Sức công phá của pháo phản lực “chỉ có ở VN” trên chiến trường
Trong chiến tranh, Việt Nam đã cải tiến đưa vào sử dụng pháo phản lực mang vác làm quân địch bao phen “kinh hồn bạt vía”.
Pháo phản lực BM-14 “nguyên bản” ( xe và giàn phóng) của Việt Nam trong diễn tập b.ắn đạn thật. Nguồn: báo QĐND
* Bài viết có sử dụng tài liệu sách Biên niên Sự kiện Lịch sử ngành Kỹ thuật Pháo binh QĐNDVN (1945-1975) và Lịch sử Pháo binh.
Khi bước vào cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, Liên Xô đã viện trợ cho Việt Nam những pháo phản lựccó sức tấn công kinh hoàng. Tuy nhiên, để phù hợp với điều kiện chiến trường, Việt Nam đã tự cải tiến thành những loại pháo phản lực có thể mang vác. Nó vừa mang tính cơ động cao nhưng vẫn đảm bảo sức hủy diệt mạnh.
Từ BM-14 đến A12
Đầu những năm 1960, Liên Xô bắt đầu viện trợ cho Việt Nam pháo phản lực phóng loạt BM-14. Pháo dùng khung gầm cơ sở xe vận tải bánh lốp lắp giàn phóng 16-17 nòng cỡ đạn 140mm. Mỗi quả đạn rocket BM-14 nặng khoảng 40kg, đạt tầm b.ắn khoảng 10km.
Sự xuất hiện của pháo phản lực trong biên chế là một bước phát triển mới của Binh chủng Pháo binh Việt Nam. Tuy nhiên, với trọng lượng lớn và cồng kềnh thì BM-14 không thuận lợi trong tác chiến ở chiến trường miền Nam.
Thực tế chiến trường đòi hỏi một loại pháo có uy lực lớn, nhưng phải mang vác được bằng sức người. Bởi vậy, ngành kỹ thuật pháo binh đã bắt đầu quan tâm nghiên cứu để cải tiến BM-14.
Sách Biên niên sự kiện lịch sử ngành kỹ thuật pháo binh QĐNDVN (1945-1975) viết: “ Để tăng cường loại vũ khí có hỏa lực mạnh cho chiến trường, Bộ Tư lệnh đề nghị Bộ Quốc phòng triển khai nghiên cứu cải tiến pháo phản lực BM-14 (Liên Xô sản xuất) thành pháo phản lực mang vác“.
BM-14 sau cải tiến gồm ống phóng gắn trên một bệ bằng gỗ. Ống phóng làm bằng tôn thép mỏng cuộn lại, dài 1,14m, mặt trong có đ.ánh 4 đường sống tiếp tuyến với mặt hình trụ của đạn. Bệ bằng gỗ dày 2cm, rộng 25cm, dài 120cm. Tiện lợi ở chỗ, bệ tên lửa làm bằng gỗ này không cần vận tải vào Nam mà có thể dễ dàng làm tại chỗ dựa theo bản thiết kế. Toàn bộ bệ chỉ nặng khoảng 10,5kg.
Khi thử nghiệm, bệ phóng được kê đầu trên túi đất, chèn thêm các túi đất lên trên và quanh tấm gỗ để cố định bệ. Góc b.ắn được lấy 45 độ, điểm hỏa bằng 6 quả pin con thỏ 1,5 vol. Thử nghiệm cho thấy luồng phụt không làm hư hại bệ phóng, có thể dùng lại.
Video đang HOT
Pháo phản lực mang vác A12 cải tiến từ BM-14 tại trường b.ắn Hòa Lạc, năm 1966.
Pháo BM-14 sau khi cải tiến có tầm b.ắn khoảng 8.000 m (giảm so với nguyên bản) nhưng độ chính xác cao hơn. Mặt khác, BM-14 chỉ phóng lần lượt từng quả một, còn pháo cải tiến có thể phóng cùng lúc 12 quả đạn nhờ 1 hệ thống điện điểm hỏa. Bởi vậy nó được gọi là A12.
Sau khi cải tiến thành công, từ dàn phóng 17 nòng, A12 được biên chế cho mỗi tiểu đội 12 khẩu. Với trọng lượng rất nhẹ, A12 rất tiện lợi cơ động để thực hiện những đòn tập kích hỏa lực luồn sâu đ.ánh hiểm vào đối phương.
Ngày 28/2/1967, Tiểu đoàn 99 lần đầu sử dụng pháo phản lực “made in Vietnam” A12 trên chiến trường. Tiểu đoàn đã b.ắn 15 loạt với 140 viên đạn vào các mục tiêu trong sân bay Đà Nẵng. Trận tập kích bất ngờ này đã phá hủy 94 máy bay, 200 xe quân sự các loại cùng hàng trăm tên địch.
Tổ điệp báo trong thành phố sau này gửi thư ra miêu tả trận đ.ánh: “ Tỉnh dậy là thấy tiếng ào ào xé không khí như hàng chục chiếc máy bay phản lực cất cánh. Nhiều tiếng nổ làm rung chuyển cả thành phố. Lửa bùng lên dữ dội trong sân bay. Nhiều người tưởng là máy bay từ miền Bắc vào n.ém b.om đã rủ nhau lên mái nhà xem máy bay Mỹ cháy“.
ĐKB và bão lửa Biên Hòa
Cùng với BM-14, sau này Liên Xô tiếp tục viện trợ cho Việt Nam loại pháo phản lực mới nhất khi đó, BM-21 Grad. Pháo dùng khung gầm cơ sở xe bánh lốp lắp giàn phóng 40 nòng cỡ 122mm, b.ắn những viên đạn rocket đi xa 20km.
Một khẩu đội gồm 3-4 người có thể trú trong cabin để b.ắn hoặc đứng từ xa và điều khiển qua đường cáp dài 64m.
Pháo phản lực BM-21 Grad của Quân đội Việt Nam hiện nay. Nguồn: báo QĐND
Một tiểu đoàn pháo phản lực trang bị BM-21 có thể đồng loạt b.ắn tới 720 quả đạn trong vòng 20 giây trùm lên một khu vực rộng. Đây là vũ khí rất hữu hiệu để chống lại đội hình bộ binh và thiết giáp nhẹ, cũng như để phá hủy hệ thống hầm hào bán kiên cố. Tuy nhiên, BM-21 không phát huy hiệu quả nếu b.ắn vào một mục tiêu nhỏ được định vị như lô cốt bê tông.
Cũng giống BM-14, BM-21 cồng kềnh không thích hợp cho tác chiến ở chiến trường miền Nam thời điểm đó. Vì thế, phía ta đã đề nghị phía Liên Xô cải tiến giúp BM-21 thành từng nòng riêng lẻ để tiện cơ động.
Theo Lịch sử Pháo Binh Việt Nam viết: “ Dịp Tết năm 1966, BM-21 cải tiến đã được gửi sang Việt Nam. Ban đầu người ta gọi nó là DKZ-66, sau đó đổi thành ĐKB (loại ĐKZ chuyên dùng chiến đấu ở chiến trường B)“.
ĐKB vẫn sử dụng nòng và đạn cùng cỡ như BM-21 nhưng được tháo riêng thành 2 bộ phận là nòng và chân rất gọn nhẹ, tiện mang vác. Đạn ĐKB nặng 46kg, tầm b.ắn từ 2-10km.
Biến thể mang vác ĐKB cải tiến trong kháng chiến chống Mỹ. Nguồn: sách Lịch sử Pháo binh
Trung đoàn 84A được thành lập để huấn luyện sử dụng ĐKB. Ngày 17/6/1966, Trung đoàn 84 cùng với Tiểu đoàn 99 đã b.ắn trình diễn vũ khí mới tại trường b.ắn Hòa Lạc (Hà Tây) cho Bác Hồ và các vị lãnh đạo cấp cao xem. Ngay trong năm 1966, Trung đoàn 84A với 54 khẩu ĐKB hành quân vào miền Nam.
Ngày 11/2/1967, pháo phản lực ĐKB lần đầu được sử dụng trên chiến trường. Trung đoàn 84A đã dùng 54 khẩu ĐKB tấn công sân bay Biên Hòa. Chỉ trong vòng 15 phút, toàn bộ sân bay đã ngập chìm trong khói lửa. Khoảng 150 máy bay cùng nhiều kho tàng đã bị phá hủy. Đòn tấn công này đã khiến quân địch hoang mang, hoảng sợ.
Những trận đ.ánh vào sân bay Đà Nẵng, Biên Hòa của A12 và ĐKB đã mở đầu cho chiến thuật sử dụng pháo mang vác luồn sâu đ.ánh hiểm của pháo binh Việt Nam. Từ đó pháo mang vác được sử dụng rất phổ biến và đã trở thành một vũ khí lợi hại của pháo binh ta trong những trận pháo kích vào căn cứ địch.
Theo xahoi
Một ngày với phi công SU 30MK2 Việt Nam
Một ngày ở Trung đoàn không quân 923, mới thấy được phần nào khó khăn, vất vả của các phi công lái máy bay chiến đấu hiện đại SU 30MK2.
Khám tuyển phi công - "thử thách" đầu tiên đối với những người có khát khao chinh phục, làm chủ bầu trời, vốn đã đặt mỗi thanh niên trước sự đòi hỏi cao về thể lực, t.iền đình, sức bền... thì quá trình huấn luyện bay kể cả ở nhà trường cũng như đơn vị cơ sở còn đòi hỏi ở họ cao hơn về thể lực, trí lực, khả năng nhạy bén và quyết đoán trong xử lý mọi tình huống trên không. Vậy nên, để có những chuyến bay, ban bay an toàn, thắng lợi, với các phi công, rèn luyện nâng cao sức khỏe, trí tuệ là việc làm thường xuyên, liên tục.
Một ngày ở Trung đoàn không quân 923 (Sư đoàn 371, Quân chủng Phòng không-Không quân), mới thấy được phần nào sự khó khăn, vất vả của các phi công lái máy bay chiến đấu hiện đại SU 30MK2.
Xin giới thiệu đến bạn đọc một số hình ảnh hoạt động của các phi công:
Các phi công luôn phải kiểm tra định kỳ bài tập thể lực
Mỗi ngày các phi công phải tập 1,5 giờ bài tập thể dục hàng không
Phi công làm quen với khí tài mới trên mô hình 3D tại phòng tập tỉ lệ 1:1
Nhân viên kỹ thuật chuẩn bị máy bay chặt chẽ trước mỗi chuyến bay
Hình ảnh chụp từ khoang lái SU30MK2. Ảnh: Trường Nam
SU30MK2 là máy bay chiến đấu hiện đại, có khả năng tác chiến trong mọi điều kiện thời tiết
Theo 24h
Làm chủ tên lửa hiện đại, bảo vệ Tổ quốc Đoàn Tên lửa 93, t.iền thân là Tiểu đoàn Tên lửa 93, được thành lập từ năm 1965. Đây là đơn vị đầu tiên của binh chủng tên lửa anh hùng. Đoàn Tên lửa 93 vào vị trí sẵn sàng chiến đấu. Ảnh: TRUNG TRỰC Trong chiến thắng "Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không" tháng 12-1972, Tiểu đoàn 93 đã b.ắn...