bấm bấm viết mấy vần thơ, cậu nói lãng mạn quá ba ơi. Cậu luôn miệng nói suốt ngày đọc mấy cái vần thơ tình tứ của ông Lưu Trọng Lư, Xuân Diệu với mấy ông Tagore, Pushkin gì đấy rồi người cứ đừ ra mà mờ mờ ảo ảo, đầu óc lúc nào cũng mơ mộng “mơ theo gió, bay theo trăng”, nhưng tôi thì vẫn cứ mặc kệ, đơn giản vì mình thích là được.
Tôi nói lại rằng- học văn mà lúc nào cũng cắm vào mấy cái trò đó thì có ích gì. Cậu bạn chỉ biết nhìn mình cười và lắc đầu thôi. Rồi đến một ngày cậu bạn biết yêu, nghe đâu cô gái xinh xinh gì đó mà bạn thích học cùng khoa nhưng sau một khóa. Từ đó tôi thấy bạn mình có những chuyến biến tích cực đến không ngờ, game thì chơi ít lại và sau một thời gian thì ngừng hẳn. Đêm về cứ ôm điện thoại cốc cốc nhắn tin, rồi còn lại vặn vẹo mình đòi làm giúp mấy bài thơ tình sến sến đem tặng người yêu. Rồi một hôm cậu bạn cũng bắt đầu tập tành hùa theo sở thích của tôi như tập nghe nhạc không lời, nhìn mưa rơi, làm thơ viết văn. Thấy bất ngờ vậy tôi mới mở lời hỏi thì được biết rằng, người yêu mới của bạn rất thích yêu văn thơ. Tôi nói- “người yêu thích văn thơ thì kệ, mắc gì phải thích theo sở thích của cô ấy?”. Thì được giải thích, “nhiều lúc đi chơi cùng người yêu thấy cô ấy toàn bàn luận mấy chuyện văn thơ, nếu yêu và hẹn hò cùng nhau mà không cùng sở thích thì khó có thể nói chuyện vui vẻ với nhau”. Vậy đó, tình yêu đã biến cậu bạn tôi từ một tâm hồn chai sạn, dần đần trở thành một thi sĩ nửa mùa, có tâm hồn nồng nàn, lãng mạn hơn.
Tình yêu là vậy, giống như một liều thuốc không tên, không mùi, không vị, có thể khiến con người ta thay đổi mọi thứ, bất chấp những thứ đã hằn sâu trong bản thân để trở thành một người tốt hơn, yêu đời hơn. Có thể đến với tình yêu của đời mình hạnh phúc và lãng mạn biết bao. Hãy tin tôi đi, khi thích một người nào đó, hãy để ý những hành động và sở thích và hành động của cô ấy. Sau đó hãy tiến tới tìm hiểu về những sở thích đó, nhắn tin tâm sự, gọi điện thoại nói chuyện, chat chit Facebook… nhưng phải kèm theo một chút của sự hài hước. Làm sao để hai tâm hồn có sự đồng điệu với nhau thì tôi tin, cánh cửa đi vào trái tim của cô ấy không khó khăn lắm đâu.
Theo VNE
Âm thầm chịu đựng sự "hồi xuân"
Tôi lấy chồng từ năm hai mươi hai tuổi, đến nay đã hai mươi năm trôi qua. Chồng tôi lớn hơn tôi đúng mười bảy tuổi, một khoảng chênh lệch khá lớn.
Ngày đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản yêu người nào thì cưới người đó. Tôi từ chối những người xem xem tuổi mình để lấy anh, vì tôi thích cảm giác bình yên khi ngồi bên anh và nghe anh trò chuyện. Những trải nghiệm của anh luôn cho tôi sự an tâm và niềm tin tuyệt đối. Hai mươi năm trôi qua, tôi vô cùng hạnh phúc và chưa bao giờ hối tiếc vì đã "lấy chồng già". Vậy mà thời gian gần đây tôi lại rơi vào cảm giác vô cùng khó chịu, rồi thấy xấu hổ với mình, với chồng.
Chồng tôi bị thần kinh tọa mấy năm nay, chữa chạy nhiều nơi nhưng chỉ bớt, rồi tái phát bất cứ lúc nào. Hiện tại, anh đi lại rất khó khăn. Chuyện sinh hoạt vợ chồng giảm dần, đến khi anh bệnh nặng thì dường như là ngừng hẳn. Những lúc nhìn chồng bị bệnh tật hành hạ, tôi chỉ mong sao anh vượt qua được cơn bệnh và sống vui vẻ cùng tôi trong những năm tháng còn lại, chẳng nghĩ gì đến chuyện khác. Vậy mà gần đây tôi bỗng dưng có những lúc ham muốn đến lạ kỳ.
Sáng thức dậy, buổi chiều sau khi tắm xong, buổi tối đi ngủ, những lúc xem ti vi có vài cảnh nhạy cảm... tôi lại thấy rạo rực, tôi muốn được chồng vuốt ve. Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. Chồng đang bệnh, tôi và chồng đêm nào cũng nằm cạnh nhau chỉ như hai người bạn già, để trò chuyện và chia sẻ cùng nhau những lo âu, những yêu thương. Dĩ nhiên chồng không thể làm chuyện đó với tôi.
Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. (ảnh minh họa)
Nhiều đêm tôi khó khăn lắm mới chợp mắt được, nửa đêm bỗng dưng thức dậy, nhìn qua chồng rồi lại thở dài. Nói thật, có lúc tôi ước gì mình đừng lấy chồng lớn tuổi hơn mình quá nhiều như vậy, vì nếu thế có lẽ tôi không phải khổ sở như bây giờ. Rồi ý nghĩ đó thoáng qua. Nhưng những đêm trằn trọc, thao thức không ngủ được thì vẫn còn xảy đến liên tục.
Tìm hiểu trên mạng, tôi biết là mình đang ở độ tuổi hồi xuân. Sự ham muốn tình dục đó chính là một dấu hiệu tâm sinh lý bình thường của người phụ nữ vào giai đoạn này. Biết là biết thế, nhưng thực sự tôi không biết phải làm thế nào để vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Trên mạng la liệt những tin bài viết về các quý bà hồi xuân tìm đến trai trẻ, tìm tình nhân để thỏa mãn nhu cầu tình dục của bản thân.
Tôi không muốn làm những việc trái với đạo đức, và tôi luôn yêu thương chồng của mình. Nhưng sự ham muốn luôn rạo rực trong tôi. Thương chồng, sợ anh buồn, tôi chưa bao giờ thổ lộ với anh về chuyện này. Tôi chỉ âm thầm chịu đựng một mình. Nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy mình thực sự khó khăn. Thêm vào đó, vì thường xuyên thấy bức bối, khó chịu trong người nên tôi liên tục la mắng con cháu trong nhà, để rồi sau đó lại ân hận.
Hiện tại, tôi chẳng biết phải làm gì với hoàn cảnh của mình ngoài việc âm thầm chịu đựng. Mong sao giai đoạn "hồi xuân" này sẽ trôi qua thật nhanh chóng, để tôi lại được lại làm một người vợ, một người mẹ bình thường như trước đây.
Theo VNE
Đàn ông có bao giờ sợ vợ... Chắc hẳn nhiều người trong số bạn đã từng nghe thấy câu: "Đàn ông lấy vợ vì hòa bình thế giới" - đây là một trong những câu nói dối kinh điển đáng ghi vào sách kỉ lục. Thế nhưng sự thực là không ít người chồng vẫn đang tin vào câu nói đó để làm động lực cho việc mình bước chân...