Sức mạnh của cô gái mắc ung thư
“Cô ấy” mà tôi biết là một cô gái mạnh mẽ, quyết đoán, độc lập. Cô ấy không bao giờ ỷ lại người khác và luôn tìm cách để vượt qua khó khăn, thử thách.
Nên tôi chỉ dám lén nhìn sâu vào ánh mắt lúc nào cũng tỏ ra kiên nghị của cô ấy.
Tôi buốt nhói khi chạm phải giọt long lanh mà cô ấy cố lấp liếm, để người xung quanh luôn an tâm rằng cô ấy đang bình an, vui vẻ.
Một ngày, cô ấy phát hiện mình bị bệnh, thế giới tươi đẹp trở nên nghiệt ngã và tàn nhẫn. Hẳn là cô ấy hoang mang lắm. Bác sĩ sau một hồi tư vấn, trấn an: “Bệnh tốn kém và đặc biệt sau phẫu thuật, em sẽ phải chấp nhận sự ảnh hưởng thẩm mĩ cơ thể”. Cô ấy khẽ gật đầu “vâng, em biết rồi”.
Tôi nhìn trân trân vào những dòng chữ kết luận trên tờ phiếu xét nghiệm mà mắt nhoà đi, đầu trống rỗng, lồng ngực khó thở. Còn cô ấy giọng nhẹ như làn gió: “Điều đã đến thì không thay đổi được. Chấp nhận vượt qua và coi là vận hạn đời người. Sẽ thật nhiều khó khăn. Nhưng còn người là còn tất cả”. Cô ấy nói rằng sẽ dành 1 đêm để khóc, 1 đêm để cân bằng và 1 đêm quyết định phương án điều trị. Từ ngày thứ 4 trở đi, cuộc sống của cô ấy sẽ trở về trật tự như mọi ngày.
Video đang HOT
Mỗi lần nhìn nụ cười trên môi cô ấy, tôi thầm nguyện cầu nó sẽ trở thành sức mạnh nội lực để cô ấy hoá giải thử thách của số phận. “Có mấy ai không gặp biến cố trong cuộc đời này đâu, chỉ là trước hay sau, nặng hay nhẹ mà thôi. Rồi mọi sự sẽ ổn!” – Cô ấy nói như tự vỗ về, an ủi. Sống mũi tôi cay xè nhưng cố cười cười: “Ờ, còn thở ấy là còn hạnh phúc”. Ngẫm ra thì mỗi sớm mai tỉnh giấc, dù phải chiến đấu với bệnh trọng thì ta vẫn còn hạnh phúc hơn ngàn vạn người sáng nay không còn thức giấc, không còn được nhìn thấy trời xanh mây trắng, nắng vàng cùng vạn vật xung quanh.
Khi tôi đề nghị cô ấy hãy nói với gia đình tình trạng điều trị hoá chất một thời gian để khống chế khối u, cô ấy bảo: “Nếu ai cần phải biết thì mới nên biết, ai không cần thiết biết thì không nên biết. Lắm người biết, chẳng những không giúp được gì mà có khi, sự hoang mang của họ còn làm rối ren sự việc. Sau này mình điều trị ổn định theo phác đồ, mọi người có biết cũng chưa muộn”. Cô ấy tâm niệm thế và quyết định làm theo ý mình. Trời đất, sao cô ấy lại có thể lý trí và sắt đá đến thế! Con người ta, ai chẳng sợ cảm giác cô đơn. Và cái cảm giác cô đơn, hoang hoải, đau đến nghẹt thở còn đáng sợ hơn gấp trăm lần khi sống giữa gia đình, bạn bè, người thân mà cứ lầm lũi một mình, không thể sẻ chia, tìm sự đồng cảm.
Tôi đã từng đi qua cảm giác bị dồn vào đường cùng của nỗi buồn, chỉ mong tiếng lòng được bật ra thành tiếng khóc, để sự bức bối thôi đè nặng tâm can. Thế nên tôi càng hiểu những ẩn ức mà cô ấy đang mang khó khăn đến nhường nào. Tôi rủ cô ấy đi chùa cầu an. Cô ấy không từ chối nhưng bảo, tâm không an thì khó cầu an. An không tự đến, an cốt ở trong lòng. Giữ được tâm an thì muôn sự trong cuộc sống này sẽ không xáo động…
Hôm nay, tôi cùng cô ấy bước vào đợt điều trị hoá chất đầu tiên. Bác sĩ dặn trước, chỉ mươi ngày nữa là mái tóc mây mượt mà, đen nhánh của cô ấy sẽ bắt đầu rụng; đến lần hoá trị thứ hai có khi chẳng còn sợi nào nên phải chuẩn bị trước tinh thần. Tôi còn đang bối rối, cô ấy đã quyết định trong một nốt nhạc: “Hoá trị xong thì mình đi húi tóc. Mình sẽ lấy tóc thật của mình để dệt bộ tóc giả, coi như mình cắt ngắn bớt đi là OK thôi”.
Cô ấy đang bước trước tôi để đi vào tiệm tóc. Ít phúp nữa thôi, mái tóc dài suôn mượt của cô ấy sẽ không còn trên đầu và từ ngày mai, nó sẽ được thay thế bằng một bộ tóc giả. Nghĩ đến đó, tôi đã muốn oà khóc, bước chân chùng xuống. Cô ấy quay lại cười, kéo tay tôi dứt khoát: “Đi nào! Đấy, mới có thế mà đã dao động, khó khăn hơn thì phải làm sao!”.
Tôi mỉm cười bước theo cô ấy. Và tôi tin, ẩn sau vẻ mong manh kia là sức mạnh của một “ thiên thần”…
Họp gia đình, anh chồng bỗng đòi một số tiề.n lớn làm vợ chồng tôi lao đao
Tôi không ngờ anh chồng lại nhắc chuyện cũ rồi đòi một số tiề.n lớn, còn đ.e dọ.a sẽ không để vợ chồng tôi yên ổn.
Ảnh minh họa
Anh chồng tôi rời quê đi làm ăn xa đã hơn 10 năm rồi. Vợ chồng anh ấy sinh sống ổn định ở thành phố, chỉ về quê vào dịp Tết. Mọi chuyện cúng giỗ, chăm sóc bố mẹ chồng đều do vợ chồng tôi lo liệu. Thậm chí, dịp giỗ nào, chồng tôi cũng phải đến tận nhà anh trai để mời anh ấy về quê tham dự mà anh ấy còn không về. Sau vài lần như vậy, chồng tôi không đi nữa, để anh trai tự tâm suy nghĩ mà về, còn không về thì cũng đành chịu. Có lẽ vì giàu có nên anh chồng có vẻ co.i thườn.g chúng tôi, lúc nào cũng cho rằng chúng tôi không bằng anh ấy về sự nghiệp và danh tiếng.
Ban đầu, tôi còn khó chịu, sau thì mặc kệ. Chúng tôi sống ở quê, có những cái tuy không bằng anh chị thật nhưng ngược lại cũng có những điều tôi có mà anh chị không có. Ví dụ như hàng xóm ở đây, ai cũng đáng yêu đáng mến. Không khí trong lành, đất đai rộng rãi, trồng rau trồng cà, nuôi gà nuôi vịt thoải mái.
Đầu năm nay, anh chồng làm ăn thua lỗ, phải đóng cửa chuỗi nhà hàng. Lúc khốn đốn tiề.n bạc, anh ấy có hỏi vay tiề.n, chồng tôi không ngại ngần rút 500 triệu tiề.n tiết kiệm gửi cho anh ấy. Nhờ số tiề.n đó mà anh chồng có thể vượt qua khó khăn, giữ lại được căn chung cư đang ở.
Vậy mà hôm qua, anh ấy về quê, bảo bố mẹ chồng tổ chức họp gia đình rồi thẳng thừng nói muốn chúng tôi đưa thêm 500 triệu nữa. Lý do vì anh ấy không được nhận đất đai ở quê nên giờ quy thành 1 tỷ đồng. Tôi không đồng ý. Trước đây, anh chồng đã nói rõ ràng không nhận đất vì đã có sẵn cơ ngơi ở thành phố rồi. Kèm theo đó, anh ấy sẽ không có nhiệm vụ chăm sóc bố mẹ hay lo cúng giỗ. Tự nhiên bây giờ, anh ấy đổi ý rồi bắt chúng tôi phải đưa tiề.n là sao?
Mặc dù bố mẹ chồng cũng lên tiếng phản bác nhưng anh chồng vẫn giữ vững lập trường, còn nói bố mẹ bênh chúng tôi, ức hiế.p anh ấy. Giờ tôi có muốn đưa tiề.n cho anh ấy thì cũng không có tiề.n mà đưa. 500 triệu đã là toàn bộ số tiề.n chúng tôi tiết kiệm được rồi. Chúng tôi không biết phải làm sao trong trường hợp oái oăm này nữa?
10 điều chỉ những người yêu nhau lâu dài mới hiểu được Một cặp đôi đã vượt qua khó khăn, đương đầu với thử thách sẽ không chia tay vì những tranh cãi hay những điều nhỏ nhặt khác. Theo Daniel O' Leary, nhà tâm lý học từ Đại học Stony Brook (Mỹ), các cặp vợ chồng nhận thấy tình cảm của họ trở nên bền chặt hơn sau 10 năm. Vậy lợi ích của...